Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 969: Một Mình Tôi Ngăn Chặn Tất Cả!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Thế nào, cậu còn dám giết tôi hay sao?”, thần tướng Quang Minh bật cười, quay đầu lại.  
Nếu Diệp Thành dám ra tay với hắn thì đúng là tự đoạn tuyệt ở trước mặt các Thần Tử, dù đại điện hạ Vân Lam có coi trọng, chuẩn bị chiêu mộ anh cũng không thể nương tay thêm nữa.

Hành động này của Diệp Thành là tự chặt đứt đường lui của mình, quyết không chết không thôi với bốn đại giáo Chân Tiên.

Thần tướng Quang Minh tuyệt đối không tin anh có lá gan này.  

Nhưng một lát sau…  
“Gào!”  
Sáu ma tu đột nhiên nhảy ra từ trong hư không đằng sau Diệp Thành, túm lấy thần tướng Quang Minh.

Bọn nó hợp sức với nhau, cách không kéo hắn lại.

Trong ánh mắt vô cùng hoảng sợ của thần tướng Quang Minh, trong câu nói bình thản “ăn hắn đi” của Diệp Thành, thần tướng Quang Minh bị xé thành từng mảnh giữa không trung.  
Lục Nhĩ Mi Hầu kêu lên một tiếng quái dị, vồ tay tóm lấy nguyên anh của thần tướng Quang Minh đang vô cùng hoảng sợ định chạy trốn.

Mặc kệ tiếng gào thét thê thảm của thần tướng Quang Minh, nó nuốt chửng nguyên anh của hắn vào bụng, trên gương mặt khỉ nheo nửa con mắt lại, lộ ra vẻ vô cùng mãn nguyện.  
Từ đầu đến cuối, Diệp Thành đều nhìn vào hư không, chẳng nhìn thần tướng Quang Minh đã chết lấy một cái.


Dường như hắn chỉ là một con kiến, không đáng để tâm tới.   
Sau đó…  
“Ầm!”  
Phân thân của Diệp Thành giậm chân một cái, hóa thành một chiếc đỉnh khổng lồ màu vàng ba chân hai quai, kèm theo âm thanh sóng lớn ầm ầm.

Tựa như một luồng cầu vồng thần màu vàng xuyên qua đất trời, nhảy vọt lên từ mặt đất, vượt qua chín tầng trời, đâm sầm vào mười vạn đại quân.

Tựa như mãnh tướng vô cùng dũng cảm, như dao cắt bơ, một đường đâm nát không biết bao nhiêu tu sĩ Kim Đan.

Cùng với đó là tay chân đứt gãy, máu tươi tung tóe, trên không trung kéo ra một đường máu thật dài.  
Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người trên cửu thiên thập địa đều kinh hãi.


Ngay cả các Thần Tử và đám người Ma La đều mở to mắt, không dám tin Diệp Thành lại dám chủ động ra tay với mười vạn đại quân như Thái Sơn đè đầu kia.  
Bao gồm cả mấy Thần Tử trên những chiếc xe do hậu duệ thần thú kéo cũng lộ ra vẻ sửng sốt, không ngờ Diệp Thành lại dám cả gan ra tay, tấn công bọn họ trước.

Đây là mười vạn Kim Đan đấy.

Dù một Kim Đan có yếu đi chăng nữa cũng có thể hợp sức giết chết một Nguyên Anh.

Huống hồ còn có nhiều thần tướng, trưởng lão đại giáo và các Thần Tử ở đây, sao tên Diệp Thành này lại dám?  
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.