Tử Lân Ngọc Thiéu lạnh lùng nhìn chẳm chẳm Dương Phàm, không chút che giấu sát khí trong mắt.
Sáu tầng hào quang mờ ào trên đầu thúc giục tới cực hạn, một cỗ uy năng tiên nhân không thể trái nghịch áp bách toàn trường.
Dưới cỗ tiên uy này, không ít Chân Tiên Chán Ma trên Phù không kiều này đều cám thấy một cỗ áp lực không yên. động tác hơi chậm lại.
Thậm chí ngay cả mấy người vốn chuẩn bị cùng cướp đoạt Luân Huyết Châu cũng đểu dừng lại, bị tiên uy mênh mông kinh thiên của Chán Tiên lục trọng bức lùi.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, dừng lại xa xa giẳng co với Tử Lân Ngọc Thiếu.
Đổi mặt vói tiên nhân uy áp. lẩn này pháp lực trong cơ thể hắn không bị ảnh hướng bao nhiêu.
Ngược lại hồng văn lưu chuyển bên ngoài Luân Hỗi Quả. một cỗ quang khí hồng nhuận bừng bừng ở trong cơ thê rục rịch muốn động.
Từ sau khi Chứng Quả đại viên mãn, Luân Hỗi Quả hoàn toàn mất đi màu xanh, mặt ngoài hoa văn màu đó thần bí rung động, sáng bóng trong suốt.
Chứng Quá viên mãn sinh ra cỗ lực lượng hoàn toàn mới, tràn ngập sinh mệnh sức sống mênh mông cường thịnh.
về phẩn cỗ uy năng lực lượng Chứng Quá này. vừa rồi một chướng đánh bay cả nguời lẫn pháp bảo của Hà Hoa tiên tử vào trong tinh hà là có thê thấy được một góc núi băng.
Trước khi độ kiếp, pháp lực trong cơ thể của Dương Phàm sẽ bị đối phương áp chế. hiện tại hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.
- Dương lão đại... Để cho ta lên đi!
Hỗ Phi hung phấn xoa tay.
Bá!
Ánh bạc chấn động, phía sau hiện lên một tharih âm trổng trải lạnh lùng:
- Đối thủ của ngươi là ta!
Tường Vân tặc tiên lạnh lùng nhìn hắn.
Hỗ Phi chi cám thấy một cồ ý lạnh từ sau lung dọc theo sồng lưng chạy khắp toàn thân.
Lẩn trước giao chiến cùng Tử Lân Ngọc Thiếu, đối phương cũng không sử dụng bất kỳ pháp bảo gì.
Dương Phàm phất tay một cái, trong tay hiện lên một luân bàn màu xám bạc.
Sau khi trái qua tam trọng dị thiên kiếp khủng bố kia, Trấn Thiên Tháp cùng Luân Hỗi Bàn của Dương Phàm dường như đêu sinh ra một loại nhảy vọt về chất nào đó.
Dương Phàm đoán, cho dù không đạt tới Tiên khí trung phẳm nhưng cũng cách không
Nên biết rằng tại tràng còn có cường giả khác, nếu như Tử Lân Ngọc Thiếu giết chết Dương Phàm, chi sợ cũng phải trả một cái giá không nhỏ. sau đó tranh đoạt Thản Huyết chi sợ sẽ bất lợi rất lớn.
- Dương Phàm... Ngươi phá tan giấc mộng mấy ngàn năm của ta, lúc này chẳng những cướp lấy Luân Huyết Cháu lại giết chết nữ nhân của ta.
Trong mắt Tử Lân Ngọc Thiếu lửa giận thiêu đốt, lạnh băng thấu xương, gẳn từng tiếng:
- Bảt kê như thế nào. cho dù trả giá lớn bao nhiêu... Tử Trọng Ngọc ta cũng chính tay đâm ngươi.
Lúc còn trẻ ma mắn nhìn thấy Bích Dao Vân Tiên của Tinh Thiên thế giới, coi như thiên nhân, sinh lòng ái mộ. rồi sau đó kiếp sống tu luyện cũng không thê vứt bó giấc mộng đó.
Nhưng là khi biết được Bích Dao Vân Tiên động tìrih với một tiểu tử phàm giới, trong lòng hắn mãnh liệt không cam, ghen tị tới cực điểm.
Tuy nhiên hắn biết được một sự thật tàn khốc là cho dù Bích Dao Vân Tiên không thích một phàm nhân, với thân phận địa vị của nàng, cũng không phái hắn có thê xứng đôi... Mặc dù gia tộc sau lung hắn tại thượng giới có thực lực không tâm thường.
ở nhân giới quen biết Hà Hoa tiên từ, rất nhanh yêu nhau và vui duyên cá nước.
Lúc này, hắn vứt bó giấc mộng nguyên bản xa không thể với, trân ái người trước mắt.
Nhưng Dương Phàm vô ý sử dụng lực lượng Chứng Quá viên mãn đánh bay Hà Hoa tiên tử rơi vào tinh hà. lập tức tan biến.
Thù mới hận cũ. khiến lẩn đầu tiên trong đòi Tử Lân Ngọc Thiếu đổi với một người sinh ra cừu hận đạt tới mức độ muốn nuốt sống.
- Nếu đã nhưthế... Vậy chiến đi!
Dương Phàm vẻ mặt bình tình, không một tia tình cám dao động.
Tử Lân Ngọc Thiếu muốn giết hắn, cũng không sai.
Đương nhiên Dương Phàm cũng càng không có sai.
Hắn được Vũ Tịch yêu, có sai sao? Vì huyrih đệ tranh đoạt Luân Huyết Châu, chẳng lẽ là
sai?
Tự vệ giết chết Hà Hoa tiên tử; dù là lỡ tay, cũng là sai lẩm sao?
Không tổn tại đúng cùng sai. chi có lập trường khác nhau.
- Chịu chết đi!
Thanh âm lạnh băng cừu hận của Tử Lân Ngọc Thiếu áp bách toàn bộ Phù không kiều, sáu tâng sáng mờ trên đâu dưới lực lượng lớn lao thúc giục, không ngờ nhảy lẻn một tầng.
Thất trọng!
Trong phút chốc, khí thế uy áp của hắn tăng lên một trinh tự hoàn toàn mới.
Toàn bộ Phù không kiểu, tất cả chiến đấu đểu không hẹn mà dừng, một mảnh tĩnh mịch không tiếng động.
Khóe miệng Sừu Diện Tà Nam hiện lên tươi cười, hắn không ngờ đứng ở bên cạnh Phù không kiều, chi lui một bước chính là tinh hà huyết diễm sôi trừo.
Tử Lân Ngọc Thiếu người cùng đao hợp nhất, trên Tiên khí kia tràn ra đao khí phong nhận đây trời như thác đô. khiến tinh hà màu máu ảm đạm thất sắc.
Lực công kích tuyệt kỹ này so với lúc trước còn cường đại hơn vài lần.
Khó thể tưởng tượng Dương Phàm ớ trong trung tâm bão lốc sẽ gặp phải loại áp lực nào.
Dương Phàm ngồi xếp bẳng trên Phù không kiểu, giống như pho tượng, trong mắt trong sáng đột nhiên sáng lên một cồ tirih quang hồng nhuận.
Vù vù!
Trong cơ thể hoa văn đó ngoài Luân Hỗi Quá lưu chuyển, một cỗ sinh mệnh ánh sáng màu đó lửa thông suốt toàn thân, bộc phát ra sinh cơ bừng bừng vô tận.
Trong phút chổc khí tức trên người hắn kéo lên một cành giới mói tinh, dường như vượt qua đến Chân Tiên thượng vị.
"Ngô... Ông" một tiếng, Luân Hỗi Quá lơ lửng trên đinh đẩu. hồng quang nhu hòa. lấy nó làm trung tâm tạo thành một hư ảnh luân bân to lớn ngũ sắc lưu ly dạng lổc xoáy vô hình.
