Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 299: Quái Vật Bóng Tối





Nghe được lời này, Bạch Triển Kỳ hét lớn một tiếng, âm thanh đầy tuyệt vọng và bất lực, danh hiệu Huyết Ma có thể không được nhiều người biết đến, nhưng có thể làm cho người đàn ông từng làm việc tại Long Đằng có trái tim cứng rắn như sắt thép phải sụp đổ.


Lão ta từng tạo ra một đoạn lịch sử đen tối vô cùng khủng khiếp cho vùng đất phương tây, gần một ngìn năm trước đây gần như thống trị toàn bộ Châu Âu, từ thời Trung Cổ đến nay, các sự kiện khủng khiếp như Bệnh dịch “Cái chết Đen”, Jack phanh thây, tất cả đều do “Huyết Minh” dưới trướng lão ta tạo ra.


Tám vị Hắc Y giáo chủ của “Huyết Minh” đều vô cùng mạnh mẽ, mỗi một người hai tay đều dính đầy máu tươi, không thua kém Thần Cảnh, có vài người còn có thể hủy diệt cả một quốc gia nhỏ.


Con gái của ông ta lại bị nhân vật như thế chú ý đến, là sự tuyệt vọng đến cỡ nào?

“Vì sao…” Bạch Triển Kỳ trợn to mắt nhìn về phía thanh niên kia với đôi mắt đầy tơ máu, nói với giọng khàn khàn: “Vì sao Bạch Triển Kỳ tôi một lòng trung thành với quốc gia, mà con gái tôi lại rơi vào bước đường cùng này!”

Người thanh niên tóc vàng mỉm cười lịch sự nói: “Đối với các hạ tôi không hề có ân oán cá nhân gì, chỉ là con gái ông là thể chất hắc ám khó tìm trên đời, việc này được đại nhân Huyết Ma tự tay ban ân.
Tương lai cô ấy thậm chí còn có thể trở thành đệ tử thân truyền của đại nhân Huyết Ma, đối với việc này ông nên cảm thấy vinh hạnh mới phải”.


Bạch Triển Kỳ gằn giọng giận dữ nói: “Tôi thà rằng tự tay tiễn con gái về nơi chín suối, cũng không để con gái mình thành một con quái vật giống như anh”.



Khuôn mặt của thanh niên tóc vàng trầm xuống, lạnh lùng nói: “Chú ý đến ngôn từ của ông, kẻ phàm nhân kia, chúa tể bóng tối của chúng tôi là người thống trị thế giới này trong tương lai, sức mạnh vượt xa trí tưởng tượng của ông”.


Nói đến đây, trong mắt gã ánh lên một tia sát khí: “Nếu như ông lại dùng xưng hô “quái vật” này để hình dung về chúng tôi, tôi sẽ xé xác ông thành từng mảnh đấy”.


Bạch Triển Kỳ nghe thấy thế, sự giận dữ trong mắt gần như muốn bùng nổ, đứng đậy hét lớn: “Đến đây, đồ quái vật! Tôi sẽ tuyệt đối không giao con gái của mình cho đám quái vật các người đâu!”

Vẻ mặt thanh niên tóc vàng lạnh lẽo, hai tròng mắt của gã đột nhiên trở nên đỏ bừng, giọng nói cũng cộc cằn hơn rất nhiều: “Tôi vốn dĩ nể tình ông là cha của vị Hắc Y giáo chủ thứ chín, định tha cho ông một mạng, nhưng kể từ khí ông dám chống đối… vậy thì chết đi!”

Gã vừa nói xong, dôi mắt đỏ như máu đột nhiên ánh lên từng tía sáng đỏ, mái tóc dài màu vàng không có gió mà tự động bay lất phất, trên mặt bắt đầu có những đường hoa văn màu đen lan rộng tạo thành một chú ấn tà ác.


Thanh niên tóc vàng cúi đầu chào một cách lịch sự, thản nhiên nói: “Xin tự giới thiệu một chút, tôi là Hắc Y giáo chủ thứ tám của “Huyết Minh”- ẩn sĩ Arthur”.


“Hắc Y Giáo Chủ thứ tám…” Nghe được lời này, ánh mắt Đường Thi Vũ lóe lên sự khiếp sợ tột độ, các giáo chủ trong liên minh máu toàn bộ đều ứng với biệt hiệu trong bộ bài Tarot, chẳng hạn như nữ thượng tế, chàng khờ, người treo ngược, người này tự xưng là ẩn sĩ, hiển nhiên là hắc y giáo chủ hàng thật giá thật.


“Hắc y giáo chủ lẻn vào trong Yên Kinh vì sao Long Đằng chúng ta lại hoàn toàn không biết?” Trong đầu cô ta nhanh chóng hiện lên vô số suy nghĩ, nhất thời nghiến răng nghiến lợi nói:

Là nhà họ Liễu, là bọn họ yểm hộ cho Hắc Y giáo chủ tiến vào Yên Kinh, nếu không cho dù là thế lực của Huyết Minh có lớn đến thế nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng không đến mức không biết một chút tin tức nào được!”.
truyện xuyên nhanh

Lời này vừa nói ra, mọi người nhìn chằm chằm về phía Liễu Nhược Trần, ánh mắt có chút thù địch, hành động lần này của hắn rõ ràng là phản bội toàn bộ giới võ đạo Hoa Hạ!

