Tiệm Trà Sữa

Chương 6



Bộ kịch 《Tróc quỷ thiên sư》này không có báo trước, trực tiếp phát kỳ 1. Sau khi tác giả công bố tin tức trên weibo, rất nhiều đọc giả chạy qua, ngồi xổm trên diễn đàn vây xem. Theo Giai Nhạc thấy, mười lầu đầu tiên đều là người của tổ kịch nhà mình, hầu như đều là áo may-ô chính chủ.

Trời ơi, trời ơi, trời ơi! Thụ âm giống y như tôi não bổ! Ma quân?! Là người mới đi, vừa vào giới đã phối chủ dịch thụ, thực lực thật không che đậy! ——Lầu 32 Trời ơi đây là thụ!

Hậu kỳ cô nương quá mạnh! Không khí quá tuyệt vời! Lăng Dương sama và Ma quân sama ơi, các người cp đi cp đi. Ngạo kiều tạc mao thụ và băng sơn công và vân vân, manh chết người! ——Lầu 45 Mỗi ngày đều thấy kiếm võng.

Khí tràng CP và vân vân! Thanh máu của tôi! ——Lầu 68 Không còn máu

Vừa nghe vừa chờ phần kế tiếp và vân vân, gào khóc ~——Lầu 70 Tôi u mê.

Trang trí vẽ thế mà còn đẹp hơn tôi não bổ, đột nhiên cảm thấy mình não bổ quá yếu! ——Lầu 77 Thực ra tôi rất yếu

Trên diễn đàn náo nhiệt, trong nhóm tất nhiên cũng không quạnh quẽ.

Giai Nhạc: Cuối cùng cũng phát kì 1 rồi, mọi người cực khổ!.

Ma quân: Phải.

Hậu kỳ cô nương: Tất cả để cao chất lượng kịch, nắm quyền.

Trang trí Diệu Diệu: Nghe được người khác khen kịch chúng ta làm, cảm thấy thật vui vẻ..

Hậu kỳ cô nương: Lăng Dương sama đâu?

Giai Nhạc: Hắn khó chịu đi nghỉ ngơi.

Ma quân: Có nghiêm trọng không?

Hậu kỳ cô nương: Lườm lầu trên.

Giai Nhạc: Ma quân tiểu thụ có cần quan tâm kỹ thế không?

Biết Tô Ngang không ở, Tiêu Ngạn trả lời không hề cố kỵ.

Ma quân: Tôi thích cưng chiều công không được sao?!

Hậu kỳ cô nương: Ma quân sama tôi sẽ tìm một thụ đến cưng chìu anh, xin anh lo lắng chút cảm nhận của tôi.

Cho dù Cô nương hiểu rõ những lời của Ma quân ở nhóm này đều là biểu hiện giả dối, thế nhưng năng lực chịu đựng của cô cực kỳ yếu cô vẫn là không cách nào thờ ơ với việc Ma quân giả bộ làm thụ. Huống chi, huống chi, nhóm nhà mình đã cãi nhau ngất trời!

Một cọng cỏ trước mộ phần: Má ơi, tôi cũng không biết Đại Thần phối chính là thụ!

Một ngọn núi trước mộ phần: Thật là muốn khoác áo may-ô vào nhóm nhắn nhủ, để Đại Thần biết hắn thụ là không đúng. Tuy rằng giọng công băng sơn của Lăng Dương sama rất moe, và phối cùng âm thụ của Đại Thần tạo thành cảm giác CP cực mạnh. Thế nhưng, tôi vẫn cảm thấy như sét đánh! Đại Thần không phải công sao? Đây không phải giọng của hắn đúng không? Tôi tin chắc rằng CV đều có thể biến âm.

Một ba ba trước mộ phần: Nhắc nhở lầu trên, Đại Thần chúng ta là nghiệp dư, tuyệt đối không biến âm gì đó.

Một ngọn núi trước mộ phần: Lần đầu tiên tôi thích biến âm như thế. T_T.

Một ba ba trước mộ phần: Đại Thần cầu xuất hiện, Đại Thần cầu an ủi, đây cũng không phải là vấn đề thêm chương là có thể giải quyết.

Một ngọn núi trước mộ phần: Đúng, đây cũng không phải là vấn đề đơn giản!

