Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 16



Động tác của Từ Dẫn Châu dừng lại một lúc, quét mắt nhìn hoa cát cánh nhỏ xinh hồng hào, ước chừng lần đầu tiên có cô gái làm vậy với anh, có vẻ có chút bất ngờ và mất tự nhiên, ánh mắt anh chuyển sang bên cạnh, khóe mắt lướt tới giấy vàng và chu sa trên chiếc bàn nhỏ bên cửa sổ: “Cô biết vẽ bùa?”

Thẩm Như Như thuận theo tầm mắt anh nhìn qua: “Đúng đó, bùa của tôi rất linh nghiệm, mọi người đều giành nhau mua, anh có cần lấy một lá không?”

Từ Dẫn Châu hơi nhướng mày, vẻ mặt lạnh lùng cuối cùng cũng có thay đổi: “Có những loại bùa gì?”

Thẩm Như Như vòng ra sau quầy bưng một chiếc hộp gỗ ra: “Hôm nay chỉ còn lại chỗ này thôi, thực ra anh có thể mua một là bùa yên giấc, chất lượng giấc ngủ của anh chắc rất thấp, có phải thường xuyên nằm mơ đổ mồ hôi trộm, dễ tỉnh giấc?”

Từ Dẫn Châu nhìn cô một cái với ý vị sâu xa: “Cô Thẩm, giờ cô không phải là bác sĩ.”

Thẩm Như Như cười mỉa: “Ngại quá, thói quen theo bản năng.”

Trước đây cô từng chọn học qua trung y, có một khoảng thời gian thường xuyên luyện tập nhìn sắc mặt, nghe hơi thở, hỏi triệu chứng, bắt mạch, xem nhiều rồi thì thành thói quen, hơn nữa vẫn luôn không sửa.

Từ Dẫn Châu gật đầu, lấy một lá bùa yên giấc, quẹt thẻ trả tiền.

Đợi người đi khỏi, Thẩm Như Như cầm tờ phiếu có chữ ký lên, ba chữ to bằng nét chữ mạnh mẽ và hùng dũng rơi xuống tờ giấy: “Từ Dẫn Châu……”

*

Cách vài ngày sau, Phan Hồng và bác gái lần trước đến mời Thẩm Như Như đi để khai quang cho tượng thần tổ sư gia mà nhà bọn họ mới thỉnh về.

Thâm nám trên mặt Phan Hồng đã nhạt đi khá nhiều, tâm trạng tốt, khí sắc cũng tốt, cả người thoạt nhìn tỏa sáng rạng rỡ, bà ấy cầm một bao lì xì đi tới, nhét cho Thẩm Như Như: “Hôm nay là ngày tốt, thích hợp khai quang, Như Như, đây là tiền vất vả của cháu, lát nữa phải làm phiền cháu rồi.”

Một bác gái khác cũng lấy ra lì xì đã chuẩn bị sẵn.

Thẩm Như Như đã tìm hiểu qua, biết được đưa lì xì cho người khai quang là tập tục, thường con số không lớn, chỉ mong lấy điều tốt đẹp. Cho nên cô không từ chối, nhận lì xì xong đóng cửa tạm nghỉ, đi khai quang cho tượng thần tổ sư gia.

Quá trình khai quang rất đơn giản, nhưng vì nhà bác gái cách hơi xa, cho nên trên đường mất không ít thời gian. Thẩm Như Như ra khỏi nhà từ sáng, đến chiều mới về, trên đường nhân tiện mua một chiếc bánh kem hoa quả nhỏ, làm bữa tối.

Cơm nước xong cô ngồi trong giếng trời hóng mát, tiện tay ôm điện thoại lướt vòng bạn bè.

Lướt mãi lướt mãi, một dòng trạng thái phong cách quỷ dị nhảy ra.

A Quý: Tiểu Phù nói muốn xóa đi hình xăm trên cổ, bôi kem dưỡng cổ có tác dụng không? (Ảnh)

Ánh sáng trong bức ảnh này rất mờ, bối cảnh có vẻ là một ngôi nhà cũ bỏ hoang nào đó, một nữ quỷ mắt trợn trừng thè lưỡi đối diện với máy ảnh, cằm hơi hếch lên, để lộ chiếc cổ mảnh khảnh và nhợt nhạt, một vết hằn trên đỏ sẫm trên cổ cô ấy, màu sắc tương phản rất mạnh, khiến người ta nhìn thấy mà phát hoảng.

Thẩm Như Như: “……”

Cô lặng lẽ nhấp mở avatar của A Quý, chặn vòng bạn bè của anh ta.

Kết quả vừa mới chặn xong, A Quý liền inbox cô.

Thẩm Như Như thầm nghĩ không phải chứ, chương trình này lợi hại vậy sao, ngay cả vòng bạn bè bị chặn cũng biết được?

