Dương Phàm vừa mới kẹp lấy lưỡi đao bán nguyệt, trung niên Trúc Cơ Kỳ kia quát lạnh một tiếng, sắc mặt trầm xuống:
- Ai kêu ngươi động thủ?
- Này
Thanh niên Ngưng Thần KỲ vừa mới ra tay, sắc mặt trắng bệch dưới uy áp của cao nhân Trúc Cơ Kỳ, gần như có chút không biết làm sao. Nhưng trong lòng hắn lại oán hận vô cùng. Vừa rồi lúc bọn họ kêu gào ra tay, trung niên cẩm bào Trúc Cơ KỲ này lại ngầm đồng ý mà không ra tay ngăn cản. Mà sau khi thanh niên Ngưng Thần KỲ ra tay hắn mới nói vuốt đuôi lớn tiếng quát mắng.
- Còn ngây người ra đó, còn không xin lỗi Dương Dược sư?
Thân hình trung niên Trúc Cơ Kỳ nhoáng một cái trong chớp mắt xuất hiện ở bên cạnh hắn. hung hăng cho một bạt tai.
Bốp!
Cái tát này cực kỳ vang dội, toàn bộ Thiên Hành Các đều có thể nghe thấy. Trên mặt thanh niên Ngưng Thần Kỳ có thêm năm vết ngón tay máu nhìn thật đáng sợ. Nhưng hắn lại không dám trái ý, đi tới trước mặt Dương Phàm cố nặn ra nụ cười nói:
- Tiểu nhân vô lễ; mắt cho không thấy Thái Sơn. xin Dương Dược sư thứ tội.
- Đây là Linh Khí của ngươi, lực công kích cũng không tệ.
- Dạ. dạ. Dương thần y. Tiểu nhân cả đời này ghi nhớ kỹ lời Dương Dược sư. Thanh niên Ngưng Thần Kỳ vội vàng thu Linh Khi hết sức lo sợ lui ra một bên.
- Ha ha. Dương Dược sư để ngươi chê cười rồi. Đều là đám hậu bối của ta không hiểu chuyện.
Trung niên Trúc Cơ Kỳ hơi thi lễ với Dương Phàm, lời nói càng thêm tôn kính trong mắt thậm chí có vài tia kính sợ. Hai ngón tay đón công kích của Linh Khí thượng phẩm mà lại còn là lợi khí công kích không ngờ không hề thương tổn. Thủ đoạn như vậy, hắn tự nhận không làm được, ngay cả trong đám cao nhân Trúc Cơ KỲ hắn biết cũng không có người nào có khả năng làm được.
Cho nên hiện tại thân phận Dương Phàm thật giả đều không cần thiết nữa, thực lực như thế đủ để kinh sợ Trúc Cơ.
- Đạo hữu khách khí rồi.
Dương Phàm vẻ bình tĩnh, trên mặt không sợ không mừng phảng phất như sớm đoán được như thế.
Trung niên Trúc Cơ Kỳ cười làm lành, ngôn ngữ đã lộ ra nhượng bộ lớn nhất.
- Các ngươi thấy sao?
Ánh mắt hắn thoáng nhìn qua mọi người bên cạnh.
- Là như thế này. Ta cùng các hạ so tài một phen. Nếu thắng, Thiên Hành Các thuộc về các ngươi. Nếu thua trong trăm năm các ngươi không được có bất kỳ mưu đồ gì với Thiên Hành Các. Không biết các hạ có làm chủ được hay không?
Dương Phàm cười nói.
- Không không, không cần! Thực lực Dương Dược sư. tại hạ cam bái hạ phong.
Trung niên cẩm bào liên tục lắc đầu.
- Đạo hữu từ chối quá sớm. Chúng ta so tài không phải là đấu pháp bình thường phân thắng bại. Quy tắc là: chúng ta lẫn nhau công kích đối phương một lần, người bị công kích không được né tránh. Dương mỗ cuộc chính là: trước tiên nhường đạo hữu toàn lực công kích ta một lần, sau đó ta mới công kích các hạ một lần. Kết quả cuối cùng phải cam đoan Dương mỗ không chút tổn hại, mà đạo hữu lại thân bị trọng thương. Nếu làm được. coi như Dương mỗ thắng, nếu không, coi như ngươi thắng.
- Ha ha. Không biết các hạ có nguyện ý hay không?
Dương Phàm cười tủm tỉm nói.
- Thật sự là như thế? Trước tiên nhường ta một kích toàn lực. ngươi không hề tổn hại. rồi sau đó ngươi
Trên mặt trung niên cẩm bào lộ vẻ kinh ngạc.
