Tiên Hà Phong Bạo

Chương 709: Trung Bộ vương triều



Hai tháng sau, Từ Huyền lần thứ hai xuất quan, hắn cảm giác phương diện linh hồn tạo nghệ so với dĩ vãng có điều tinh tiến. Rốt cục một ngày này, Từ Huyền lại cùng Thất Hiền Các Kiều trưởng lão và tôn nửa của hắn hội hợp.

- Từ tiểu hữu, thời gian nửa năm này đã chuẩn bị thỏa đáng hay chưa?

Kiều trưởng lão lại cười nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz

- Chuẩn bị tốt cả rồi.

Từ Huyền ngữ khí bình ổn nói.

Đâu chỉ là chuẩn bị tốt rồi, làm cho lần đi xa này, hắn đã làm xong toàn bộ chuẩn bị, đi Thiên Ky Cổ Thành vận chuyển đại lượng tài nguyên tài liệu, thậm chí ngay cả Cự Thần Binh đều mang đi hai con.

- Được, chúng ta xuất phát thôi.

Kiều trưởng lão tay áo bào vung lên, trước mặt mấy người hiện lên một trúc lâu lưu ly thanh quang, ước chừng hai mươi trượng, cao ba tầng, giản lược cổ phác, lại có một loại nhã khí tươi mát.

- Từ ca ca, mau lên đây.

Kiều Tiểu Hà kia che miệng mà cười, bay đến tầng thứ ba trúc lâu, để Từ Huyền cùng tiến lên đó.

Đằng!

Từ Huyền lưu loát bay lên tầng ba trúc lâu, phát hiện bên trong có khác một phiến không gian khác, chỉ là tầng thứ ba đã có năm sáu gian phòng.

- Đi tới!

Sau đó, bốn đại Nguyên Đan Vạn Quy Tông bị nhốt lại, dưới Kiều trưởng lão quát lớn, tiến nhập tầng thứ hai trúc lâu.

Từ Huyền không khỏi kinh ngạc, nhìn tình hình, Kiều trưởng lão không có tính buông tha Vạn Quy Tông mấy người này, muốn đem bốn đại Nguyên Đan kia áp giải trở lại Trung Bộ, rồi lại xử lý.

Vạn Quy Tông bốn đại Nguyên Đan, vẻ mặt chán chường, không dám phản kháng, không nói đến thân thể bị phong bế, cho dù không bị phong bế, ở trước mặt Nguyên Đan đỉnh phong cường giả như Kiều trưởng lão cũng không có năng lực phản kháng..

Tinh Phong vương đô.

Dưới con mắt của đám cao tầng Trương Phong, Sở Đông, Từ Huệ Lan, trúc lâu lưu ly thanh quang kia phiêu nhiên thoát trần, chậm rãi bay lên bầu trời.

Có thể nhìn bố cục ngoại hình, trúc lâu này cùng một vài phi hành lầu các của Đông Hoang biên cảnh không sai biệt nhiều lắm.

Mà nói tài liệu cùng tốc độ lại có khác nhau một trời một vực.

Lúc đầu, trúc lâu phi hành bình ổn, chậm rãi bay lên không.

Đến một khắc sau, "Bá" một tiếng, trúc lâu kia trong nháy mắt hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang, từ trong tầm mắt biến mất.

- Thật nhanh!

Từ Huyền ngồi ở tầng ba trúc lâu, lúc đầu thân hình hơi nhoáng lên, chợt trở về bình ổn, phía dưới kiến trúc thành lâu trong tầm nhìn biến thành một mảnh đường cong không rõ.

Trúc lâu này làm một phi hành lâu các, chú ý thoải mái và phòng ngự, tốc độ là nhanh nhất mà Từ Huyền từng thấy, thậm chí Nguyên Đan cường giả bình thường cũng không đạt được tốc độ này.

- Từ tiểu hữu ngồi xuống, kế tiếp, chúng ta sẽ có một đoạn lữ trình dài dằng dặc, nhưng tối đa sẽ không vượt quá ba năm.

Ma y Kiều trưởng lão lại cười nói.

Hai ba năm?

