- Vì để côngbình, ta chi ra ba kiếm, nếu giết không chết ngươi, lập tức rời đi.
Thanh Long Kiếm trong tay Vô Song kêu lên một tiếng, hóa thành một luồng bóng kiếm màu xanh, về tới trong tay Tẩn Vong.
Tần Vong ngẩn ra, theo bản năng tiếp lấy Thanh Long Kiếm.
Những người khác, cũng khiếp sợ không thể lý giải.
Thế gian này không ngờ có người, có thể cự tuyệt hấp dẫn của công kích chí bảo Thanh Long Kiếm?
Trong mắt Tẩn Hoàng cũng kinh ngạc, hắn tuy có Cửu Long Tỷ. nhưng cũng không có thân thông công kích chân chính, nói trắng ra chính là một vật tượng trưng, xếp vào pháp bảo phụ trợ, chi vậy mà thôi.
Thanh Long Kiếm cùng với Hoàng Long Quan, đều là Chí Bảo Long Khí hắn tha thiá mơ ước. nếu có thê có được vật trước, tuyệt đổi có thê đại sát bốn phương. Yêu Long Hoàng cũng không thể là đối thủ của hắn.
Nhưng giờ phúc này. hắn trơ mắt nhin một người cự tuyệt Thanh Long Kiếm.
Sau khi Tần Vong tiếp nhận Thanh Long Kiếm, càng cảm giác bên trong kiếm, xuất hiện thêm thứ gì, thần thức rót vào trong đó, mặt lộ ra vẻ vui mừng, khó thể tin nhìn về phía Vô Song.
- Từ Võ Hầu cổ bảo. sau khi giết chết Hoàng Võ Hầu, ta đốc lòng tu luyện gần trăm năm, kiếm đạo đại thẩn, cũng ngộ ra tứ kiếm. Hôm nay, ta chi xuất ba kiếm, hơn nữa chi dủng bảv thành công lục.
Vô Song với một thân áo trắng, không gió mà động, trong tay hắn không có kiếm, cũng không nít kiếm.
- Ngươi nếu không chịu ròi đi có thể cùng Tẩn Hoàng tiến lên, như vậy ta có thể toàn lực ứng phó.
Vô Song lạnh nhạt nói. dù sao Yêu Long Hoàng cũng là một đổi thủ không tệ.
Yêu Long Hoàng ngẳn ra, chợt lập tức ròi đi, hắn làm sao ngốc như vậy. cho Vô Song đấu với Tần Hoàng, chẳng phải càng tốt sao? Tuy nhiên trên mặt hắn có chút đen.
Trên đinh biển mâv, chi còn lại có Vô Song và Tẩn Hoàng, hai người giẳng co phía xa, trong khu vực cách xa nhau, không gian phảng phất như bị đọng lại, yên tĩnh đáng sợ.
Vô Song nhắm mắt lại, chậm rãi mở ra song chường, nói nhỏ:
- Thức thứ nhất: Vạn Kiếm Giai Không.
Tiếng nói vừa đứt, trong không gian bị đọng lại, gió bắt đầu động.
Vù
Lúc gió thổi, trong hư không lờ mờ ngưng tụ vô số bóng kiếm.
Nhữngbóng kiếm kia giống như chính là ảo ảnh hư vô, không có bất cứ lực công kích gì.
Hơn nữa, Ngay cả Tần Hoàng, đều cảm thục không có bất cứ uy hiếp gì.
Ngàn vạn bóng kiếm, chi chít, ngang qua thiên hư, cúi đẩu trong hư không, kêu lên ong ong.
- Những bóng kiếm này dường như không có bất cứ lực công kích nào, hoàn toàn là hư
vô.
Mọi người phía duới không hiểu chút nào.
Nhưng mà Ngay sau đó. Vô Song với một thân áo trắng, đột nhiên lay động, một luồng kiếm ý xông tận trời, xuyên vào trời xanh muôn đời.
Tẩn Hoàng một trận luống cuống tay chân, song chướng vung lên, trên người bộc phát ra ánh sáng vàng xông lên trời. Một màn hào quang tráng sáng bảo vệ thân mình, bên ngoài dâng lên vô số ánh lửa.
Vẻn vẹn chi là chiêu thứ nhất, Tần Hoàng đã phải dùng thẩn thông bảo mệnh của Cửu Long Tỷ: Cửu Long thủ hộ.
Trong hư không, chi có thể cảm nhận được gió gào thét không ngừng, nhìn không thấy bất cứ thứ gì. nhưng kiếm khí kiếm ý vô hinh, lại như mưa bão. không ngừng nghi đánh lên
người Tẩn Hoàng.
Tiếng kim loại vang lên, phát ra từ trên màn hào quang của Cửu Long, tóe ra sáng chói tráng lệ vô cùng.
Đẳng đằng đẳng.
Thân hình Tần Hoàng liên tục lui về sau, vòng bảo hộ Cửu Long tràn đầy nguy cơ. hào quang chợt ảm đạm.
Mặc kệ hắn lui như thế nào, khắp hư không, đểu trờ thành hóa thân của "Kiếm", thời khắc thừa nhận vô số công kích của kiếm khí hư vô.
Phổc phổc
Thậm chi có một phẩn kiếm khi mang theo kiếm ý, xuyẻn qua vòng bảo hộ. tiến vào trong cơ thể hắn.
Thế gian này, không có bất cứ kỹ nghệ nào có thể đạt đến đinh chân chính, kiếm đạo tu luyện cảnh giới như thế. có thê ngạo thị hoàn vũ.
Khi vòng bảo hộ Cửu Long của Tẩn Hoàng nang động "chi chi", mắt thấy tùy thòi đểu có thể tan biến, trong thiên địa không chỗ nào không có gió gào, rồi đinh chi.