Nghĩ đến đây, Dương Phàm không khỏi cảm thấy tâm động. Bởi vì nguyên nhân tự thân tu luyện Hoán Huyết Nghịch Mệnh Đại Pháp. hắn đột nhiên sinh ra hứng thú đối với thực nghiệm của Luân Huyết Đại Đế.
Trong lòng Dương Phàm cũng có một hạt giống ma.
Chỉ tiếc. Dương Phàm cũng không biết sinh tử của Luân Huyết Đại Đế kia ở thời khắc mấu chốt, toàn bộ Huyết Nhật Điện đều bị lôi kiếp diệt thế tập trung và phong tỏa tiêu diệt. Hơn nữa. cho dù hắn có thể gặp Luân Huyết Đại Đế, lấy độ cao và thực lực hai bên hai người căn bản không có khả năng đối thoại công bình.
- Thôi thôi
Dương Phàm thở dài một hơi. cố nén lòng tham và ý tưởng không thực tế trong lòng. Trong khi suy tư mấy vấn đề này, hắn đã triển khai thần thức thăm dò môi trường xung quanh.
- Đây là địa phương quỷ quái gì? Rốt cục ta bị truyền tống tới đâu?
Dương Phàm phát hiện mình đang ở trong một động đá tối om nhìn không thấy ngón tay, ở bên trong có một động khác chỉ là thần thức của hắn còn không thể kéo dài tới mặt đất.
- Xui xẻo. Không ngờ bị truyền tống đến một nơi không có ánh sáng.
Dương Phàm lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn biết sau khi Cửu u Bí Cảnh chấm dứt, tu sĩ bên trong sẽ lập tức bị truyền tống ra một khoảng cách nhất định. Phạm vi khoảng cách này có thể rất gần cũng có thể rất xa.
- Đông Thắng Đại Lục rộng như vậy, hy vọng ta đừng bị truyền đến một nơi thật xa xôi
Trong lòng Dương Phàm mơ hồ có chút lo lắng.
Nếu bị truyền tống đến một nơi quá xa xôi, với tốc độ Dương Phàm giờ phút này, cho dù cho hắn thời gian mấy trăm năm cùng không thể trở lại Ngư Dương quốc. Tuy nhiên, thái độ của hắn cũng rất lạc quan: Cái gì đến sẽ đến, nghĩ nhiều đau đầu.
Hơn nữa truyền tống tùy cơ sau khi Cửu u Bí Cảnh kết thúc, xa nhất cũng không vượt qua phạm vi trăm vạn dặm. Thấy nơi này yên tĩnh hẻo lánh như vậy, Dương Phàm dứt khoát khoanh chân ngồi, bố trí cấm chế xung quanh. Sau đó hắn bắt đầu nghiên cứu mấy thứ lấy được từ trong Cửu u Điện. Đầu tiên là mấy thứ bảo vật dùng chìa khóa mở ra. Luân Huyết Châu tự nhiên không cần thăm dò nữa.
Trước tiên Dương Phàm lấy ra quyển sách nhỏ phát ma khí cuồn cuộn, ma khí này mang đến cho hắn một loại cảm giác thân thiết quen thuộc. Trên sách có vài chữ cổ: "Cửu u Ma Kinh - Hậu Quyển." Dĩ nhiên là Cửu u Ma Kinh - Cửu u Hóa Thần Ma Công!
Trong lòng Dương Phàm khẽ động.
Tiền quyển, trung quyển, hậu quyển.
Hắn đều tập hợp đủ.
Nghĩ đến đây, Dương Phàm vội vàng lấy hai quyển kia ra.
Ông -
Khi ba quyển Cửu u Ma Kinh này xuất hiện đồng thời dị biết đột nhiên sinh ra. Ba bản ma kinh dường như có linh tính, dung hợp cùng một chỗ. Trước mặt Dương Phàm lộ ra một vực sâu màu đen nhìn không thấy đáy. Mà vực sâu màu đen này hình thành trên một quyển vô tự ma điển ngay khi ba quyển sách nhỏ dung hợp
Vô tự ma điển, bên trên ngay cả một chữ cũng không có.
Dương Phàm cảm giác phi thường quỷ dị.