Từ Huyền tâm thần rung động, Trung Bộ địa vực này cũng hơi quá xa một chút đi?

Phải biết rằng, đạt được trình tự Nguyên Đan Kỳ, tốc độ phi hành đã thập phần kinh khủng. Huống hồ lầu các phi hành này chỉ cần người điều khiển, tiêu hao linh thạch lực lượng trận pháp, ở giữa đường không có nghỉ ngơi, vô thì vô khắc phi hành. Nếu đổi là Nguyên Đan Nguyên Đan tốc độ tương đồng, cần thời gian chí it phải tăng thêm phân nửa.

Sưu hưu...

Trúc lâu phi hành cao tốc tại không trung, lấy cảm quan của Từ Huyền, có thể thấy rõ được đường viền mặt đất phía dưới, thậm chí rất chi tiết.

Chỉ là nửa canh giờ, phi hành lầu các sẽ xuyên qua Tinh Phong Quốc, hơn nữa tốc độ còn đang duy trì liên tục đề thăng.

Ngay sau đó, trúc lâu bắt đầu cách đại phiến hoang vu, lại tiến nhập quốc gia khác trong Đông Hoang biên cảnh.

Đông Hoang biên cảnh thuộc về phía cực Đông của Tam Dương Cảnh. Tới gần khu vực biên cảnh, phân tán linh tinh khoảng một hai chục quốc gia Tu Giới.

Trong lúc đó, Từ Huyền căn cứ địa căn cứ địa, thấy được một quốc gia chỉ nghe nói, cũng chưa từng đi qua.

Thời gian ngày thứ ba, Từ Huyền thấy một quốc gia Tu Giới khổng lồ, diện tích quốc thổ của nó đủ gấp chục lần Tinh Phong Quốc.

- Đây là Tương Vân Quốc!

Ánh mắt Từ Huyền bắt đầu quan sát phía dưới.

Tương Vân Quốc phóng nhãn khắp Đông Hoang biên cảnh, là quốc gia Tu Giới thực lực cường đại nhất. Nằm ở cực tây bộ, cách Tinh Phong Quốc rất xa, trung gian mấy quốc gia và đại địa hoang vu, cự ly chừng mấy trăm vạn dặm.

Trước đây, hắn cũng chỉ là nghe Sở Đông đề cập qua quốc gia này.

Bởi cách nhau khá xa, lại thêm Tinh Phong, Tử Tiêu Quốc quá mức hẻo lánh nhỏ yếu, Tương Vân Quốc căn bản không có khả năng để ý tới những tiểu quốc đó.

- Đông Hoang biên cảnh khối khu vực này kỳ thực rất nhỏ. Chân chính Đông Hoang so với nơi này muốn lớn hơn gấp trăm lần! lại càng không cần nói khu vực phía Đông.

Ma y Kiều trưởng lão nói rằng.

Đông Hoang biên cảnh? Đông Hoang? Khu vực phía Đông?

Từ Huyền thoáng lộ vẻ kinh ngạc, đối với những cái này, hắn thật quá là không quá hiểu, có thể Sở Đông thân là Tiên Diễn Sư sẽ rất rõ ràng.

Kiều trưởng lão giải thích nói:

- Đông Hoang biên cảnh, chỉ là dựa vào Bát Hoang Sa Mạc, chính phía Đông một đoạn ngắn biên cảnh, do đó rất nhỏ. Mà Đông Hoang là chỉ phía Đông Tam Dương Cảnh, khu vực hẻo lánh hoang vắng nhất. Tuy rằng như vậy, nhưng Đông Hoang vẫn so với Đông Hoang biên cảnh lớn hơn gấp trăm lần, không tính là nhỏ. Về phần khu vực phía Đông đó là chỉ cả khu vực phía Đông Tam Dương Cảnh,, Đông Hoang còn muốn lớn hơn gấp trăm ngàn lần!

Từ Huyền nghe xong, khuôn mặt hơi giật giật một chút.

Nguyên lai, chính mình vị trí Tinh Phong Quốc ở trong cả phía Đông địa vực đều chỉ là một hạt bụi.

