Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 26: 26: Du Kích Và Quần Chiến





Thân hình của Dương Hằng hóa thành tàn ảnh chạy băng băng trên hành lang, tuy vậy lại không phát ra tiếng động.

Hắn tính nhẩm bây giờ đã ba phút trôi qua, hắn còn hai phút nữa để hành động lặng lẽ.
Đạn của súng tê liệt khi bắn ra chỉ có những tiếng giật nhẹ trong không khí, rất khó phát hiện.

Hắn tận dụng triệt để lợi thế này trong bốn phút dọn dẹp sạch sẽ tầng một.
Dãy nhà này có tổng cộng ba tầng.

Trên sân thượng cảnh giới nghiêm ngặt nhất đề phòng cảnh sát dùng trực thăng tấn công từ trên cao.

Tầng hai có lực lượng vũ trang đông đảo nhất.

Tầng một chỉ là một đám lính quèn làm nhiệm vụ quan sát mà thôi.
Còn tầng ba, khả năng cao sẽ là nơi của tín đồ đứng đầu.

Cũng là mục tiêu hắn nhắm đến.

Kết quả tốt nhất là có thể từ trong miệng kẻ cầm đầu cứ điểm lấy được thông tin về "vị cấp cao".
Những kẻ đứng đầu giáo phái doom đang có mưu đồ gì Dương Hằng không biết, hắn cũng không giỏi đoán.

Cách tốt nhất là trực tiếp bắt hắc thủ sau màn.
Dương Hằng lặng lẽ đi lên tầng hai.

Toàn bộ thiết kế tầng hai giống như tầng một nên phân bố tín đồ cũng tương tự như tầng một.

Chỉ là số lượng tín đồ mỗi nhóm tăng lê, từ ba người thành năm người.

Tập kích năm người cùng một lúc, hắn rất khó để hạ gục bọn họ trong một thời gian ngắn.

Tiếng động đã thu hút những đội canh gác ở các phòng khác.

Dương Hằng tính toán thời gian, bây giờ cũng đã sắp hết năm phút.

Bại lộ hay không cũng không quan trọng nữa.

"Bên kia, có vấn đề gì không?"
Tiếng nói từ ngoài hành lang truyền vào, dù cửa không đóng nhưng không thấy có ai ngó qua xem xét cả.

Có thể nói rằng những tín đồ ở đây tương đối cẩn thận, chỉ dùng tiếng nói thăm dò.

Đợi mười giây không có tiếng trả lời, những tín đồ canh gác bên ngoài biết rằng đã xảy ra vấn đề.

Năm người lập tức xông vào phòng, phát hiện trong phòng chỉ có năm người ngã gục trên sàn nhà.
"Cẩn thận, kẻ đột nhập vẫn chưa ra khỏi phòng."
Căn phòng không lớn lắm, nhưng vẫn có nhiều đồ dùng và dụng cụ bên trong tạo thành chỗ trốn.
Bọn chúng phương hướng là đúng, nhưng suy đoán sai rồi.

Dương Hằng ngồi trên thảm bay bay gần trần nhà, súng tê liệt nhắm chuẩn bắn trúng tên tín đồ ở sau cùng.
Thấy động tĩnh sau lưng, bốn tên còn lại quay người lại, bao trùm tầm mắt của chúng là một bóng người toàn thân màu đen, chỉ có hai con mắt phát ra ánh sáng xanh lục lạnh lẽo.

"Cẩn thận, là..."
Cây gậy đập dọc đánh lệch sống mũi một tên.

Không biết từ lúc nào Dương Hằng đã dưỡng thành thói quen khi đánh nhau phải đánh vào sống mũi, bởi vì khi đánh vào đó đối phương sẽ bị choáng tạm thời.
Chúng vung súng ra xạ kích nhưng Dương Hằng quá nhanh.

Hắn cúi thấp người xuống, phi thân lấy đà tránh đạn, hắn không nhanh hơn đạn bắn, nhưng hắn chỉ cần nhanh hơn tốc độ của họng súng là được.

Những cái này đều là Selina dạy, chỉ cần tập trung vào hướng di chuyển họng súng là có thể tránh né đạn.

