Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 745: Tu luyện lại công pháp



Nghe nói khi Hoa tộc nhận được tin tức này, cả tộc ăn mừng vui vẻ, tất cả người Hoa tộc bao gồm Tiêu Nghĩa Tuyệt đều uống đến ba ngày ba đêm. Những quốc gia xung quanh cũng đến chúc mừng.

Hoa Hạ và Hoa tộc bỗng trở thành đại tộc đứng đầu dải Ngân Hà, mà người tạo nên tất cả những điều này chỉ có một mình Diệp Thành mà thôi!

Mấy ngày trôi qua, tin tức Diệp Thành trảm Nguyên Anh, lên ngôi đầu bảng Tinh Hà không những không biến mất, mà có xu thế càng ngày càng mạnh mẽ hơn. Dù sao đã lâu rồi dải Ngân Hà không có tin tức lớn chấn động nhật nguyệt như thế này. Xuất Khiếu trảm Nguyên Anh lại càng vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.

Có người đoán Diệp Thành là Thần Tử ở ẩn của thánh địa Lăng Tiêu, hậu duệ của Lăng Tiêu Chân Tiên năm xưa.

Có người nói Diệp Thành đến từ ngoại vực, là thiên tài đỉnh cấp của tinh vực khác, vì thử kiếm với người trong thiên hạ mà đặt chân lên từng tinh vực, khiêu chiến với người mạnh nhất. Nhưng rốt cuộc anh đến từ tinh vực nào thì không ai có thể nói rõ.

Cũng có người gọi Diệp Thành là Nguyên Anh thời Thượng cổ chuyển thế, bản thân anh vốn là một tồn tại cấp bậc lão quái vật, nên có thể khiêu chiến vượt cấp, chèn ép tất cả cao thủ thế hệ trẻ.



Nhưng bất kể bàn tán thế nào, Diệp Thành cũng đã nổi tiếng. Ngay cả tu sĩ ở xa trong xó xỉnh của dải Ngân Hà cũng biết Hoa tộc xuất hiện một Thiên Quân. Những tông môn động thiên ở thành Bắc Hàn nghe được tin tức thì sững sờ, chỉ đành vội vàng đến cửa chúc mừng Hoa tộc.

Bây giờ, người Hoa Hạ vô cùng hãnh diện, bất cứ một tu sĩ Hoa tộc nào, dù chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, một khi nói ra danh hiệu Hoa tộc thì mọi người đều phải nghiêm túc kính nể.

Đây chính là uy phong và bản lĩnh của Thiên Quân. Các hành tinh, thiên tông, thế gia đều là nhờ trong tộc sinh ra một vị Thiên Quân mà lập tức nhảy vọt lên đỉnh Ngân Hà.

Một vài tu sĩ lớn tuổi thì lại đăm chiêu:

“Hoa tộc không phải là chủng tộc năm xưa bị thánh địa Lăng Tiêu ban thần luật dải Ngân Hà, tuyên bố là tộc mang tội, vĩnh viễn không thể tu tiên hay sao? Diệp Thiên Quân lại xuất thân từ Hoa tộc, lần này rắc rối rồi”.

Mặc dù chuyện thần luật dải Ngân Hà đã qua mấy vạn năm, nhưng vẫn có người nhớ rõ.

Diệp Thành và Hoa tộc quật khởi đồng nghĩa đã khiêu chiến trực diện với thánh địa Lăng Tiêu và các đạo thống Chân Tiên tôn thánh địa Lăng Tiêu lên đầu, chống lại thần luật dải Ngân Hà!

Không ít người dồn sự chú ý sang thần vực ở trung tâm dải Ngân Hà, nhìn về phía tông môn Chân Tiên có truyền thừa hoàn chỉnh duy nhất hiện nay, thống trị dải Ngân Hà trăm nghìn năm qua, chờ đợi động thái của thánh địa Lăng Tiêu.

Bất kể là thánh địa Lăng Tiêu hay là Diệp Thành, hai bên đối chọi tất nhiên sẽ kinh động đến toàn bộ dải Ngân Hà, bùng nổ trận chiến lớn trước nay chưa từng có.

Một số kẻ thù của Diệp Thành như lão tổ Hắc Thủy Môn, tuy nén đau bồi thường mấy trăm triệu linh thạch cho Diệp Thành, nhưng trong lòng vô cùng không vui, nghiến răng nghiến lợi đợi thánh địa Lăng Tiêu ra mặt.

