- Hiện nay chúng ta chỉ có hai con đường: một là gia nhập trận doanh Ma Dương Tông để nhận được che chở của họ; đường thứ hai là chủ động tới gặp Dương Phàm, dâng ra trấn sơn chi bảo Phương Thiên Kim Minh Chuyên
- Môn chủ! Phương Thiên Kim Minh Chuyên chính là bảo vật kế thừa của môn phái ta đã lâu, lại là vật tượng trung của môn phái chúng ta, vật ấy tuyệt đối không thể rơi vào tay người ngoài
Lão già râu bạc run rẩy đứng lên, trong mắt đầy vẻ khẩn thiết, cầu xin
- Nói như vậy, suy nghĩ của ngươi là gia nhập Ma Dương Tông?
Môn chủ Kim Hồng Môn tự giễu cười:
- Nếu gia nhập Ma Dương Tông, một khi phe thắng lợi là Tam U lão ma, thì cũng thôi. Nhưng khi Tam U lão ma thu thập xong Dương Phàm, thu được bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên trong đó, thì dù có là vô địch Ngư Dương quốc, chưa chắc hắn sẽ không tham lam dòm ngó bốn khối còn lại của phái ta. Phải biết tám khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên hợp lại thành pháp bảo, còn cường đại hơn Cổ bảo bình thường
- Đương nhiên là Tam U lão ma! Hắn đứng vững ở Ngư Dương quốc mấy trăm năm không ngã, hiện nay là vô địch. Dương Phàm kia chắc chắn không phải đối thủ của hắn
Chúng tu sĩ phía dưới đều bàn luận sôi nổi
Phần lớn tu sĩ đều cho rằng đầu nhập vào Tam U lão ma là lựa chọn chính xác
Tam U lão ma bất kể tu vi, nội tình, uy danh, đều là xứng với danh xưng đệ nhất của Ngư Dương quốc
Điểm ấy không thể nghi ngờ
- Ta lại không nghĩ như vậy
Kim Hồng Môn môn chủ mỉm cười
- Chẳng lẽ môn chủ cho rằng tân tú ma đạo này còn đáng sợ hơn Tam U lão ma sao?
Mọi người đều giật mình cả kinh
- Có lẽ trước mắt Dương Phàm cùng Tam U lão ma hơi có chênh lệch chút đỉnh, nhưng tuyệt đối không phải lớn lắm. Nếu không thời gian trước đây, khi Dương Phàm dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Quỷ Huyễn Môn, vì sao không thấy Tam U lão ma đưa ra phản ứng gì. Thậm chí có lời đồn đãi, Thạch Thiên Hàn là một phân thân của Dương Phàm, nghe nói đã đấu một trận với Tam U lão ma
- Nếu hai người thực lực không hơn kém nhau nhiều lắm, như vậy bản môn chủ xem trọng Dương Phàm, là bởi vì người này có tiềm lực thật lớn
Kim Hồng Môn môn chủ hít sâu một hơi:
- Lịch sử lời đồn có liên quan tới Dương Phàm, bản môn chủ sưu tập tương đối đầy đủ
- Năm ấy lúc mười tám tuổi, vào một đêm hắn tán công, từ đó về sau trong vào ba năm, từ một phế nhân tu luyện đến Kim Đan bậc cao
- Bước vào Kim Đan, chỉ trong ba năm
Trong mắt vị môn chủ lóe sáng
Mọi người cũng hít ngược một hơi khí lạnh
- Sau đó, mất tích ba mươi năm, khi trở về Ngư Dương quốc hắn tấn chức Nguyên Anh bậc cao. Thử hỏi cái phần tư chất tiềm lực này, ai có thể sánh bằng?
Ánh mắt của Kim Hồng Môn môn chủ lạnh lùng lướt qua mọi người
Các tu sĩ phía dưới đều chột dạ, cũng không có lý lẽ gì để phản bác
Ba năm tấn chức Kim Đan, ba mươi năm tấn chức Nguyên Anh, nếu tiếp qua ba trăm năm nữa thì sao?
Ai cũng khó có thể đoán trước được
- Hơn nữa, thời điểm ở Cửu U Bí Cảnh, lấy tu vi Trúc Cơ giết chết Kim Đan bậc cao Trác Kinh, trổ hết tài năng nổi bật trong rất đông tinh anh. Điều này nói rõ hắn có được năng lực lấy yếu thắng mạnh, lấy bất ngờ để giành chiến thắng
- Xem qua sự tích của Dương Phàm, thật giống như một đoạn truyền kỳ, thậm chí làm cho người ta suy nghĩ sâu xa, dường như hắn không thuộc thời đại của chúng ta này: Bởi vì kỳ tích quật khởi giống như vậy, chỉ có ở thời kì thượng cổ mới xuất hiện, còn hiện nay linh khí thì từ từ loãng đi, thiên tài địa bảo thì thiếu hụt
Thân là đại tu sĩ Kim Đan, trước mặt hắn, Thương Vân mới vào Kim Đan sơ kỳ chỉ sợ không có bao nhiêu sức phả kháng
- Chẳng lẽ, Dương dược sư phái ngươi tới, không hề lo lắng cho an nguy của ngươi?
Kim Hồng Môn môn chủ cố kiềm chế cơn tức giận trong lòng
- Ta nếu dám đến, tự nhiên không sợ sống chết. Hơn nữa, trước khi đi sư tôn có nói với ta, chuyến đi này không có gì nguy hiểm. Chờ khi xong xuôi việc này, ta còn phải đi kinh đô xây dựng lại Tiên Hồng Y Quán
Thương Vân cười dài nói
- Muốn chết! Một Kim Đan nho nhỏ như ngươi, dám ở trước đại điện phái ta ngạo mạn cuồng vọng, tự cao tự đại coi trời bằng vung
Đột nhiên một gã thanh niên Kim Đan, phẫn nộ hừ một tiếng rồi nói, trên người tuôn ra uy áp cường đại
Đây đúng là một gã Kim Đan trungkỳ đỉnh, một thân khí thế cường đại, đủ để chấn nhiếp Kim Đan bình thường
Thương Vân bình thản cười:
- Nếu quý phái không có thành ý, ta đây có lưu lại cũng không còn ý nghĩa
Dứt lời, hắn đứng dậy đi ra ngoài
Người trong đại điện cũng không có ngăn trở, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Kim Hồng Môn môn chủ
- Môn chủ! Dương Phàm này thật sự khinh người quá đáng, không bằng để chúng ta giết chết đệ tử hắn, rồi đầu nhập Ma Dương Tông
Gã thanh niên Kim Đan dùng thần thức truyền âm nói, trong mắt lộ sát ý
Trên mặt vị môn chủ, cũng biến đổi không ngừng, một bàn tay chậm rãi nâng lên, trong mắt cũng hiện ra vô cùng áp lực
Thương Vân chậm rãi bước chân ra ngoài đại điện