Sấm sét từ trên cửu thiên giáng xuống Lôi Chấn Tử, ngài ta đưa Thiên Khiển lên cao tiếp lấy thu hết lôi oanh vào đầu búa. Thiên Khiển rung lắc dữ dội kèm theo những tia sét đầy uy lực. Cảnh tượng này làm Viên nhớ đến Thor, một trong các thành viên của Avenger trong bộ phim cùng tên. Có điều Lôi Thần chỉ khác Thor một chỗ, là ngài ta buộc phải dùng Kinh Tà để tiếp thụ sấm chớp từ Thiên Khiển rồi phóng thích ra ngoài.
Viên liếc mắt sang nhìn Đức “máy ủi”, bây giờ đã đến lúc thực hiện giai đoạn hai của kế hoạch. Đức “máy ủi” vận chân khí Vô Hải Khí Lượng Quyết đệ cửu tầng, mức độ cao nhất của bộ nội khí trấn môn chi bảo phái Chính Nhất. Tiếp đó, Đức “máy ủi” áp hai tay vào lưng Viên truyền chân khí, một nguồn nội khí ào ạt tiến vào cơ thể Viên, quán thông toàn bộ kinh mạch rồi lan khắp cơ thể. Viên bắt đầu theo khẩu quyết Vô Lượng Khí Hải Quyết mà Vũ Huy Đức đã dạy từ trước, liên tục đẩy các luồng chân khí chạy khắp cơ thể, thổ nạp khí thiên địa điều hoà dòng khí. Tại sao họ lại làm vậy?
Nói đúng hơn, đây là phát hiện của Tiêu Xuân Phú từ cách đây vài tháng trước. Trong một lần Huy và Viên thực chiến trong buổi học của Thác Trung tướng quân, Phú đã đến xem khả năng của hai học trò mình đến đâu. Viên giao đấu khả năng dùng thổ thuật với Thác Trung, do dùng sức quá độ nên dẫn đến cạn sức ngã gục xuống đất. Tiêu Xuân Phú âm thầm truyền cho Cao Kim Viên ít nội khí Vô Lượng Khí Hải Quyết giúp Viên hồi phục thể lực. Dĩ nhiên Phú giấu nhẹm việc này nên Viên không hề biết mình được truyền khí công. Nào ngờ tác dụng phát huy ngoài dự kiến, Viên nhờ có chân khí Vô Lượng Khí Hải Quyết hỗ trợ bỗng khả năng sử dụng thổ thuật bạo tăng, lấn át cả thổ thuật của Thác Trung tướng quân.
Tuy nhiên, tác dụng của chân khí khó duy trì lâu, chỉ ít lúc sau khả năng thổ thuật của Viên mất đi tác dụng đã bại dưới tay của Thác Trung. Lúc bấy giờ, Tiêu Xuân Phú đã nhen nhóm ý tưởng dạy cho Huy và Viên nội khí để tăng thêm sức chiến đấu.
Hiện tại, Phú đã đưa ra một đề nghị khá táo bạo, đó là nhờ Vũ Huy Đức sử dụng Vô Hải Khí Lượng Quyết đệ cửu tầng, liên tục tống truyền nội khí vào cơ thể của Viên giúp nó sử dụng thổ thuật lên tầng thứ mới. Viên sau khi nhận nguồn khí lực ào ạt như sóng nước, hít thở đẩy sức thét lớn:
_ Thổ chi thuật! Thổ mệnh! Thổ Giáp Nhị Thập Tam Tầng!
Lại nhớ đến lúc trận đánh với Lạc Long Quân ở kênh Tàu Hủ, Kim Quy Vương sử dụng Thổ Giáp Thập Tầng tạo nên quả cầu đất mười tầng đỡ các đòn công kích thuỷ long của Lạc Long Quân. Thổ Giáp Thập Tầng kiên cố và chắc chắn đến nỗi nhất thời ba khắc Lạc Long Quân không thu thập được Kim Quy Vương.
Lúc này, Đức “máy ủi” liên tục thôi động nội khí đẩy khả năng sử dụng Thổ thuật của Viên lên tầm cao mới, sử ra một đòn Thổ Giáp Nhị Thập Tam Tầng uy lực gấp đôi khả năng của Kim Quy Vương. Lôi Chấn Tử ở phía trên bán không lộ vẻ kinh ngạc trước sức mạnh kinh tuyệt bá giả của Viên:
_ Lợi hại! Quả nhiên không phải hổ phụ sinh khuyển tử! Mi xem ra sẽ còn tiến xa hơn cha mi rất xa đấy! Được, để xem mi có bao nhiêu bản lĩnh!