Thế nhưng nhất thời toàn bộ dải Ngân Hà lại vô cùng yên ả, không ai ra mặt, hòa bình chưa từng thấy.



Sau khi Diệp Thành rời khỏi núi Bồng Lai, không đợi Minh Sương độ kiếp thành công đã dẫn theo Dao Nhi lên đường. Dù sao vừa rồi đã giết một lão tổ Nguyên Anh của người ta, Diệp Thành cũng không có mặt mũi đi gặp Minh Sương.

“Anh, chúng ta đi đâu? Về Hoa tộc sao?”

Dao Nhi đầy vẻ mong đợi. Cô ấy chỉ là một đứa trẻ, rời khỏi Hoa tộc quá lâu, càng ngày càng nhớ người thân trong Hoa tộc, bao gồm đại trưởng lão, hàng xóm láng giềng và ông Chu đối xử rất tốt với cô ấy.

“Không, trước lúc đó phải đến Luyện ngục Vô Gian một chuyến”.

Diệp Thành khẽ lắc đầu, bảng Tinh Hà được công bố đã tiết lộ thân phận của Diệp Thành cho tất cả mọi người trong thiên hạ. Hoa tộc cũng chính thức nổi lên mặt nước, cả dải Ngân Hà đều biết. Đạo thống Chân Tiên như thánh địa Lăng Tiêu tất nhiên cũng sẽ chú ý tới.

Diệp Thành không dám khẳng định thánh địa Lăng Tiêu sẽ có phản ứng gì.

Nhưng anh cần phải chuẩn bị tâm lý, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu với thánh địa Lăng Tiêu. Dù thế nào, món nợ máu mấy nghìn năm Hoa tộc không thể tu luyện, Diệp Thành nhất định sẽ san bằng thánh địa Lăng Tiêu.

Trước lúc đó, anh cần tăng thêm tu vi, đến Luyện ngục Vô Gian tu luyện hai khiếu còn lại đến đại thành. Sau này, cho dù không thể ngưng anh thì ít nhất cũng phải được cửu khiếu quy nhất.

Suy cho cùng, thánh địa Lăng Tiêu không phải núi Bồng Lai, nó từng xuất hiện Hợp Đạo Chân Tiên, ai biết được bây giờ thánh địa Lăng Tiêu có nội tình như thế nào. Nếu vị Lăng Tiêu Chân Tiên kia để lại trận đồ hoặc bảo vật cấp thần đỉnh cao, vậy thì ngay cả Diệp Thành cũng phải tạm tránh mũi nhọn.

“Haizz, tiếc là chị Ân không đi theo, không ai ở cùng em nữa”.

Dao Nhi bĩu môi, tâm trạng ủ rũ.

Lúc này chỉ còn lại cô ấy và Diệp Thành, cộng thêm tôn giả Bằng đi theo sau. Ân U Liên phụng mệnh về Sương Diệp Lâu báo bình an, đồng thời cảnh báo mọi người cẩn thận thánh địa Lăng Tiêu.

“Đó mới là lẽ phải. Anh bảo vệ em được nhất thời, không bảo vệ được cả đời. Dao Nhi nhà chúng ta rồi cũng sẽ lớn lên gả cho người khác, độc lập rời đi, trở thành Thần Nữ một đời”.

Diệp Thành cười nói, nhẹ nhàng xoa đầu thiếu nữ.

“Dao Nhi không gả cho người khác đâu, mãi mãi đi theo anh thôi”.

Thiếu nữ mở to mắt, kiên định nói.

Diệp Thành mỉm cười. Thế giới của anh, đất trời của anh không nằm ở dải Ngân Hà nhỏ bé này, thậm chí không nằm ở Địa Cầu, mà là giới tu tiên chân chính sâu trong vũ trụ, bao la rộng lớn, như sóng tràn bờ, kéo dài qua hàng tỷ tinh hà.

Nơi đó có đối thủ mà kiếp trước Diệp Thành đánh bại sau vô số trận đấu đổ máu, có kẻ thù không đội trời chung, quyết chiến sinh tử, có hồng nhan tri kỉ dây dưa ân oán với anh, vạn năm không dứt.

