Tiên Môn

Chương 269: Người người lo lắng



Người phản ứng nhanh nhưng dị biến xảy ra nào có chậm. Ngay khi tiếng kinh hô của Dương Tiểu Ngọc vừa cất lên thì bên dưới mặt đất, một trận bạo động cũng liền phát sinh. Cùng với thanh âm sụp đổ, chỉ trong nháy mắt toàn bộ Hoá Long Trì đã bị dìm xuống. Phương viên trăm thước lúc này chính thức biến thành hố sâu...

Kiến trúc, cảnh vật đã vậy, bằng xét tới con người... Tình huống lại càng thêm tồi tệ. 

Đồng ý là đám người Đồ Tự, Tô Đông Vũ đã phản ứng rất nhanh đấy, nhưng dù nhanh hơn nữa thì kết quả cũng sẽ không khác đi đằng nào. Bởi lẽ, thứ được tạo ra từ sau trận động đất, nó há đâu chỉ đơn giản là một cái hố sâu. Bên trong cái hố này vốn dĩ có chứa đựng huyền cơ.

Đó... là một thông đạo không gian.

Vừa rồi, chính thông đạo không gian này đã tạo nên một hấp lực cực lớn, đem đám người Đồ Tự, Tô Đông Vũ hút vào bên trong. Thậm chí cả Dương Tiểu Ngọc, Lăng Tiểu Ngư, Chu Đại Trù - những người tưởng đã an toàn tránh thoát, lúc này cũng đang bị hấp lực kia hút xuống. 

Trong tư thế tay nắm lấy tay, Chu Đại Trù cố gắng giữ lại Lăng Tiểu Ngư ở phía dưới và níu kéo Dương Tiểu Ngọc ở phía trên. Dáng vẻ vô cùng khẩn trương, hắn nói lớn: "Tiểu Ngư! Ngươi nắm chặt lấy, đừng có buông tay!".

Ngước lên, hắn hỏi gấp: "Tiểu Ngọc, ngươi có thể tăng thêm lực đạo không?!".

Đối với câu hỏi ấy, Dương Tiểu Ngọc đã chẳng hồi đáp. Đơn giản bởi câu trả lời đang rành rành ra đó rồi. 

Cỗ hấp lực phát ra từ thông đạo không gian kia, nó kỳ dị vô cùng. Trước nó, đạo thuật của nàng gần như đều bị vô hiệu hoá hết cả. Hiện tại, Dương Tiểu Ngọc nàng còn chống đỡ được đã xem là may mắn lắm rồi. 

...

Thực tại phũ phàng như thế đấy. Hai chữ "may mắn", thực chất chỉ là xui xẻo. 

May mắn ư? Nếu thực may mắn thì lúc này, mấy người Dương Tiểu Ngọc nàng đâu có mắc kẹt ở đây, đâu có bị hút vào bên trong thông đạo thần bí kia. 

Đúng vậy. Sau một hồi cố gắng chống đỡ, ra sức thoát thân nhưng không thành thì hiện tại, ba người Dương Tiểu Ngọc, Lăng Tiểu Ngư, Chu Đại Trù đều đã nối gót các vị sư huynh sư tỷ của mình, bị thông đạo nuốt chửng cả rồi.

...

...

Hoá Long Trì phát sinh dị biến, đấy tất nhiên là chuyện hệ trọng. Ngay lúc vừa nhận được báo cáo của những đệ tử làm nhiệm vụ canh gác thì chưởng môn nhân Cơ Thành Tử đã lập tức chạy đến ngay. 

Vừa trông thấy hắn, Trần Túc - kẻ có vai vế cao nhất trong đám đệ tử - liền cung kính cúi đầu: "Tham kiến chưởng môn".

Bỏ qua màn chào hỏi, Cơ Thành Tử hỏi ngay: "Mọi chuyện là thế nào? Mau nói rõ cho ta nghe".

Dám đâu chậm trễ, Trần Túc nhanh chóng tường thuật: "Hồi bẩm chưởng môn, chi tiết cụ thể đệ tử cũng không rõ. Lúc đó đệ tử đang canh gác ở bên ngoài thì đột nhiên nghe thấy thanh âm bạo động phát ra từ bên trong, dạ ngờ vực nên đệ tử đã lập tức chạy vào xem thử. Thời điểm đệ tử đến nơi thì mới hay Hoá Long Trì đã bị nhấn chìm...".

Tay chỉ vào cái hố sâu trước mặt, Trần Túc nói tiếp: "Lúc ấy đệ tử thấy từ bên trong hố không những có linh quang chói lọi mà còn tuôn ra một cỗ lực lượng kinh người. Chính cỗ hấp lực khủng khiếp ấy đã đem Đồ Tự sư huynh cùng các sư đệ, sư muội hút xuống...".

"Hấp lực?".

Tâm tư máy động, Cơ Thành Tử chuyển di tầm mắt, triển khai đạo thuật...

Vài chục giây sau.

Cơ Thành Tử đem pháp nhãn thu hồi, quay sang Trần Túc, hỏi: "Cỗ lực lượng kinh người mà ngươi nói biến mất từ khi nào?".

"Hồi bẩm chưởng môn, sau khi người cuối cùng là Dương sư muội bị hút xuống thì cỗ lực lượng kia cũng liền biến mất".

Cơ Thành Tử thoáng trầm ngâm, suy tư hồi lâu thì hỏi tiếp: "Trần Túc, trừ bỏ cỗ lực lượng kia ra thì ngươi còn thấy gì khác nữa không?".

Vẻ mặt thành thật, Trần Túc lắc đầu: "Thưa chưởng môn, tất cả những gì đệ tử biết đều đã nói hết".

...

"Trần Túc".

"Vâng, chưởng môn".

"Ngươi lập tức đi thông tri cho bốn vị phong chủ, mời họ tới đây".

"Đệ tử đã rõ".

...

...

Vâng lệnh Cơ Thành Tử, Trần Túc cấp tốc lên đường. Thời điểm hắn đem tin tức truyền đạt, các vị phong chủ bốn người như một, ai nấy đều cả kinh thất sắc, vội vàng chạy đến hậu sơn Kim Kiếm Phong ngay. 

Chẳng khẩn trương sao được khi mà những người mất tích, bọn họ đều là tinh anh của môn phái. Tương lai, bọn họ sẽ trở thành trụ cột của Thiên Kiếm Môn này đấy. 

Mang theo tâm trạng vô cùng tồi tệ, Lăng Thanh Trúc, Lý Ngọc Thường, Dịch Bất Dịch, Ngọc Vân Tử, bốn vị phong chủ phóng thẳng một mạch về phía Hoá Long Trì. 

Ngay khi vừa đáp xuống, Lăng Thanh Trúc liền áp sát Cơ Thành Tử, hỏi gấp: "Sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?".

"Thanh Trúc, muội hãy bình tĩnh".

Đợi cho tất cả đều đã an vị xong, Cơ Thành Tử mới bắt đầu đem sự tình kể rõ đầu đuôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.