Trong quang toàn màu sắc rực rỡ kia truyền đến một cỗ lực hút mạnh mẽ. trong khu rung động châm chậm mớ ra một "Quang môn" không ôn định.
Phong nhận đầy trời như mưa rền gió dữ kia vào lúc tới gần lốc xoáy trong phút chốc bị hút vào quang môn. tiêu tan biến mất.
- Luân... Hỗi... Môn...
Lúc này, Dương Phàm đang khoanh chân ngồi từ từ phun ra ba chữ.
- Không tốt.
Tử Lân Ngọc Thiếu cảm giác thản thể của mình đặc biệt là tiên hồn bị một cồ lực lượng huyển bí trong quang môn lôi kéo...
- Luân... Hỗi... Môn...
Từ sau khi chém giết Vu Tôn vô số thế thân thế mạng.
Tử Lân Ngọc Thiếu không khói kêu lẻn một tiếng đau đớn, bắt cứ pháp bảo phòng ngự gì. nếu không có sự duy trì của pháp lực cường đại, đều tuyệt đối rất khó ngăn cản công kích.
Mặc dù là tiên khí có uy lực không tầm thường nhưng thực lực của Mộc Phong tương đương với Chán Tiên nhị tam trọng, một phản thương tôn xuyên thấu qua. hình thành thương tổn nhất định, với Tử Lân Ngọc Thiếu.
Đinh bùng
Khi tiên giáp bắn tia lửa. Tử Lân Ngọc Thiếu mượn lực rút lui, khóe miệng tràn ra một vệt máu. bay về phía Tường Vân tặc tiên, thấp giọng hô:
Mộc Phong như tia chóp bay vọt tới. lệ quang trong mắt. trong tay xuất hiện một thanh kim kiếm ánh sáng đó quấn quanh, như sấm chóp chém tới.
Phẩn lớn công kích mới vừa rồi bị phòng ngự tiên khí của Tử Lân Ngọc Thiếu ngăn cản, lân này với tiên khí Xích Dương Kim ỏ Kiêm có uy lực không tâm thường, đối phương không chết cũng phải bị thương nặng.
Bóng kim kiếm mang theo tiếng rít chói tai của quang diễm, từ phía sau lưng ập tới.
Khi người này đang nghĩ cách cứu viện cho Tử Lân Ngọc Thiếu, sinh ra liên tiếp ảo ánh không gian uốn cong, bà vai không cân thận đụng trúng Tử Lân Ngọc Thiêu một chút.
Kết quả, khi Tử Lân Ngọc Thiéu chạy trốn, lập tức bị cản, khựng lại một chút.
Mộc Phong lại cảm giác, không phải Xích Dương Kim ò Kiếm của minh đám trúng Tử Lân Ngọc Thiểu, mà là đối phương chủ động xông tới lĩnh đòn.
Tuy nhiên, công kích mà Tường Vân tăc tiên ngưng tụ, cũng không thể coi thường, trong một đoàn ngân quang đó. ẩn chứa pháp tắc không gian huyền diệu, đẩv lui hắn đi rất xạ gần nhưbị thương.
- Ngọc Thiếu! Ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi!
Hầu Đông cùng vói một vị thất kiếp Tán tiên, duy trì vị trí trung lập.
- Chúng ta không phản đối. nhung không tham dự.
Thất kiếp Tán tiên kia nói vói vẻ lạnh nhạt. Tu vi của hắn tương đương với Chân Tiên trung vị. thậm chí hướng đến Chân Tiên bậc sáu. không thể coi thường.
- Dương đạo hữu! Ngươi có ý kiến gi không?
Hình Già rất quan tâm thái độ của Dương Phàm.
Dương Phàm biểu hiện ra thực lực, đủ có thể kinh sợ người ớ nơi này. huống chi còn có trợ lực cường đại siêu cấp Thẩn Thú.
- Chúng ta cũng duy trì trung lập.
Dương Phàm nói với vè lạnh nhạt.
Hắn cùng không muốn tham dự vào. đi tàn sát tiên nhản cùng với những đại năng của Nhân giới. Mặc dù như vậy có thê có được một ít chiến lợi phâm.
-Tốt lắm! Các vị cần phải tuân thủ lời hứa. không tham gia thì thôi, cũng không nên giữa đường ra tay.
Đám Tiên nhân và đại năng nhản giới còn lại trên Phù không kiều, tu vi cũng không cao lắm. không còn đến mười người, những cường giả này liên thủ đuôi giết, qủa thực là giết chóc nghiêng về một phía.
Ước chừng sau nửa nén hương, trên Phù Không Kiều tràn ngập mùi máu tanh, gần mười người bị giết chết hết. tàn khốc thẻ thảm lạnh lùng.
Dương Phàm khoanh chân ngồi, không tham dự vào, nhưng cũng không ngăn càn, thậm chí có một Chân Tiên, bị đuôi giết tới gân hắn, chết do tự bạo trong tuyệt vọng.
Đây là một hỗi trò chơi tử vong, Ngay cả hắn cũng không thể cam đoan vận mệnh tiếp theo của mình.
Tuy nhiên Dương Phàm hiểu được, thực lực cường đại hơn một chút, tranh đoạt Thẩn Huyết, thậm chí tv lệ sông sót cũng lớn hơn một chút.
Lúc này. trên Phù không kiều còn lại chín người, mỗi người đểu có một viên Luân Huyết Châu.
Dương Phàm chăm chú nhin bờ bên kia Tinh Hà màu máu, phát hiện con đường phía trước ngưng thật hơn, thậm chí có thể nhìn thấy hình dáng cung điện trong sương mù.
Chín người nơi này mừng rỡ. nhanh chóng đi đến cuối Phù không kiều.
Phương hướng Dương Phàm ngoái đẩu nhìn lại. một mảnh sương mù sâu thẳm nơi đó, giông như mãi mãi cũng nhìn không tới cuối.
Hắn không biết, đám người Bàng trướng lão cùng không có tiến vào Phù Không Kiểu, sẽ đối mặt với vận mệnh như thế nào.
Nhưng là, Dương Phàm không còn đường lùi rồi.
Thản hình Hoa Yên Mị. xuất hiện trên không Nghịch Linh Điện, trong âm thanh tràn ngập vẻ trang trọng trang nghiêm, giống như nhìn lên vị Đại Đê thân bí và cơ trí tôn tại trên thượng giới.
Bóng dáng đoan trang tao nhã của Hoa Yên MỊ, lơ lửng dừng trên không trung lĩnh vực cấm phi, thản ảnh màu máu như trong suốt, phảng phất như chồng chéo t hay đổi đan xen với điện phủ tinh tế.
Nhưng mà, mặt nàng không cười, chi có một vẻ nghiêm trọng và trang nghiêm.
Mọi người không khỏi nhớ về thẩn bi Đại Đế sau lưng nàng lưu lại hiểm nghi lớn cho thất giới.
Theo tiếng nói của nàng vừa chấm dứt, bóng dáng màu máu trong suốt, từng chút phai nhạt, trống rỗng tan vào trong hư không.
Sau đó là Hồng Bào lão đạo và nho sinh áo xanh tổ hợp thành "Nho Đạo Nhị Hiền". Dưới sự liên thủ của hai người này, có thê tranh cao thấp với Chân Tiên lục trọng.
Ngoài ra. tên Thất kiép tán tiên bên phia đại năng Nhân giới, thực lực ít nhất cũng tới gẩn Chân Tiên lục trọng, chẳng phán biệt cao thấp vói Hầu Đỏng.
về phần Tường Vân tặc tiên kia, mặc dù hắn không có thực lực quá mạnh nhưng thản pháp và tốc độ rất huyển diệu, lại giáo hoạt đa đoan. Nếu như vào thời khắc mấu chốt chợt tập kích thì không thể coi thường.
