Hơn nữa, lúc này Tam đại tu sĩ Bắc Tần lấy nhiều đánh ít, cho dù thắng cũng không có vinh quang.
Nhưng là một khi Dương Phàm đã tự tin tự đại như vậy, bọn họ tự nhiên sẽ không chối từ ba đánh một.
Người bên cạnh xem cuộc chiến đều là người có quan hệ rất chặt chẽ với Dương Phàm.
Đám người Vân Vũ Tịch, Bồ Thiên Quân Vương vốn chỉ nghĩ Dương Phàm chẳng qua mới vào cấp bậc Nguyên Anh đại tu sĩ, cho dù thần thông công pháp có nghịch thiên đến đâu, có thể giữ được không thua dưới tay Tam đại tu sĩ, bất phân thắng bại, vậy đã là kết quả tốt nhất.
Nhưng mà chiến đấu tiếp theo làm cho toàn bộ bọn họ hoàn toàn bị chấn động.
Đại chiến vừa mới bắt đầu, chỉ thấy hai tay Dương Phàm ở trước người xoay chuyển, hào quang hai màu vàng lục chớp động, hình thành ba con giao long trông rất sống động.
Ba con giao long vàng lục do linh khí biến hóa đều dài một hai chục trượng, giương nanh múa vuốt, tư thế hình dáng gần như có thể lấy giả làm thật.
Đối với điều này, Tam đại tu sĩ Bắc Tần vừa mới bắt đầu còn có chút khinh thường.
Cho dù là giao long hóa hình chân chính đích thân tới, bọn họ cũng có thể chém giết huống chi là sinh linh do linh khí hóa hình bắt chước.
Tuy nhiên, khi trong giao long vàng lục kia phóng ra uy áp to lớn bức tới, bọn họ đồng loạt biến sắc.
Sau đó, Tam đại tu sĩ Bắc Tần cũng ba con giao long linh khí biến hóa của Dương Phàm triển khai một hồi tranh đấu.
Dương Phàm chỉ là lơ lửng giữa không trung, trong mắt hơi vẻ mỉm cười, đại đa số tâm thần đều dùng để duy trì giao long vàng lục chiến đấu.
Những tu sĩ bên cạnh xem cuộc chiến phát hiện ra, những giao long linh khí biến hóa kia trong quá trình chiến đấu không ngờ có thể khôi phục linh khí, hơn nữa có được linh khí nhất định.
Kết quả từ đầu tới cuối, Dương Phàm đều không trực tiếp ra tay, ba con giao long hóa hình cũng Tam đại tu sĩ Bắc Tần đánh thành ngang tay.
Tình huống như thế khiến trong lòng ba người Huyết Luyện lão tổ kinh hãi không hiểu.
Đường đường Tam đại tu sĩ Bắc Tần không ngờ vật hư vô do linh khí đối phương biến hóa ra đều không làm gì được.
Dương Phàm liền miên ba chưởng đánh ra ba con rồng vàng thanh thế mênh mông cuồn cuộn đem Tam đại tu sĩ đánh rơi xuống mặt đất.
- Ba vị đạo hữu. Đến đây dừng tay, chấm dứt với thế hòa, như thế nào?
Dương Phàm nhấc tay ôm quyền, cười dài nói.
Tam đại tu SĨ Bắc Tần nhìn nhau, trong mắt lộ ra rung động thật sâu.
Bọn họ sớm đoán được thực lực Dương Phàm có thể hoàn toàn thắng được Nguyên Anh đại tu sĩ bình thường.
Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, thực lực của đối phương không ngờ cường đại như vậy, lấy lực lượng Tam đại tu sĩ Bắc Tần cũng không phải đối thủ.
Dương Phàm cũng ở trong đám người phát hiện một bóng người quen thuộc, chính là Quân Thiên Nhai năm đó từng gặp mặt một lần ở La Sơn quốc.
Quân Thiên Nhai lúc trước là sư huynh quan hệ không tồi với Đặng Thi Dao, cùng Thạch Thiên Hàn trao đổi Duệ Hoàng Thạch.
Giờ phút này, cách biệt gần trăm năm, Quân Thiên Nhai Trúc Cơ kỳ ngày trước cũng mới bước vào Nguyên Anh kỳ.
Tu sĩ Lăng Tiêu Tiên Kiếm Môn phụ trách tiếp đãi ở cổ thiến trường chừng hơn trăm người, trong ánh mắt nhìn về phía Dương Phàm đều có chứa vẻ khâm phục kính ngưỡng,
Mấy chục năm trước, chính là nam tử này, hắn như một truyền kỳ. Dùng lực vì Bắc Tần ngăn sóng dữ, dẫn dắt liên minh mười ba nước đánh tới Man di cửu tộc. Đánh bại Hắc Phong Ma Hoàng, Thánh nữ Dạ Hạm, bức bách chúng bậc cao Man di kỳ linh hồn huyết khế.
Từ đó về sau, mười ba nước Bắc Tần được hướng an bình thái bình, dần dần khôi phục nguyên khí.
Sau khi sáng lập một đoạn truyền kỳ này, nam tử truyền kỳ này biến mất gần ba mươi năm, sau đó lại trở về Bắc Tần.
Mà trước đây một đoạn thời gian, theo lời đồn nhân vật truyền kỳ này lấy lực bản thân chống lại Tam đại tu sĩ Bắc Tần mà không bại.
Khi vô số truyền thuyết chồng chất, liền sáng lập ra truyền kỳ.