Gần đây cũng không phải không có những tu sĩ khác thăm dò. Nếu muốn thần không hay, quỷ không biết giết chết hai người này thì sợ rằng là điều không thể!
Nhưng, ngay khi Dương Phàm quay người thì hàn quang trong mắt tên thanh niên tóc lam kia chợt lóe lên, lam quang trên người đại thịnh, khuất chỉ điểm về phía Dương Phàm.
- Muốn chết!
Dương Phàm hừ lạnh một chút, dường như đã sớm dự liệu, cũng không quay đầu lại, Lôi Long Mật Quyển trong tay hắn bỗng nhiên run lên, phóng xuất ra một cỗ khí tức hủy diệt kinh hãi. Mọi người nơi này không tự chủ được phải run lên.
Ngay sau đó, một mảnh lôi văn màu tím ngay lập tức hóa thành một con lôi long giương nanh múa vuốt, xuy một chút đã như tia chớp lướt tới phía trước.
Hai người này gần như không có chút lực phản kháng, bị lôi long lướt qua, toàn thân cháy sém, so với than củi còn đen hơn, đứng nguyên tại chỗ.
Mọi người có chút cảm giác là lạ nhưng cũng không biết nguyên nhân do đâu, bởi vì từ đầu tới cuối, tất cả hành động của Dương Phàm đều hoàn toàn không vượt quá dự trù của hắn.
Hắn như trước chỉ là một gã tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, giết chết hai gã Kim Đan bậc cao cũng chỉ nhờ vào ngoại vật mà thôi.
Nếu bất cứ một vị tu sĩ Ngưng Thần kỳ nào có được một đòn sát thủ như Lôi Long Mật Quyển thì đều có cơ hội diệt sát tu sĩ bậc cao.
Cho nên, Liễu Tuyết Cầm, Tần tiên tử đối với với thân phận tu vi chân thật của Dương Phàm đều có chút nghi ngờ nhưng cũng không tìm ra nguyên nhân.
- Dương đạo hữu, ngươi có nhiều Phù triện hỏa hệ bậc ba thì cũng thôi nhưng sao ngay cả Mật Quyển hiếm thấy trên Tu Tiên giới mà ngươi cũng có?
Tần tiên tử nghi ngờ hỏi.
Khi nàng nói ra những lời này, đám người Liễu Tuyết Cầm cũng ghé mắt nhìn sang.
Có nhiều Phù triện bậc ba bậc bốn như thế, chỉ cần không gặp phải lão quái Nguyên Anh Kỳ thì Dương Phàm gần như có thể tung hoành Tu Tiên giới.
Ai dám trêu chọc hắn, chỉ cần ném ra mấy cái Phù triện thì cho dù tu sĩ bậc cao cũng có thểbị diệt sát.
- Đích xác, trong môi trường của Cực Bắc này, không thể đồng thời xuất hiện nhiều Phù triện hỏa hệ như thế!
Liễu Tuyết Cầm gật gật đầu, trên cơ bản đã tin tưởng vào giải thích của Dương Phàm.
Dù sao Dương Phàm tuy rằng rất nổi bật nhưng tu vi cũng chỉ là Ngưng Thần Kỳ mà thôi, chưa từng vượt lên được.
Chỉ có Tần tiên tử kia là hơi nhíu mày, lâm vào suy tư, bộ dáng dường như vẫn bán tín bán nghi.
Nàng có chút quen thuộc Dương Phàm, cảm giác được đối phương tuyệt đối không thể đơn giản như bề ngoài vậy!
Nhưng bất kể nàng hoài nghi như thế nào thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tìm ra sơ hở nào.
ở sâu trong Cực Bắc, bọn họ rất khó tin tưởng được sẽ có người từ khu vực khác tới đây,
Không giống như Dương Phàm từ Bắc Tần tới đây, Cho tới giờ, cũng chưa từng có người nào từ khu vực khác tới đây. Đây cũng là lối suy nghĩ theo tâm lý bình thường, thân ở trong đó, khó lòng vượt qua được, trừ khi nhãn giới quảng đại, có thể nhìn xa nhìn rộng.
Ngay sau đó, một đạo bóng ma từ trên bầu trời quét tới, kinh phong rào rạt.
Phanh
Một đạo bóng ma cao tới hai mươi trượng, trên bầu trời đang không ngừng khua tay, đuổi theo đám tu sĩ chay trốn kia.
Thịch
Chốc lát, có bốn năm tên tu sĩ đã bị bóng ma thật lớn kia đảo qua, trực tiếp bị chụp thành đống thịt, không còn hình hài con người nữa.
Trong đó có một gã Kim Đan bậc cao cũng bị bóng ma này phá nát tầng phòng ngự, thân thể tứ phân ngũ liệt, lập tức tử vong.