Ước chừng sau thời gian uống nửa chén trừ nhỏ. một hàng chín người đi vào Nghịch Linh Điện.
Bố trí trong Nghịch Linh Điện, tinh xảo, xa hoa, trên vách được khảm hon ngàn viên Dạ Minh Châu, hào quang rự rỡ mà không chói mắt.
Mọi người không đi quan sát những bức tranh có nước từ trên núi chảv xuống, mà là tìm bào tàng do Luân Huyết Đại Đẻ lưu lại trong cung điện.
Nói chính xác là Thần Huyết!
Dương Phàm vận chuyển thần thông, tăng cường cảm quan, nhung thẩn thức và cảm quan của mọi người ở nơi này bị áp chế đến cực hạn.
Bước chân chín người nhanh hơn, đi sâu vào trong đại điện, trên không trung phia trước, lộ ra chín bình nhỏ. bị sợi tơbạc buộc lại.
Trong chín bình nhỏ kia. có chất lỏng màu lam trong suốt mộng ảo mỹ lệ.
Thẩn Huyết!
Tim mọi người đập nhanh hơn.
Thẩn Huyết! Không ngờ có chín binh!
Chín bình nhỏ này giống nhau như đúc. màu sắc chất lòng bên trong đểu giống nhau.
- Không ngờ có chín bình? Mà đi vào cung điện này cũng vừa vặn có chín người.
Lông mi Dương Phàm nhướng lẻn.
Luân Huyết Đại Đế kia có khi nào trớ nén nhân từ như thế, có thể cho mỗi người đểu có được Thẩn Huyết?
Vèo vèo vèo
Mọi người nhanh chóng bay đến vị trí Thần Huyết.
Ba người chạy đến trước nhất phần biệt là Tường Vân tặc tiên, Chân Ma Hình Già. Dương Phàm.
Sửu Diện Tà Nam, không nhanh không chậm ờ đoạn giữa.
Một đám mấy người Hỗ Phi rơi ớ phía sau.
Nhưng cung điện này cùng không rộng lớn. một chút lộ trình đó, cũng không đủ để kéo giãn khoảng cách.
Đinh
Một thanh đoản nhận màu bạc trong tay Tường Ván tặc tiên, nhanh chóng chặt đứt một sợi chi bạc. tay lấy bình nhỏ. trong đâu hiên ba chữ: "Nghịch Linh Huyết"
Dương Phàm tìm đọc tin tức trên đó. tay cầm Nghịch Linh Huyết, hoi hơi run run.
Công hiệu cường đại của Nghịch Linh Huyết khiển hắn cám thấy kinh hi.
ờ Phàm giới, trong gia tộc cổ lâu đời nhản loại, cùng vói Thẩn Thú trong yêu tộc, đểu gặp may mắn có được thần thông và tu chất khiến cho người ta ngưỡng mộ.
Cũng như Thần Thú binh thường, có thể chiến thắng mấy cường giả nhân loại và tu sĩ cùng cấp. bản mạng thần thông huyết mạch truyền thừa, càng không thể đo lường.
Hỗ Phi vì cảnh giới không cao. chi là Đại Thừa Kỳ bán tiên, tương đương với Chân Tiên nhất trọng, ảnh hướng không lớn.
Hổng Bào lão đạo và nho sinh áo xanh, sắc mặt nghẹn đỏ bừng, bước đi gian khó.
Kỳ quái chính là. Sửu Diện Tà Nam cùng không gặp chút ảnh hưởng nào. khóe miệng nhếch lên khiến người ta khó thê đoán- Trước đây khi hắn đối mặt với thi thê Ma đế, cũng không có nhẹ nhàng như vậy.
Dương Phàm không rõ ràng lắm. nhưng hắn biết, vị trí Nhân giớii của mình, như hạt cát trong Phàm Giới.
Thế giới giống Đông Thắng Đại Lục, có ngàn ngàn vạn vạn, chúng nó cùng nhau tạo thành không gian Phàm Giới.
Mà Phàm Giới, chẳng qua là một giới trong Thất Giới.
Trong không gian Thất giới mênh mông, cường giả tiên nhân, ước chừng con số vạn triệu, trong đó đám nhản vật Cửu u Ma Đế, chính là tôn tại đứng trên định Kim tự tháp.
Mặc kệ Thần Huyết cường đại như thế nào. Tiên Hổng đại đạo. mới là cơ sờ chân chính của mình.
- Chi có thể có ba người đi vào...
Ánh mắt Hinh Già thản nhiên nhìn lướt qua mấy người nơi này:
- Có ai nguyện rời đi hay không?
Một mánh trầm mặt ớ nơi này.
Thản Huyết, tạo ra Chí Tôn Thất giới.
Không ai bó qua cơ hội này, cho dù là dưới tình huống đà có Nghịch Tiên Huyết.
Chán Ma Hình Già âm thẩm vận chuyển ma công, bắt đẩu tập trung mục tiêu.
Nếu không ai đồng ý chủ động ròi khỏi nơi này, như vậy tự nhiên phải dùng vũ lực. giết chết ba người đó.
Ánh mắt hắn trong nháy mắt dừng trên mặt Dương Phàm, liền không chút do dự.
Trên thực tế, để giài khai tình huống, không ai đồng ý ra tay với Dương Phàm.
Đẩu tiên là thẩn thòng Tiểu Luân Hỗi. công kích bình thường đểu có thể bị phản hỗi..
Tiếp theo là Vô Gian Luân Hổi. trực tiếp làm tăng thương tổn bán thân, rồi phán hỗi gia tăng cho người khác. Mặc dù thần thông này không phải nhỏ, không thể dùng liên tục.
Cuối cùng là Luân Hỗi Môn thẩn bí đáng sợ kia, ngay cả công kích của Chân Tiên thượng vị đêu có thê thôn phệ toàn bộ. thậm chí uy hiếp đến cường giả Chán Tiên thất trọng.
Đại thần thông như thế. không ai dám đi khiêu chiến.
Lúc này với thực lực hai người, nhưng lại phát huy thực lực tiếp cận Chân Tiên thượng vị. cho dù hắn đối mặt với chiêu này, cũng rất khó giải quyết.
Vù
Thán thể Sửu Diên Tà Nam bắt đẩu trầm xuống trong lổc xoáy.
- Ha ha... Đáng tiếc tu vi các ngươi rất thắp, nếu đạt tới cảnh giới Chân Tiên thất trọng thì có lẽ còn có thê thành công.
Sửu Diện Tà Nam cười nhẹ. trên thực tế, từ đầu đến cuối, hắn cũng không có lộ ra vẻ kirih hoàng gì, giồng như mọi thứ đểu chính là một trò chơi.
Tiếng nói vừa dứt. song chướng hai tay hắn ngưng tụ ra một đoàn vòng sáng màu đen, trong đó có thể thấy được chín luồng u quang lóe lên. hắc điện rang động.
Một tiếng thình thịch, ma khí kiên cố tuyệt luân bắn phá hai màu sáng đó xanh quanh thân, song chướng hai bén tay mang theo u quang, hắc điện, cách không đánh về phía hai người.
Baba!
Hư không chấn động, Hồng Bào lão đạo và Nho Sinh áo xanh bất ngờ không kịp đề phòng, bị hai luông vòng sáng màu đen đánh trúng. Chín luông u quang và hắc điện kia hóa thánh quang diễm khủng bố tuyệt luân giồng như vực sâu. trong nháy mắt nuốt hết hai người.
ối ối...
Tiếng kêu thảm thiết im bặc rồi dừng, dường như tiến vào dị độ không gian.
Trong nháy mắt, giết chết hai đại tiên nhân, Sửu Diện Tà Nam vỗ vỗ tay, với dáng vẻ thích ý:
- Trò chơi mà thôi...