Cô mở tin nhắn thoại của A Quý ra, vừa nghe thấy là anh ta muốn đặt kem dưỡng cổ thì lập tức yên tâm.

A Quý nói ra tên một hãng, cô lên Taobao tìm kiếm một vòng, không có shop chính hãng, bạn bè mua hộ trên vòng bạn bè cũng không có hàng sẵn, phải đặt hàng, ít nhất phải đợi một tháng.

A Quý bày tỏ hoàn toàn không có vấn đề, có thể từ từ đợi, thế nên cô liền tìm người quen đặt một lọ.

Thanh toán tiền đặt cọc xong, Thẩm Như Như bắt đầu nhiều chuyện, hỏi A Quý có phải mua để tặng bạn gái không.

A Quý rất ngượng ngùng bày tỏ rằng vẫn đang theo đuổi, sắp được rồi.

Thẩm Như Như trả lời bằng một meme chúc phúc, sau đó lặng lẽ thở dài một tiếng, tắt điện thoại nhét vào trong túi.

Buồn quá đi, quỷ chết đói đều rơi vào lưới tình rồi, cô vẫn là một con cẩu độc thân.

*

Ngày tháng ở trấn Mộ Nguyên cứ chầm chậm trôi, bùa chú của Kính Hoa Duyên dần dần có tiếng tăm, không chỉ người trong trấn đến mua hàng, còn có không ít khách tỉnh ngoài đặc biệt chạy đến xếp hàng giành mua.

Đối với chuyện này Vô Lượng Tổ Sư bày tỏ cực kỳ hài lòng, đặc biệt báo mộng khen ngợi Thẩm Như Như một hồi, đồng thời mạnh mẽ yêu cầu chủng loại cống phẩm phải phong phú hơn, ngày qua ngày ăn đi ăn lại chỉ có mấy thứ, ông đã ngán lắm rồi.

Thẩm Như Như không nói hai lời, lập tức lên mạng mua một đống đồ ăn vặt bày lên cho tổ sư gia, mỗi ngày đều không lặp lại. Tổ sư gia rất vui, lại khen cô một hồi nữa, ngay cả khói trong lư hương cũng cháy nhanh hơn một chút.

Chớp mắt đã đến hạ chí, thời tiết ngày càng nóng, hoa cỏ trong Kính Hoa Duyên đều héo rũ, ngay cả nước giếng mát lạnh cũng không thể khiến bọn chúng duy trì trạng thái tốt trong thời gian dài, trên cơ bản đến chiều cánh hoa đều sẽ xuất hiện trạng thái mất nước nhẹ.

Thẩm Như Như hơi rầu rĩ, bởi vì trong cửa hàng người đến người đi, mở điều hòa cũng không có tác dụng. Cô lật mở “Tạp Ký”, phát hiện bên trong có một loại bùa mát mẻ, có chức năng hạ nhiệt loại bỏ nắng nóng, đúng là thứ cô cần. Thế là cô lập tức nhấc tay luyện tập Bùa mát mẻ, vẽ xong một tấm dán trên kệ hoa, toàn bộ kệ hoa đều trở nên mát rượi, người đứng cạnh kệ hoa cũng có thể cảm nhận được sự mát mẻ toàn thân, rất sảng khoái.

Có Bùa mát mẻ rồi, toàn bộ Kính Hoa Duyên đều rất mát mẻ, hoa cỏ cũng không héo rũ rượi nữa, cô cũng coi như có thể yên tâm.

Lúc chập tối, kem dưỡng cổ mà A Quý đặt vào tháng trước cuối cùng đã tới. Thẩm Như Như bóc ra kiểm tra một lượt, xác định bao bì nguyên vẹn, nên mới gửi tin nhắn thông báo A Quý tối đến lấy hàng.

Hẹn thời gian lấy hàng xong, Thẩm Như Như đóng cửa sớm về phòng nghỉ ngơi, số lượng bùa chú hôm nay vẽ hơi nhiều, tinh thần rất mệt mỏi, cô ăn hai quả trứng luộc rồi đi ngủ luôn.

Mười hai giờ tối, tiếng chuông đồng hồ vang lên đúng giờ đánh thức cô dậy.

Thẩm Như Như tắt chuông đi ngồi trên giường ngẩn ngơ một lúc, một hồi tiếng gõ cửa không nhanh không chậm đột nhiên vang lên trong đêm tối yên tĩnh, cô vội vàng rời khỏi giường ra mở cửa, chắc là A Quý tới rồi.

Mở cửa ra, Thẩm Như Như sửng sốt một lúc: “Sao lại là anh?”

Dáng vẻ Từ Dẫn Châu không giống lắm với thường ngày nhìn thấy, đồng tử đen nhánh dường như lớn hơn thêm một vòng, giống như đeo một cặp kính sát tròng đường kính hơi to một chút. Anh mặc một bộ Đường phục màu đen, cả người đều tỏa ra khí chất u uất, giống như một tảng băng cứng đờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.