Arthur lúc này hiện ra chân thân, nhất thời gió bão nổi lên, mây đen dày đặc che khuất cả bầu trời, gã nhếch miệng nói: “Trong Huyết Minh, con người mới là loài sinh vật đê tiện nhất, chỉ có chúa tể bóng tối mới là quý tộc chân chính thôi”.


Chỉ là ngay lúc này, một giọng nói khinh thường vang lên: “Cái gì chúa tể bóng đêm, chỉ là một vài sinh vật bóng tối không vào được luân hồi tập hợp lại với nhau mà thôi”.


“Cái gì!”


Nghe được lời này, Arthur nhất thời vô cùng tức giận, nhìn chằm chằm vào Diệp Thành lạnh lùng nói: “Tên nhóc, tôi cũng từng nghe về anh, đừng tưởng rằng giết được loại hàng phế thải như Karasu Tengu thì có thể coi thường Huyết Minh!”

“Hả? Không biết Ito Musashi, lại biết đến Karasu Tengu”.
Diệp Thành nhíu mày tủm tỉm nói: “Tôi có thể hiểu đại khái các người đang muốn làm trò quỷ gì”.


“Anh là một con dạ quỷ, mà theo mô tả của anh thì cái gì mà Huyết Ma, căn bản là một con quỷ hút máu, bên trong còn có cái gì? Để tôi nghĩ xem, nữ thượng tế, người sói, người khổng lồ, quỷ ăn thịt người?”

Nghe được lời này, Arthur nhất thời sắc mặt biến đổi, lùi lại hai bước ngạc nhiên nói: “Anh, anh là ai? Vì sao lại biết bí mật của Huyết Minh chúng tôi?”

Diệp Thành cười nhẹ nói: “Trò hề này mà cũng gọi là bí mật?” Sinh vật bóng tối, chẳng có gì ngoài mấy thứ đó, mặc dù điểm khởi đầu có cao hơn con người một chút, còn có một chút thần thông, nhưng hạn chế là không còn khả năng phát triển thêm nữa, mất đi khả năng phát triển vô hạn của loài người…Trong mắt các cao thủ, không đáng để nhắc tới”.


“Đương nhiên là cao thủ trong lời nói của tôi dù sao cũng phải là cấp bậc Chân Tiên Hợp Đạo, dưới Chân Tiên, sinh vật bóng tối vẫn rất mạnh, chỉ là đó phải là sinh vật bóng tối có huyết thống thuần khiết”.


Nói đến đây, Diệp Thành liếc nhìn Arthur, khóe miệng nhếch lên sự khinh thường, mỉa mai và cả ác ý: “Nhưng loại sinh vật bóng tối thuần khiết đó sẽ không xuất hiện trên trái đất, đám các người nói dễ nghe một chút là pha tạp, nói khó nghe thì chính là…lũ rác rưởi”.


Nghe được lời này, đừng nói đám người Đường Thi Vũ, Liễu Nhược Trần, ngay cả Aokawa Sayuri cũng kinh ngạc đến ngây người.
Trong mắt bọn họ, Diệp Thành mặc dù rất lạnh lùng kiêu ngạo, không hiểu lòng người, nhưng rất có phong độ, hiếm khi kích động, nhưng không nghĩ rằng hôm nay Diệp Thành lại sử dụng ngôn ngữ kịch liệt đến như thế.


Thực tế cũng rất đơn giản, bởi vì Diệp Thành… có chút tức giận rồi.



Bé Ngốc, à không, bây giờ anh còn không biết tên của cô bé gọi là Bạch Vũ Hàn, hành động trước đây của cô mặc dù làm cho mọi người dở khóc dở cười, nhưng lại xuất phát từ một trái tim chân thành, là một trái tim không hề có bất cứ ý niệm xấu xa nào, chỉ đơn giản là ý tốt muốn giúp mọi người mà thôi.


Đối với Diệp Thành đã quen thuộc với âm mưu tranh đấu mà nói, loại tình cảm này mới thật sự khiến anh cảm động nhất.


Diệp Thành nâng lên một ngón tay, Arthur rụt cổ lại theo bản năng, gã vốn tưởng rằng người đàn ông cam thâm khó lường này chuẩn bị ra tay, chỉ là đối phương nhẹ nhàng lắc ngón tay nói: “Một phút, nếu anh có thể chống đỡ nổi một phút, tôi liền thả anh đi”.


“Một phút?” Nghe được lời này, ánh mắt đỏ như máu của Arthur lại một lần nữa bùng lên, lạnh lùng nói: “Các hạ quá khinh thường người khác rồi!”

Gã nói thế nào cũng là Hắc y giáo chủ, ở Âu Mễ có địa vị vô cùng cao quý, nhận được sự tín ngưỡng của cả ngìn người, dưới sự tăng cường của các loại bí pháp còn có thể chiến với Thần Cảnh một trận, nhưng tên nhóc này lại nói mình không chịu nổi một phút?

- ------------------


.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.