"Chết tiệt!"
Một gã tín đồ chửi ầm lên, nhưng gã chưa kịp bắn tiếp lượt đạn thứ hai thì đã hứng trọn một quyền của Dương Hằng vào bụng.

Đau đến mức hai mắt trợn trắng, miệng chảy dãi.

Cùng một phát tê kiệt tiễn tên này vào giấc ngủ.

Một phát đạn cùng một gậy đánh ra, hai kẻ xấu số còn lại cũng gia nhập vào đám người đã bị hạ gục.
Nói thì dài nhưng diễn ra thì nhanh, từ lúc hắn nhảy xuống tập kích đến khi hoàn toàn đo ván năm gã kia thì mới chưa tới 5 giây.


Bên ngoài truyền ra âm thanh náo động.

Dương Hằng không sợ chút nào, bình tĩnh đi ra.
Để tránh cho cảnh sát có thể sử dụng tay bắn tỉa để thanh trừng các tín đồ, bọn chúng không sử dụng đèn hay bấy kì nguồn sáng nào, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài hắt vào.

Điều này cũng làm những người cảnh sát đau đầu không ít, bởi vì nó khiến cho bọn họ khó xác định được tình hình địch nhân và vị trí của chúng.

Nhưng cái này lại trở thành điểm yếu trí mạng của tín đồ khi đối đầu với Dương Hằng.
Lợi dụng việc không có ánh sáng và trang phục, màu tối hắn như một bóng ma lượn lờ trước những tín đồ kia.

Nhờ có ánh sáng yếu ớt từ khe cửa sổ hắt vào, bọn chúng chỉ thấy được điện quang nhỏ bé lập lòe cùng với hai chấm xanh di động tạo thành đường nét trong bóng tối.
"Chúa doom tôn kính!"
"Chúa doom tôn kính!"
"Chúa doom tôn kính!"
Như để giảm bớt sợ hãi khi chứng kiến từng người ngã xuống trước mặt, lũ tín đồ hô lớn, trong tay vạch ra vũ khí cận chiến xông lên.

Sau khoảng thời gian đầu bị hắn đánh bất ngờ, những tín đồ đã lấy lại bản năng chiến đấu.
Dương Hằng không cùng bọn chúng lao lên mà lùi về sau, chuyển hình sang du kích chiến.

Dù cho đã được "chúa doom" buff tinh thần cùng chỉnh đốn đội hình, nhưng những tín đồ vẫn bị hắn từng bước xé lẻ lực lượng.

Trong lúc đó, tại tầng ba của dãy nhà.

Mấy gã tín đồ đang bàn luận với nhau.

Những gã này xung quanh được các tín đồ khác hình thành vòng bảo vệ, bởi vì chúng là những người đứng đầu cứ diểm này
"Ta không liên lạc được bên dưới! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Là cảnh sát sao?!"
"Không phải cảnh sát, người trên sân thượng đã báo cáo là không có dị động từ phe cảnh sát."
"Chết tiệt! Rốt cuộc là ai? Đối phương chả lẽ là một đội tinh anh của quân đội sao?"
Bọn chúng sốt ruột.

Một gã trong đó bỗng dưng nói.

"Nhỡ đâu đó là...!kẻ áo đen thì sao?"
"Kẻ áo đen...!mày đùa tao hả?"
Một tên khác trả lời bằng ngữ điệu giận giữ, nhưng sự nghi ngờ ngày càng lớn.

Danh hiệu kẻ áo đen đã sớm lan truyền ttong giáo phái của bọn chúng rồi.

Nhiều lần đột kích phá hủy nhiều cứ điểm nhỏ, hơn nữa chỉ là một mình kẻ áo đen.

Tuy gọi là cứ điểm nhỏ nhưng nó ít nhất cũng có mười mấy tín đồ tụ họp lại.
Chiến tích kinh khủng nhất là giết chết một đầu doom.

Theo như thông tin bọn hắn có được, kẻ áo đen chỉ là người bình thường, còn doom dù chưa trưởng thành hoàn chỉnh cũng đã sở hữu sức mạnh hơn xa nhân loại.

Vậy mà kết quả lại là kẻ áo đen chiến thắng, còn đầu của doom bị đập nát thành bã máu và thịt.
"Nếu...!là là hắn, thù chúng ta làm gì bây giờ?"
"Chó chết! Ngay từ đầu không nên nghe theo mệnh lệnh của Garfeild! Nếu không chúng ta cũng không có kết quả như này!"
"Im miệng, ngươi nói đủ chưa? Garfeild là thân tín của chủ giáo.