Thực lực như thế, khién cho hai người Dương Phàm và Chân Hình Ma Già lâm vào líu lưỡi.
Nên biết rẳng Nho Đạo nhị tiên này, khi liên thủ. lại có thể sánh với Chân Tiên lục trọng, vừa rồi thi triên Thái Cực Thiên Cương Đại Pháp, thân thông huyên diệu này. thăng tới Chân Tiên thượng vị thất trọng.
Nhưng một thân ma công của Sửu Diện Tà Nam, lại kinh thế hãi tục. ngạo thị cổ Kim Nhân giớii, trong nháy mắt diệt tiên.
Chân Ma Hình Già không khòi hoàng sợ, hít sâu một hơi.
Sau khi giết chết Nho Đạo nhị tiên, toàn bộ Nghịch Tiên Điện chi còn lại bổn người: Dương Phàm, Hô Phi. Chân Ma Hìrih Già, Sửu Diện Tà Nam.
Còn cần ít đi một người nữa!
Sau khi giết chết Nho đạo nhị hiền, Nghịch Tiên Điện còn lại bốn người, lại roi vào áp lực như chết.
Ngoại trừ giết chết thêm một người, hay là một người chủ động ròi khòỊ nếu không thì không thể mớ ra Nghịch Thẩn Điện ẩn chứa Thẩn Huyết kinh thiên và huyển bí của Thất giới.
Ánh mắt Chán Ma Hỉnh Già thu hỗi khòi trên người Sừu Diện Tà Nam, ma công của người này kinh sợ muôn đòi Nhân giới, thậm chí vượt qua chính mình.
Hắn lại nhìn về phía Dương Phàm, rồi sau đó lại rơi trên nguời Hỗ Phi.
- Tu vi ta không đủ, bằng không nhất định sẽ cùng Dương lão đại giết vào trong.
Hỗ Phi hít sâu một ngụm, lệ quang trong mắt đột nhiên lóe lên một cái:
- Tuy nhiên, trước khi đi, ta muốn giúp Dương lão đại giải quyá một cường địch.
Con ngươi hắn đột nhiên co rút. dừng trên mặt Chán Ma Hình Già.
Ầm
Hỗ Phi với một thản lỏng vàng nổi lẻn từng trận hào quang, trên người phóng xuất ra một luông khí tức dã man kinh thiên, cả người chợt bành trướng, hóa thành con khi lớn ba mắt cao mười trượng, lông vàng toàn thân như kim thép, như kim ương nham Thạch bên ngoài thân.
Dưới áp chế của quy tắc Luân Huyết Điện, có thể hóa thành hình thái con khi to lớn mười trượng, luông lực lượng này quả thực không dám tướng tượng.
Linh hồn của Dương Phàm run mạnh, trong nháy mắt thiếu chút nữa rơi vào tử vong hắc
ám.
Tinh thần ý chí của Ma tôn, thiếu chút nữa một ý niệm trong đẩu, giết chết hắn.
Vào lúc tuyệt cành tử vong, trên Luân Hỗi Quá thiêu đốt sinh mệnh hồng quang.
Dương Phàm dung hợp ý chí sinh ra trên thượng cổ thẩn tượng, tại khoảnh khắc nguy hiểm ập tới bị thúc giục đến tận cùng
Trên người Dương Phàm dâng lên một luồng tinh thẩn ý chí bất khuất không chịu từ bỏ. kéo thăng tới chín tâng trời.
Nhưng mà, hắn muốn chống lại tinh thẩn ý chí của Ma tôn, không khác người si nói mộng.
Ánh sáng màu đỏ trong Luân Hỗi Quà, đối với phương pháp lực trên người Dương Phàm, đột nhiên kéo lên. không ngờ qua trinh độ Chân Tiên thượng vị.
Hô
Dương Phàm chậm rãi đứng lên. lau khô vết máu. một luồng sinh mệnh hồng quang cường thịnh muôn đời. thiêu đốt từ trong cơ thê đến ngoài cơ thê.
Dương Phàm bị đánh bay ra ngoài, mặc dù Chứng Quà đại viên mãn với sinh mệnh hồng quang, tăng pháp lực đến trình độ Chân Tiên thượng vị.
Tuy nhiên. Ma tôn cũng kêu lên một tiếng đau đớn. rút lui từng bước, bị một luồng lực lượng gia tăng thân thể trổng rồng t hay đổi liên tục.
Hô Phi kinh hoàng quát một tiếng, trong con mắt thứ ba trên trán, phát ra một luông kim quang hủv diệt, bắn về phía Ma tôn.
- Chút tài mọn.
Hắc Nhật trên trán Ma tôn. dưới một trận vặn vẹo, bắn ra một luồng cột sáng do quầng sáng màu đen cấu thành.
Ầm.
Hai luồng cột sáng vàng, đen va chạm nhau, đại điện lay động mành liệt, dưới chân hai người thậm chí sinh ra một chút vết nứt.
Dương Phàm thấy Hỗ Phi không quan tâm sinh tử chổng lại Ma tôn. cắn răng tấn công mành liệt, sinh mệnh hồng quang trong Luân Hỗi Quả trong cơ thể, hóa thành hóa diễm to lớn.
Ma tôn Hình Thiên bị sinh mệnh hổng quang này chạm đến. chi cảm thấy phập lực quy dị héo tàn, sinh mệnh lực bị chùm hồng quang này cắn nuốt rồi hấp thu...
Nhưng mà. tình huống phát sinh trên người Hỗ Phi lại hoàn toàn tương phán.
Hỗ Phi chi cảm thấy sau khi hồng quang này bao phủ thân thể. toàn thân dào dạt ấm áp, vô hạn sinh cơ nguyên khí rót vào trong cơ thể. khiển thương thế của hắn trong nháy mắt khôi phục, thậm chí khiên cho thân thê này càng thêm cứng rắn.
Ngao—
Hắn quát lớn lên một tiếng, chiến ý tăng lên. đôi mắt thứ ba trên trán phát ra kim quang hủy diệt càng thêm cường đại. giằng co cùng một chỗ với cột sáng đen bắn ra từ Hắc Nhật trên trán Ma tôn.
- Đáng ghét... Tam Nhãn Thông Thiên Thản Hầu...
Hinh Già bị Ma tôn phụ thể. trên mặt lộ ra vẻ kiêng kị cùng ngưng trọng.
Một thân tinh thẩn ý chí bễ nghễ bát hoang, hơn phán nửa dùng cho chuyện tăng cường lực lượng thản thê này, chổng lại sinh mệnh hông quang của Dương Phàm, và còn đổi kháng với kim quang con mắt thứ ba của Hỗ Phi.
Mà phía bên kia. cả nguời Dương Phàm hòa thành quang nhản màu đó trong suốt, thi triên ruyệt thế thản thòng với phạm vi lớn "lấy thản Chứng Quả".
Lúc này. thực lực của hắn hoàn toàn vượt qua trình độ Chân Tiên thất trọng, thẳng tiến tới Chân Tiên bát trọng, thậm chí Chán Tiên cửu trọng...
Lực lượng Luân Hỗi Quả toàn lực bùng nổ thiêu cháy. đây là một đòn sát thủ mạnh nhất mà hắn nắm giữ. cho dù cùng lúc đối kháng với hơn mười vị tiên nhân, cũng dư dà.
Thẩn thông như thấ ớ Tu Tiên giớii Phàm giới, hoàn toàn không thể tướng tượng, có thể nói là vang đội cô kim, ngạo thị thiên cô.
Tuy nhiên trong lòng hắn cũng kinh ngạc, dưới thẩn thòng với lực sát thương đáng sợ nhưthế. hai người trước mặt không ngờ cũng khôngbị chết lập tức.
