Tiệm Trà Vong Xuyên

Quyển 1 - Chương 7



Lưu Sênh thay hắn đổi một chén trà nóng, hơi nóng mang theo mùi thơm ngát tản ra.

"Ngươi đang hổ thẹn sao? Ngươi cảm thấy là ngươi hại chết sư phụ ngươi?"

Hắn cúi đầu, nàng không nhìn rõ vẻ mặt, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp: "Hình như vậy, mà hình như không phải. Nếu không phải ta, sư phụ sẽ không đến nơi đó, nhưng sư phụ rõ ràng không phải là vì cứu ta..."

Lưu Sênh cười cười, đẩy chén trà đựng nước trong trong tay tới trước mặt hắn. Hắn còn nhớ trước khi kể, nước kia rõ ràng màu đỏ đậm, lúc này lại trở nên trong suốt lấp lánh.

"Những gì ngươi muốn biết, ta cho ngươi biết."

Mặt nước dập dờn, cảnh tượng chậm rãi hiện lên.

Là cảnh một cô bé chọn đồ vật đoán tương lai (*), mặt mày mơ hồ là của Kim Ổ, cầm lấy một chuỗi chuông không rời, cậu bé lớn hơn ở bên cạnh nhảy dựng lên, hưng phấn mà nói: "Là chuông của ta, đó chuông là của ta."

(*) chọn đồ vật đoán tương lai: vào ngày thôi nôi, theo tập tục, khi trẻ em đầy tuổi, cha mẹ bày lên các loại đồ vật để cho bé chọn, dùng để dự đoán tương lai và sở thích của bé.

Cậu chạy tới ôm lấy cô bé, rõ ràng cũng là con nít, lại làm ra dáng người lớn: "Ngươi tên là Kim Ổ có được không? Ngươi thích chuông của ta, ta cũng thích ngươi."

Người đàn ông bên cạnh cười nói: "Đã là tên hoàng tử ban cho, Kim Tiêu từ chối thì bất kính rồi."

Trong đó là những năm tháng cô bé và cậu bé cùng nhau trưởng thành. Thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư. Cô bé là truyền nhân của Kim gia, cậu bé là hoàng tử đương triều, bọn họ dần dần mến nhau, giống như hầu hết người trẻ tuổi.

Kim Ổ bị Kim Tiêu bắt luyện tập một ngày trên cọc gỗ mai hoa, hoàng tử Sở Ngạn liền đứng bên cô bé một ngày. Mười ngón tay Kim Ổ trong lúc huấn luyện bị thương, Sở Ngạn sẽ đau lòng vừa thổi vừa bôi thuốc.

Hôm sinh nhật của Kim Ổ, cậu đã tặng cho cô bé một cây trâm ngọc, thanh điểu giương cánh, tinh xảo xa hoa.

Mãi đến khi nàng trở thành thiếu nữ xinh đẹp, hắn trở thành công tử văn nhã, thì mọi biến cố sau đó lại làm người ta không kịp chuẩn bị. Chuyện Kim Tiêu trộm cướp Hoàng Lăng bị tra ra, cả Kim gia bị trói vào ngục. Sở Ngạn và thái tử đều cầu tình cho Kim Ổ. Thánh thượng nhớ tới một môn tài nghệ của Kim gia không thể đứt rễ, rốt cục đặc xá Kim Ổ, nhốt nàng trong hoàng cung.

Nhưng thái tử lại lợi dụng quan hệ, dùng tử tù đổi cha mẹ Kim Ổ ra. Chuyện này làm cực kỳ bí mật, lúc đó trên triều Sở Ngạn và hắn phân chia đối chọi, hắn cũng không sợ Sở Ngạn phát hiện. Sở Ngạn nhất định sẽ không vạch trần. Hơn ai hết hắn càng hy vọng cha mẹ Kim Ổ có thể sống sót.

Vì vậy thái tử lợi dụng con bài này, thành công thu Kim Ổ vào bộ hạ, vì đó mà bán mạng.

