Mật thám kia trước khi đi, trong mắt có một tia nghi hoặc. Đại địch trước mắt rõ ràng là Quỷ Huyễn Môn, vì sao không đi giám sát nó, ngược lại lại gia tăng giám sát với Ma Dương Tông cùng Tam Ma Môn chứ?
Dương Phàm đứng trước cửa Tiên Hồng Y Quán, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn trời cao xa xa
Hắn dường như thấy được đám mây u ám bao phủ toàn bộ bầu trời Ngư Dương Quốc
- Tam U lão ma, sự cường đại của ngươi ngoài dự đoán của ta. Ba mươi năm không gặp, không nghĩ tới ngươi ở Ngư Dương Quốc đã là một tay che trời. Ngươi rốt cục có âm mưu gì?
Dương Phàm đứng lặng thật lâu, sau đó tiến vào Tiên Hồng Y Quán
Từ đó về sau, không còn có người nhìn thấy hắn từ Tiên Hồng Y Quán đi ra
Nửa ngày sau, hai bóng người lén lút đi vào Tiên Hồng Y Quán, lại phát hiện bên trong không một bóng người
Đêm khuya
Yến Vương phủ kinh đô
Một bóng người màu vàng nhạt như âm hồn từ mặt đất trồi lên
- Với tốc độ người tu tiên bình thường, phải phi hành mấy ngàn năm mới có thể tới nơi đó, trên đường còn phải trải qua nhiều phen gian nguy. Hơn nữa, cho dù tới nơi đó, cũng phải chịu ảnh hưởng của môi trường tàn khốc
Dương Phàm thở dài nói
Yến Vương nghe nói lời ấy, ánh mắt run lên, thần sắc trở nên ảm đạm
- Địa phương đó, người tu tiên xưng là Cực Bắc
Dương Phàm nhìn ra phương Bắc xa xa, dùng một loại giọng điệu kỳ lạ nói
Cực Bắc, nơi xa nhất về phía Bắc Đông Thắng Đại Lục, rất xa rất xa
Nơi đó cũng là nơi sau này Dương Phàm cân nhắc phải đi
Bắc Tần không có Thiên Nhất Hồn Thủy, vì tìm kiếm vật ấy để hồi sinh phụ thân, Cực Bắc, nội hải, Đại Tần đều là nơi ngày sau Dương Phàm phải tính đến
- Dương dược sư, cuộc đời này của bổn vương chỉ sợ không có cơ hội gặp lại Hàm nhi. Nhưng ngươi là người tu tiên thần thông phi phàm, ngày sau nếu có cơ hội gặp nàng, nhất định giúp ta chuyển tới cho nàngVi phụ sống tốt lắm
Sau đó, hắn lại chìm vào đại địa, một đường thông suốt đi tới Vũ Văn gia tộc
Không mất bao lâu, Dương Phàm tìm được Vũ Văn gia chủ
- Quân vương, ngài cuối cùng cũng tớ
Vũ Văn gia chủ lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, cúi người thật sâu
- Chuyện Tiên Hồng Y Quán, ngươi có biết hay không?
Trên mặt Dương Phàm một mảnh hờ hững
- Này
Vũ Văn gia chủ trán toát mồ hôi lạnh:
- Thủ hạ biết, nhưng thật sự bất lực. Ở trước Quỷ Huyễn Môn, chúng ta không có sức phản kháng, nếu không phải lão tổ chúng ta cùng vị trưởng lão mới tấn chức Nguyên Anh của Quỷ Huyễn Môn từng quen biết, nói không chừng Vũ Văn gia ta cũng bị diệt môn
Dương Phàm đứng yên tại chỗ, thong thả bước đi
Vũ Văn gia chủ thấp thỏm lo âu, đầy áy náy:
- Đều là do thủ hạ vô lực, vô lực ngăn cản
- Ta cũng không có ý trách cứ ngươi.
Dương Phàm thản nhiên nói
- Vậy việc Quỷ Huyễn Môn, Quân vương chuẩn bị xử trí như thế nào?
Vũ Văn gia chủ thở phào một hơi, hỏi
- Hừ
Dương Phàm cười lạnh một tiếng
- Đây chẳng qua chỉ là Tam U lão ma ném đá dò đường
- Hắn muốn thử thái độ của Quân vương ngài?
Vũ Văn gia chủ giật mình
- Tam U lão ma này ở Ngư Dương Quốc một tay che trời, lại còn cẩn thận như thế? Nếu hắn thực sự xuống tay với ta, nhất định sẽ không công kích Tiên Hồng Y Quán, e là sớm đã đánh tới Dương gia bảo, Vụ Liễu trấn, Ngũ Bàn Sơn