Hai người trước mặt. cũng không phải nhỏ bé!
Chân Ma Hình Già. do bị tinh thẩn ý chí của ma tôn phụ thể, thực lực tăng lên hơn mười lân. thậm chí có thê làm hồn loạn quy tắc trong đại điện, nhàv dựng lên không.
- Nhân loại... Ngươi thật sự không đơn giản, chi với thán thể phàm nhân, thi triển thẩn thông nghịch thiên nhưthế, đáng tiếc ngươi gặp bản tôn quá sớm.
Thản thể dưới tirih thẩn ý chí của Ma tôn, không ngừng nin rẩv co giật, sinh mệnh lực không ngừng trôi đi, nhưng lại tràn ngập tự tin.
Dưới một thân tinh thẩn ý chí bễ nghễ thiên địa thúc dục, khién cho thân thể Chân Ma lục trọng yếu ớt có thể chống lại được hai đại thần thông có thể khiến cho Thẩn Ma lui tránh.
Liên hợp lực của hai người Dương Phàm và Hỗ Phi. mới khó khăn lắm ngăn được hắn.
Dứt lời. cả người hắn hóa thành một chùm ánh lửa. bay về phía Ma tôn Hinh Thiên.
Hô
Sinh mệnh hồng quang trong đại điện co rút lại. cả bàn tay Dương Phàm như sắt thép đò rực. phát ra khí tức khiến tất cả linh hồn và thản thê lâm vào run rẩy.
Ba
Bàn tay như thép cháy đó. từ chậm đển nhanh đến gần Ma tôn.
Con ngươi Ma tôn co rút lại. mí mắt nhếch lên. lòng bàn tay hội tụ ra những chấm đen nhàn nhạt, giống như có khí nhưng vô lực.
Một chướng với chấm đen nhàn nhạt lưu chuyển, trong chóp mắt giao kích với Dương Phàm, không gian trước mắt sinh ra dao động Kỳ dị, giống nhưnước gợn, từng đoàn sóng đan xem một chỗ. lại sinh ra nếp gấp như quẩn áo.
Liên tục huy động hai chường, Dương Phàm và Ma tôn đều thu lại, không ai muốn xúc phạm tới ai.
- Cảnh giới Ma tôn này rất cao... Mặc dù sau khi khóa không gian, tinh thẩn ý chí buông xuống khối thản thể này không nhiều lắm. nhung lại gần như có thể nắm không gian trong tay. với ta lực lượng nắm giữ lúc này, không ngờ có thể đá thương hắn!
Ma tôn cũng không đễ chịu, mỗi khi đối kích vói Dương Phàm, sinh mệnh lực của khối thản thể này đểu bị hấp thu cắn muốt một chút.
Luận trinh độ lực lượng và uy lực thần thông, hắn xa xa không phái đối thủ cùa Dương Phàm giờ khắc này.
Nhưng dưới sự tăng cường của tinh thẩn ý chí, cảnh giới của hắn rất cao. nếu không có sự hạn chế quy tắc trong Nghịch Tiên Điện, hắn có thể hoàn toàn nắm không gian trong tay, khiên Dương Phàm không thê nhúc nhích.
Sinh mệnh hồng quang vẫn tràn ngập cả Nghịch Tiên Điện, trên người Ma tôn và Sửu Diện Tà Nam cùng lúc bốc khói đen, cùng đang ớ trong cục diện áp chế như vậy.
Bá!
Sửu Diện Tà Nam miễn cưỡng vọt vào một góc, vận chuyểti một tấm chắn đen như mực. ngăn hơn phần nửa sự tấn công của sinh mệnh hông quang.
- Dương Phàm... Ngươi cũng thật sự khiến cho người ta bất ngờ. chi tiếc hồn lực của ta có hạn, khối thân thê này thua xa Chân Tiên lục trọng, băng không trò chơi này sẽ càng thú vị...
- Cứ như vậy tiếp tục... Khi sinh mệnh lực của khối thân thể này bị suy yếu đến tận cùng thì không thể chịu được tinh thần ý chí của ta, đến lúc đó...
Hỉnh Già nghiến răng nghiến lợi. dưới sinh mệnh hồng quang tràn ngập, thống khổ dị thường, thân thê không ngừng nan rây, sinh mệnh lực không ngừng xói mòn.
Hắn càng ý thức được, những sinh mệnh lực trôi đi này. lưu chuyển về trên người Dương Phàm mà không ai biết.
Đương nhiên, sinh mệnh lực lưu chuyển, thua xa mỗi thòi mỗi khắc Dương Phàm tiêu hao.
Nhưng hắn không dám thu thản thông này. lo lắng một khi Sửu Diện Tà Nam thớ dốc lại thì sẽ gia nhập chiến đấu.
Mục đích cuối cùng là tiêu diệt hoặc xua đi tinh thẩn ý chí của ma tôn trên người Hình Già.
Đột nhiên, quỵ tắc quanh thân Ma tôn lại xoay, thời không tán loạn.
Hồng quang sinh mệnh tràn ngập kia, khi tiếp cận hắn, nhu rơi vào vũng lầy. tốc độ nhanh chóng giảm đi một phẩn mười.
Cái gì!
Mi tâm Dương Phàm nhảy dựng, hắn cũng không cảm thấy tốc độ thẩn thông của mình chậm lại. Tổc độ sinh mệnh hông quang này nếu phóng ra bên ngoài, gân như có thê trong
nháy mắt gần mấy mươi vạn dặm.
Cho dù trong đại điện này. tốc độ cũng rất nhanh.
- Thời gian... Tốc độ thời gian biến đổi...
Con ngươi Dương Phàm co rút lại, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Thần thông công kích của hắn, sau khi tiép cận Ma tôn, tốc độ bị giám đến mức tận cùng.
Bới vì thòi gian lưu tốc khu vực quanh thán Ma tôn, bị chậm lại rất lớn.
- Ma tôn này không ngờ có được lực lượng t hay đổi thời gian...
Dương Phàm giật mình trong lòng
Ngay cả thòi gian đểu có thể t hay đổi. bản tôn Ma tôn Hình Thiên ớ Thượng giới, chẳng phải không gì không làm được?
Thời gian có thể nói là thứ hư vô vô giá nhất, dùng vạn kim không thể mua lại được một phút một giây.
Nếu Ngay cả thời gian đểu có thểt hay đổi. còn gì không làm được?
Ma tôn ngửa mặt lên trời cười dài, phi thường đắc ý. một thân tinh thẩn ý chí lưu chuyển toàn thân, nhẹ nhàng đối kháng hai người.
Công kích của hai người Dương Phàm, phải hao phi thòi gian mấy chục lẩn, mới có thể tiếp cận hắn.
Kéo dài thần thông còng kích thời gian kéo dài mấy chục lần. uy lực tự nhiên yếu bớt rất nhiều.
Còn nữa, Ma tôn một lần hít thờ, Dương Phàm và Hỗ Phi lại tổn mấy chục lần. như vậy tiêu hao của hai người hơn mấy chục lần.
- Cứ như vậy tiếp tục, tình huống không ổn.
Trong lòng Dương Phàm suy nghĩ nhanh chóng.
Ma tôn thòng qua t hay đổi quy tắc thời gian, làm cho bọn họ tiêu hao hơn mười lần. hơn nữa thòi gian kéo dài lớn hơn.
- Dương lão đại... Ta dùng nguyên khí cuối cùng, giúp ngươi phá tan quy tắc thòi gian!
Ảm thanh Hỗ Phi rơi vào trong đẩu Dương Phàm.
Chi thấy đôi mắt hắn màu đò. con mắt màu vàng thứ ba trên trán, hào qaung tăng vọt mười lần. quét qua một tia chóp trong suốt màu vàng.
Phốc ẩm.
Lôi văn trong kim quang hủy diệt động, thòi gian ràng buộc trong phạm vi khu vực truyền đển tiếng kêu răng rắc.
