- Phổi chủ kim, gan chủ mộc, thận chủ thủy, tâm chủ hỏa, tỳ chủ thổ, nhân thể là một tiểu vũ trụ tinh diệu vô hạn, mà ngũ tạng càng là đầu mối then chốt trong Ngũ Hành, mỗi một tạng phủ, chủ đạo hệ thống quy tắc một phương.
Từ Huyền ở bên trong lẩm bẩm tự nói, đột nhiên lóe lên linh quang, ẩn ẩn tìm được một phương hướng.
Cho dù hắn không có lập tức tìm được biện pháp Hỏa sinh Thổ, lại vuốt thanh một mạch suy nghĩ.
- Ta sở dĩ có thể đơn giản hình thành hỏa chi tâm, là vì bản thân thể chất thiên hướng. Bước thứ hai chủ thổ, là thể chất ta không am hiểu, nhưng mà tỳ trên cơ thể người chủ thổ, ẩn chứa nhiều loại áo nghĩa, nếu như ta có thể thăm dò, thẩm thấu hệ thống quy tắc của nó, có lẽ sẽ có cơ hội đột phá tầng bình chướng kia.
Trong lòng Từ Huyền hưng phấn không thôi, một bên luyện khí, một bên suy luận, tư duy càng ngày càng rộng lớn.
Bắt được phương hướng xác thực, như vậy sau đó chỉ là thời gian.
Kế tiếp, Từ Huyền suy luận tư duy, sinh ra chuyển biến. Hắn không lo lắng áo nghĩa phức tạp của Hỏa sinh Thổ nữa, mà bắt đầu tìm hiểu áo nghĩa vận chuyển của tỳ trong cơ thể.
Bước đầu tiên Ngũ Hành Ngũ tạng, tim chủ hỏa, Từ Huyền mượn nhờ ưu thế thuộc tính bản thân, cho nên có thể nước chảy thành sông hình thành Hỏa chi tâm.
Ngũ Hành Ngũ tạng bước thứ hai, tỳ chủ thổ, lại là Nguyên lực Ngũ Hành mà bản thân Từ Huyền không có được, muốn sinh ra Thổ tỳ, độ khó sẽ rất lớn.
- Chỉ cần quán thông bước thứ hai này, ta không chỉ có thể nhẹ nhõm đột phá bình cảnh đan đạo, hơn nữa Ngũ Hành ngũ tạng Thông mạch, vài bước kế tiếp cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều…
Từ Huyền mỗi lúc trời tối, ngoài mệt nhọc ra, đều là toàn tâm buông lỏng, thể ngộ tỳ chủ thổ trên cơ thể.
Tiểu vũ trụ nhân thể, vô cùng tinh diệu, chỉ là một lá lách vận hành, đã ẩn chứa áo nghĩa và quy tắc vô cùng.
Từ Huyền cảm giác mình tiến vào một thế giới rộng lớn mênh mông, nhân thể là một bảo tàng đào móc vô tận, phảng phất vĩnh viễn không có cực hạn. Có lẽ chính thức đạt đến thời khắc cực hạn, đã là nhất thể đặt song song cùng Thiên Địa, thậm chí ngay cả Thiên Địa cũng không thể dung nạp.
Hắn ở thể ngộ đào móc, đồng thời bỗng nhiên minh bạch, thể tu một đạo này là đơn giản nhất, cũng là không đi đường quanh co nhất.
Bởi vì hết thảy phương thức tu hành, cuối cùng nhất đều là vi truy cầu đỉnh phong đại đạo, truy cầu trường sinh bất tử, truy cầu lực lượng chí cao Vô Thượng.
Thể tu cũng là như thế, nhưng mà nó không cầu Thiên Địa ngoại giới, chỉ từ bản thân mình, lớn mạnh chính mình, so với mượn nhờ thiên địa thì càng thêm bền vững.
Sau khi Từ Huyền đả thông mạch suy nghĩ, mỗi ngày luyện khí như trước, một có thể kiếm lấy linh thạch, hai tinh luyện Hỏa chi tâm, đặt trụ cột vì ngày sau trùng kích đan đạo.
- Từ đại sư, ngài có thể giúp ta chế tạo một kiện Bảo khí hay không? So với Thanh Phượng kiếm lần trước càng tốt hơn.
Thiếu nữ áo vàng cầm một túi trữ vật, tiến vào tiệm thợ rèn, vẻ mặt cầu khẩn nói.
Người đến đúng là thiên kim tiểu thư Hoàng thị gia tộc Thiên Xà trại, lần trước muốn mua Thanh Phượng kiếm thất bại một mực hậm hực không cam lòng.
Từ Huyền đối với nữ nhân này không có chút hảo cảm, thản nhiên nói:
- Ngươi không phải Ngưng Đan kỳ, luyện chế một kiện Bảo khí cho ngươi, cũng là chà đạp tâm huyết của ta.
Vẻ mặt Hoàng Hinh không cam lòng, nhõng nhẽo quấn lấy, nhưng Từ Huyền căn bản không để ý tới nàng.
- Hừ!