Một cọng cỏ trước mộ phần: Cô nương, cô nương cô đi ra cho tôi!.

Một cô nương trước mộ phần: Sao?

Một cọng cỏ trước mộ phần: Hậu kỳ kia là cô đi? Cô đã sớm biết Đại Thần phối chính là thụ đúng hay không?

Một cô nương trước mộ phần: Tiểu Thảo tôi không phải cố ý, Đại Thần không cho tôi nói. Mỗi ngày tôi ở trong tổ kịch bị Đại Thần đả kích cũng không dễ dàng gì. Lăn cầu xoa, cầu an ủi.

Một cọng cỏ trước mộ phần: Cô nương, cái này cũng không phải trọng điểm, Đại Thần phối thụ đã không phải là trọng điểm! Tôi muốn biết chính là, Đại Thần có thể đẩy ngã băng sơn công sao? Tôi nghĩ Đại Thần công Lăng Dương sama sẽ thật moe thật moe nha!

Một cô nương trước mộ phần: Nắm quyền, Đại Thần nói nhất định sẽ công được Lăng Dương sama! Trong nhóm mỗi ngày đều nói về jq của Đại Thần cùng Lăng dương sama, Đại Thần một ngày đêm hai mươi bốn tiếng đồng hồ dính vào Lăng dương sama như kẹo dẻo vậy móc mũi.

Vừa uống trà vừa xem màn hình máy vi tính, thấy cô nương nói xong, Tiêu Ngạn mới ngoi lên.

Ma quân: Cảm ơn cô nương tin tưởng tôi như vậy, tôi thụ sủng nhược kinh nha!

Một cọng cỏ trước mộ phần: Cầu Đại Thần phản công. /(ㄒoㄒ)/~~.

Một ngọn núi trước mộ phần: Cầu âm thật của Đại Thần!

Ma quân: Tôi vốn chính là công, ở đâu ra phản công? Âm thật sao, tin tưởng tôi công Lăng dương không áp lực là tốt rồi.

Một cô nương trước mộ phần: Đại Thần, Đại Thần thực sự muốn lừa gạt Lăng dương sama làm vợ anh?

Một ngọn núi trước mộ phần: Tôi sinh thời phải nghe được kịch truyền thanh Đại Thần công Lăng dương sama, bằng không tôi sẽ chết không nhắm mắt!

Ma quân: Có thể lừa gạt người trở về hay không, còn cần mọi người giúp đỡ.

Một cọng cỏ trước mộ phần: Tiểu Thảo nguyện vì Đại Thần tan xương nát thịt!

Một ngọn núi trước mộ phần: Tiểu Sơn nguyện vì Đại Thần xông pha khói lửa!

Một cô nương trước mộ phần: Không nói đến cái gì mà chết cũng không hối tiếc, chết trong vinh quang, tôi chỉ mong cp trong lòng tôi đừng bể nát. /(ㄒoㄒ)/~~

Ma quân: Kế hoạch cụ thể tôi viết xong sẽ đăng trong nhóm cùng xem, nhớ kỹ không nên truyền ra ngoài.

Một cô nương trước mộ phần: Chỉ cần Đại Thần không lừa dối, chúng tôi sẽ không truyền ra ngoài

Ma quân: Các cô chờ vây xem vợ tôi đi.

Một cọng cỏ trước mộ phần: Vợ băng sơn rất tốt nha, Đại Thần cố gắng lên.

Màn hình liên tục nhấp nháy, Tiêu Ngạn mở cuốn sổ viết kế hoạch của chính mình.

Giữa trưa ngày thứ hai, Tô Ngang chưa ăn cơm trưa đã đến tiệm trà sữa. Lần này cậu không nhìn thấy người đàn ông ngày hôm qua, cũng không có thấy Tiêu Ngạn. Trong tiệm trà sữa gần như không có gì, chỉ có một người xa lạ ở bên trong thu dọn đồ đạc. Tô Ngang chưa bao giờ nghĩ đến, lần tiếp theo khi cậu đến tiệm trà sữa, sẽ gặp tình huống thế này.

“Xin hỏi, ông chủ trước kia ở đây đâu?” Tô Ngang vừa đi vào, ngập tràn khoan mũi đều là bụi bặm.

