Tiên Hà Phong Bạo

Chương 745: Thạch hóa



Uy năng như vậy, dọa cho Từ Huyền vừa động.

Xem ra ở trên Thiên Cảnh Kiều, lực lượng huyết mạch của Từ Huyền đã đề thăng một tầng, dẫn đến lúc này thần thông kinh người.

- Người nọ giết chết Tề sư đệ!

Trong đám người, có hai ba gã thiên tài Tu Giả, con mắt đỏ lên, nhất tề nhằm phía Từ Huyền. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hai ba gã thiên tài Tu Giả, trong đó một vị là Nguyên Đan hậu kỳ, còn có hai vị Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, đội hình này có thể nói là cường đại.

Từ Huyền bị dọa vừa động, lập tức phi thân nhặt lên chiến lợi phẩm, tìm được một phương hướng bay nhanh bỏ chạy.

- Đuổi! Người nọ là Thất Hiền Các Từ Huyền, trong tay hắn có phần thưởng phong hậu, hơn hai mươi khối lệnh bài thông quan còn giết chết Tề sư đệ. Vô luận như thế nào cũng phải lưu hắn lại.

Ở giữa một vị huyền bào nam tử, trong mắt lộ ra cừu thị và tham lam.

Từ Huyền ở ba cửa trước, nhiều lần thể hiện kinh người, tự nhiên khiến cho không ít người chú ý, bị nhận ra được, rất là bình thường.

- Trong tay Từ Huyền có hơn hai mươi khối lệnh bài thông quan, phần thưởng phong hậu, giết chết một mình hắn, bằng giết sáu báy thiên tài khác.

Phụ cận Tu Giả khác thấy thế, thần sắc hưng phấn, cùng nhau đi truy sát Từ Huyền.

...

- Thái Cực Tiên Tông này có Nguyên Đan hậu kỳ tọa trấn, vả lại am hiểu phòng ngự công pháp cùng bọn họ liều mạng, không chiếm được chỗ tốt.

Từ Huyền một đường bỏ chạy.

Thế nhưng hắn rất nhanh phát hiện, người đuổi theo bản thân, dĩ nhiên không chỉ có Thái Cực Tiên Tông, có đủ mười mấy người.

- A... Đây là có chuyện gì?

Từ Huyền rốt cục ý thức được có gì không đúng.

Phía trên huyết sắc quang giới, trưởng lão họ Đoạn cười dài nói:

- Ha ha ha... Từ Huyền này trở thành công địch. Hi vọng hắn đừng ngã xuống ở Thiên Lục Nguyên.

- Không xong!

Ánh mắt Từ Huyền chạm đến hơn mười vị thiên tài Tu Giả ở phụ cận truy sát qua đây, sắc mặt đại biến.

Từng cổ khí tức kia, cơ bản đều là tồn tại đã ngoài Nguyên Đan trung kỳ, tu vi hầu như đều cao hơn so với hắn.

Quan trọng hơn là, những người này không phải Tu Giả bình thường, mà tinh anh thiên tài là đến từ Tam Dương Cảnh các đại tông phái. Thực lực so với cùng giai chí ít phải mạnh hơn vài phần.

Nếu như rơi vào ôm chặt, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Dưới tình thế cấp bách, Từ Huyền thôi động lực lượng huyết mạch, hai chân và thân thể gào thét dâng lên một tầng hỏa hồng hư ảnh, cấp tốc rung động, làm tốc độ phi hành của hắn nhất thời tăng mạnh, trong khoảnh khắc vượt lên trước đại bộ phận Tu Giả toàn trường.

Nhưng mà, vẫn như trước có số ít tồn tại cường đại không thể thoát khỏi.

Thí dụ như một huyền bào nam tử đuổi ở trước nhất, người này có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ, xuất từ một trong Tam Dương Thập Tông Thái Cực Tiên Tông.

- Tiểu tử! Ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi.

Huyền bào nam tử ánh mắt lệ lệ quang sâm hàn, thanh âm băng lãnh, lộ ra vô cùng quyết tâm và tự tin.

Tại trình tự Nguyên Đan Kỳ, tu vi một ngày đạt được hậu kỳ, tu vi pháp lực đề thăng sẽ xa xa bỏ qua Ngyên Đan bình thường.

Đây cũng là lần đầu Từ Huyền cùng cường giả Nguyên Đan hậu kỳ đối mặt là địch.

- Nguyên Đan hậu kỳ chính là không tầm thường, mặc dù ta thôi động lực lượng huyết mạch, cũng thoát không khỏi hắn.

Hưu sưu...

Huyền bào nam tử đạp một đạo quang thúc màu sắc rực rỡ, nơi đi qua, kéo dài một tia vĩ diễm chói mắt, kinh hãi hư không.

Cự ly giữa hai người, rõ ràng có thể thấy được tốc độ đang kéo gần.

Trừ cái đó ra, còn có hai ba vị Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong cường giả khác, cũng liều chết đuổi theo Từ Huyền.