Vẻ mặt Hoàng Hinh hậm hực, trên mặt đầy hận ý ly khai.
Nửa tháng sau Từ Huyền lại nhận được một vị Ngưng Đan kỳ ủy thác luyện chế Bảo khí.
Hắn đang chuẩn bị trở về Hỏa Nhai phủ một chuyến vì vậy liền tiếp ủy thác này.
Chạng vạng tối, Từ Huyền chạy tới Hỏa Nhai phủ.
Ngay thời điểm bay ra Thiên Xà trại gần trăm dặm, sau lưng truyền đến tiếng xé gió.
Sưu sưu… hai đạo hư ảnh như quỷ mị bay về phía Từ Huyền, một cổ hàn ý lành lạnh, từ phía sau truyền đến.
Từ Huyền mơ hồ cảm nhận được một cổ sát cơ, liền quay đầu xem xét, hai người đến tướng mạo có sáu bảy phần tương tự, phân biệt thân mặc bạch y cùng hắc y, nhìn về phía trên cũng đều khoảng 30 tuổi.
- Nhị vị có gì chỉ giáo?
Từ Huyền lạnh lùng nói.
Xem khí tức hai người này đều có tu vi Luyện Thần cửu trọng đỉnh phong, thậm chí đều là nửa bước bước vào đan đạo. Không những thế, hai người này phân biệt tu chính ma lưỡng đạo, khí tức hơn xa cùng giai.
- Chậc chậc, Luyện khí đại sư Thiên Xà trại, ở chung Thiên Nguy bảng, ngươi lại không biết tên tuổi hai huynh đệ chúng ta?
Nam tử bóng đen kia, thanh âm bén nhọn chói tai.
Từ Huyền nao nao, nói thật hắn còn không biết địa vị hai người này.
Hắn ở trong Thiên Xà trại, phần lớn thời gian trừ luyện khí, là tìm hiểu suy luận tỳ chủ thổ, rất ít chú ý sự tình ngoại giới.
- Trời ạ, cái kia dĩ nhiên là Thiên Nguy bảng bài danh thứ mười Hắc Bạch song quỷ.
Phụ cận ngẫu nhiên có Tu Giả đường qua, chứng kiến Hắc hai thân ảnh giống như quỷ mị trong bầu trời đêm, trong lòng không hiểu run lên.
- Đồn đãi Hắc Bạch song quỷ, là sát thủ số một số hai Thiên Xà trại, hai người liên thủ hợp kích, cơ hồ có thể chống lại Ngưng Đan kỳ. Từng hai lần từ trong tay Ngưng Đan kỳ chạy trốn, thậm chí đạt tới trình độ lưỡng bại câu thương...
Nghe xong danh tự Hắc Bạch song quỷ, Tu Giả phụ cận đều là cơ thể phát lạnh, không dám tới gần.
Trên Thiên Nguy bảng, ghi lại một ít nhân vật, đều là cực kỳ nguy hiểm.
Như Hắc Bạch song quỷ này bài danh thứ mười, bài danh so với Từ Huyền Diệt tâm thiếu niên, cao hơn không ít, có thể nói là nhân vật nguy hiểm nghe tin đã sợ mất mật.
Bá bá!
Hai tàn ảnh hắc bạch, ở trên hư không lắc lư, rất nhanh bao vây Từ Huyền.
Từ Huyền ẩn ẩn cảm nhận được một cổ áp lực, có thể thấy được thực lực hai người này, cơ hồ đạt tới trình độ có thể uy hiếp được hắn.
- Các ngươi muốn giết ta? Cố chủ là ai? Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyenfull.xyz
Từ Huyền hai tay để sau lưng, lạnh nhạt tự nhiên, cười mỉm nói.
Tuy là Hắc Bạch song quỷ bài danh thứ mười uy hiếp, hắn cũng là mặt không đổi sắc.
Hắc Bạch song quỷ nhìn nhau, hơi có chút giật mình, ở dưới sát khí đáng sợ của bọn hắn tập trung xuống, đối phương còn có thể thong dong tự nhiên.
Dù sao Từ Huyền trong mắt bọn hắn, chỉ là một Luyện Khí Sư, thực lực có thể mạnh bao nhiêu?
- Hừ, mặc kệ cố chủ là ai, ngươi hôm nay chết chắc.
Thanh âm Hắc Quỷ lạnh như băng vừa mới rơi xuống, liền dung nhập trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.
XIU....XIU... XÍU...UU! Trong khoảnh khắc, từng vết lốm đốm đen kịt, như mưa to gió lớn, ở dưới ban đêm che dấu xuống, nhanh chóng bao phủ trên người Từ Huyền.
Đinh đinh đinh...
Bên ngoài thân Từ Huyền tự động hiển hiện một tầng ngân cương, ma khí kinh hãi đáng sợ kia đánh ở phía trên, tóe lên một hồi hỏa hoa rực rỡ tươi đẹp, nhưng lại không hề tổn hại.
Đinh xùy!
Một quang trảm màu trắng đẹp mắt kinh người như tấm lụa ngang trời xuất thế, theo bên cạnh trảm tới trên người Từ Huyền, là đến từ bạch quỷ!