Tại Kiều trưởng lão tiến thêm một bước chỉ điểm, Từ Huyền rất nhanh lại biết được, Tam Dương Cảnh bị phân chia làm: Trung Bộ, Đông Bộ, Tây Bộ, Nam Bộ, Bắc Bộ.

Trọng địa hạch tâm chân chính, tự nhiên là Trung Bộ, là Thánh Địa tu luyện của cả Tam Dương Cảnh.

Phi hành thời gian một hai tháng, rốt cục tiến nhập một Vương triều địa vực Trung Bộ.

Tại Tam Dương Cảnh, quốc gia có thể xưng là vương triều cũng không nhiều.

Như là Tinh Phong, Tử Tiêu, Hỏa Vân các loại đều chỉ có thể xưng là quốc gia, nhất quốc chi chủ xưng là quốc quân, mà không dám xưng là Đế Hoàng.

Nhưng vương triều thì khác nhau, diện tích quốc thổ siêu lớn, thực lực mạnh mẽ, cơ bản đều có thể hội tụ đủ khí vận.

Lúc này vương triều nhìn tin tức địa đồ, diện tích quốc thổ dĩ nhiên so với Tinh Phong Quốc lớn hơn gấp trăm lần!

Từ Huyền không khỏi sợ hãi than, vương triều này thực lực tuyệt đối có thể nói kinh khủng! Nghĩ đến coi như là đại phái như Tam Dương Thập Tông cũng không dám đơn giản đụng chạm tới.

- Còn tốt, Kinh Cức Vương Triêu này hiện nay không có phát sinh đại chiến tranh, trong Hoàng Đô truyện tống trận cự ly xa hẳn là có thể sử dụng được.

Kiều trưởng lão hơi cười, để trúc lâu bay hạ xuống.

Nguyên lai, Kiều trưởng lão là muốn sử dụng truyện tống trận trong vương triều.

Vương triều địa đồ rất lớn, loại truyền tống cự ly xa này chậm thì có thể đạt được mấy trăm vạn dặm, dài thì có thể truyền tống đến vương triều khác, có thể trong nháy mắt vượt qua hơn mấy nghìn vạn dặm.

Kinh Cức Vương Triêu truyền tống cự ly cực xa, không đối với bên ngoài mở ra, bất quá bằng vào thân phận Tam Dương Thập Tông Kiều trưởng lão cũng không khó khăn.

Một phen trắc trở, đám người Từ Huyền trực tiếp từ Kinh Cức Vương Triêu, truyền tống đến một vương triều xa xôi khác.

- Ha hả, lần này tiết kiệm cho chúng ta một hai tháng lộ trình.

Kiều trưởng lão lại cười nói.

Đương nhiên, trong quá trình phi hành có chút vương triều cự ly cách nhau thực sự quá xa, hoặc đó là địch quốc, không thể truyền tống.

Thế nhưng chỉ cần có cơ hội, Kiều trưởng lão đều sẽ tận lực sử dụng truyện tống trận.

Sử dụng một lần truyện tống trận chí ít tiết kiệm thời gian nửa tháng.

Dù vậy dùng thời gian hơn nửa năm, vẫn không có rời khỏi Trung Bộ địa vực.

- Quả nhiên đủ xa.

Từ Huyền trong lữ trình dài dằng dặc cũng nắm chắc thời gian tu luyện và tìm hiểu, trong lúc đặc biệt tăng mạnh đối với tu luyện Mộng Hồi bí thuật.

Theo trúc lâu không ngừng thâm nhập, Từ Huyền cũng nhạy cảm phát giác ra được, hoàn cảnh linh khí càng ngày càng tốt.

Một ít vương triều hoàn cảnh linh khí thậm chí mạnh hơn Đông Hoang biên cảnh cả chục lần!

Trên thực tế, cả Tam Dương Cảnh, địa vực lớn đều là hoang vu loạn địa, linh khí loãng, tài nguyên thiếu thốn, những cái này đều là chịu phân bố Linh mạch ảnh hưởng.

Thế nhưng, bay đến một vài khu vực, Từ Huyền phát hiện, mặc dù là ở đây một ít hoang vu loạn địa hoàn cảnh linh khí hầu như so với một ít tiểu quốc Đông Hoang chênh lệch.