Thái tử muốn Kim Ổ làm chuyện đầu tiên, chính là dẫn Sở Ngạn vào Thiên Tử Lĩnh. Sở Ngạn của khi đó, là người duy nhất có uy hiếp đối với ngôi vị hoàng đế.

Không ai biết nàng làm sao hạ được quyết tâm này, làm sao dẫn Sở Ngạn tiến vào. Nửa năm sau, Sở Ngạn bị tuyên bố chết bệnh, thái tử được như ước muốn đoạt được ngôi vị hoàng đế.

Lúc đầu thái tử hứa hẹn khi nào có được ngôi vị hoàng đế sẽ thả cả nhà bọn họ đi. Bây giờ lại đổi ý, hắn coi trọng tay nghề tuyệt thế của Kim Ổ, sai nàng đến các lăng mộ kho báu lấy trộm trân bảo sung doanh quốc khố. Hắn đặt độc Phệ Tâm trong cơ thể Kim Ổ, nếu gặp phải khói đen đặc biệt giữa Thiên Tử Lĩnh, sẽ bị phát độc mà chết, để Kim Ổ cả đời không được bước vào Thiên Tử Lĩnh.

Lúc đầu tất cả đều như bình thường, nàng dốc sức cho hắn, hắn đảm bảo cha mẹ của nàng chu toàn. Nhưng tâm châu của cha mẹ nàng luôn cất giữ đã vỡ. Đó là vật tâm mạch tương liên với họ, người chết ngọc nát.

Hoàng đế sẽ không phá hỏng con bài trong tay, chỉ có một khả năng, phụ mẫu hoặc là tự vẫn hoặc là bệnh nặng. Bọn họ biết con gái vì mình mà bị lợi dụng, cho nên mới lấy cái chết đổi lấy tự do của con gái sao?

Nàng thu hồi bi thương, một mặt tiếp tục làm ra vẻ không biết gì, một mặt bắt đầu chuẩn bị cứu Sở Ngạn ra. Chính vào lúc này nàng phát hiện ra Thiện Việt Trạch. Nàng thấy hắn đuổi theo một con tuấn mã, xuyên qua giữa chướng khí. Đó là chướng khí ngay cả nàng cũng phải tránh xa.

Vì vậy nàng bắt đầu điều tra hắn, thiên phú dị bẩm, chỉ cần đọc qua là nhớ, đầu óc thông tuệ, miễn dịch tất cả độc trùng độc khí. Nàng dẫn phụ thân hắn vào Thiên Tử Lĩnh, kỳ thực phụ thân hắn ngay sau hôm gửi thư đã bị nàng thuê người sát hại. Nàng lại truyền ra tin binh khí tuyệt thế, dẫn các lộ bè đảng hung hãn tới.

Nàng trù tính bức hắn vào đường chết như vậy. Thậm chí mua chuộc người ở quanh hắn đàm luận về nàng chỉ để khiến hắn vào cốc bái sư.

Hắn có thể không bị thương chút nào mà đi tới trước mặt nàng, chỉ vì nàng đóng tất cả cơ quan, chỉ có hương hoa hồng bay lên, đó là khói độc có thể mê hoặc tâm trí con người. Qủa nhiên hắn không hề bị ảnh hưởng.

Kim Ổ làm nhiều như vậy, vốn nên chờ hắn tiến vào Thiên Tử Lĩnh để cứu Sở Ngạn ra. Nhưng nàng thấy hắn chỉ với bóng lưng yếu ớt từng bước từng bước đi đến bây giờ. Kim Ổ nhớ tới những ngày đó hắn dịu dàng gọi tiếng sư phụ ở bên tai nàng. Hắn coi nàng là người quan trọng nhất mà bảo vệ, hổ thẹn trong lòng dần dần lan rộng. Dù cho mỗi lần ra ngoài đều mang quà về cho hắn, dù cho có chân thành đối tốt với hắn, cũng không bù đắp được những day dứt của nàng đối với hắn.

Mà hắn lại một lòng cho là mình lợi dụng sư phụ, lòng đầy hổ thẹn.

Nên hổ thẹn là nàng mới đúng.

Nàng đời này chỉ nợ hai người, mà nàng rốt cục cũng chết trước mặt hai người kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.