Vì truy cầu tiên đạo, thậm chí vì ngưỡng mộ Liễu tiên tử, hắn không tiếc phế bỏ một thân võ công đặt cược, cũng chỉ vì đạt tới một mục tiêu: thông qua kiểm tra, gia nhập tiên môn.
Nhưng mà trời cao giống như dùa giỡn hắn, ngay cả cơ hội tham gia kiểm tra cũng không có.
Dương Phàm khẽ cau mày, không ngờ tới nam tự họ Phương bề ngoài kiêu càng này lại hẹp hòi đến thế. đối phó một người phàm cũng dùng thủ đoạn như vậy.
- Ngươi đừng vội, không phải không có chuyển biến.
Dương Phàm vỗ vỗ vai hắn. thần sắc bình tĩnh như trước, an ủi nói.
- Còn có cơ hội?
Lâm Thành như nắm được một ngọn cỏ cứu mạng.
Dương Phàm gật đầu, cười nói:
- Ngươi cứ việc yên tâm.
Trong lòng Lâm Thành an tâm một chút, có một cảm giác tin tưởng đối với Dương Phàm.
- Liễu Chấp sự, bên ta phát hiện một người có thiên linh căn.
Một nữ tu áo trắng kinh hô, tay nắm chặt cổ tay một thiếu niên áo đen.
Thiếu niên áo đen kia vốn thần sắc lạnh lùng, biết được chuyện này liền lộ ra vẻ mặt mừng như điên.
ở tu tiên giới, thiên linh căn là linh căn tu tiên tốt nhất, chỉ cần không xảy ra bất ngờ gì, ngày sau cơ bản đều có thể trúc cơ thành công, thậm chí bước vào bậc cao. Nếu như kỳ ngộ cũng nghị lực không kém dù là bước vào Nguyên Anh bậc cao thì cũng không phải không thể được.
- Hừ! Ngươi đã qua hai mươi tuổi, tư chất lại không được tốt không hợp cách.
Nam tử họ Phương cười nhạo nói.
Lâm Thành ánh mắt ảm đạm, khổ sở vô cùng.
- Liễu tiên tử bằng hữu của ta vì truy cầu tiên đạo, thậm chí không tiếc tự phế võ công, không bằng cô cho hắn một cơ hội, dù sao xem thử cũng tốt.
Thấy Liễu Tuyết Cầm nói như vậy, nam tử họ Phương cũng không dễ phản đối.
Lâm Thành run rẩy vươn tay, tay ngọc Liễu Tuyết cầm đặt lên cỗ tay hắn, bắt đầu kiểm tra tượng trưng một chút.
Thế nhưng, khi linh khí của nàng tiến vào trong cơ thể Lâm Thành rồi thần sắc biến đổi trong mắt hiện một tia tinh quang.
- Thể chất của ngươi
Liễu Tuyết Cầm hiện vẻ mừng rỡ:
- Tư chất không được tốt lắm thế nhưng trình độ lột xác thể chất của ngươi, thậm chí vượt qua người tu tiên bình thường. Tối thiểu trước Kim Đan ngươi tu luyện nhất định sẽ thông suốt.
Lời vừa nói ra. nam tử họ Phương biến sắc có chút không tin hắn lại tra xét một lần.
- Tại sao lại như vậy?
Nam tử họ Phương trong ánh mắt âm tình không chừng, lại nhanh chóng che giấu.
- Là thế này, mấy ngày trước ta đi tuyết sơnVì vậy ăn lầm một trái cây màu tím, sau đó hôn mê vài ngày, sau khi tỉnh lại liền cảm giác thân thể có biến hóa
Lâm Thành đã sớm chuẩn bị, cho nên nói chuyện thông suốt.
- Nếu ngươi gặp gỡ như thế, cũng có thể bước lên đường tu tiên.
Đổi với các tu sĩ khác thỉnh giáo, thái độ Tần tiên tử lạnh nhạt hơn không ít.
Được Tần tiên tử quan tâm vượt mực, Kiều Phong tu luyện ba ngày sau, cảm nhận được khí cảm, cũng gọi là Khí Cảm Kỳ.
Hai mươi ngày sau, Kiều Phong một hơi tiến vào Luyện Khí sơ kỳ, không đến hai tháng tiến vào Luyện Khí trung kỳ, thật có thể nói là thần tốc.
Dương Phàm cũng âm thầm cười lạnh, hắn tự nhiên nhìn rõ ràng, Tần tiên tử này từng cho Kiêu Phong dùng mấy viên linh đan.
Bằng không, cho dù là thiên linh căn vừa tiếp xúc tu tiên thì cũng rất khó nội trong hai tháng, một hơi tu luyện đến Luyện Khí trung kỳ.
Lâm Thành được Dương Phàm chỉ đạo, từ Luyện Khí sơ kỳ tu luyện đến cảnh giới trung kỳ.
Dù sao lúc trước hắn có cơ sở linh khí, hơn nữa thể chất lột xác đến trình độ ngang với Trúc Cơ Kỳ, trước bậc cao tu luyện rất thông suốt.
Đổi với chuyện này, Tấn tiên tử có chút kinh ngạc, không ngờ tới tốc độ tiến triển của Lâm Thành cũng nhanh như vậy.