Rồi sau đó. lực bạo phát của kim quang hủy diệt kia áp đảo. bị cột sáng đen trên trán của Ma tôn hủy diệt, nhưng khi đánh tráng Ma tôn, uy lực chi còn một hai phẩn mười.
Một tiếng thỉnh thịch, Ma tôn bị lôi văn trong kim quanh hủy diệt động, đánh bay ra ngoài, trước ngược có một vết lõm máu. vết thương đầy trên người, ma quang cả người đan vào kim quang, thống khổ dị thường.
Sinh mệnh hồng quang tràn ngập Nghịch Tiên Điện, co rút trên cánh tay.
Hào quang màu đó sẵm trong lòng bàn tay Dương Phàm, mớ ra một quang môn không rõ nhan sắc...
- Không được...
Tinh thẩn ý chí của Ma tôn và tiên hồn của Hình Già cùng nhau hét, mà Luân Hỗi Môn kia chợt bành trướng mười mấy lẩn. truyền đến một luồng lực hút kinh khủng...
Luân Hỗi Môn kia trong lòng bàn tay Dương Phàm đánh ra không ngờ mượn Luân Hỗi Bàn đột nhiên bành trướng gấp mười mấy lãn. uy lực lớn hơn so với lúc trước không chi gấp mười.
- Chậc chậc... Ta cũng là thành viên của trò chơi này.
Thản hình Sửu Diện Tà Nam nhoáng lên một cái, lòng bàn tay ngưng tụ ra một đoàn ma diễm sáng tối không ngừng, bên trong không ngờ hiện ra mười đạo u quang, trong mỗi đạo u quang hắc điện rung động "Roẹt roẹt".
Cửu u Ma Diễm, không... Thập u Ma Diễm!
Dương Phàm chấn động thật mạnh. Nguời trước mắt này không ngờ tu luyện u Minh Ma Diễm đến mức tận cùng, hoàn toàn siêu việt hạn chế của công pháp nhản giới.
Uy lực ma diễm này cùng với Cửu u Ma Công của nhản giới hoàn toàn không phải một tầng, từ phía sau đánh úp lại khiến Dương Phàm cám nhận được nguy cơ.
Hắn hít sâu một hoi. chi đành vung một tay lên. Luân Hỗi Môn thay đổi phương hướng, nhắm chuẩn Thập u Ma Diễm này.
Luân Hỗi Môn kia chấn động, một lực hút to lớn lôi kéo Thập u Ma Diễm vào trong.
Người tu luyện Cửu u Ma Công, ma diễm chính là chán hóa do bản mạng nguyên khí ngưng kết. Lần này bị hút đi khiến sắc mặt Sửu Diện Tà Nam tái nhợt, nguyên khí tôn hao nhiều.
Vù~
Nhân cơ hội này. tinh thẩn ý chí của Ma tôn khống chế thán thể tàn phá của Hình Già bay về phía cửa truyền tổng trong Nghịch Tiên Điện.
Muốn chạy?
Dương Phàm đang định chuẩn bị vận chuyển cấm Pháp Chi Hoàn.
Nhưng mà thản hình Hình Già kia đột nhiên bay lên tại chỗ. rồi nhạt dẩn từng chút, hư khỏngbiến mất khói Nghịch Tiên Điện.
Ba người bước trên sàn nhà dày dặn tang thương cổ xưa của đại điện.
Phía trên không gian đại điện, Tinh Hà màu máu vắt ngang thiên địa. hiện lên Cửu Luân Huyết Nhật xếp theo phương vị tám hướng một trung tâm, chậm rãi dịch chuyển vói phương thức huyền ảo khó lường.
Hai người Dương Phàm theo phán thản Đại Đe từ từ đi vào nơi sâu trong Nghịch Thẩn Điện.
Đại điện thật sự quá lớn. ba người như đi theo bản năng, trầm mặc không nói. Cũng khỏngbiết đi bao lâu, cảnh tượng trước mắt còn chưa có biến hóa.
Cộp cộp! Cộp cộp!
Giày da màu đen dưới chân phản thản Đại Đe có hình dáng kỳ lạ, đi trên mặt đất phát ra tiếng vọng giòn tan mà có tiết tấu.
Trong dụng cụ hình trứng chứa đầy chất lỏng màu đen, một quá cầu thủy tinh lơ lửng, cục máu trong suốt tòa ra ánh hào quang bảy màu như trân châu, huyễn lệ mộng ảo. tràn ngập hấp dẫn không thể chống cự.
Trong lòng Dương Phàm hưng phấn trước nay chưa từng có, thậm chí hoài nghi mình có phải đang trong mộng hay không.
-... Còn lại một đối thủ cuối cùng...
Mặt màv tinh bơ, Dương Phàm dùng dư quang khóe mắt đảo qua Sửu Diện Tà Nam một cái, phát hiện đổi phương lại bình tình hơn mình rất nhiêu, đang ngưng tụ ma khí một đời. còn có một cỗ tinh thẩn ý chí mơ hỗ quanh quẩn.
Dương Phàm chấn động tâm thẩn. Cho dù trong mấy tiên nhản hắn từng gập. trừ đám Ma tôn. Ma đế thì chưa thấy ai có được tinh thân ý chí.
Nhưng mà trong miệng Dương Phàm phun ra từng từ. trầm trọng có lực. tin tướng mười phần. Cỗ ý niệm tự tin kia xâm rihập linh hôn, cốt cách, thán thê, khi phát ra thanh âm làm cho nguời ta không thể nghi ngờ.
Sửu Diện Tà Nam nắm chặt hai tay. cảm giác tín tâm và ý niệm của mình không ngờ vì vậy mà bị dao động.
Giờ phút này. trong đẩu Dương Phàm hiện lẻn tinh cảnh Hầu Đông bất đắc dĩ lựa chọn ròi khòi.
- Đúng. Ta có thể không cần Thẩn Huyết. Nhưng điểu kiện tiên quyết là ngươi có thể chiến thắng ta, mà không phải chi biết mạnh miệng.
Trong mắt Sửu Diện Tà Nam thẩn quang ngưng tụ, trên người dâng lên một cồ tinh thẩn ý chí kinh thiên địa.
Cỗ tinh thẩn ý chí này mặc dù không bẳng Ma tôn Hình Thiên lúc trước, nhưng là khống chế càng thêm thuận lợi. phù hợp hoàn mv với thiên địa chung quanh, không tổn hao bao nhiêu.
Trong lòng Dương Phàm chấn động. Tinh thẩn ý chí của đối phương lại hơn mình một
bậc.
- ở không gian Thất giới, chi có Cửu Thiên Huyền Tiên mới có thể có được tinh thẩn ý chí. Dương Phàm ngươi thật sự là đủ phúc duyên. Ta thật muốn nhìn, ngươi làm như thế nào chiến thắng ta?
Tinh thần ý chí của Sửu Diện Tà Nam như hóa thành cự chùy, lay động không gian cùng thời gian bốn phía.
Hô... Ba!
Một bàn tay lóe lên lôi điện hắc văn bỏ qua khoảng cách không gian, trực tiếp đánh trúng Dương Phàm.
Dương Phàm căn bản không thể né tránh.
Bới vì cảnh giới của đối phương quá cao. không gian mấy trượng ngắn ngủi hoàn toàn có thể bò qua.
Đúng vậy. Sau khi xác định Luân Quá Kỳ thành lập. vài cành giớii sau đó dẩn hìrih thành hình dáng đại khái trong lòng hắn.
- Chi cần ngươi có thể lộ ra áo nghĩa của cành giới Tiên Hồng Quyết, ta nguyện ý chủ động rời khỏi, nhường Thản Huyết này cho ngươi. Coi như giao dịch, như thế nào?