Vực sâu vô tận trên vô tự ma điển này ẩn chứa một cỗ lực lượng làm người ta hoàn toàn bị mê man sa đọa. Cũng may Dương Phàm lĩnh ngộ ra lực lượng ma đạo tinh túy, định lực siêu nhiên, đối với lực lượng ma đạo có hiểu sâu về bản chất. Hắn đưa thần thức vào trong vực sâu vô tận này, đầu tiên quanh quẩn trong đầu chính là phép quyết Cửu u Ma Công nhiều vô tận, trong đó bao gồm đủ loại thần thông bí thuật.
- Nguyên lai pháp quyết Cửu u Ma Công trước đây ta có được cũng không phải đầy đủ.
Dương Phàm đầy mặt kinh dị.
Được Tiền quyển, chỉ có thể tính Tam u Hóa Thần Ma Công. Chỉ có thể đủ ba quyển rồi dung hợp mới có thể hình thành Cửu u Ma Công chân chính đầy đủ. Mà lúc này tu luvện Cửu u Ma Công. uy lực lại có thể tăng lên vài phần. Không chỉ như vậy, trong vực sâu vô tận này còn bao gồm tri thức ma đạo như biển, trong đó tin tức gần như là mênh mông, cho dù cho Dương Phàm thời gian trăm năm cùng không thể tiêu hóa toàn bộ.
Khi tiếp xúc đến dòng tin tức này, thần thức Dương Phàm tiếp tục thăm dò, cảm giác từng bước khó khăn. Đột nhiên, hắn mơ hồ cảm giác được từng tràng rít gào kinh hồn trong ma uyên, lập tức đánh bay thần thức của hắn.
Phốc!
Sắc mặt Dương Phàm trắng bệch, hộc ra một búng máu, hiển nhiên là tâm thần bị thương tổn.
- Xem ra vô tự ma điển này còn có rất nhiều bí mật, với thực lực hiện tại của ta còn không đủ để thăm dò.
Dương Phàm cũng hiểu ra, dứt khoát thu hồi vô tự ma điển. Tâm thần bị hao tổn. Dương Phàm không để ý đến, để mặc thể chất biến thái tự động khôi phục thân thể. Theo sau. hắn lại lấy ra một vật khác. Đây là một bình máu màu tím đen, bên trong chứa máu màu lam thẫm mỹ lệ.
Cổ Bảo, Dương Phàm còn không thể luyện hóa càng không thể sử dụng. Tối thiếu phải đạt tới Kim Đan mới có thể miễn cưỡng vận dụng, bậc cao Nguyên Anh mới có thể phát huy ra uy năng chân chính, về phần viên ngọc giản kia. Dương Phàm đưa thần thức vào thăm dò là một bộ công phép ma đạo đỉnh cấp tên là "Huyết Anh Hóa Ma Đại Pháp".
Điểm bá đạo quỷ dị của công pháp này thật là hiếm có, tu luyện cũng gian nguy dị thường. Tuy nhiên, Dương Phàm cũng không có nhiều hứng thú với nó, tạm thời thu hồi để lại ngày sau dùng.
Nói tới công phép ma đạo. Cửu u Ma Công hắn tu luyện đã là chấn nhiếp cổ kim, bá đạo tuyệt luân.
Tuy rằng Huyết Anh Hóa Ma Đại Pháp này cũng là công phép vạn năm hiếm thấy, nhưng hắn cũng hiểu được đạo lý tham nhiều không tinh. Điểm trân quý của công phép đỉnh cấp ở Tu Tiên Giới là giống như của quý. Công pháp cao cấp ít nhất đều có thể tu luyện đến bậc cao trở lên, mà công pháp đỉnh cấp lại có thể tu luyện đến cấp bậc càng cao thâm. Chỉ có siêu cấp đại phái truyền thừa lâu dài mới có thể có được công pháp đỉnh cấp, hơn nữa bình thường đều là truyền từ đời này qua đời khác.
Sau khi chỉnh lý lại những bảo vật trọng yếu này. Dương Phàm mới bắt đầu tính toán như thế nào rời khỏi lòng đất này đi ra bên ngoài. Hắn cũng không biết mình ở sâu bao nhiêu dưới lòng đất. dù sao thần thức không kéo dài được đến mặt đất.
Dương Phàm hơi chút trầm ngâm liền quyết định cho Lưu Ly Hàn Tinh Xà đi ra đào một thông đạo. Tuy nhiên khi tâm thần hắn tiến vào Tiên Hồng Không Gian. chuẩn bị gọi tiểu xà ra thì thần sắc lại biến đổi.