Tiên Hà Phong Bạo

Chương 363: Thủy yêu biến dị (1)



- Lão đại nói đúng, thiếu niên này lai lịch thần bí, thời điểm đối mặt với ba người chúng ta, căn bản là không đếm xỉa tới. Có thể thấy được người này, tuyệt đối không thể đơn giản xúc phạm, chờ chúng ta điều tra rõ ràng, lại làm tiếp quyết sách.

Nữ tử mở miệng định đoạt.

Nửa ngày sau, Đào Lâm Tam kiệt hội hợp trên một hòn đảo nhỏ phụ cận.

- Báo ba vị khôi chủ, chúng ta điều tra rõ ràng, thiếu niên nhân loại kia, từng đơn thương độc mã giết vào sào huyệt Yêu Lang tộc, trắng trợn cướp đoạt, sau đó thong dong rời đi, như vào chỗ không người... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Một nam tử cơ bắp cung kính nói.

Nghe được tin tức này, Đào Lâm Tam kiệt khiếp sợ không thôi, không khỏi hít một hơi lãnh khí.

Đơn thương độc mã giết vào sào huyệt Yêu Lang tộc cướp đoạt tài nguyên, lại thong dong tiến thối, bản lĩnh bực này, quả thực không thể tin nổi.

- Điều này sao có thể! Trừ khi tiểu tử kia là đan đạo cường giả, giả heo ăn thịt hổ!

Sắc mặt Đại Hán âm tình bất định nói.

- Nếu như hắn là đan đạo cường giả, dưới tình huống Kim Lang đại Vương ra ngoài, tuyệt đối có thể làm thịt sào huyệt Phong Yêu Lang, sẽ không bị đuổi giết đi ra.

Vẻ mặt lão giả tỉnh táo nói.

- Thiếu niên họ Từ này, thực không đơn giản ah.

Nữ tử mị nhãn chớp động, rõ ràng hiển lộ ra vài tia hiếu kỳ.

Lúc này trong vòng nửa tháng, Đào Lâm Tam kiệt án binh bất động, phái người ở phía xa quan sát rừng rậm kia.

Từ Huyền thiết hạ cấm chế, lại để cho hai phi trùng Khôi Lỗi dò xét, không đến hai ngày, tinh khí dồi dào, cảm giác Nguyên lực trong cơ thể càng thêm mượt mà tinh thuần.

Hô hấp tầm đó, cái kia lộ ra quang hỏa chi tâm óng ánh, phun ra nuốt vào một cổ Hỏa nguyên lực, lực lượng ẩn mạch chảy qua tứ chi bách hải.

Không đến nửa tháng thời gian, hắn phá tan bình chướng tầng thứ bảy, không hề huyền nghi, một lần hành động bước vào Luyện Thần bát trọng.

Khí tức tấn cấp này, cũng kinh động Tu Giả quan sát bên ngoài.

Quá trình tấn chức Luyện Thần bát trọng, so sánh rất thuận lợi, nhưng mà Từ Huyền cảm giác lần trùng kích cùng đột phá này, so với thời điểm Luyện Thần thất trọng, thì gian nan hơn rất nhiều.

Hắn có thể cảm nhận được cổ lực cản cường đại lúc trùng kích kia, nếu không phải mình có Viêm Long chi tâm, mở ra Thông mạch chi môn, lại thêm Thiên hỏa linh dịch là hỏa linh trân bảo trong truyền thuyết hỗ trợ, chỉ sợ quá trình đột phá sẽ không có dễ dàng như vậy.

Sau Luyện Thần thất trọng, tu giới dần dần bước về phía thoát phàm tam giai đỉnh phong, bước tiếp theo là đan đạo Tam Cảnh mà vô số Tu Giả tha thiết ước mơ.

Từ Huyền cũng không nghĩ cao xa, sau khi thành công tấn cấp, hắn nhắm con ngươi lại, ở bên trong kết nối ẩn mạch, kích phát ra tiềm năng trong cơ thể thêm nữa, sinh sôi ra từng sợi Nguyên lực tinh thuần, dung nhập ở giữa trái tim lập loè ánh sáng màu đỏ óng ánh, khiến cho nó lớn mạnh, sau đó lại chảy qua tứ chi bách hải.

Hô!

Từ Huyền hô hấp tầm đó, trong miệng đột nhiên phun ra một đoàn hỏa diễm óng ánh, bên trong chớp động một vòng Bích U kỳ quang.

Một đoàn hỏa diễm óng ánh kia, như tinh linh tung bay trước người.

Có chút vận lực, Hỏa chi tâm co rút lại, bỗng nhiên dâng lên một quang đoàn càng mạnh hơn nữa.

Sáu cái kia, làn da toàn thân Từ Huyền hiện ra một tầng ánh sáng màu đỏ óng ánh, bốn phía trong thiên địa, bị một tầng hư quang màu đỏ bao trùm, gào thét than nhẹ, một cổ Viêm Hỏa kinh tâm động phách lan tỏe khắp phương viên hơn mười trượng.