Không phải người mà ngươi có thể xúc phạm!"
Bọn chúng tranh cãi um tùm lên, một gã lên tiếng đè xuống cuộc tranh cãi.
"Nếu chúng ta thả thứ đó thì sao?"
Đám tín đồ trầm mặc, không ủng hộ cũng không phản đối.

Tên vừa đề nghị tiếp tục nói.
"Nghĩ xem, không thả cái thứ kia ra thì chúng ta tuyệt đối sẽ bị bắt.

Bên dưới kia có hơn 50 người đều bị kẻ áo đen hạ gục, các ngươi nghĩ mười mấy người hộ vệ chúng ta chống đỡ được?"
Cả đám vẫn tiếp tục trầm mặc.

Chỉ có một thanh âm yếu ớt phản đối.
"Nhưng có khả năng...!thứ đó sẽ giết sạch toàn bộ những người ở đây..."
"Nhưng cũng có khả năng không giết, phải không? Mối nguy của chúng ta không chỉ là mỗi kẻ áo đen, cảnh sát còn đang ở ngoài kia.

Để thứ kia giết chết kẻ áo đen, đồng thời khi cảnh sát thừa dịp xông vào cũng để thứ kia lo đi.

Để nó giết tổn thất cảnh sát rồi bị giết.

Sau đó chúng ta có thể thông qua lỗ hổng của tuyến bao vây chạy trốn."
"Bị ép xuống lâu như vậy, cũng phải cho lũ cảnh sát biết sức mạnh của phái ta.


Chúa doom tôn kính!"
Gã đề xuất nở một nụ cười điên cuồng, những kẻ còn lại cũng không còn ý kiến gì nữa.
"Chúa doom tôn kính."
"Chúa doom tôn kính."
"Chúa doom tôn kính."
Đồng thời với những kẻ đứng đầu cứ điểm, cảnh sát bao vây quanh đó cũng nhận ra dị thường.
"Đội trưởng, có khả năng là bọn chúng nội chiến không?"
Một người trẻ tuổi hạ ống nhòm xuống, hướng về một ngươi đàn ông trung niên dò hòi.
"Khả năng không lớn.

Ta nghĩ rằng chúng bị tập kích thì đúng hơn."
Không cần đội trưởng nói, mọi người đã đoán ra người có khả năng vòng qua giám sát của cảnh sát bọn họ đi tập kích giáo phái doom dường như là người áo đen.
Không chỉ giáo phái doom, danh hào áo đen cũng lưu truyền rất lớn trong cảnh sát.

Không giống như người dân bình thường chỉ biết mấy tin tức cơ bản.

Bọn họ càng biết tường tận hơn một chút.
"Nhưng không phải người áo đen chỉ hoạt động trong thàng khu số 20 sao?"
"Tin tức của cậu đã chậm, cứ điểm giáo phái doom ở thành khu số 20 đã bị triệt sạch rồi."
"Không nói nữa, chuẩn bị lực lượng đi vào.

Đây là cơ hội của chúng ta."
Nhìn dưới đất hơn 40 tín đồ.

Dương Hằng hơi thở có chút gấp gáp.

Tuy rằng bởi vì áo giáp bảo hộ làm hắn không thể bị thương, nhưng đem nhiều người như này đánh gục vẫn cần sức lực nhất định.
Tầng một ít nhất cũng 20 người, tầng hai hơn 40 người.

Tổng cộng lại cũng tầm 60 tín đồ bị hạ gục.

Khiến súng tê liệt của hắn chỉ còn một phần ba số pin, gậy tê liệt cũng tiêu hao phân nửa lượng điện.

May mắn là, lần tập kích này hắn có quá nhiều lợi thế mới có thể lấy giá thấp như vậy triệt tiêu cứ điểm vừa.

Dương Hằng đang định đi lên tầng trên thì có rất nhiều tiếng bước chân từ bên dưới lầu chạy lên.

Hắn trong lòng cảnh giác, không phải đám tín đồ phía dưới đã bị hạ gục hết rồi sao?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.