*Đùng* *Đùng* *Đùng*
Lôi Chấn Tử dồn hết sức mạnh vào Thiên Khiển, giáng một đòn mạnh vào Kinh Tà, giáng sấm sét trên cao đánh thẳng vào quả cầu đất hai mươi ba lớp ở dưới. Sấm sét phá từng lớp đất một tiếp tục tiến vào trong quả cầu đất, sức mạnh như bạo vũ không gì có thể cản nổi. Ban đầu chỉ năm, rồi sau đó mười, rồi mười lăm lớp đất bị đánh nát bung bét ra. Ở phía trong, Đức “máy ủi”, Viên và Huy đổ mồ hôi đầy kinh sợ, họ sợ sấm sét sẽ đánh đến ba người ở trong. Đến lớp đất thứ hai mươi, thế sấm sét bắt đầu giảm lại đã thấy rõ, những tia sét không còn tạo ra những tiếng giật chớp đùng đùng điên tai nhức óc cả một vùng trời.
_ AAAAAA
_ Thổ thuật! Thổ Chi Lưu!
Đến khi tầng lớp cuối cùng vỡ ra lả chả thành từng mảnh, sấm sét đánh thẳng vào cơ thể Vũ Huy Đức khiến anh ta phải gào lên đau đớn ngã gục xuống đất. Uy lực từ sấm sét khiến cơ thể anh ta bốc cháy thành ngọn đuốc sống lăn lộn trên nền đất. Viên không chậm trễ đưa tay điều khiển một dòng Thổ Chi Lưu đầy đất cát bay thẳng vào Đức “máy ủi” dập tắt ngọn lửa. Chỉ vỏn vẹn chưa đến một phút, ngọn lửa ngùn ngụt hàng trăm độ trên cơ thể Đức “máy ủi” bị khống chế hoàn toàn, xem ra Thổ Giáp Nhị Thập Tam Tầng của Cao Kim Viên đã khống chế uy lực thiên lôi xuống mức tối thiểu.
Vũ Huy Đức khó nhọc ngồi dậy, chân xếp bằng an toạ chắp tay vận khí, điều khiển dòng chân khí trị thương toàn thân. Tuy nói là Viên đã hạn chế uy lực từ Lôi Thần, uy lực của sấm sét từ thiên ngoại rất khó nuốt trôi đối với người thường. Thân máu thịt chịu bị điện giật còn chịu không thấu, huống hồ gì lúc thiên lôi đánh tới Đức “máy ủi” còn đang tận lực truyền chân khí cho Viên mà bỏ luôn việc vận khí hộ thân.
Lôi Chấn Tử hoàn toàn bị chấn kinh! Dẫu rằng Ngài ta đã bị Tiêu Xuân Phú “phong toả” đi ba thành công lực, nhưng với bảy thành sức mạnh còn lại Ngài ta tự tin sẽ dễ dàng thu thập được những kẻ phàm nhân vọng tưởng kia. Rõ ràng, xuyên suốt lịch sử khi nhân loại khi bị dồn vào đường cùng, họ luôn có sức phản kháng mạnh mẽ vượt ngoài tưởng tượng của Thần tộc.
Lôi Chấn Tử cảm thấy xấu hổ và phẫn nộ vì kết quả không như mong muốn! Đáng lẽ Vũ Huy Đức phải chịu đủ ba lần lôi tru để vĩnh bất siêu sinh nhưng nay chỉ còn một lần. Dẫu cho hắn có trúng đòn lần này thì cùng lắm chỉ bị thịt cháy nát tan, còn hồn phách vẫn còn cơ hội đầu thai kiếp khác. Thôi thì vẫn còn cơ hội cuối, lần lôi tru cuối cùng để giữ lại thể diện
Ngài ta trầm ngâm nhìn ba tên Nhân tộc nhỏ bé phía dưới, bây giờ chỉ còn một lần lôi tru nên Ngài ta bắt buộc phải thành công. Trong đầu Lôi Thần liên tục suy nghĩ biện pháp có thể chắc chắn lần lôi tru này có thể diệt tận Vũ Huy Đức. Hiện tại trong quân bài của đối phương, bọn chúng còn trong tay một gã tự nhận là hậu kiếp của Lạc Long Quân thực lực thế nào còn chưa rõ.
