Điều này làm cho lòng tự tôn của Dương Phàm đã bị đả kích chút ít. Một ngày này, Dương Phàm dựa theo tin tức trên ngọc giản hải đồ, cho thủy thủ điểu khiển Thiên Hành Chu chạy về hướng một hòn đảo tương đối lớn ở gần đó. Đi vào Thiên cầm Nội Hải này, đương nhiên Dương Phàm muốn thuận tiện kiếm một mớ, không chỉ làm thương nhân hàng hải mua thấp bán cao, mà tầm nhìn của Dương Phàm là hướng về phía đất liền hơn. Đợi thực lực tăng lên tới trình độ nhất định nào đó khẳng định hắn phải nghĩ biện pháp quay về Bắc Tần. Một số tài nguyên tu tiên rất bình thường trong Thiên cầm Nội Hải, nếu đem về Bắc Tần chính là vật quý hiếm giá trị xa xỉ, thậm chí là thứ tuyệt tích hiếm có. Tuy nhiên, với tốc độ chạy của Thiên Hành Chu muốn tới được một đảo lớn gần đây ít nhất phải cần thời gian nửa năm. Dương Phàm thừa dịp này tu luyện thần thông phép thuật trong của Tiên Hồng Quyết và Cửu u Ma Công. Trong số đại thần thông trong Tiên Hồng Quyết để cho Dương Phàm tâm động, tỷ như Tị Thủy Quyết, tiếp đến là thần thông Thân Ngoại Hóa Thân.
TỊ Thủy Quyết chỉ là pháp quyết phụ trợ thuần túy, Dương Phàm nghĩ rằng hẳn là không khó, thuật này có khả năng học được có thể gia tăng năng lực sinh tồn ở trong hải vực. Thân Ngoại Hóa Thân: chính là thần thông vô thượng của Tu Tiên giới, trong Kim Đan Kỳ gần như không người nào có thể tu luyện, chỉ có số ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể tu luyện thành công. Thuật này quá mức huyền ảo, mới đầu Dương Phàm định thử một chút xem sao cho dù hiện tại không tu luyện được sau này cũng sẽ có cơ hội. Vốn ý của hắn là để bản tôn tu luyện Tiên Hồng Quyết, còn phân thân tu luyện ma công như vậy hiệu suất rất cao hành động cũng tiện lợi.
Thấm thoát, thời gian trôi qua nửa tháng, trong thời gian này lại gặp không ít chiến thuyền trên biển đều là cực kỳ to lớn dài đến mấy chục trượng mấy trăm trượng, khí thế hùng vĩ, thanh thế ngập trời, khiến Dương Phàm ao ước. Trong thời gian nửa tháng này Dương Phàm thành công học xong TỊ Thủy Quyết, có thể thoải mái lặn sâu dưới nước mấy ngàn trượng. Một ngày này, Dương Phàm khoanh chân tĩnh tọa lẳng lặng vận chuyển Tiên Hồng Quyết; châm rãi tích lũy phép lực để cho Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể tiến thêm một bước lớn mạnh. Dương Phàm căn cứ vào suy diễn của mình thông qua lớn mạnh và ngưng thật đối với Sinh Mệnh Lục Chủng, nhiều nhất có thể cho mình tu luyện đến uẩn Chủng hậu kỳ, cũng chính là cấp bậc đại tu sĩ Kim Đan. Tuy nhiên hiện tại hắn là thông qua phương phép tu luyện thông thường, không mất mười mấy năm chỉ sợ khó có thể đột phá đến uẩn Chủng trung kỳ. Dưới tình huống như vậy, Dương Phàm không khỏi cảm thán:
- Như thế nào lại không thấy người bệnh lại đây, để cho mình thực hiện bản chức hành nghề y.
Có lẽ là ông Trời cảm ứng được tâm tư của Dương Phàm, mấy ngày sau một luồng sáng chạy tới với khí thế kinh người, từ phía chân trời xa xa cấp tốc chạy đến.
"Xem theo khí thế nàykhẳng định là tu sĩ bậc cao."
Tâm trạng Dương Phàm chợt chột dạ hắn đứng bật dậy, trên ngươi cũng tản mát ra một khí tức bậc cao cảnh cáo tu sĩ ở phương xa, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Tuy nhiên, bóng sáng kia sau khi cảm nhận được khí tức bên này, ngược lại vẫn bay nhanh về hướng Thiên Hành Chu bên này. Thấy vậy, Dương Phàm nhướng mày. Triển khai thần thức dò xem người tới là một gã trung niên áo lam khí huyết suy yếu, trên người còn mang theo vết máu.
- VỊ đạo hữu này, có thể cho ta ở lại trên Pháp khí thủy thượng của ngài dưỡng thương một ít thời gian được không?
Gã trung niên áo lam ngưng lại giữa không trung, cách xa Thiên Hành Chu mấy chục trượng, hướng về phía Dương Phàm đưa ra lời thỉnh cầu. Đám thủy thủ trên Thiên Hành Chu lập tức thần kinh căng thẳng, lộ vẻ mặt cảnh giác. Dương Phàm thân là Dược Sư chỉ liếc mắt nhìn một cái liền biết trung niên áo lam này thân người bị thương nặng. Có lẽ tự nghĩ mình là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hắn mới dám ở dưới tình huống bị thương nặng, đưa ra thỉnh cầu lên thuyền.
- Đạo hữu yên tâm! Tiết mỗ sẽ không lên chiến thuyền của ngài miễn phí
Gã trung niên áo lam xuất ra mười khối linh thạch trung phẩm ném về hướng Dương Phàm thản nhiên nói: