- Thi Dao hiện giờ có được tu vi như vậy cùng với tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết đều là nhờ đại ca ban tặng.
- Do ta ban tặng?
Thân hình Dương Phàm hơi chấn động. Tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết, điểm ấy hắn có thể hiểu được, nhưng là có được tu vi hiện giờ vì sao lại có liên quan với mình?
- Thi Dao không làm gì được Dương đại ca, hết thảy lại là người ban tặng. Như vậy xin Dương đại ca kết thúc Thi Dao hoặc là rời khỏi Nội Hải.
Lúc Đặng Thi Dao nói lên lời này, trên mặt đầy vẻ thống khổ, không ngừng giãy dụa.
- Ta ở Nội Hải còn có chuyện quan trọng trong người, chỉ sợ sẽ không rời đi. Tốt nhất là mang nàng về.
Dương Phàm thần sắc bình tĩnh nói.
- Nếu không chịu rời đi, xin Dương đại ca kết thúc Thi Dao, xóa khỏi thế gian này
Đặng Thi Dao chậm rãi nhắm mắt lại, vẻ giãy dụa đau đớn trên mặt biến mất, bộ dạng đầy an tường giải thoát.
- Đặng cô nương. Từ đây có thể thấy được Thái Thượng Vong Tình quyết của cô cũng không tu luyện đến chân chính quên tình quên nghĩa, trong cảnh giới vẫn như cũ có một tia sơ hở.
Trong mắt Đặng Thi Dao lại hiện vẻ dịu dàng, khí chất cổ điển như tình thơ ý họa, nàng yếu ớt nhấc tay lên, chỉ hướng Dương Phàm.
Dương Phàm như tia chớp bay qua, ôm thân thể mềm mại lung lay sắp đổ của nàng vào trong ngực.
- Thi Dao, nàng có yêu cầu gì?
Dương Phàm cảm ứng được Đặng Thi Dao một tia cầu xin cuối cùng trong tình huống tự biết hẳn phải chết.
Tâm thần nhoáng lên một cái, hai mắt Dương Phàm ửng đỏ, một giọt lệ nóng chảy xuống.
Từ sau khi Vô Song, phụ thân vì mình mà hy sinh năm đó, cái tâm cực kỳ đạm mạc của hắn lại dao động, rơi xuống giọt lệ nóng thứ hai lại giây lát mà bốc hơi.
-Nghịch chuyển ý nghĩa thâm ảo của Vong Tình quyết, Thi Dao hẳn phải chết. Những năm tháng còn lại, nguyện đại ca làm bạn, và chết trong tay đại ca.
Đặng Thi Dao liên tục ho khan, khóe miệng lại tràn ra một tia máu. Tại cục diện hẳn phải chết, quật cường chấp nhất của nàng kiên trì đến thời khắc cuối cùng, dứt khoát nghịch chuyển Vong Tình quyết, chết ở trong tay người âu yếm.
- Đặng cô nương lời ấy sai rồi. Ý nghĩa thâm ảo của Vong Tình quyết mặc dù không thể nghịch chuyển, nhưng sự không tuyệt đối, Dương đạo hữu chính là có cơ hội sáng tạo vô hạn khả năng
Đặng Thi Dao lộ ra ý cười, sẽ không cự tuyệt bất kỳ yêu cầu gì của Dương Phàm, cũng chính như từng nhiều lần trợ giúp Dương Phàm mà không ràng buộc.
- Tu vi của nàng vì sao có thể tăng lên nhanh như vậy. Không đến trăm năm thời gian tấn chức Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết.
Dương Phàm nói ra nghi hoặc lớn nhất bản thân.
Đây cũng là vấn đề mà mấy đại cường giả tại đây đồng thời nghi ngờ.
- Lần trước khi đại ca trở về Bắc Tần, Thi Dao tại cảnh giới Nguyên Anh đã không còn trở ngại, bế quan nửa năm liền bước vào Nguyên Anh kỳ, từ đó về sau Thi Dao chặt đứt hết thảy tình cảm, dưới sự trợ giúp của tông môn linh đan, tu luyện Vong Tình quyết tổc độ nhanh chóng vô cùng, chỉ dùng bốn mươi năm liền tấn chức Nguyên Anh trung kỳ đỉnh sau đó chuẩn bị đánh lên cảnh giới hậu kỳ. Nhưng nào biết phân thân của đại ca nhiều phen tìm tới, đầu tiên là nhờ Thi Dao hỗ trợ phá giải thượng cổ kỳ trận đơn giản hóa, sau đó còn muốn cưỡng chế mang Thi Dao về Bắc Tần
Đặng Thi Dao nói tới đây, hướng về Dương Phàm cười, dường như có vài phần xin lỗi.
Dương Phàm tự nhiên biết việc này. Lúc ấy Thạch Thiên Hàn chỉ vẻn vẹn tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, bị Đặng Thi Dao đánh đuổi đi. Đương nhiên đây cũng là Thạch Thiên Hàn không dám hạ sát thị, càng không thể sử dụng bí thuật.
- Cho dù như thế, còn lại hơn năm mươi năm cũng không đủ để Thi Dao tấn chức Hóa Thần kỳ?