Ban đầu, Lôi Chấn Tử còn nghĩ bọn Đức “máy ủi” nói phét để hù dọa, nay gã Cao Kim Viên đã chứng thực thân phận hắn thì kẻ Lạc Long Quân hậu thế kia ắt chắc cũng không phải là giả. Mắt vừa liếc xong Huy, Lôi Thần lại chú ý đến Tiêu Xuân Phú đang thỉnh linh ba phần sức mạnh của mình. Một ý nghĩ loé lên trong đầu Lôi Chấn Tử rồi Ngài ta nhoẻn miệng cười đắc ý:
_ Sao ta sơ suất thế nhỉ!
*Vút* *Bốp*
Lôi Thần vừa dứt lời, Ngài ta lập tức động thân như điện xẹt lao thẳng về nơi Tiêu Xuân Phú đang đứng. Huy biết mọi chuyện không ổn, nó cũng động thân lao về phía Phú. Tiếc thay, tốc độ của Lôi Chấn Tử vốn nhanh hơn Huy rất nhiều, Ngài ta chớp mắt đã lao đến trước mặt Phú. Phú không nghĩ nhiều vội động thủ tung một đấm về Lôi thần. Cú đấm bị Ngài ta dễ dàng dùng tay gạt đi hoá giải, Ngài ta đảo người ra sau lưng Phú, tung một thủ đao vào sau gáy khiến Phú ngã ra bất tỉnh tại chỗ
_ Anh Phú!
_ Yên tâm! Bổn thần chỉ đánh hắn bất tỉnh! Giờ thì.....toàn lực nhé! Hahahahahaha
Lôi Chấn Tử sau khi hạ gục Phú, Ngài ta đắc ý cười thật to rồi nhẹ nhàng nhún người bay lên không trung. Đức “máy ủi” biết xem ra lần này khó mà xoay chuyển tình thế. Anh ta đang bị trọng thương bởi đòn lôi tru ban nãy, công lực mạnh nhất cũng chỉ lên được đệ ngũ tầng. Viên không có Vô Lượng Khí Hải Quyết bổ trợ chắc chắn không chịu nổi một đòn sét toàn lực của Lôi Chấn Tử. Hi vọng lúc này xem ra chỉ còn có thể dồn vào Huy. Chu Võ Đức Huy cũng biết hiện tại chỉ còn có mình là hi vọng duy nhất hóa giải nguy cơ, Huy vội chắp tay bắt quyết lên trán, miệng khẩn trương khấn:
_ Đệ tử Chu Võ Đức Huy, đệ tử chân truyền đời 19 của Tôn Tiên phái. Đệ tử xin thỉnh Lạc Long Quân đại giá quang lâm, giúp đệ tử trừ diệt tà ma giúp kẻ yếu thế.
Họa Linh phù Tiên sư Tổ sư chứng giám.
Án Thiên linh linh.
Án Địa linh linh.
Ngã linh Thần phù lai ứng hiện.
Án Thiên viên – Địa phương – Thập nhị công chương.
Đáp lại lời khấn của Huy là sự im lặng! Không hề có một dấu hiệu nào cho thấy nguyên thần Lạc Long Quân nhập vào Huy. Thật ra, từ đầu trận đấu đến giờ, Huy đã không ít lần âm thầm khấn chú văn mời Lạc Tổ nhập thân nhưng bất thành. Lần này nó cố đọc to chú văn hi vọng Lạc Long Quân sẽ đáp lại lời thỉnh cầu. Huy bắt quyết cố khấn thêm lần nữa trong hi vọng Lạc Tổ sẽ ứng hiện như lần trước:
_ Đệ tử Chu Võ Đức Huy, đệ tử chân truyền đời 19 của Tôn Tiên phái. Đệ tử xin thỉnh Lạc Long Quân đại giá quang lâm, giúp đệ tử trừ diệt tà ma giúp kẻ yếu thế.
Họa Linh phù Tiên sư Tổ sư chứng giám.
Án Thiên linh linh.
Án Địa linh linh.
Ngã linh Thần phù lai ứng hiện.
Án Thiên viên – Địa phương – Thập nhị công chương.
Bỗng nhiên, không gian trước mắt Huy đột nhiên tối đen lại, cơ thể không tự chủ bị kéo bay đi. Huy bay xuyên qua màn đêm trước khi bị vật như một bao cát rơi xuống đất. Ngẩng đầu lên, Huy mừng rỡ khi thấy một nhân ảnh quen thuộc mà nó tìm kiếm: Lạc Long Quân. Ngài ta đang ngồi trên toạ kỷ bằng đá, tay chống cằm nhìn Huy còn miệng thì ngáp ngắn ngáp dài:
_ Lạc....Lạc Tổ!