So với nó thì dải Ngân Hà quá nhỏ, mảnh tinh vực nơi có Địa Cầu và dải Ngân Hà này cũng quá nhỏ. Ngay cả một Hợp Đạo nho nhỏ cũng không chứa nổi, vậy thì sao có thể dung chứa một Huyền Thần Tiên Đế định sẵn sẽ chứng đạo Chân Tiên, thống trị vạn giới trong tương lai chứ?

Tuy nhiên, tư chất của Dao Nhi quả thật là cao nhất trong số những người Diệp Thành từng gặp.

“Được, sau này muốn theo anh thì phải tu luyện lại đạo pháp, xóa sạch những gì đã học ở núi Bồng Lai đi, dùng thần pháp tối cao đúc lại nền tảng. Nếu không, chắc chắn em sẽ chỉ dừng lại ở Hợp Đạo, cả đời không có hi vọng tiến đến cảnh giới Phi Thăng”.

Diệp Thành nghiêm túc nói, thiếu nữ nghe mà mơ hồ, không hiểu vì sao phải tu luyện lại. Trong mắt cô ấy, Nguyên Anh ở trên cao, Hợp Đạo lại càng không dám mơ tới.

Nhưng thấy Diệp Thành có vẻ rất xem thường Hợp Đạo, cô ấy vẫn gật đầu: “Dao Nhi hiểu rồi”.

Thế là ba người vừa đi đến Luyện ngục Vô Gian, Diệp Thành vừa chỉ điểm cho Dao Nhi.

Lần này, Diệp Thành truyền dạy cho Dao Nhi thần thiên đỉnh cao chân chính - Thần Long Cửu Biến. Đây là pháp thuật trấn giáo của một thánh địa Chân Long cổ xưa trong vũ trụ, chia làm chín tầng biến hóa. Nghe nói người có dòng máu Chân Long tu luyện pháp thuật này có thể dần dần ngưng tụ, thuần hóa dòng máu trong cơ thể, sau chín lần biến hóa còn có thể hóa thành Chân Long tối cao.

Phải biết rằng, Chân Long thuần chủng trưởng thành sẽ là thần thú đỉnh cấp giống như Huyền Vũ, Chu Tước, Côn Bằng, có thể cứng rắn lay chuyển Chân Tiên Hợp Đạo, hơn xa thần thú hoặc thánh thú bình thường.

“Soạt!”

Từng làn sương màu vàng trên người Dao Nhi được Diệp Thành dùng pháp lực rút ra khỏi cơ thể cô ấy. Mỗi một làn sương bay ra, cơ thể của Dao Nhi đều không kìm được run lên. Đó đều là chân nguyên bản mệnh mà cô ấy tu hành cực khổ mấy năm qua, lúc này bị tước đoạt chẳng khác nào rút gân hút tủy, thậm chí còn đau đớn hơn gấp trăm lần. Thế nhưng Dao Nhi vẫn cắn răng chịu đựng, gương mặt trắng bệch, mồ hôi hột nhỏ giọt.

“Vù vù vù!”

Tình trạng này kéo dài ba ngày ba đêm mới kết thúc.

Vào thời khắc hoàn thành, Dao Nhi ngã xuống trong xe ngựa, tu vi từ Kim Đan trung kỳ hạ xuống còn Trúc Cơ đỉnh phong. Diệp Thành ở bên cạnh nhìn mà xót đến mức cau mày, lấy tay vuốt ve gương mặt Dao Nhi.

Nhưng thiếu nữ lại bò dậy ngay, chịu đựng cơn đau, bắt đầu tu hành Thần Long Cửu Biến mà Diệp Thành truyền cho.

Diệp Thành ở bên cạnh gật gù, vô cùng vui mừng. Có thiên phú không tính là gì, có thần công bí pháp cũng chẳng là gì cả. Kiếp trước Diệp Thành từng thấy biết bao thiên tài, cũng không biết đã gặp qua bao nhiêu Thần Tử, Thánh Tử của thánh địa và thần giáo lớn.

Nhưng cuối cùng, số người có thể tu thành Chân Tiên Hợp Đạo lại vô cùng ít ỏi.

Những người đó đi đến cuối cùng đều dựa vào nghị lực cực cao, vạn người mới có một, cùng một trái tim dũng cảm tiến tới, mãi mãi không dừng bước.

“Có thể gặp được anh là vận may của em, nhưng có thể nhận em làm em gái, anh cũng cảm thấy mình thật may mắn”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.