“Dời chỗ.” Người nọ thản nhiên nói, “Tiệm này tôi mướn, vẫn là bán trà sữa, bạn học không có việc gì thường đến chiếu cố nha, ngày đầu tiên có hoạt động khuyến mãi.”

“Anh biết điện thoại của hắn không?” Tô Ngang hỏi.

“Không biết, ngày tôi khai trương bạn học cậu nhất định phải tới nha.” Người nọ thả cái rương trong tay xuống, hàm hậu cười nói.

Tô Ngang không có lên tiếng trả lời, xoay người đi ra khỏi tiệm trà sữa. Bởi vì gần đây mỗi ngày đều gặp mặt, cậu cũng không hỏi số điện thoại di động của Tiêu Ngạn, ngay cả số qq cũng không có. Bây giờ cậu chỉ biết tên Tiêu Ngạn cùng tiểu khu của em gái anh, cái khác hoàn toàn không biết gì cả.

Đúng, cậu có thể đi hỏi em gái Tiêu Ngạn. Chỉ cần tìm được Tiêu Dao, nhất định có thể liên lạc với Tiêu Ngạn. Tùy tiện tìm một tiệm cơm vội vội vàng vàng ăn vài ngụm, Tô Ngang đi tìm Tiêu Dao.

“Xin hỏi trong tiểu khu có ai họ Tiêu không?” Tô Ngang đi tới hỏi bảo vệ cửa.

“Họ Tiêu rất là nhiều.” Bảo vệ cửa chậm rãi nói, “Không biết cậu tìm ai?”

“Tôi chỉ biết là cô ấy có người anh trai tên Tiêu Ngạn, những thứ khác không biết.” Tô Ngang trả lời

Bảo vệ cửa cảnh giác nhìn cậu, nói rằng: “Tôi chưa nghe nói có người này.”

Tô Ngang đưa thẻ sinh viên của mình ra chứng mình, bình tĩnh nói: “Tôi là sinh viên A đại, Tiêu Ngạn là đàn anh của tôi, tôi tìm anh ấy có việc gấp.”

Bảo vệ cửa nghi ngờ nói: “Nhóc con, cuối cùng cậu tìm em gái Tiêu Ngạn hay tìm Tiêu Ngạn?”

Tô Ngang trả lời: “Tôi muốn tìm Tiêu Ngạn, nhưng không liên lạc được, chỉ có thể tìm em gái anh ấy trước.”

“Như vậy, thẻ sinh viên của cậu để lại chỗ tôi, tôi giúp cậu kiểm tra một chút xem Tiêu Ngạn ở lầu mấy.” Bảo vệ thuận tay bỏ thẻ sinh viên vào trong ngăn kéo.

“Cám ơn.” Tô Ngang nói cám ơn.

Cầm tờ giấy bảo vệ cửa viết, Tô Ngang căng thẳng gõ cửa nhà Tiêu Dao.

“Xin hỏi anh là ai?” Từng gặp Tô Ngang Tiêu Dao vừa liếc mắt một cái liền nhận ra ngoài cửa là chị dâu nhà mình, nhưng nghĩ tới bây giờ cô phải giống như chưa từng gặp qua, chỉ có thể đè nén tâm trạng kích động, bình tĩnh đặt câu hỏi.

“Anh là bạn của anh em, anh là Tô Ngang.” Tô ngang ở ngoài cửa trả lời.

Nghe được giọng cậu, Tiêu Dao không khỏi giật mình, trời, giọng nói ràng là của chỉ dịch công Lăng Dương trong 《Tróc quỷ thiên sư》 mà. Nhớ tới trước đó anh trai đã hỏi mình về chuyện của của Lăng Dương, Tiêu Dao không khỏi nghĩ, lẽ nào khi đó anh đã nghĩ ra tay với chị dâu.

“Ừ, Tô Ngang, em nghe anh em nhắc qua.” Tiêu Dao mở cửa, để dép của Tiêu Ngạn lên mặt đất cho Tô Ngang mang, “Có chuyện gì vào nói.”