_ Mi tìm bổn vương sao?
_ Ngài giúp con với!
_ Giúp mi đánh với con chim sét kia à?
_ Đúng! Đúng! Ngài mau nhập con!
_ Hầy! Ta có nhập mi cũng không phải đối thủ hắn đâu!
_ Không! Con chỉ cần đỡ đòn lôi tru của Lôi Thần! Ngài chỉ cần cho con mượn ba.....không, năm thành sức mạnh là đủ!
_ Cũng không có khả năng!
_ Tại sao? Chẳng lẽ Ngài kém hơn Lôi Thần?
_ Dĩ nhiên là không! Con chim ấy bổn vương thừa sức vặn đầu nếu….. (Lạc Long Quân bỗng trầm ngâm)
_ Nếu gì Lạc Tổ?
_ Nếu hắn không có Thiên Khiển và Kinh Tà! Sấm sét là đại kỵ của bổn vương!
_ Hở???
_ Ta cũng không hiểu! Nhưng khi ta sinh ra thiên lôi đã là thiên địch của ta! Ta năm xưa bại trận dưới tay Thuỷ Tinh cũng là do Thần Đế dùng lôi oanh đả bại!
Huy ngớ người ra chưng hửng! Giờ Huy mới nhớ ra lần trước mặc cho Hoả Long dùng hoả công và Thác Trung dùng thổ thuật tấn công thế nào cũng không làm gì được Lạc Long Quân, nhưng Y Văn thỉnh thần Sấm Indra tung một đòn lôi công đã đả bại Lạc Tổ một cách dễ dàng. Nghĩ lại thì cũng rất có lý! Nước vốn là thứ dẫn điện tốt, Lạc Long Quân mệnh kỹ lại là thuỷ thuật. Thảo nào Lạc Long Quân dễ dàng bị Indra đánh bại, trong khi Y Văn từng khẳng định mình chỉ dùng cùng lắm được ba phần sức mạnh của Indra.
Phen này thì gay go to rồi! Vốn nghĩ có Lạc Long Quân trợ chiến sẽ có hi vọng thành công, nào ngờ thuỷ thuật của Ngài ta lại kỵ lôi tru của Lôi Chấn Tử. Huy bóp trán suy sụp, đầu cố gắng nghĩ ra phương án nào đó giải quyết vấn đề.
Trong khi nguyên thần của Huy đang gặp gỡ Lạc Long Quân, Lôi Chấn Tử ở hiện thực đang chăm chú quan sát xem gã Lạc Long Quân hậu kiếp đang tính bày trò gì, hắn thỉnh Lạc Long Quân hiện thân sao lại nhắm mắt đứng yên bất động. Bỗng Lôi Thần nhoẻn chiếc miệng chim cười thích thú như đã hiểu ra vấn đề:
_ A! Ta hiểu rồi! Long Tộc vốn sợ sấm sét! Haha, xem ra tên Lạc Long Quân không hiện thân đâu! Vũ Huy Đức! Giờ chết mi đã đến!
Huy vẫn còn bất động, Đức thì vẫn đang trị thương còn sức mạnh của Viên không có nội khí bổ trợ xem như không có khả năng chịu đòn. Đức “máy ủi” thở dài, hai tay vỗ mạnh đẩy cả Viên lẫn Huy ngã ra một đoạn xa rồi hiên ngang đứng dậy, mắt nhắm lại hướng về phía Lôi Thần, xem ra Đức “máy ủi” đã chấp nhận số phận nghiệt ngã của mình. Lôi Thần đang tụ thiên lôi từ thiên ngoại nhìn thấy lòng cũng không khỏi không bội phục:
_ Mi bản lĩnh lắm! Ta kính mi một sét này!
_ Mời Lôi Thần!
Lôi Chấn Tử tụ đủ sấm sét vào đầu Thiên Khiển, hít một hơi đầy dồn mười thành sức giáng vào Kinh Tà, bỗng ngài ta thét lên đầy đau đớn. Vũ Huy Đức ngạc nhiên mở mắt xem chuyện gì đã xảy ra, anh ta thấy Lôi Chấn Tử đang ôm bàn tay trước đó còn đang cầm Kinh Tà xuýt xoa, miệng thổi liên tục hòng giảm đi đau đớn. Đức “máy ủi” vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì anh ta thấy Huy đang lơ lửng sau lưng Lôi Thần, tay đang cầm Kinh Tà của Lôi Chấn Tử, miệng mỉm cười đầy bá khí: _ Tiểu Lôi! Đã lâu không gặp mi!