Bốn phía xung quanh sơn động mà Dương Phàm bế quan, một mãnh an bình hòa thuận, sinh cơ dạt dào, màu xanh vô hạn giống như thiên đường tươi đẹp vậy. Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua. Giờ phút này, lấy Dương Phàm làm trung tâm, trong phạm vi một dặm một mãnh sinh cơ xanh thẳm, cho dù là thực vật sinh trưởng không dài cũng sinh sôi nở hoa khắp nơi. Trong khu vực này, cây cối vốn tồn tại trước đây càng trở nên cường tráng xanh tốt, các loại động vật sống ở nơi này cùng một mãnh hòa thuận an bình.
Trên đỉnh núi chỗ Dương Phàm ngưng tụ từng đạo ánh sáng màu xanh lưu chuyển, từ thiên địa các nơi kéo dài đến, từ nông đến sâu nhập vào trong sơn động nơi Dương Phàm. Theo thời gian trôi qua, từng đạo ánh sáng màu xanh lưu chuyển kia càng ngưng kết tỏa sáng, tràn ngập sinh cơ tươi đẹp vô cùng vô tận. Độc Vương lưng gù đơn giản khoanh chân ngồi xuống tại nơi này, được sinh cơ cuồn cuộn của thiên địa tẩy rửa hắn phát hiện thương thế trong cơ thể mình đang chậm rãi hồi phục. Tình cảnh như thế khiến cho hắn cảm thấy mừng rỡ đối với công phép mà Dương Phàm tu luyện càng yêu thích và ngưỡng mộ không thôi.
Trong sơn động. Dương Phàm khoanh chân ngồi, tướng mạo trang trọng nghiêm túc, quanh thân có mấy quang hoàn màu xanh xoay tròn ngưng kết như thực chất. Pháp quyết trong tay hắn biến hóa, quang hoàn màu xanh kia xoay tròn quanh thân hắn dẫn động sinh cơ cuồn cuộn trong thiên địa cũng chính là cảnh quan mà lão già lưng gù nhìn thấy ở bên ngoài sơn động. Mà trong cơ thể Dương Phàm cùng với Tiên Hồng Không Gian cũng đang phát sinh biến hóa kinh người.
Trong cơ thể đám sương inh mệnh đã ngưng kết đến mức tận cùng kia đầu tiên hóa thành con sông dài cuồn cuộn, tấn công khắp các nơi trong toàn thân thể Dương Phàm, tẩy rửa lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, huyết nhục, cốt cách.
Trong mỗi một tấc huyết nhục, cốt cách của Dương Phàm hấp thu một lượng lớn sinh mệnh lực bàng bạc, dần dần chuyển hóa thành lực lượng tinh thuần hơn. Theo linh khí trong thiên địa ngoại giới gia nhập, con sông dài cuồn cuộn trong cơ thể Dương Phàm dần dần lan tràn khắp toàn thân hắn. Nếu coi Dương Phàm như một cái hang nước như vậy hiện tại cái hang này đã sắp đầy. Đám sương sinh mệnh cuồn cuộn kia hóa thảnh thủy triều màu xanh vô tận tràn ngập toàn bộ thân thể Dương Phàm. Rất nhanh Dương Phàm biến thành một người màu xanh, cơ thể tỏa ra ánh sáng màu xanh trong suốt, quang hoàn màu xanh xung quanh thân thể hóa thành lốc xoáy to lớn hấp thu sinh cơ linh khí trong thiên địa nhiều hơn.
Dương Phàm cảm nhận được pháp lực đột nhiên tăng mạnh, toàn bộ thân thể đều tràn ngập lực lượng. Hắn hiểu rằng công phép Tiên Hồng Quyết không phải là dung nạp vào trong đan điền. mà là lấy cả người làm cái lọ chứa. Hay nói một cách khác toàn bộ thân thể hắn tương đương với đan điền của một người khác. Mà đan điển của Dương Phàm chỉ là một điểm trung tâm mà thôi.
Bởi vậy có thể thấy được sự ảo diệu của công phép Tiên Hồng, đầu tiên ở trên ý cảnh liền rộng lớn vô hạn, siêu việt thiên cổ!
Cũng bởi vì điểm này, Dương Phàm có thể kiêm tu công phép ma đạo, hơn nữa tiến độ thần tốc. Bởi vì có Tiên Hồng làm đường dẫn, bao dung hết thảy chính như đại thế giới ẩn chứa tất cả Tiên Hồng Không Gian kia. Giờ khắc này, Dương Phàm ở trong quá trình tu luyện sinh ra đủ loại lĩnh ngộ.
Dương Phàm thầm than trong lòng, khẩn cấp thủ linh đài, linh hồn một mãnh trong sáng dẫn đường cho sinh mệnh lực cuồn cuộn trong cơ thể tiến thêm một bước biến hóa. Đồng thời như thế. ở trong Tiên Hồng Không Gian, một mãnh Sinh Tức Chi Địa màu xanh mướt dâng lên quang mang màu xanh, phạm vi đất đai bắt đầu bành trướng. Quang mang màu xanh liên miên vô hạn dẫn động sinh cơ mênh mông trong thiên địa bắt đầu thôn phệ khu vực tử vong cô tịch xung quanh. Quang ba màu xanh chạm đến khu vực tử địa màu đen phát ra những tiếng " xè xè", rồi nhanh chóng tan rã. Nhưng là, Sinh Tức Chi Địa của Dương Phàm cũng bởi vậy mà mở rộng.
Phạm vi lục thổ dần dần khuếch trương.
"Không nghĩ tới Khai Quang Tịnh Thế Diễm của ta dẫn hơn phân nửa sinh mệnh lực trong thiên địa tiến vào Sinh Tức Chi Địa trong Tiên Hồng Không Gian."
Dương Phàm âm thầm kinh hãi cũng không dám đi ngược lại đại thế này. Chớp mắt lại là thời gian nửa tháng nữa trôi qua. Tính ra Dương Phàm đã bế quan được thời gian một tháng. Mà lúc này. từng dải ánh sáng màu xanh ngưng kết trên đỉnh sơn động dài đến mấy chục trượng trong suốt như ngọc kia phát ra uy áp to lớn. Từng đạo ánh sáng màu xanh này đan xen vào nhau mơ hồ lóe ra dãy sáng bảy màu giống như cầu vồng nơi chân trời vậy.
- Đã đến thời khắc mấu chốt rồi!
Độc Vương lưng gù thì thào nói nhỏ, trong mắt lộ ra thần sắc chờ mong. Ngay tại thời điểm hắn nói những lời này, thủy triều màu xanh trong cơ thể Dương Phàm dần dần hóa thành hơi nước màu xanh biếc. Mà quang diễm màu xanh mờ ảo kia không ngờ chuyển hóa thành một khỏa hạt mầm màu xanh trong suốt tồn tại như dưới dạng lỏng.
"Oanh"
Đồng thời với đó tin tức công phép tầng thứ tư ầm ầm mở ra, dũng mãnh hướng vào ý thức trong linh hồn Dương Phàm.
- Cái gì? Tầng thứ tư trên Trúc Cơ KỲ không ngờ không phải là Kim Đan Kỳ!
Dương Phàm kinh hãi thốt lên thiếu chút nữa ý niệm trong lúc đó tẩu hỏa nhập ma.