Cách ngày mở Thiên Lan điện lần sau còn tới mười mấy năm, việc này không cần phải gấp gáp.
Như vậy trong thời gian mười mấy năm này, Dương Phàm có thể bắt tay vào làm chuyện thứ hai.
Vân Vũ Tịch vẫn duy trì vẻ bao dung và khích lệ, giúp hắn không có buồn phiền chuyện hậu phòng, có thể yên tâm đi tìm Đặng Thi Dao.
- Kỳ thật, chuyện này cũng không khó, Dương đạo hữu chỉ cần đi Tam Hiền Môn một chuyến, hơn phân nửa có thể tìm được hướng đi của Đặng cô nương. Bất kể tu vi của nàng cao minh tới đâu, dù sao nàng cũng xuất thân từ Tam Hiền Môn.
- Xem ra chỉ có thể lần nữa đi vào Thiên Lan điện thử xem!
- Tu vi của Dương đạo hữu, đã tấn chức cao hơn Nguyên Anh hậu kỳ, mặc dù là đại tai nạn trăm năm trên biển, cũng không thể tiến vào Thiên Lan điện.
Bản tôn có thể đi vào hay không, đúng là hắn không có nắm chắc, nhưng nếu cho Thạch Thiên Hàn, viễn cổ Cự Thạch Tinh, đại quân độc hạt, thậm chí Lưu Ly Hàn Tinh Xà tiến vào Thiên Lan điện, cũng không khó.
Dương Phàm có được Tiên Hồng Giới, nắm giữ thông đạo của Tiên Hồng Không Gian dịch chuyển vạn vật.
Loại khống chế như nắm vật trong tay này, trong nháy mắt đạt tới thần thông huyền diệu thoắt hiện từ nơi này đến nơi khác, cũng chính là tấn chức Diễn Căn kỳ, hắn mới tự nhiên mà lĩnh ngộ được.
Nhưng thân là bản tôn, bởi vì tính giới hạn của bản thân, làm cho trước mắt hắn không thể sử dụng thuật này cho chính bản thân mình.
Cái này giống như một người sức lực vô cùng mạnh, hắn có thể giơ lên vật thể nặng nhất thế gian, nhưng duy nhất không thể giơ lên là chính mình.
Khổng Nhạc lộ ra vẻ kinh ngạc, dĩ nhiên không thể đánh giá thủ đoạn thần thông của Dương Phàm, nhưng cũng không hỏi nhiều.
- Về phần chí cường giả Nội Hải, mỗi người đều có ưu thế và thần thông khác nhau, tỷ như nói Thác Thiên Ma Vương, hắn tu luyện đồng thời hai phương diện linh hồn và thể xác, lực công kích cũng thật lớn, người này gần như không có sơ hở.
- Không có sơ hở?
Dương Phàm kinh ngạc kêu lên, cảm thấy thật khó tin, nhưng trong lòng vẫn có chút không cho là đúng.
- Đúng! Bất kể là linh hồn thể xác, hay là công kích phòng ngự, đều không có chỗ nào thiếu sót. Nếu như quả thực muốn nói chỗ thiếu sót, nhiều lắm chỉ là ở phương diện nào đó không tính là quan trọng, tỷ như nói tốc độ so với Hóa Thần kỳ hơi chậm một chút, nhưng so với đại tu sĩ Nguyên Anh bình thường phải nhanh hơn rất nhiều.
- Giống như hắn còn có bảy đại Yêu Tôn, đứng đầu là Kim Giao Long Vương, cũng đồng dạng không có sơ hở rõ rệt, thực lực ít nhất tương đương với Thác Thiên Ma Vương.
Khổng Nhạc giải thích.
- Như vậy, mười hai đại chí cường giả trong Nội Hải, ai thực lực cường đại nhất?
Dương Phàm hỏi ra một vấn đề hắn quan tâm nhất.
- Như vậy Dương đạo hữu có nghe nói qua nguyên thần thứ hai chưa?
Không Nhạc cười tủm tỉm nói.
- Nguyên thần thứ hai?
Dương Phàm gật gật đầu:
- Đích xác có loại thần thông này, trừ bản tôn ra, còn có thể có được nguyên thân thứ hai, nhưng loại thần thông này quá mức hung hiểm.
- Thế mà Thiên Thu Vô Ngân đã làm được! Trên cơ sở nguyên thần thứ hai, hắn tiếp tục tiến thêm một bước, sáng tạo kỳ công độc đáo từ xưa đến nay. Trong quá trình tu luyện, ba cái hóa thân có thể phân biệt chủ tu ba loại công pháp đạo, ma, nho bất đồng, hơn nữa đều am hiểu thuật hợp kích.
Khổng Nhạc thán phục nói.
Dương Phàm gật gật đầu, thần thông huyền diệu như thế, quả thực xưa nay chưa từng có. Ai cũng không biết, đối phương làm thế nào được như vậy.
Sau đó, ba người Dương Phàm lưu lại ở Thiên Nho Đảo hai tháng, rồi chuẩn bị lên đường.
Trong thời gian hai tháng, tin tức Thiên Nho Đảo sinh ra tân chí cường giả đã lan tràn, khiến không ít cao tầng Nội Hải biết được.
Thiên Cầm Nội Hải mặc dù cực kỳ rộng lớn bao la, theo lý thuyết không có khả năng tin tức truyền đi nhanh như vậy, nhưng rất nhiều bậc cao Nguyên Anh trong tay có được Truyền tấn phù, một truyền mười, mười truyền trăm. Rồi không ít bậc cao đều biết được tân chí cường giả trong Nội Hải là Dương Phàm, một nam nhân thần bí quật khởi như kỳ tích.
Trước khi rời đi, Thánh hiền Khổng Nhạc cũng điện chủ Tử Thiên điện, đích thân đưa ba người Dương Phàm ra ngoài Thiên Nho Đảo.