Hơn nữa cùng lúc, trên trán hắn hiện ra một ấn ký trăng khuyết màu đen. lúc sáng lúc tối lóe ra quang mang quỷ dị.
- A!
Hồ Phi đối diện với hai mắt hắn lộ ra vài tia sợ hãi hiếm thấy, thân người rùng mình một cái, có một loại cảm giác bị đối phương nhìn thấu.
Phốc!
Giữa bàn tay Dương Phàm nhẩy lên một đoàn ma diễm u ám, một cỗ rung động thần bí lan tràn bốn phương tám hướng, làm cho ngàn vạn sinh linh xung quanh run sợ.
Hồ Phi rùng mình một cái:
- Ngươingươi muốn làm gì?
- Mạng của ngươi còn chưa hết, người Vũ Vụ Sơn Trang không đuổi theo ngươi sao?
Dương Phàm không chút sợ hãi nói.
- Ngươingươi làm sao biếtbiết được?
Hồ Phi hoảng sợ, nam tử xa lạ trước mắt làm sao lại biết lai lịch của mình.
Dương Phàm chậm rãi đi về phía hắn, U Minh Ma Diễm trong tay, u quang thần bí lúc sáng lúc tối tạo ra một cảm giác cực kỳ áp bức.
- Đóđó là của ta!
Trong mắt Hồ Phi lộ hung quang, thân hình co rụt, tốc độ nhanh như tia chớp nhảy lên cây, nháy mắt phá không bay đi. tốc độ đó làm cho Dương Phàm cũng cảm thấy kinh ngạc.
Hắn cũng không truy đuổi thực lực Hồ Phi không kém, thân thể mạnh mẽ khác thường. Trong cơ thể càng tiềm ẩn một cỗ lực lượng cấm kỵ, nếu bức hắn nóng nảy ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng sẽ đánh.
Lấy kinh nghiệm lịch duyệt có hạn của hắn, ngoại trừ những địa phương nhỏ bé như Vũ Vụ Sơn Trang, Dương Gia Bảo ra hắn không biết các nơi khác.
Đây đích thật là một địa phương xa xôi. Bởi vì mặc kệ là Dương Gia Bảo, Vũ Vụ Sơn Trang, hay là Tú Ngọc Các đều là chỗ xa xôi nhất Ngư Dương quốc cách kinh đô tới mấy vạn dặm.
Bằng tốc độ năng lực phi hành liên tục của Ngưng Thần KỲ bình thường, không có thời gian một tháng sẽ không tới mục tiêu.
"Ha ha! Hiệnhiện giờ ta phải đi kinhkinh đô!"
Trong lòng Hồ Phi mừng rỡ, trong tay không biết lấy đâu ra một ngọc giản bản đồ, dựa theo lộ tuyến trên đó kích động ngự kiếm phá không bay đi.
Tám vạn dặm sơn hà cẩm tú, diện tích lớn như vậy, nhân khẩu trong đó quả thật khó có thể tưởng tượng, càng thêm không cách nào thống kê. Chẳng qua trong mấy trăm triệu nhân loại, tỷ lệ người tu tiên chiếm khoảng một phần ngàn.
Còn kinh đô là trung tâm trọng yếu Ngư Dương, phồn hoa hưng thịnh vang danh tám vạn dặm Ngư Dương quốc.
Đương nhiên, nơi kinh đô ngọa hổ tàng long sóng ngầm mãnh liệt, thế lực cắm rễ giao nhau tình huống hết sức phức tạp.
ở trong hoàn cảnh này, kinh đô tự nhiên cũng cần có người thống trị. Chẳng những thống trị kinh đô còn phải độc tôn bốn phương, nếu không mọi thứ sớm đã lộn xộn.
Lịch Sử, người thống trị Ngư Dương quốc đêu do bốn đại gia tộc ở kinh đô luân phiên thay thế.
Bốn đại gia tộc bao gồm: Vũ Vân gia, Sở gia, Dương gia, Lâm gia.
Hôm nay thống trị kinh đô cùng với Ngư Dương, chính là Vũ Vân hoàng tộc hiện tại. Chỉ là gần nửa năm qua phần lớn người tu tiên cao tầng trong bốn đại gia tộc đều bị điều đi một nơi thần bí khó lường, tương ứng còn có các thế lực tu tiên giới khác.
Hiện tượng này khiến cho rất nhiều thế lực phỏng đoán, đều tìm hiểu nguyên do. Nhưng mà đối với bách tính bình dân cùng dòng tán tu bình thường, những biến hóa nhỏ này cũng không có ảnh hưởng nhiều tới bọn họ.
Ngày hôm nay, sắc tròi dần tối, một nơi hẻo lánh ngoài kinh đô, trên bầu trời hạ xuống một vị khách không bình thường.
Người này ước chừng trên dưới hai mươi tuổi, mặc nho bào, tuấn mỹ phi phàm, nhìn qua giống như một thư sinh yếu nhược, trên người mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức thân cận hiền hòa.
Rốt cuộc tới rồi phi hành đã hơn nửa tháng.
Thư sinh văn nhược này khẽ thở dài một hơi, sớm thu hồi phi kiếm, ngưng mắt nhìn cái bóng hoàng thành kinh đô to lớn đồ sộ ở phương xa.
Trên đường có rất nhiều người tụ hội đang đi vê phía thành kinh đô. Trong đó có nông phu, thợ thủ công, lái buôn. Tú tài
Trong đó, không ai biết có một tân tú ma đạo không muốn người biết lẻn vào giữa dòng người mênh mông này.
Hắn đã tới. sẽ nhấc lên cơn sóng nào tới kinh đô phồn hoa thế lực lẫn lộn này?