- Tuyệt đối không sai. Không biết các hạ có thể làm chủ?
Dương Phàm hỏi.
- Không thành vấn đề. Ta là một trong ba ông chủ của Bách Các Lâu, vẫn có thể làm chủ được vấn đề này.
Trung niên cẩm bào dứt khoát nói, trong lòng lại thầm nghĩ: "Hừ, đây chính là sai lầm của ngươi. Nếu cho ta đủ thời gian chuẩn bị một kích, không tin ngươi có thể không chút hao tổn. Hơn nữa. nếu dưới tình huống ta toàn lực phòng ngự có chuẩn bị trước, trong vòng Trúc Cơ Kỳ, còn không có ai có thể tự tin một kích làm ta thương nặng".
- Viên lão. Đánh cuộc này, ngươi thấy thế nào?
Dương Phàm dò hỏi.
- Hết thảy đều từ Dương Dược sư định đoạt!
Viên lão đại không chút do dự nói.
- Vậy tốt Chúng ta đổi một nơi so tài
Dương Phàm nhẹ nhàng cười rồi phiêu nhiên mà đi. Chỉ mấy hô hấp liền hạ xuống trên một mặt hồ gần Thiên Hành Các. Giờ phút này phong cách làm việc nổi bật của hắn hoàn toàn khác hẳn với hai năm trước. Đây là vì không lâu sau hắn liền phải rời khỏi Ngư Dương quốc, có lẽ là vài chục năm, hơn trăm năm cũng không nhất định có thể trở về, cho nên cũng không cần lo lắng kế sách sinh tồn lâu dài.
Vèo
Trung niên Trúc Cơ Kỳ cùng phi thân hạ xuống mặt hồ đối diện Dương Phàm. Ngay cả võ giả đỉnh của thế tục đều có thể đứng trên mặt nước như giẫm đất bằng, huống chi là hai cao nhân Trúc Cơ KỲ bọn họ?
- Mau tới xem. Cao thủ so tài, còn là cao nhân Trúc Cơ Kỳ!
Bốn phía mặt hồ lập tức vọt tới vài trăm người xem náo nhiệt. Có tu sĩ các thế lực phường thị lớn của Tú Ngọc Các, cũng có tu sĩ các nơi đi tới nơi đây. Hơn nữa càng ngày càng nhiều tu sĩ đều hướng về phía bên này.
Mặt đất, không trung, trên cây, nóc nhàtoàn bộ đều là tu sĩ tới xem náo nhiệt. Trong số này, không thiếu cao nhân Trúc Cơ Kỳ. Đồng thời Dương Phàm còn mơ hồ cảm nhận được thần thức bậc cao Kim Đan đảo qua. Trường hợp giờ phút này, có thể nói là long trọng chưa từng có. Ngắn ngủi chỉ khoảng nửa khắc liền tụ tập hơn ngàn tu sĩ, hơn nữa số lượng này vẫn đang gia tăng.
- Hay, hay lắm. Có nhiều người như vậy làm chứng cho chúng ta.
Tên trung niên mặc cẩm bào lộ ra nụ cười sáng lạn. nói với chúng tu sĩ:
- Các vị đạo hữu. Ta cùng Dương Dược sư đánh cuộc. Quy tắc là: chúng ta lẫn nhau công kích đối phương một lần, không được né tránh. Dương Dược sư phải cam đoan mình không hề tổn hại, mà lại còn phải làm trọng thương Tương mỗ.
Ồ!
Chung quanh chấn động ồ lên. Muốn đạt thành yêu cầu đánh cuộc này, cũng quá hà khắc, nghe ra căn bản không có bao nhiêu phần thắng. Đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đang âm thầm xem cuộc chiến cũng đều kinh dị không thôi. Bọn họ tự nghĩ đều không làm được yêu cầu như đánh cuộc.
- Quy tắc đánh cuộc với vị Dương Dược sư này mà nói có chút không công bình.
Một lão già Trúc Cơ Kỳ lên tiếng, giọng nói truyền khắp toàn trường, mọi người lập tức yên tĩnh.
- Ha ha. Quy tắc chính là như thế còn là Dương mồ chủ động đưa ra. Xin các vị đạo hữu khắp nơi làm nhân chứng.
Dương Phàm lạnh nhạt cười:
- Nếu Dương mỗ thắng, như vậy Bách Các Lâu trong vòng trăm năm không được có bất kỳ mưu đồ gì với Thiên Hành Các. Nếu thua, Thiên Hành Các này liền chấp tay đưa lên.