- Ha ha! Nhìn chung động phủ này, quy mô kết cục không lớn, lại khéo léo bổ trí tinh xảo, cây cối hoa có bốn phía, đểu có khí chất thanh tú. cùng phủ đệ này hòa hợp làm một, không hẻ bài xích. Xem về cách phổi hợp và phong cách, chủ nhản động phủ là một người thanh tú thanh lịch, không tranh chấp cùng thế tục, lại không mất tính chu đáo ti mi của nữ nhân. Nhưng mà. lão bộc cũng cảm thấy được, cây cối hoa cò trong động phủ là gieo trông sau này. mà Thúy Ngọc Phủ này có sự đẹp đễ lộng lẫy bên trong, nguyên vốn là tinh Thạch hoa mỹ trắng như tuyết. sau lại nhản vì người chủ nhản yêu thích, mới chưng lên nó một lóp ngọc phi thúy, lúc này mới phối hợp cùng cây cỏ bổn phía, phổi hợp phong cách cùng nhau...
Dương Phàm nói chậm rãi, bình tĩnh, dường như nói về đạo lý rành mạch đâu ra đấy.
Hắn không để cập cụ thể về nghề trồng hoa cảnh, lại dùng cảm quan của con người, lấy đạo tự nhiên kết hợp. cũng phản tích ra ti mi.
- Lý bá nói không sai. động phủ này từng có mấy đời chủ nhân, nhung trước khi ta tới ớ đây. mấy trăm năm không có người nào cư ngụ, trong vườn là một đám hoang vu, không người chăm sóc. mà phủ đệ này đúng là lộng lẫy mê người, nhung ta lại không ưa chuộng...
Trong lòng Dương Phàm lại có chút tò mò. sao có nhiều nữ tu Hóa Thần Kỳ như vậy. tụ tập ỡ trong này.
Hắn cũng không biết rằng, Bách Linh Thiên Viên này là Thánh địa hướng tới của đệ tử nữ trong Tiên Đạo Tông, cũng vi môi trường ở nơi đây được nữ nhân ưa chuộng.
Bách Linh Thiên Viên, gần như là nơi hội tụ của hầu hết nữ tu đệ thất trọng.
Các nữ tu tuy có đọc lướt qua nghệ thuật trồng câv hoa. nhưng dù sao không có tinh thông lắm. nên rất khảm phục "độ cao tay nghề" của Dương Phàm.
- Hiện giờ toàn bộ Tiên Đạo Tông tu luyện công pháp này đến cảnh giớii tiểu thành trờ lên. chi có Đại trưởng lão và muội. Lúc trước, vì đê tìm người thùa kẻ Tiên Diễn Đại Đạo Pháp, Đại trướng lão không tiếc cái giá phải trả lấy bí thuật đại đạo bói toán, tìm được Ngư Dương quổc, cũng nói cho muội biết chuyện bản thán muội mang "tuệ linh tiên cái"...
- Thì ra là thế!
Dương Phàm thở dài một hơi. không nghĩ tới Tuệ Tám còn có một phen cơ duyên như
vậy.
Tiên Diễn Đại Đạo Pháp không chi có được tiên pháp đạo thuật vô thượng, mà còn có năng lực bói toán tính toán theo nguyên lý.
Nếu có thể tu luyện công pháp vô thượng này đến cảnh giới đại thành, liền trớ thành ké đại năng đại trí tuệ trong nhân giới.
Lúc trước Dương Tuệ Tâm đổi với tìm tiên học đạo. sớm đã có hướng tới, nhưng tự biết thản mình mang phế linh cái vô vọng tu tiên, chi là ăn vào các linh dược Trú Nhan Đan của Dương Phàm đua tặng. Sau lại có tiên sư tìm đển. cơ duyên chu toàn, cuối cùng nàng không chút chân chừ. bước trên đường tu tiên này.
Nhớ lại chuyện cũ. thấm thoát đã qua hai trăm năm.
Dương Phàm cùng Dương Tuệ Tám đểu cảm khái muôn vàn. chuyện xưa chuyện nay đủ để tâm sự ba ngày ba đêm.
- Không nghĩ tới muội muội lại đi trước ta một bước, bước vào Hóa Thẩn trung kỳ.
Dương Phàm khẽ tán thường nói.
Dương Tuệ Tâm so ra tới Đại Tần sớm hơn hắn hai trăm năm, ờ nơi này linh khí dồi dào. hơn nữa bán thân mang "Tuệ linh tiên cái", có danh sư đinh cao của Đại Tân chi điêm, tu luyện bí điển vô thượng, có thể đạt tới trình độ như thế. phẩn tư chất này chi sợ đã tiếp cận
với đương kim Tần đế kia.
Tần đế là không đến một trăm năm tấn chức Hóa Thẩn Kỳ, ngạo thị Đại Tẩn, khiến vô số kỳ tài có một không hai àm đạm thất sắc.
Dương Tuệ Tâm có thể xếp vào một trong bốn đại tân tú ki" tài của Tiên Đạo Tòng, cũng kém không xa so với Tần đế, khônguồng công Đại trưởng lão bản tông bôn ba thiên sơn vạn thủv tìm tới nàng.
- Đại ca thực khiêm tốn. theo muội muội bấm tay bói toán, thẩn thông của huyrih hiện giờ, không chi hơn xa muội mấy lần. Nếu như đối địch với huynh, muội không có mảv may phẩn thắng nào!
Dương Tuệ Tâm che ở trước người Dương Phàm, mắt phượng đầy phẫn nộ. mặt như sương lạnh, lại lộ rõ vài phẩn xinh đẹp khác thường.
- Tuệ Tảmsưmuội! Muội sao có thểnhưvậy...
Tạ Vũ vẻ mặt đầy bi thương, gẩn như đau khổ đến rơi lệ. tư thế oai hùng cao ngất lại có vẻ ảm đạm không còn chút sức lực. run giọng nói:
- Ta cùng với muội kết giao gần trăm năm nay. chẳng lẽ còn không bẳng nam nhản xa lạ này. Nếu người này tài ba hơn xa ta thì cũng không nói. Đàng này tu vi người này tâm thường, có điẻm nào hơn ta đâu? Mà hòm nay muội lại vi người này, một đao cắt đứt giao tình trăm năm của chúng ta?