Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 785: Thần Đan Luyện Thành



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nếu nói trước đó giết Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ là vì nhổ cỏ tận gốc, báo thù cho Hiên Viên Đại Đế, vậy thì bây giờ đối mặt với hộp bảo vật siêu lớn này anh cũng không dằn nổi sát ý.

      "Bỏ đi, có những thứ này thì miễn cưỡng có thể luyện thành Thần Đan rồi.

Sau khi có được Thần Đan thì con đường tu luyện Nguyên Anh của mình trong tương lai sẽ không còn trở ngại nữa".

      Diệp Thành chọn đi chọn lại rồi lấy ra ba viên chuẩn thần dược hệ Âm và hệ Thần Hồn rồi để trên giá, chuẩn bị mở lò luyện đan.

      Lần này anh luyện chế Thần Đan đích thực.

Thần Đan là gì? Đó là đan dược ẩn chứa pháp tắc tối cao, có một tia đại đạo của trời đất.

      Giống như con phượng hoàng chín đầu vậy, từ khi ra đời đã đắc đạo.

      Lần này sẽ vượt xa bất cứ một lần luyện đan nào.

      "Tách tách!"  
      Chỉ để xử lý các loại dược liệu trước khi luyện đan mà anh đã mất bảy ngày, bỏ đi những thứ thừa trong từng cây chuẩn thần dược và thiên dược một cách thật tỷ mỉ, chỉ để lại những thứ gì anh cần.


Đặc biệt là máu của Lăng Tiêu Chân Tiên, trong đó có chứa một ý niệm của Chân Tiên, cho dù chết đi đã mười vạn năm vẫn rất đáng sợ, phải tôi luyện từ đầu đến cuối, cuối cùng biến thành một áng mây vàng kim sáng rực rỡ.

      Xử lý xong thì một tiếng ầm vang lên.

      Diệp Thành hoàn toàn không cần lò luyện đan, anh trực tiếp dùng đại đạo Vạn Pháp Quy Nhất Kinh, biến thân mình thành một lò luyện đan khổng lồ.

Lò đó cao ba trượng, trên đó có khắc hoa văn của chư thiên vạn đạo, cây cỏ hoa lá, mặt trời, mặt trăng, những vì sao, bầu trời và vũ trụ, tất cả đều ở trong đó.

      "Soạt soạt soạt!"  
      Các thiên dược, máu thần, linh thủy đều được đổ hết vào trong  
      "Luyện!"  
      Anh quát lớn, lò luyện đan khổng lồ phát ra tiếng ầm ầm.

      "Ầm ầm ầm!"  
      Ánh hào quang rực rỡ chói lòa phát ra từ trong lò.

Nó lấp lánh trong suốt, tựa như một lò thủy tinh vậy.

Qua vách lò, thậm chí có thể nhìn thấy một vị thần, một con phượng hoàng chín đầu và một dải sao trong đó.

      Vạn pháp quy về làm một, một lò luyện cả vạn đạo!  
      Thần thuật đã dung hợp vạn đại đạo vào một, Diệp Thành dùng thần thuật tối cao này để luyện chế Thần Đan, quả thực vô cùng dễ dàng.

      "Ầm ầm ầm ầm!"  
      Lúc luyện đan, dược lực vô tận cũng thẩm thấu qua vách lò, khiến cơ thể vốn tràn đầy vết nứt dường như lúc nào cũng có thể nứt toác của Diệp Thành từ từ được nuôi dưỡng.

      Từng tạp chất trong cơ thể cũng được dược lực hùng hậu đào thải ra ngoài.

Đây đường đường là Thần Đan, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh dùng cũng có thể bị nổ tung, ngay cả Chân Tiên cũng vô cùng coi trọng, trị liệu những vết thương nhỏ như thế này vô cùng dễ dàng.

      "Bốp!"  
      Tiếng của lò càng lúc càng to, theo quá trình luyện đan, những thần linh, phượng hoàng, dải sao cũng dần dần hòa thành một thể, đến cuối cùng thì lờ mờ trở thành một quả cầu ánh sáng màu vàng kim.

Trong quả cầu sáng có thể mơ hồ nhìn thấy có một đứa trẻ đang ngồi xếp bằng.

Kỳ lạ hơn là, người đều có bảy khiếu mà đứa trẻ đó lại có chín khiếu, trên trán và trên bụng có thêm một con mắt.


      "Thùng thùng thùng!"  
      Sau chín chín tám mốt ngày, lửa đã đủ, lúc Diệp Thành mở lò ra liền nhìn thấy đứa trẻ đó đã mở mắt ra.

      "Ầm!"  
      Chư thiên vạn đạo đều rền vang theo, nó cứ như được sinh ra từ thiên đạo, tràn đầy sức mạnh vô tận, mạnh hơn gấp nhiều lần, hoàn hảo hơn gấp nhiều lần so với tu sĩ Nguyên Anh thực sự, dường như do trời đất sinh ra, được nuôi dưỡng bởi tinh hoa của nhật nguyệt.

      Đây chính là Thần Đan đặc biệt luyện chế ra cho Cửu Khiếu Linh Lung Anh, rất hợp với loại Thần Anh này - Cửu Khiếu Thần Anh Đan!  
      Nếu có tu sĩ Chân Tiên trong biển sao biết thì sẽ vô cùng kinh hãi.