Trong mắt Sửu Diện Tà Nam lại lóe tirih quang.
- Ha ha... Ngươi cho 1"ẳng Dương mỗ nguyện ý làm giao dịch này với ngươi sao. Ma Đế các hạ!!!
Bốn chữ cuối cùng gần nhưgẳn từngtiếng!
Ma Đế các hạ!
Trong mắt Sửu Diện Tà Nam thẩn quang chấn động, nheo mắt lại. trên trán hiện ra một dấu ấn trăng cong màu tím đen...
Hắn vẫn ỷ vào cảm quan thông thiên, nắm giữ thiên cơ nhưng trình độ của Cửu u Ma Đế thật sự quá cao. tất cả thiên cơ về hắn đểu bị che đậy, khiến hạng người như Tinh Tôn. Vu Tôn cũng không thê bói toán ra được.
Tinh huống tương tự như vậy cũng từng xuất hiện đối với Vô Song. Dương Phàm không thể cảm ứng được cụ thể lai lịch và vị trí của hắn.
Nếu thân thể chân chính của Cửu u Ma Đế từ trong phong ấn đại sơn đi ra, không thể không kinh động chín kiện Chí Bảo Long Khí! Dương Phàm trước có thể thông qua Hoàng Long Quan và Hắc Long Tiên cảm ứng được!
- Mặc dù độ khế hợp của khối thân thể này rất cao nhưng trình độ lại quá thấp, không thi nhất định có thể tranh cao thấp với ngươi một lúc...
Cửu u Ma Đế thờ dài một hơi. tỏ vẻ bất đắc dĩ!
- Nói nhưvậy. Ma Đế các hạ tính toán ròi đi. đua Thần Huyết ra chứ?!
- Thần Huyết không thể bị thu vào không gian giới chi và không gian lĩnh vực. Hắn làm sao có thê?! Đây không phải là sơhớcủaquy tắc trong Huyết Nhật Điện chứ?!
Khi tay Dương Phàm đụng vào dụng cụ kia, một ít tin tức lập tức hiện lên trong đầu hắn.
Cho nên, Dương Phàm lúc ấv không kịp thông qua Vô Gian Luân Hỗi để phản hỗi thương tổn, có thể chờ một lúc mới tái hiện được "Quả" này!
Sau khi đã hiểu nhân biết quả, coi như công bình.
Đây cũng là một loại quy tắc vô hình tồn tại trên thế gian, khiến nhân quả vạn vật tuần hoàn, thiên địa mãi mãi cân băng.
- Dương Phàm ã... Ngươi quả thực rất cao. có thể cùng đại năng cùa Phật giới so bì...
Tinh thẩn ý chí của Cửu u Ma Đế phát ra một tiếng thờ đài, sau đó ẩm một tiếng giữa hư không, biến mất.
Dương Phàm ngẩn ra, triển khai cảm quan nhưng cũng không tìm ra chút manh mối nào!
Tuy rằng không thể xác định, lũ tinh thần ý chí này có chân chính tiêu tan hay không nhưng Dương Phàm có thể xác định rằng sau khi mất đi thân thể, Cửu u Ma Đế cũng không có lực xoay chuyển tròi đất.
Thán hình Dương Phàm nhoáng lên. xuất hiện ờ cạnh Tử Vong Huyết Uyên. Nơi này còn có không ít tiên nhân và đại năng giả nhân giới lưu lại, kề cà không đi.
- Dương tông sư. Tử Lân Ngọc Thiếu chết ờ Phù Không Kiều, cuối cùng chi có ngươi, Chân Ma Hinh Già, còn có nam tử xấu xí kia đi vào Nghịch Thân Điện. Chúng ta đợi mấy năm, cuối cùng chi có ngươi đi ra. không biết Nghịch Thẩn Thuế Thiên Huyết như thế nào rồi?
Một gã Chân Ma mang theo vẻ xu nịnh, cười hòi.
- Tục truyền, Tử Lân Thiếu Ngọc là bị Dương tông sư tiêu diệt, có đúng hay không?
Lại một gã Chân Tiên hỏi.
- Chi có một mình Dương tông sư đi ra. tất nhiên là hắn đạt được ThầnHuyết rồi! Có thể lấy ra đê chúng ta mớ rộng nhãn giớii được không?!
- Đúng đúng... Cho dù chi liếc mắt nhìn Thẩn Huy á một cái. chúng ta đã thỏa mãn rồi.
- Bản Sứ giả chi muốn biết tung tích của Hinh Già thiếu chủ, mong Dương tông sư chi giáo.
Dương Phàm bị nhiều tiên nhân như vậy vây quanh, vô cùng khó chịu nhưng cũng không tiện kết địch với nhiêu Sứ giả Thượng giớii như vậy.
Ánh mắt Dương Phàm nhíu lại, Luân Hỗi Quả trong cơ thể đột nhiên thiêu đốt. sinh ra một mành sinh mệnh hông quang huyến lệ.
Song chưởng hắn mờ ra, hơn trăm đạo sinh mệnh hồng quang phụt ra, lập tức xuyên thủng thương khung mấy chục vạn dặm.
- Ahhh...
Những tiếng kêu thảm liên miên không dứt. Phàm là những tiên nhân bị hồng quang đánh trúng, thân thê nháy mắt khô héo, sinh mệnh lực như bị rút đi. sau đó hóa thành phấn toái.
Vẻn vẹn chi qua một cái hô hấp. có tới bổn năm tên tiên nhân ngã xuống. Những người khác may mắn bảo mệnh thì cũng thương cân động cốt. nguyên khí đại thương.
Hỗ Phi từ khi biết được Cửu u Ma Đế là kẻ có thù giết cha thì liền khắc khổ tu luyện, giờ phút này cũng đủ năng lực phi thăng, chi là vẫn đang áp chế mà thôi.
Dương Phàm hiểu được Hỗ Phi đang rất nóng lòng phi thăng, tiếp tục gia tăng thực lực.
Sau khi trớ lại Thanh Giang Hà, Hỗ Phi quyá định ba năm nữa sẽ phi thăng.
Trong lúc này, Hỗ Phi nếm thử dùng một giọt Nghịch Tiên Huyết.
Hỗ Phi sau khi dùng một giọt, cảm thấy thể chất bản thân mạnh hơn nhưng cũng không thấy có gì đặc biệt.
Chờ sau khi hắn dùng tới ba giọt, rổt cục phát sinh biến hóa.
Hầu mao bên ngoài thán hắn rút đi, ngưng kết một tầng lân bì màu tím móng manh.
Tầng lân bì màu tím này khiến lực phòng ngự của Hỗ Phi tăng nhiều. Hắn cảm giác thẩn thông và lực lượng bản thân đêu tăng trường.
Thấy vậy, Hỗ Phi liên tục dùng tới một nửa bìnhNghịch Tiên Huyết.
Kết quả, lân bì màu tím chẳng những dàv thêm mà thân thể còn sinh ra biến dị khác.
Hai năm sau, chi cần Hỗ Phi vận chuyải thần thông, sau lưng hắn còn xuất hiện một đôi cánh, dài chừng hai trượng, khiến tốc độ tăng nhiêu.
Dương Phàm có thể xác định, Huyết mạch và thể chất Hỗ Phi đã sinh ra biến dị, tu chất và tiềm lực đểu gia tăng không ít.
Điểu này không khói khiến Dương Phàm nhớ tới không gian ma vực. các loại ma vật thông qua chém giết, cắn nuốt ma hạch, thân thê sinh ra biến dị, cũng không ngừng mạnh mẽ hơn.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy được một "di thiên đại cục", nhưng lại không thể nói rõ ràng.
Ngoại trừ Nghịch Tiên Huyết. trong tay Hỗ Phi và Dương Phàm còn có Nghịch Linh HuyếtT
Hiệu quả Nghịch Linh Huyết kém hơn một chút Dương Phàm cẩn thẩn mang cho một ít thân hữu hậu bổi có tư chất hơi kém hơn trong Tiên Hỏng không gi.an.
