Tiễn Đi Kẻ Thứ Ba

Chương 62: 62: Em Cũng Thật Đỉnh Nhathứ Thô To Như Vậy Mà Cũng Có Thể Cắm Vào





Edit: Lacey
Hai cẳng chân của thiếu nữ vô thức mà quấn lấy eo của người đàn ông, hai vú mềm mại không ngừng theo động tác va chạm của hai người mà đong đưa giống như thạch trái cây.

Tôn Hoài Cẩn đưa một tay nắm lấy ngực cô, lòng bàn tay nóng bỏng áp vào khiến nửa bên người của cô tê dại, Chu Du thật vất vả mới thoát khỏi miệng của anh nức nở thở dốc một lát đã bị anh bắt lấy, một lần nữa giam cô trong nụ hôn sâu.

Lần cao trào đầu tiên cứ thế mà đến, cả khuôn mặt cô đều đỏ lên, hai tròng mắt đong đầy nước mắt, ánh mắt có phần tan rã nhìn chằm chằm vào anh.

Hình như cô bị thao đến ngốc rồi, đôi môi khẽ nhếch, từng ngụm từng ngụm thở phì phò, ngực phập phồng lên xuống.

Quá đáng yêu rồi.

Tôn Hoài Cẩn thậm chí nhịn không được mà có suy nghĩ cầm thú, nếu anh gặp Chu Du sớm hơn một chút, thì anh chắc chắn sẽ không nhịn được đến ngày hôm nay.

Giống như bây giờ, đã thực tủy biết vị nên anh ngay cả một khắc cũng không chịu nổi nữa, chỉ muốn một lần nữa đem dương v*t đâm vào thân thể của cô, sau đó hôn cô thật sâu, nghe âm thanh rên rỉ của cô khi lên cao trào.


Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô gái nhỏ, trên mặt khăn trải giường dưới thân còn đọng lại máu xử nữ của cô.

Tôn Hoài Cẩn chỉ có thể tạm thời rút ra hơn phân nửa, chỉ để lại quy đầu đang bị cô mút lấy một cách khó khăn, sau đó tiếp tục hôn chóp mũi của cô, hôn đến môi nhỏ, dần dần xuống đến xương quai xanh rồi hai bên vú.

Anh hết sức kiềm chế chỉ để cô có thể trải qua đêm đầu tiên thật thoải mái.

Tiểu cô nương nằm trên giường sau khi hưởng thụ sự phục vụ của anh một hồi lâu mới phục hồi lại tinh thân, bĩu môi hỏi anh:"Tôn Hoài Cẩn, anh lấy cái gối lót xuống dưới lưng em được không?"
Đây lại là cái yêu cầu quỷ quái gì vậy?
Tôn Hoài Cẩn sửng sốt một chút, kéo cái gối đầu lại, dựa theo yêu cầu của cô lót ở sau lưng, nhìn tiểu cô nương nửa ngồi dậy ở trên giường, tò mò mà nhìn nơi giao hòa dưới thân.

Tiểu huyệt của cô đã bị kéo căng đến cực hạn, hai cánh hoa bị tách ra hai bên, chung quanh là một tầng d*m thủy cùng bọt khí màu trắng, hẳn là do vừa rồi cọ xát mà thành.

Tôn Hoài Cẩn nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của cô, còn tưởng rằng cô có điều gì quan trọng muốn nói, đợi trong chốc lát, chờ tới lại là một câu:"Em cũng thật đỉnh nha~ thứ thô to như vậy mà cũng có thể cắm vào!"
Tôn Hoài Cẩn:"! "

Anh xoa xoa đầu cô, vô cùng nghiêm túc gật gật đầu:"Ừm, thật sự rất lợi hại.

"
Chu Du nhìn anh như nhìn thấy quỷ:"Thầy Tôn, anh không cần vì chúng ta đã xảy ra quan hệ mà như vậy, cứ như anh đã làm chuyện gì trái lương tâm ý.

"
Tôn Hoài Cẩn cười cười cúi đầu cắn một ngụm vào cánh môi cô:"Vậy em cứ ngồi thế đi, nhìn xem chính mình rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại, thế nào?"
"Khẩu vị của anh hơi nặng! " Còn chưa nói xong cánh tay của Chu Du đã bị người đàn ông nắm lấy, bị anh lấp đầy.

Cô gần như không thể ngồi vững, mở to mắt tỏ vẻ không thể tin được trừng mắt nhìn anh, đại khái là không nghĩ rằng thật sự có thể cắm toàn bộ vào trong.

Cả người Chu Du nghiêng nghiêng ngả ngả, chỉ dựa vào xương cụt để chống đỡ toàn bộ cơ thể, mềm nhũn dựa vào gối, hai tay phải chống ra đằng sau mới có thể miễn cưỡng duy trì được cái tư thế này.

Dù lí thuyết thì cô đã nắm rõ nhưng khi tận mắt nhìn thấy một cây côn th*t nóng bỏng ra vào trong thân thể mình thì Chu Du vẫn không khỏi ngạc nhiên, cô theo bản năng mà ngắm nghía bụng nhỏ của mình, có cảm giác đồ vật kia lúc đâm vào sẽ cộm lên hình dáng một cây dương v*t.

Nhưng thực tế lại không có! tiểu thuyết với phim AV hiển nhiên là phóng đại tương đối nhiều, cho dù cô cảm thấy mình sắp bị Tôn Hoài Cẩn đâm thủng mất nhưng bụng nhỏ của cô vẫn bình thường như cũ.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.