Về phần kế tiếp sẽ đến phiên ai, không ai dự đoán được.
Ngược lại cũng có không ít người suy đoán phản ứng bên phía Dương Phàm.
Nếu bọn người Tam U Lão Ma tới cửa khiêu khích, dù là không có phản kích, ít nhất cũng có bố trí hành động, nhưng mà, bên Dương Phàm một mảnh yên lặng, không thấy phản ứng lớn nào.
Điều duy nhất làm người ta hiếu kỳ, chính là kế hoạch Dương Gia Bảo mở rộng Tiên Thành.
Một Tiên Thành bao quát phạm vi ngàn dặm, ngày sau sẽ dung nạp ngàn vạn tu sĩ, thành trì gia viên chân chính thuộc về người tu tiên.
Rất nhiều tu sĩ không khỏi chờ mong, hy vọng lúc sinh thời có thể nhìn thấy Tiên Thành khí thế hùng tráng trong truyền thuyết.
Đối với Kế hoạch Tiên Thành, phía Tam U Lão Ma không quấy nhiễu, giống như có ý ngư ông ngồi chờ thu lợi.
Dương Phàm làm sao không nhìn ra cách nghĩ của Tam U Lão Ma, nhưng âm thầm cười lạnh, kế hoạch Tiên Thành vẫn tiến hành không nhanh không chậm như trước.
Năm tháng trôi qua, thời gian trong thế giới người tu tiên đi qua rất nhanh.
Trong chớp mắt, Dương Phàm trở về Bắc Tần đã có hai ba năm.
Mỗi thế lực, ít nhất có tu sĩ bậc cao tọa trấn.
Đối với các thế lực nguyện ý gia nhập phe mình, Dương Phàm sẽ không tiếc rẻ, chỉ cần tư chất không quả kém, chế tạo một hai Kim Đan bậc cao, với hắn mà nói cũng không có gì khó.
Vào lúc trong Ngư Dương Quốc, hai đại trận doanh thế lực ngang vai phải lứa.
Nơi Bắc Tần, đã xảy ra một đại sự kinh thiên.
Cách mấy trăm năm, nơi hoang mạc phía tây Bắc Tần Thập Tam Quốc, chủng tộc man di năm bè bảy mảng lại hoàn thành thống nhất các đại bộ lạc.
Man di cửu đại tộc, bọn họ là dị tộc sinh tồn ở nơi hoang dã, từ mấy trăm vạn năm trước đã bị trục xuất tới nơi hoang dã. Mặc dù còn ở trong phạm vi Bắc Tần, nhưng không thuộc về Bắc Tần Thập Tam Quốc tài nguyên tu tiên dồi dào.
Nửa năm trước, Hắc Phong Ma Hoàng truyền kỳ quật khởi Man di cửu tộc, trở thành vua không ngai hoang mạc mấy trăm vạn dặm.
Rốt cuộc, nơi phía tây hoang vụ Man di cửu tộc gần như bị quên lãng, đã khiến cho cao tầng Bắc Tần Thập Tam Quốc chú ý.
Bắc Tần Thập Tam Quốc lịch sử cổ tịch các đòi đều có ghi chép một bài học: một khi man di cửu tộc thống nhất, chắc chắn xâm lấn mười ba đại tu chân quốc trung bộ Bắc Tần.
Nội dung lệnh hiệu triệu, không ngoài yêu cầu phái ra số lượng người tu tiên nhất định, đi tham dự đại chiến tu tiên giới chống lại man di cửu tộc.
Mấy trăm năm qua Ngư Dương Quốc vẫn nước phụ thuộc Triệu quốc.
Nếu như là năm rồi, Lăng Tiêu Tiên Kiếm Môn phát ra lệnh hiệu triệu, ai dám không nghe.
Thế nhưng hôm nay, thế cục Ngư Dương Quốc đã khác, hai đại trận doanh, bất luận là Tam U Lão Ma hay Dương Phàm, đều không thể vì vậy mà phân tán thực lực.
Bồ Thiên Quân Vương đứng đối diện hắn, trong mắt lóe ra dị sắc, nghiêm túc nói:
- Man di cửu tộc ngàn năm qua vẫn năm bè bảy mảng, hiện giờ rốt cuộc thống nhất. Theo truyền văn, Hắc Phong Ma Hoàng kia là vua không ngai cửu đại tộc, dũng mãnh thiện chiến dũng không thể đỡ. Từ khi thăng cấp Nguyên Anh kỳ liền chưa bao giờ thua một trận, từng phát ra cuồng ngôn, muốn san bằng mười ba tu chân quốc trung bộ.
- San bằng Bắc Tần Thập Tam Quốc? Người này lại dám cuồng ngạo tự đại như vậy?
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia dị sắc:
- Theo ta được biết, tu tiên giới phàm là hạng người tự cao tự đại như thế, đều không rơi xuống kết cục tốt.
- Thế nhưng, theo tin tức chúng ta sưu tập được, Hắc Phong Ma Hoàng đã từng phát lời cuồng ngôn, hắn đều nhất nhất thực hiện. Như là năm mươi năm trước, hắn từng phát lời cuồng ngôn, nội trong trăm năm nhất thống man di, kết quả hôm nay sau năm mươi năm, hắn thật sự thực hiện được, đồng thời tốc độ còn nhanh hơn.
Sắc mặt Bồ Thiên Quân Vương ngưng trọng nói.
- Nói như vậy, Hắc Phong Ma Hoàng này thật đúng là một nhân vật không đơn giản.
Dương Phàm trâm tư, sau đó nói với Bồ Thiên Quân Vương:
- Phân ra một bộ phận nhân lực, thẩm thấu mấy nước tây bộ, quan tâm chiến loạn bên kia. Tốt nhất có thể thẩm thấu thành viên Ám Huyết Vương Triều vào man di tây bộ.
Bồ Thiên Quân Vương nhíu mày, dường như cảm thấy có chút không ổn:
- Dương Quân vương, đại địch trước mắt của chúng ta là Tam U Lão Ma, thân là Nguyên Anh đại tu sĩ, chỉ một mình hắn cũng đủ cho chúng ta cố sức rồi, nếu như lại chia thực lực quan tâm chiến loạn tây bộ, sợ rằng
- Bởi vì trong lòng ta như có một trực giác, chỉ cần còn đặt chân ở Ngư Dương Quốc, man di tây bộ sớm muộn sẽ giao phong với chúng ta. Còn không bằng sớm mai phục hạt giống, hiểu rõ hư thực của đối phương, chuẩn bị cho trăm năm tới.
Dương Phàm đứng lên, ánh mắt xa xăm, nhìn về phía nơi tây bộ hoang vu.
- Về phần Tam U Lão Ma, chờ ta tìm hiểu Vô Song áo nghĩa, theo thời gian trôi qua, nắm chắc chém giết hắn sẽ càng lúc càng lớn.
Trong mắt Dương Phàm lộ ra vài phần ý cười, vô cùng tự tin.
- Có thể không cần thăng cấp cảnh giới trung kỳ, ta có thể tự tay đâm Tam U Lão Ma. Tuy nhiên nếu có thể tăng lên một bước nhỏ, vậy thì càng nắm chắc.
- Dương quân vương, ngài dường như đã có thực lực như thế, sao không tự mình chém giết Tam U Lão Ma? Chỉ cần giết hắn, tu tiên giới Ngư Dương sẽ là thiên hạ của chúng ta rồi.
Bồ Thiên Quân Vương lau mồ hôi lạnh trên mặt, hết sức hưng phấn nói.