Thánh hiền Khổng Nhạc, tu vi thân mình đã đạt tới Nguyên Anh đỉnh, cảnh giới cực cao, giờ phút này cộng thêm vào uy lực của Thanh Thiên Y, tu vi cảnh giới lại tăng lên trên diện rộng, nửa chân bước vào Hóa Thần kỳ.
Bao gồm không ít Nguyên Anh bậc cao, khi rơi vào tình cảnh này, đều sinh ra một loại cảm giác như vô lực.
Mười hai đại chí cường giả Nội Hải đứng trên hàng tỉ sinh linh bọn họ cao cao tại thượng, thực lực không thể khiêu chiến, địa vị không thể lay động.
- Bái kiến Thánh hiền!
Không ít tu sĩ Nho môn, vẻ mặt hưng phấn cuồng nhiệt, quỳ bái về phía Khổng Nhạc trên chân trời như quỳ lạy sùng bái Thánh nhân.
Dương Phàm mắt thấy những tu sĩ Nho môn này cuồng nhiệt sùng bái, trên mặt lộ vẻ cổ quái nhưng vẫn giữ trầm mặc.
Lúc này, hắn quan tâm nhất chính là Tam Sát Nam Đế, hắn phải ứng phó như thế nào?
- Trời ạ! Lão nhân này thật là lợi hại, chỉ sợ tên tiểu tử đầu bạc kia không phải là đối thủ rồi!
Hồ Phi nhìn chằm chằm trên không, trên mặt cũng có vài phần kinh sợ, hiển nhiên đã thập phần khiếp sợ thực lực của Khổng Nhạc.
- Ha ha ha
Tam Sát Nam Đế đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài:
- Khổng Nhạc! Luận tu vi, trình độ pháp lực, ngươi cùng ta ở cùng một mức độ!
- Đúng vậy! Thời gian một trăm năm, tu vi của ngươi tiến nhanh, tấn chức Nguyên Anh đại viên mãn đỉnh cao, cũng ta ngang hàng, cũng không kém gì chí cường giả Nội Hải bình thường.
- So sánh lực công kích, tốc độ, ta thậm chí mạnh hơn ngươi.
Trong mắt Tam Sát Nam Đế sáng rực đầy ý cười, không có chút ý sợ hãi nào.
- Ngươi là Kiếm tu, dưới tình huống đồng cấp bậc, lực công kích cùng tốc độ so với ta mạnh hơn thì có gì kỳ quái chứ?
Khổng Nhạc thần sắc an tường, không ngờ không có một chút lòng tranh cường hiếu thắng.
- Ngươi
Tam Sát Nam Đế rơi vào bế tắc, cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe sáng, nhìn chằm chằm vào Thánh hiền Nho môn Khổng Nhạc, dường như nhìn ra một ít manh mối.
Tam Sát Nam Đế nghiêm mặt nói, rồi đưa tay chậm rãi rút ra thanh bảo kiếm sau lưng.
"Coong!"
Vang lên một tiếng kiếm ngân du dương dễ nghe, thanh bảo kiếm sáng ngời hoa văn màu bạc như thủy tinh.
Khi kiếm này vừa ra khỏi vỏ, một vầng hào quang màu bạc lóe lên từ phía chân trời, kiếm khí sắc bén như không có gì kiên cố mà không phá nổi. Đồng thời áp lực buông xuống khiến cho mọi người hô hấp khó khăn, dường như đứng trước bóng ma của tử vong.
Bất đồng cũng pháp bảo bình thường chính là bảo kiếm ngân văn này, mặc dù không cần rót vào pháp lực, cũng có thể phóng xuất ra linh áp cũng uy hiếp cường đại.
Cổ khí tức độc đáo trên thanh kiếm này hơn xa Pháp bảo, vượt trội cổ bảo, khiến vô số pháp bảo tại đây đều run rẩy.
- Thông linh Pháp bảo!
Không biết là ai, cao giọng kinh hô lên.
- Kiếm này thật có điểm giống Thông linh Pháp bảo Huyền Linh Chân Kiếm trong truyền thuyết!
Một lão nhân Nguyên Anh thấp giọng nói.
Trong mắt Dương Phàm lóe ra tia sáng kỳ lạ, nhìn chằm chằm vào bảo kiếm ngân văn phát ra uy áp cường đại kia, đúng vậy, cỗ khí tức này đích thật là Thông linh Pháp bảo.
Thông linh Pháp bảo công kích, hắn cũng có một kiện chính là Ma Hoàng Kiếm.
Ở Cực Bắc, Dương Phàm thu được không ít tài liệu quý hiếm, ở Bắc Tần, Nội Hải không có. Sau đó dựa theo phương pháp đúc nóng của mấy người Lăng Thiết, đã làm cho phẩm chất của Ma Hoàng Kiếm tiến thêm một bước nâng cao.
Giờ phút này, nhìn thấy Huyển Linh Chân Kiếm trong truyền thuyết này, Dương Phàm phát hiện vật ấy phát ra khí thế linh áp mạnh hơn so với Ma Hoàng Kiếm, điều này có lẽ nguyên nhân là Ma Hoàng Kiếm không có sinh ra khí linh chân chính.
Dương Phàm nhìn chăm chú vào hết thảy sự việc phát sinh trong lòng không khỏi tán thưởng uy lực cường đại của Thông linh Pháp bảo công kích.
Một kích toàn lực như thế, với tu vi đạt tới gần Hóa Thần kỳ của Tam Sát Nam Đế, mà chỉ có thể chém ra được ba lần, có thể thấy được cấp bậc cực cao của Thông linh Pháp bảo Huyền Linh Chân Kiếm này.
- Người chiến thắng, nhất định là Tam Sát Nam Đế.
- Cái gì?
Đông tử trong mắt lão nho sĩ co rụt lại, sắc mặt đại biến, thậm chí có xu thế giận tím mặt, run giọng nói:
- Không có khả năng! Là chí cường giả Nội Hải, Khổng Nhạc đại nhân sẽ không thua.
- Hơn nữa luận tu vi thần thông cùng pháp bảo mạnh yếu, Khổng Nhạc đại nhân, tuyệt đối không thể kém Tam Sát Nam Đế, ít nhất cũng sẽ không thua.
Hồ Phi cười đắc ý nói, hắn không bao giờ nghi ngờ lời nói của Dương Phàm.
Đúng lúc này, hai đại cường giả giằng co trên trời cao, cũng đột nhiên phát sinh biến hóa.
"Ông!"
Tam Sát Nam Đế đột nhiên thúc động Huyền Linh Chân Kiếm lần nữa, luồng kiếm quang màu bạc dài trăm trượng kia ngân lên một tiếng, bên trong xuất hiện một con linh xà như từ từ sinh ra, làm cho thần thông tăng mạnh, chợt phá vỡ tầng phòng ngự của Thanh Thiên Y.
"vèo! Rắc!"
Ngay lập tức, kiếm quang màu bạc chém xuống, tầng phòng ngự quanh thân Khổng Nhạc vỡ tan, thân hình lập tức bị đánh bay ra mấy chục trượng, rồi rơi xuống mặt đất, ở giữa không trung liên tục phun máu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
- Ngươi mặc dù giết chết ta, nhưng vẫn như trước không trở thành chí cường giả Nội Hảibởi vì Nho môn ta, xuất hiện một kỳ tài có một không hai vạn năm khó gặp,