Như Dương Thẩn con hắn, sau khi kế thừa Huyết mạch thì thiên phú bản thán và tiềm lực kinh, nhân, Dương Phàm cũng không cho hắn dùng Nghịch Linh Huyết!
Hắn tổng cảm thấy được trong Thẩn Huyết có một nhân tổ không ổn định, hoặc tiềm ẩn một âm mưu nào đó mà không ai biết được.
Tuy nhiên, Nghịch Linh Huyết không mang tới chút phiền toái nào cho Dương Phàm cả, nhưng lại có một loại cảm giác không thê hoàn toàn nắm giữ trong tay.
Mà Nghịch Tiên Huyầ. Dương Phàm mơ hỗ còn có thể cảm nhận được một tính nguy hiểm nhất định, lại càng không thể nắm được trong tay.
Cũng may Huyết mạch bản thân Hỗ Phi vô cùng cường đại, tính nguy hiểm trong Nghịch Tiên Huyết lại nhỏ hơn rất nhiều so với thường nhân.
Hỗ Phi đứng trên đài cao. trên lưng triển khai một đôi lôi đực, trên người lóe lên tử lân với hàn quang nhàn nhạt! Con mắt thứ ba của Hỗ Phi cũng mở ra, phát ra kim mang với một ít huyết trạch.
- Hắn đã không còn đơn thuần là Tam Nhãn Thông Thiên Thánh Hầu nữa rồi... Đã cường đại hơn trước rất nhiều.
Hai tay Dương Phàm chắp sau lung, thẩn thức tản, ra có thể bao phủ toàn bộ Đông Thắng Đại Lục, thậm chí kéo dài tới Ngoại Hải Vực.
Lẩn đẩu tiên, hắn phát hiện ra không gian nhân giới thật sụ nhỏ bé.
Vô sổ không gian cùng loại Đông Thắng Đại Lục gộp lại, hình thành Phàm giới, một trong thất giới.
^VY
Phàm giới mênh mông, Đông Thăng Đại Lục chính là cô hương cùa hăn.
Khi hoàng hôn dẩn buông xuống. Dương Phàm ỡ trên tầng mây, nhin thấy một nam nhân với áo trắng như tuyết, trên tay nắm một thanh đoạn kiếm, thân hình cao ngạo, như hòa vào trời chiêu...
Mặt trời lặn ớ phía Tây.
Yên tĩnh, thê lương, trống trãi...
Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một cỗ cộng minh khe khẽ.
Trên tầng mây. nam nhân với áo trắng nhưtuyết. trên tay cẩm một thanh đoạn kiếm, thân hình cao ngạo, như hòa vào trời chiều...
Phụ cận đại điển phi thăng, có không ít kẻ nhin tới cảnh tượng này, tâm thẩn không hiểu mê thất.
- Người kia... Hình như là Vô Song... Kiếm Tổ!
Một lão yêu tu Độ Kiếp Kỳ nhin chằm chẳm nam nhân áo trắng, bộ dáng nghi nghi bất định.
Cũng giống như Tiên Hồng Đạo Tổ, Vô Song Kiếm Tổ cũng là cường giả thẩn thoại vừa quật khới trong gần ngàn năm nay, bễ nghễ nhân giới, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ.
Hai đại nhân vật truyển kỳ này uy danh kinh sợ thiên cổ, dấu chân bước khắp đại lục, từ nội lục đi ra ngoại hải.
Có thể nói nhân giới Tu Tiên Giới không ai khôngbiết, không ai không hiểu.
So sánh ra. Vô Song Kiếm Tổ càng thêm thẩn bí, mỗi lẩn hiện thân đa phẩn đểu là khiêu chiến cường giả tuyệt thế. từng bước tiến lên nhân giới đinh.
- Quả nhiên là hắn...
Một vị Tán tiên lục kiếp ánh mắt nhìn chẳm chẳm Vô Song, khi ánh mắt giao nhau cả người nan rẩy, như bị sét đánh, vẻ mặt sợ hãi.
-Nghe nói Vô Song Kiếm Tổ từng kề vai sát cánh với Tiên Hồng Đạo Tổ, hai người liên thủ, thiên hạ vô địch!
- Nhưng nghe nói giữa hai người vừa là địch vừa lạ bạn, còn từng ước định đánh một trận.
- Ha ha ha... Việc này không giả! Ngày ấy ỡ Yêu Hoàng Cảnh, Vô Song Kiếm Tổ và Tiên Hồng Đạo Tổ từng ước hẹn đánh một trận, đại khái là sau khi Huyết Nhật Điện mớ ra...
XV
- Như vậy, giữa hai nhân vật đại chí tôn này sẽ không thể tránh khòi một trận chiến sao?!
Không ít người lúc này bị thiên địa dị tượng gâv kinh hãi, đại năng giả đểu bấm đổt tay suy tính.
ở một hải vực dữ dội cách rất xa nơi này.
Vân Tiên Đảo.
- Đứng ớ nhân giới đinh, một trận chiến này chi sợ là một loại số mệnh.
Tư Đồ trưởng lão bấm đốt ngón tay, trên bàn tay kia là một chiếc quạt lông khẽ vẫy, trong mắt tràn đầy trí tuệ mà tang thương.
Bên cạnh hắn, Tửu Kiếm Tiên Lý trưởng lão không ngờ còn đứng đó.
Hô~~~
Hắn há miệng, một mảnh mùi rượu thom phúc đủ khiến tu sĩ cao nhất sav túy lúv, árih mắt lộ vẻ chờ mong:
- Trăm năm qua, ta vẫn bế quan tham ngộ, chưa từng phi thăng, hon phần nửa nguyên nhân chính là đê chờ đợi chứng kiến trận chiến này!
Sau khi diệt sát Kiếm Hoàng, Vô Song nghiễm nhiên trở thành vương giả kiếm đạo đệ nhất nhân giới, không lâu sau được tôn là Vô Song Kiếm Tổ.
Chẳng những hắn bị kiếm ý áp bách, trong phạm vi toàn bộ nhân giới, những đại năng giả có tu vi ngoài Độ Kiếp trung kỳ đêu cảm thấy kinh hãi đảm chiến.
- Đây là loại kiếm đạo nào?! Có thể khiến kiếm ý bản thân thông suốt khắp thiên địa nhân giới?!
Trên mặt Tửu Kiếm Tiên Lý trường lão lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Thượng thiên hạ địa. vũ nội đệ nhất, thiên ha Vô Song... Ta cũng từng nghe qua truyền thuyâ về nó.
Ánh mắt phần thân Đại Đế trầm tĩnh nói:
- Nếu có thể gia nhập liên minh Vô Song, "Đoạt thiên kế hoạch" có thẳng chắc thắng thêm mấy thành! Chi là Huyết Nhật Điện không đủ hấp dẫn nó vào!
- Chúng ta ngồi chờ trò hay thôi!
Nam tử này vô cùng hưng phấn.
Kiếm ý và chiến ý của Vô Song xuyên qua bầu trời nhất giới, làm cho tất cả đại năng giả cùa nhân giới đều cảm nhận được.
Thậm chí có một sổ tiên nhân còn ớ lại hạ giới, cảm nhận được cỗ kiếm ý này thi kinh hãi vô cùng:
- Vô Song... Là Vô Song trong truyền tHuyết...
- Vô Song a, một trăm năm qua ngươi lại đột phá nhu thếnào, không ngờ kiếm ý lại thôi phát tới nông nồi này!? Không gian nhân giới này đã không thể cất chứa ngươi được nữa rồi!
Dương Phàm cảm nhận được một cỗ chiến ý như hòa cùng khắp nhân giới.