- Khó có thể tưởng tượng, hoàn cảnh linh khí của Trung Bộ Thánh Địa Tam Dương Cảnh này sẽ tốt tới trình độ nào.

Từ Huyền hít sâu một hơi, không khỏi lấy Cửu Thành Thần Hoang làm so sánh.

Thần Hoang đại địa hoàn cảnh linh khí cũng thập phần tốt. Nhưng Từ Huyền chỉ là tiến nhập bên ngoài, không có tiến nhập hạch tâm Trung Thổ Thánh Địa. Đó là Thánh Địa tu luyện dồi dào nhất Thần Hoang.

Bất quá luận hoàn cảnh bên ngoài, Thần Hoang đại địa hiển nhiên thắng được một bậc.

Trong chớp mắt, thời gian một năm rưỡi trôi qua.

- Đến Trung Bộ...

Kiều Tiểu Hà cười hì hì nói.

Từ Huyền từ trong bế quan tỉnh lại, thậm chí có thể cảm ứng được phía dưới linh mạch khổng lồ trong thổ địa. Ở đây hoàn cảnh linh khí so với Đông Bộ lại đề thăng một tầng nữa.

Thời gian một năm rưỡi mới khó khăn tiến nhập Trung Bộ địa vực.

Mà cả Trung Bộ địa vực cũng là cực kỳ rộng lớn, còn hơn Đông Bộ, Tây Bộ một ít khu vực.

Đột nhiên, trúc lâu ở trên cao không chậm rãi giảm tốc độ.

- Sao vậy gia gia?

Kiều Tiểu Hà khó hiểu hỏi.

- Phía trước là khu vực hai vương triều giao chiến.

Kiều trưởng lão nhíu mày.

Vương triều giao chiến?

Từ Huyền nhất thời hứng thú lấy ra ngọc giản địa đồ vừa nhìn, phát hiện hai vương triều này chỉ là nằm ở sát biên giới Trung Bộ, mỗi một quốc thổ diện tích đều so với Tinh Phong gấp hơn hai trăm lần.

- Chúng ta có cần tránh qua hay không?

Từ Huyền dò hỏi.

- Không cần.

Kiều trưởng lão hơi lạnh lùng nói.

Trúc lâu chỉ là giảm tốc độ, phi hành đám mây khoảng không càng cao hơn.

Phi hành mấy trăm dặm, Từ Huyền thấy chiến trường phía trước, giữa hai đại vương triều, chỉ là đúng chỗ, có lúc có cường giả quyết chiến.

Ầm ầm ầm...

Vân Lôi quang điện giao thác, hai Nguyên Đan trung kỳ cường giả, đang giao phong.

Từ Huyền từ trên trúc lâu đi xuống nhìn, không khỏi hấp một ngụm lãnh khí.

Phía dưới trên chiến trường, địch ta song phương Tu Giả con số chừng trăm vạn!

Chỉ là Nguyên Đan lão quái tham chiến, thì có năm sáu mươi người.

Đương nhiên, đại bộ phận Nguyên Đan cường giả đều là tu vi sơ kỳ, trung kỳ ít hơn.

Về phần Nguyên Đan hậu kỳ, Từ Huyền chỉ nhìn được hai, là thủ lĩnh song phương.

- Nhân mã phương nào, dám xâm lấn bầu trời bên ta.

Hét lớn một tiếng từ phụ cận tầng mây truyền đến, bay tới một vị trung niên phi thanh giáp, dĩ nhiên là một vị Nguyên Đan cường giả.

Hiển nhiên đối phương là một Tu Giả phụ trách quản chế tầng mây trên cao của vương triều.

Theo hắn hét lớn một tiếng, phụ cận lại tới hơn mười vị Đan Đạo cường giả, bao quát hai vị Nguyên Đan cường giả khác.

- Gia gia, cái này làm sao bây giờ?

Kiều Tiểu Hà hơi lo lắng nói.

Từ Huyền cũng không nhịn được toát mồ hôi, hai bên đại vương triều này, đúng là có năm sáu mươi Nguyên Đan lão quái, càng có Nguyên Đan hậu kỳ cường giả tọa trấn.

