Thấy Lưu Ly Hàn Tinh Xà thăng cấp, Dương Phàm hết sức vui mừng. Hắn ở trong Hàn Băng Động chiếm được không ít Vạn Niên Băng Tủy, trước đây chỉ tiêu hao một khối liền giúp Lưu Ly Hàn Tinh Xà đột phá đến cảnh giới Yêu thú tam cấp. Lưu Ly Hàn Tinh Xà thân là biến dị của Yêu thú thượng cổ hồng hoang, thần thông hàn băng khủng khiếp kinh người, hơn nữa thân thể bên ngoài cứng rắn dị thường. Pháp bảo khó đả thương, thậm chí có thể ngăn cản công kích chính diện của Kim Đan bậc cao. Có trợ giúp của hàn xà này, Dương Phàm tin tưởng khi minh đối mặt với Kim Đan bậc cao bình thường, không còn bị vây ở trạng thái bị động nữa.
- A
Đúng lúc này, gã thiếu niên Lăng Thiết hét lên một tiếng, bị con mãng xà ba mắt không biết tên kia dọa cho hoảng sợ thối lui lại. Dưới áp bức của khí tức cường đại của Yêu thú tam cấp mãng xà màu xanh cực lớn này, ngay cả dũng khí phản kháng hắn cũng không có.
- Xảy ra chuyện gì?
Một giọng nói hùng hậu từ bên trong kiệu truyền đến thanh niên phía trước, ngay sau đó một tia thần thức quét lại đây kinh hô một tiếng:
- Không ngờ lại là Tam Mục Thông Linh Mãng! Tiểu sư đệ! Mau nhanh chóng lui lại ngươi không phải đối thủ của nó.
Dương Phàm theo cường độ thần thức của đối phương, lập tức phán đoán ra tu vi của thanh niên trong kiệu hiển nhiên là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.
Lăng Thiết mặt đầy vẻ kinh hãi thối lui ra sau mấy chục trượng, đi tới bên cạnh cỗ kiệu phát hiện Tam Mục Thông Linh Mãng kia chỉ giữ ở cửa cốc, không có đuổi theo lại đây.
Tam Mục Thông Linh Mãng?
Dương Phàm nghe nói tới cái tên này, trong lòng cũng kinh hãi. Theo sách cổ ghi lại, linh mãng này thần thông phi phàm, sức chiến đấu ngạo thị cùng cấp bậc, trừ phi là thần thú cùng một cấp đích thân tới nếu không hiếm khi cùng cấp có thể địch nổi nó. Linh mãng này linh trí cũng cao hơn Yêu thú bình thường, lợi hại nhất chính là con mắt thứ ba của nó.
Lăng Thiết kinh sợ vẫn chưa định thần lại nói.
- Đây là thú quý giá thế gian hiếm thấy, vốn tưởng rằng tuyệt chủng, không nghĩ tới Dược Tiên cốc lại có linh thú này canh giữ. Xem ra chúng ta hôm nay muốn từ ngay mặt trực tiếp xông vào, là không có khả năng rồi
Đại sư huynh ở trong kiệu thở dài, trong lời nói lộ ra vẻ bất đắc dĩ hiển nhiên rất kiêng kị và sợ hãi con Tam Mục Thông Linh Mãng kia, hoàn toàn không có lòng tin chiến thắng nó.
- Sư huynh! Huynh là cao nhân Trúc Cơ Kỳ, còn có thêm chúng ta hỗ trợ mà đánh không lại nó sao?
Lăng Thiết cảm thấy khó tin.
Một vị cao nhân Trúc Cơ Kỳ cộng thêm năm tu sĩ Ngưng Thần Kỳ còn không làm gì được một con Yêu thú tam cấp?
- Tiểu sư đệ! Ngươi không biết sự lợi hại của linh mãng này, sức chiến đấu của bản thân nó siêu quần, thần thông siêu phàm, càng đáng sợ hơn chính là con mắt thứ ba của nó, một khi mở ra có thể trực tiếp làm người ta hóa đá. Với tu vi tam cấp đỉnh của con Tam Mục Thông Linh Mãng này, gần như có thể thạch hóa tất cả tu sĩ hoặc Yêu thú dưới bậc cao, đây là thần thông bản mạng của nó!