Trong lúc vô hình, bốn phía ngưng kết một mảnh khí diễm màu đỏ, bay múa gào thét, những nơi đi qua, cỏ cây đất đá, đều hóa thành một mảnh cháy đen.

Từ Huyền thông qua ẩn mạch, kích phát thần thông nguyên thủy trong thân thể sinh linh, ngăn được Thiên Địa hô ứng, dưới sự khống chế của hắn, khí diễm màu đỏ bay múa kia, hình thành một ít vòi rồng, ở trong phương viên mười trượng quanh mình tàn sát bừa bãi.

Sau khi Từ Huyền đạt tới Luyện Thần bát trọng đã, liền mở ra mấy ẩn mạch, Nguyên lực càng bàng bạc cường đại, bổn mạng Viêm Hỏa so với trước kia hùng hồn không biết gấp bao nhiêu lần.

Hắn nhắm mắt lại, củng cố tu vi cảnh giới, đồng thời còn tìm hiểu lực lượng cấp độ càng sâu ở bên trong ẩn mạch.

Mấy ngày sau, Từ Huyền mở to mắt, ánh sáng màu đỏ trên người thu liễm, cổ khí tức vô hình khiếp người này tan thành mây khói.

- Đáng tiếc bình chướng của Ngân cương thân thể đại thành, so với trong tưởng tượng còn muốn khó đột phá hơn.

Thời điểm Từ Huyền đứng người lên, trên mặt hơi lộ một tia thất vọng.

Cấp độ Đúc thể, đến hậu kỳ càng ngày càng gian nan, Ngân cương thân thể, đã là giai đoạn thứ hai của Đúc thể.

Nếu như Từ Huyền có thể bước vào Ngân cương đại thành, dù là tao ngộ Ngưng Đan cường giả, cũng có thể gia tăng vài phần lực tự bảo vệ mình.

Đằng sau Ngân cương thân thể, còn có Kim Bá Vương Thể. Lúc đó thân thể thể tu cường hoành, đã đạt tới một cấp độ không thể tưởng tượng, giống như Thái cổ Ma thần, giơ tay nhấc chân đều có thể ẩn chứa uy năng vô cùng, chấn nhiếp Thiên Địa, huy chưởng đoạn núi sông cũng không còn là Thần Thoại.

Chỉ là Đúc thể càng về sau, độ khó càng cao, Từ Huyền hiện tại cơ hồ nửa chân đạp đến Ngân cương đại thành, còn kém nửa bước nữa là tới.

- Chúc mừng Từ đạo hữu, tu vi tiến giai, thần thông phóng đại.

Bên ngoài rừng rậm, truyền đến một thanh âm nữ tử kiều mỵ tận xương.

Từ Huyền thần cảm giác, đã sớm bắt được Đào Lâm Tam kiệt đang đi tới trong rừng rậm.

Khi ba người này đến, chứng kiến khu vực quanh thân Từ Huyền bị san thành bình địa, có chút kinh ngạc, trong nội tâm kinh hãi.

Bằng vào lực lượng một người, tạo thành lực phá hoại phạm vi lớn như thế, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Từ Huyền minh bạch ý đồ bọn hắn đến, đối với sự tình Thủy yêu cổ quái kia cũng có vài phần hiếu kỳ.

- Thực lực thủy yêu kia, cường hoành vượt qua tưởng tượng, Đào Lâm Tam kiệt chúng ta liên thủ, cũng không dám nếm thử, việc này cần thương lượng chu đáo chặt chẽ.

Nữ tử ở phía trước dẫn đường.

Trên đường đi, Đại Hán vết sẹo cùng lão giả kia, ngược lại rất ít mở miệng nói chuyện.

Phi hành một giờ, phía trước là một khu vực sông nuốc dạt dào, bên cạnh xuất hiện một rừng đào cảnh trí hợp lòng người.

Chưa đến gần, Từ Huyền đã ngửi được hương hoa thơm ngát, để cho người vui vẻ niềm nở.

Khu rừng đào này, phương viên ước chừng mười dặm, xung quanh còn có mấy thôn xóm, mỗi thôn xóm có khoảng mấy trăm gia đình.

- Bái kiến ba vị khôi chủ!

Tu Giả khác ở khu vực này, đều kính sợ hành lễ chào hỏi.

Từ Huyền có thể thấy được uy tín cùng địa vị của Đào Lâm Tam kiệt ở chỗ này, chỉ sợ chỉ cần ra lệnh một tiếng, có thể điều động tất cả nhân loại Tu Giả ở khu vực này.

Nữ tử đàm tiếu nhẹ nhàng, âm thầm quan sát thần sắc Từ Huyền, phát hiện đối phương dù là xâm nhập rừng đào, sắc mặt từ đầu đến cuối, đều tĩnh như vậy.

Đào Lâm Tam kiệt đưa Từ Huyền vào chỗ sâu trong rừng đào, đến trước một toa Đào Mộc lịch sự tao nhã.

- Từ đạo hữu cảm thấy, hoàn cảnh nơi đây như thế nào.

Nữ tử cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.