Chính vào lúc này, Từ Huyền đột nhiên nghe được một tiếng quát lạnh rung trời:

- Chính là một vương triều, cũng dám ngăn trở bước tiến của Thất Hiền Các trưởng lão?

Tiếng nói vừa dứt.

Phanh ầm ầm....

Một mảnh thanh sắc côn ảnh dài đến trăm trượng, quét ngang bốn phía trúc lâu.

Chỉ một thoáng, bốn phía một hai chục Đan Đạo cường giả trực tiếp bị đánh bay ra.

Oa oa!

Trong đó bốn Nguyên Đan cường giả nhất tề phun ra một búng máu, một ít Đan Đạo cường giả khác, trực tiếp phi không có ảnh.

Từ Huyền mắt thấy quá trình Kiều trưởng lão xuất thủ, nắm giữ lực đạo vô cùng chính xác, một côn đánh ra chấn thương những người này, mặc kệ là Nguyên Đan lão quái, hay là Ngưng Đan cường giả, đều chỉ là chịu chút trọng thương.

Tạo nghệ thần thông như vậy, hơn xa Nguyên Đan hậu kỳ cường giả, đổi làm Nguyên Đan sơ kỳ bình thường, trung kỳ cường giả ở trước mặt hắn chỉ có bị miểu sát.

- Cái gì! Thất Hiền Các?

Thanh giáp trung niên hoảng sợ nói.

- Thất Hiền Các... Một trong Tam Dương Thập Tông?

Phía dưới trên chiến trường hai đại vương triều một mảnh oanh động.

Chợt, chỉ thấy một thanh quang lưu ly trúc lâu, từ trên chiến trường khoảng không xuyên toa mà qua.

Trên lầu trúc, hiện lên một trúc ngọc lệnh bài đó là đại biểu thân phận quyền uy của trưởng lão Tam Dương Thập Tông Thất Hiền Các.

- Toàn bộ dừng tay lại! Không nên công kích trúc lâu kia.

Hai đại vương triều Nguyên Đan hậu kỳ thủ lĩnh biến sắc đều hạ lệnh.

Thoáng chốc, đại quân trăm vạn Tu Giả trên chiến trường một mảnh tĩnh mịch vô thanh.

Vô số cường giả mắt mở trừng trừng nhìn trúc lâu kia từ đỉnh đầu bầu trời bay qua, cũng không dám động thủ, thậm chí rất nhiều Tu Giả, thở cũng không dám thở mạnh.

- Không hổ là Thất Hiền Các trưởng lão, đều là Nguyên Đan hậu kỳ cường giả, ta căn bản không phải đối thủ của người nọ, nhìn kỳ thực của hắn, chỉ sợ là trưởng lão quyền lực trong Thất Hiền Các.

Trong đó một vương triều Nguyên Đan hậu kỳ thủ lĩnh, vẻ mặt kiêng kỵ kính nể nói.

Trúc lâu bay không nhanh không chậm, phảng phất thời gian rất dài, từ trên khoảng không chiến trường đi qua.

Nhìn theo trúc lâu kia rời đi, lưỡng phương cao tầng vương triều, mới buông ra một hơi thở dài, Tam Dương Thập Tông không có thể vương triều như vậy có thể trêu chọc được.

Khi trúc lâu bay khỏi chiến trường, Từ Huyền không khỏi líu lưỡi.

Một là Tam Dương Thập Tông này dĩ nhiên có lực uy hiếp như vậy, phía dưới hai đại vương triều, năm sáu mươi Nguyên Đan cường giả, đại quân trên trăm vạn Tu Giả, đều phải thần phục kính nể.

Hai là, thực lực của Kiều trưởng lão so với Từ Huyền dự liệu còn mạnh hơn nhiều.

Tam Dương Thập Tông làm siêu cấp đại phái truyền thừa tối cổ xưa, tu tập tìm hiểu thần thông công pháp cũng là nhất giới đỉnh tiêm.

Cho dù là tu vi đồng dạng, Tam Dương Thập Tông Tu Giả so với người của vương triều, tông phái khác đều phải cường đại hơn nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.