- Ai, tiểu tử kia tốc độ quá nhanh, hơn nữa có Thái Cực Tiên Tông Bùi Kình xuất thủ, chúng ta cũng không chiếm được tiện nghi.

Có quá nửa Tu Giả, lên tiếng cảm thán buông tha.

Một là, tốc độ của Từ Huyền cực nhanh, vượt lên trước Nguyên Đan trung kỳ.

Hai là, Bùi Kình ở trong Tam Dương Thập Tông, cũng là nổi danh là tuyệt thế thiên tài, thực lực gần với tam đại bất thế thiên tài.

- Tiểu tử nhận lấy cái chết!

Tiếng xé gió đi đầu một bước xuyên thấu qua thân thể của Từ Huyền.

Thái Cực Tiên Tông Bùi Kình, hét lớn một tiếng, trong lòng bàn tay bắn ra một đạo Lôi Điện thâm thúy uốn lượn, phá không gào thét, tiếng sấm sét nổ vang, thấy gió thì dài, trong sát na hóa thành một cái lôi long uốn lượn rít gào, thanh thế to lớn kinh thiên.

Nguyên Đan hậu kỳ công kích ngay lập tức đến. Từ Huyền khó có thể né tránh, chỉ đành vận chuyển Thổ Chi Tỳ tinh nguyên, một tầng thổ sắc quang, tại kim văn đột ngột lưu chuyển bên ngoài thân.

Sét đánh xẹt xẹt băng ầm ầm...

Lôi Long mang theo Lôi Lực bá đạo tàn sát bừa bãi, trong nháy mắt đem Từ Huyền thôn phệ, phương viên trăm trượng phụ cận nơi đó, lưu lại một hố sâu không thấy đáy.

Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ Lôi Điện thần thông bá đạo bễ nghễ, trùng kích toàn thân, tứ chi tê dại, thậm chí co quắp, đau đớn vô cùng.

Thình thịch!

Từ Huyền bao phủ trong Phong Lôi cùng bụi bặm mù mịt, kêu lên một tiếng đau đớn, thụ một ít vết thương nhẹ, từ giữa không trung rơi xuống trên mặt đất.

- Không hổ là Bùi Kình, uy lực một chưởng kia,, Nguyên Đan trung kỳ ngạnh kháng, không chết cũng phải trọng thương.

Tu Giả ở gần đó quan chiến, âm thầm kinh hãi.

Bá!

Từ Huyền vừa hạ xuống mặt đất, đã cảm giác được một đạo hư ảnh huyền diệu. Như Ảnh Tùy Hình, đuổi tới trước mặt.

Thật nhanh!

Tốc độ thân pháp của đối phương, xuất thần nhập hóa.

Từ Huyền Từ Huyền vừa mới rơi xuống đất, đã đối mặt với công kích cường đại của Bùi Kình, chỉ đành phấn khởi phản kích.

Chỉ một thoáng, hai người bay nhanh xuất thủ, quyền chưởng giao kích, Lôi Điện hỏa quang bay nhảy lên, kình khí phong bạo xông tới phương viên vài dặm.

Ba ba phanh...

Giao kích vài lần, thân hình Từ Huyền liên tục rút lui, sắc mặt đại biến.

Cùng Bùi Kình quyền chưởng giao kích, cảm giác mười phần lực lượng, phảng phất như đánh vào trên tấm xốp, hơn phân nửa uy năng bị hấp thu dời đi, thậm chí có bộ phận còn theo lực đạo của đối phương, phản kích trở lại.

Thái Cực Tiên Tông tiên pháp huyền ảo, bác đại tinh thâm, dù cho Từ Huyền lực quan quần hùng, vả lại thôi động lực lượng huyết mạch cũng đều rơi vào bị động.

Hơn nữa tại phương diện tu vi pháp lực, Từ Huyền cùng Bùi Kình Nguyên Đan hậu kỳ so sánh, cũng thua kém khá lớn.

Vài lần hội hợp, chưa phân thắng bại sinh tử, sắc mặt Bùi Kình ngưng trọng, thực lực của Từ Huyền này so với trong tưởng tượng còn thật đáng sợ, khi cùng đối phương giao đấu, quyền chưởng mơ hồ tê dại.

- Ngươi rất là không tệ, đáng tiếc ngày hôm nay gặp phải là ta!

Trong mắt Bùi Kình lệ quang chợt lóe, song chưởng và quanh thân hiện lên một tầng hư quang ám minh giao thác, đường cong tầng tầng vờn quanh.

Chợt vừa nhìn, tựa như một đồ án thái cực, ở dưới tiên pháp của hắn nổi lên sinh diệt.

Phanh ông...

Từ Huyền một quyền oanh kích đến trước người đối phương, lại cảm giác lực đạo như đá chìm đáy biển, bị đối phương hấp thu dẫn dắt hơn phân nửa.

- Nhận lấy cái chết!

Bùi Kình quát lạnh một tiếng, song chưởng đẩy ra, một cổ tiên pháp hùng hồn hạo hãn, hóa thành ba đào vờn quanh nữu khúc, cương nhu kiêm cả, thần uy bễ nghễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.