Lăng Thiết không khỏi rùng mình một cái. Thần thông bản mạng của Tam Mục Thông Linh Mãng thực đáng sợ, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đều tránh khỏi bị nó thạch hóa.
- Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Sư phụ bị độc thương, cần phải có Dược Sư của Dược Tiên cốc mới có thể cứu trị
Lăng Thiết đầy vẻ lo lắng nói.
- Sư phụ ít nhất còn chịu được bốn năm ngày, chúng ta trước tiên chờ ở đây đi! Tam Mục Thông Linh Mãng này hiện thân chắc chắn đả kinh động người trong Dược Tiên cốc
- Hừ! Đệ không tin người của Dược Tiên cốc này ở lì trong cốc hàng năm không ra!
Lăng Thiết hừ lạnh một tiếng nói. Vì thế đoàn người nàv liền chờ ở bên ngoài Dược Tiên cốc. Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm, mắt nhìn con Tam Mục Thông Linh Mãng ở ngoài mấy chục trượng. Linh mãng này tuy rằng đáng sợ nhưng hắn tự tin có thể đối phó. Tuy nhiên, lần này hắn đến Dược Tiên cốc cũng không phải là để đánh nhau, nếu chọc giận đồng môn cùng các tiền bối của Vân Vũ Tịch vậy thì mất nhiều hơn được.
Đứng lặng thật lâu sau, Dương Phàm có chút không kiên nhẫn không khỏi thầm nghĩ: "Tam Mục Thông Linh Mãng này thực sự có thần thông đáng sợ như thế, có thể thạch hóa tất cả tu sĩ dưới bậc cao?"
Hắn rõ ràng có phần không tin điểm này. Tối thiểu Dương Phàm không tin linh mãng này có thể thạch hóa được mình. Nghĩ đến đây hắn không khỏi có chút ngứa ngáy trong lòng liền chậm rãi tiếp cận con Tam Mục Thông Linh Mãng.
Viên ngọc tím xẹt qua trong hư không, một bóng mờ trong chớp mắt đánh úp tới Tam Mục Thông Linh Mãng.
- Giáo
Tam Mục Thông Linh Mãng rít lên một tiếng, cuồng phong nổi lên bốn phía, trong miệng phun ra một luồng gió mạnh màu xanh thẫm, đánh vào viên ngọc tím. Tuy nhiên, độc bảo ngọc tím kia tại phía trước run lên một cái phóng xuất ra một cổ khí tức quỷ dị sau đó mới bị đánh trúng.
"Vèo!"
Độc bảo ngọc tím bị đánh bay đi, thanh niên áo tím liền thu hồi lại, trên mặt hắn lộ vẻ trào phúng, không nói lời nào. Dương Phàm vận dụng phép lực, trong mắt lóe ra linh quang, lại phát hiện khu vực chỗ con Tam Mục Thông Linh Mãng kia bị bao phủ lớp lớp gợn sóng màu tím nhạt, dùng mắt thường tuyệt đối nhìn không thấy.
"Rầm rầm rầm!"
Đột nhiên, con linh mãng phát ra một tràng tiếng gào vô cùng thê lương thảm thiết, không ngừng quay cuồng trên mặt đất, lớp da màu xanh biến thành chỗ tím chỗ đen. Tiếng gào vô cùng thảm thiết, hiển nhiên là dấu hiệu bị trúng độc.
"Độc thuật của người này thực đáng sợ, chẳng lẽ một con Yêu thú tam cấp vô cùng cường đại chỉ một lần như vậy đã bị thu phục rồi. Nếu đúng như vậy, Độc sư kia thật đáng sợ"
Dương Phàm lộ vẻ mặt kinh ngạc.
- Ha ha ha! Tiểu Dược Sư! Hiện tại ngươi thấy rõ lợi hại của đạo độc thuật ta chưa? Nếu muốn có thể bỏ y theo độc!
Hắn mở rộng cảm quan quan sát tình trạng của con Tam Mục Thông Linh Mãng phát hiện công kích độc thuật của thanh niên áo tím vẫn chưa tạo thành thương tổn trí mạng thực sự cho con Tam Mục Thông Linh Mãng.
- Không sai! Bỏ y theo độc! Y thuật chính là hướng đi lệch lạc hoàn toàn đánh không lại người tu tiên cùng cấp bậc không đáng nhắc tới. Cho nên. độc đạo của ta mới là chính thống!