Lần đầu tiên chị dâu đến nhà, cô tất nhiên phải phục vụ tốt. Nhìn Tô Ngang ngồi xuống ghế sa lon, Tiêu Dao lấy cái ly sạch sẽ ra, rót cho cậu ly nước chanh

“Uống cái này được không?” Tiêu Dao để nước chanh xuống.

“Được.” Tô Ngang cầm cái ly, nói ngay vào điểm chính, “Lần này anh tới, là muốn hỏi cách liên lạc với anh em.”

“Anh thế mà không có cách liên lạc với anh ấy?” Tiêu Dao giật mình nói.

“Ừ, điện thoại và qq cũng không có.”.

Anh trai ngay cả chào hỏi cũng không nói mà rời đi, nhất định là có chuyện gì muốn làm. Nhưng lúc này chị dâu đã tới, cô nhất định phải cho số điện thoại. Sau khi đọc số điện thoại xong, Tô Ngang lập tức gọi, cau mày nói: “Số không tồn tại.”

“Không thể nào? Thật là số không tồn tại?” Tiêu Dao gọi điện thoại, quả nhiên có nhắc nhở nói số bạn gọi không tồn tại, “Ngày hôm qua em còn gọi được, đây là có chuyện gì?”

“Có tiện cho anh số qq hoặc cách liên lạc online với anh em không?” Tô Ngang hỏi

Ngay cả số điện thoại Tiêu Ngạn cũng sửa thành không tồn tại, Tiêu Dao nào dám dính vào việc này, khổ sở nói: “Anh em ít khi dùng số qq, em đã xóa bỏ, về phần bây giờ anh ấy có số qq mới không, em cũng không rõ ràng lắm.” Từ sau khi dùng số của Ma quân, anh của cô thực sự rất ít lên cái qq trước đây, Tiêu Dao liên tục an ủi rằng mình đây là đang giúp đỡ bọn họ, cô không phải cố ý gạt chị dâu.

“Làm phiền em, anh về.” Tô Ngang đứng lên muốn rời đi.

“Không ở lại xem ảnh chụp của anh em sao?” Tiêu Dao mỉm cười nói, “Nơi này có mấy album ảnh của anh ấy.”

“Được rồi.” Tìm không được Tiêu Ngạn, xem hình của anh cũng được.

Tiêu Dao đứng dậy đi vào trong, chỉ chốc lát ôm một album đi ra: “Bắt đầu xem từ đây đi, nè, đây là ảnh chụp một trăm ngày của anh ấy.”

Tiêu Ngạn mới một trăm ngày có đôi mắt to, con ngươi đen nhánh vô cùng có thần, chỉ nhếch một bên khóe miệng cười, nhìn giống như một tiểu ác ma. Tô Ngang liên tiếp nhìn vài trang, trong mắt lóe lên một chút dịu dàng: “Không ngờ người khi bé nghịch ngợm như vậy, lớn lên lại trở nên ấm áp như vậy.”

Chị dâu nói anh trai rất ấm áp? Cái này, cái này nhất định là anh của cô không thể hiện bộ mặt thật trước mặt cậu. Nếu chị dâu nhìn thấy ảnh chụp sau khi Tiêu Ngạn lớn lên, sẽ biết Tiêu Ngạn là từ một tiểu ác ma tiến hóa thành Ma vương, mà không phải cái người ấm áp gì đó. Hai người bọn họ có thể hay không sẽ vĩnh viễn không thành?!

Cô cũng không dám cược!

Tiêu Dao làm bộ mở mấy quyển album tương đối mới ra, giả vờ kinh ngạc nói: “A, sao trong album này của anh trai có hình của em, nhất định là mẹ để sai rồi.” Tiêu Dao cẩn thận ôm mấy quyển album vào trong ngực, ngượng ngùng cười cười.

“Nếu đều không phải anh em, em cất đi.” Album của con gái nam sinh không thể tùy tiện nhìn, Tô Ngang vô cùng hiểu suy nghĩ lúc này của Tiêu Dao.

“Cảm ơn!” Tiêu Dao lập tức đem tất cả vào trong.

Cô giơ tay đâm đâm lên khuôn mặt lưu manh đang tươi cười của anh trai, nổi giận nói: “Em cho anh giả bộ, em cho anh giả bộ ở trước mặt chị dâu, thiếu chút nữa liền lộ tẩy có biết hay không!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.