Đan này là Thần Đan thực sự, có hiệu lực vô cùng.

Nhưng đồng thời nó cũng là một đan dược cấm kỵ, tu sĩ Chân Tiên thông thường cũng không dám luyện chế.

      Trừ phương pháp luyện đan cực khó, dược liệu chính khó tìm, đơn thuốc hiếm thấy thì quan trọng hơn cả là nó liên quan đến những sự tồn tại cấm kỵ.

Trong lịch sử có không ít những đan sư luyện chế Cửu Khiếu Thần Anh Đan, cuối cùng đều phát điên.

Nếu không cần thiết thì không ai dám luyện chế đan này.

      "Ầm!"  
      Đứa trẻ đó trời sinh có chín khiếu, cao một tấc, toàn thân được bao phủ trong ánh sáng màu vàng kim rực rỡ, hiện ra chút đường nét trên khuôn mặt, trông cứ như một đứa trẻ thực sự, chỉ có con mắt trên đầu và trên trán vẫn nhắm chặt, hiển nhiên là khác với những đứa trẻ thông thường.

      "Ầm ầm ầm!"  
      Khi Thần Anh mở mắt, cả căn phòng đều chấn động, vô số trận văn màu bạc khắc trên tường đều hiện lên, ngưng tụ như thật, ngăn chặn sự dao động mãnh liệt quanh người Thần Anh.

Nhưng cho dù căn phòng được xưng là kiên cố nhất của thánh địa Lăng Tiêu, có thể chắn được một đòn toàn lực của Thiên Quân Nguyên Anh mà lúc này cũng không chống đỡ nổi.

      Từng luồng trận văn màu bạc bị hủy diệt, thần niệm điên cuồng dao động tràn đầy cả căn phòng, biến thành làn sóng màu vàng kim nhạt, dường như muốn phá sập cả căn phòng.

      Khí tức đáng sợ thậm chí thẩm thấu ra bên ngoài căn phòng, làm cả thánh địa Lăng Tiêu chấn động, vô số tu sĩ kinh ngạc.

      "Ngưng!"  
      Diệp Thành thu hồi pháp tướng, hiện ra chân thân, chỉ ngón tay ra với sắc mặt nghiêm trọng.

      Ngón tay đó vừa hay điểm lên trán của Thần Anh màu vàng kim, đầu ngón tay lấp lánh như ngọc mang theo tiên quang rực rỡ cứ như đến từ Tiên giới trên chín tầng trời.

Tiên quang chiếu lên người Thần Anh, nhanh chóng biến thành vô số đường vân lan khắp cơ thể.


      Người Thần Anh khẽ run lên, từ từ nhắm mắt lại, cuối cùng phong bế cả chín khiếu, cứ như đã ngủ say.

      "Phù!"  
      Diệp Thành thở phào một hơi.

Cho dù đối mặt với Thần Anh màu vàng kim to một tấc này với với thân phận của Huyền Thần Tiên Đế thì cũng phải vô cùng thận trọng.

Cho dù đối mặt với các trưởng lão của thánh địa Lăng Tiêu và thần tướng Băng Hà thì anh cũng chưa từng thận trọng như vậy.

      "Vẫn còn may, Thần Đan tối cao này của mình không hổ là tiên đan được ngưng luyện từ chín Trích tiên, cảnh giới còn mạnh hơn cả Cửu Khiếu Thần Anh Đan, nếu không với tu vi của mình, mình còn đang bị thương nặng nữa thì chưa chắc mình đã có thể áp chế được nó".

      Diệp Thành cẩn thận dùng ngón tay vẽ ra từng đường vân nhỏ, phong bế đường vân này trên Cửu Khiếu Thần Anh, đợi khi nó hoàn toàn đóng tất cả khiếu lại không còn phản ứng nữa anh mới thở phào một hơi.

      "Chết tiệt, lần sau nếu tu vi không đủ thì tuyệt đối không được luyện chế loại đan dược này nữa, nếu không chính là tìm đường chết".

      Lúc này bên ngoài có trưởng lão của thánh địa Lăng Tiêu cẩn thận hỏi qua pháp khí, anh liền lấy cớ đang tu luyện công pháp đuổi họ đi, sau đó anh liền lắc đầu.

      Tu vi bây giờ của anh thì luyện chế Thần Đan quá miễn cưỡng.

Phải biết là ở sâu trong biển sao cho dù là Chân Tiên Hợp Đạo luyện chế Thần Đan cũng phải vô cùng cẩn thận, sợ sẽ phải chịu trời phạt hoặc tai nạn không may nào đó.

      Bởi vì Thần Đan là trời ban!  
      Nó là con của trời, người phàm luyện nó là nghịch thiên, chắc chắn sẽ phải chịu kiếp nạn.

      Nhưng một khi luyện thành thì tác dụng của nó vô cùng đáng sợ.

Đặc biệt là Cửu Khiếu Thần Anh Đan, cho dù trong nhiều loại Thần Đan cũng là sự tồn tại cấm kỵ, nếu không phải Diệp Thành thì không ai dám luyện.

   




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.