Tiên Môn

Chương 795: Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn



"Tham kiến Ngọc sư tỷ".

Tại Nghênh Khách Đường, một lão giả mái tóc hoa râm, niên kỷ lục tuần hướng Ngọc Vô Tâm hành lễ. Tuy rằng hắn nhập môn sớm hơn, tuổi cũng cao hơn nhưng bởi do tu vi thua kém nên chuyện hắn phải khép nép cúi đầu vốn chẳng có gì lạ. Đây là quy tắc của tu tiên giới, cảnh giới ai cao, nắm đấm ai to thì kẻ ấy làm lão đại. 

Lấy phận trưởng bối Ngọc Vô Tâm khẽ gật đầu coi như đáp lại. 

"Lương sư đệ, có loại đan dược cao cấp nào khách nhân muốn nhờ cậy bổn các luyện chế không?".

"Hồi sư tỷ, đan dược cao cấp được khách nhân nhờ cậy từ tháng trước có năm loại, song tất cả đều đã được các vị trưởng lão tiếp nhận yêu cầu".

Đến muộn rồi. Trong lòng Ngọc Vô Tâm có chút thất vọng. 

Dường như cũng nhìn ra tâm tình không vui của Ngọc Vô Tâm, Lương Kính nhanh chóng nói tiếp: "... Ngọc sư tỷ, mặc dù đan dược cao cấp tháng trước đã hết nhưng tháng này vừa mới tiếp nhận một yêu cầu".

Hưm?

Ngọc Vô Tâm vốn đã tính đi, giờ nghe vậy thì dừng chân, hỏi: "Là loại đan dược cao cấp gì?".

"Thưa sư tỷ, là Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn." Lương Kính đáp.

Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn? Trong đầu Ngọc Vô Tâm nhanh chóng hiện lên thông tin về loại đan dược này. Đây là một loại linh đan phẩm cấp rất cao, khá khó luyện, thậm chí cho dù là sư tôn Cầu Bất Nhận của nàng ra tay, xác suất nắm chắc cũng chỉ khoảng năm thành mà thôi. 

"Đã có vị trưởng lão nào xem qua chưa?".

"Thưa sư tỷ, Chung trưởng lão, Đường trưởng lão, Lâm trưởng lão, Hà trưởng lão đều đã xem qua nhưng không có ai tiếp nhận".

"Khách nhân đem đến mấy phần tài liệu?".

"Thưa sư tỷ, tất cả hai phần".

"Ra là vậy".

Bây giờ thì Ngọc Vô Tâm đã hiểu vì sao không có ai tiếp nhận yêu cầu. Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn quá khó luyện, muốn từ hai phần tài liệu mà cho ra được thành phẩm cũng chẳng phải dễ. Nắm chắc hoạ may tam đại trưởng lão cùng sư tôn Cầu Bất Nhận của nàng. Song lúc này sư tôn của nàng lại đang bế quan, phần tam đại trưởng lão thì năm thuở mười thì mới lộ diện một lần. 

"Lương Kính, khách nhân nhờ luyện chế Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn này là ai?".

"Là Thái Hạo - thiếu môn chủ của Hải Long Môn, thưa sư tỷ. Hiện giờ y đang ở tại phòng khách chờ đợi. Sư đệ đang tính cho người báo lại là tạm thời trong các không ai tiếp nhận yêu cầu này". 

"Nếu vậy cứ để ta đến gặp hắn đi".

"Sư tỷ, ý tỷ là...?".

Ngọc Vô Tâm nhếch môi không nói, hướng nghênh khách phòng đi đến. 

...

Bên trong phòng khách trang nhã lúc này có bốn vị khách nhân đang ngồi. Tất cả đều là nam nhân, trong đó ba người mặc y phục giống nhau, đều là lam y, chỉ duy nhất một người mặc bạch y. Người này niên kỷ khoảng độ ba tám bốn mươi, làn da rám nắng, mặt mày cương nghị, chính là Thái Hạo - thiếu môn chủ Hải Long Môn. 

Nói một chút về Hải Long Môn này. Ở đất Trung Châu, Hải Long Môn cũng được coi là một đại thế lực, trong môn phái có không dưới bốn vị cao thủ Linh châu kỳ toạ trấn. Bình thường Thái Hạo ra ngoài hành sự, hầu hết ai nấy cũng đều nể mặt. Xưa giờ hầu như chỉ có người khác cầu hắn chứ không có chuyện Thái Hạo hắn đi cầu người khác. Tuy nhiên lúc này, hắn lại không thể không hạ mình cầu cạnh Phiêu Hương Các. 

Số là mấy hôm trước, thân muội của hắn là Thái Ngọc ra ngoài rèn luyện, chẳng may chạm trán Huyết Ma Xà, bị trúng xà độc khiến cho tính mạng lâm nguy. Thời điểm phản hồi tông môn thì chất độc đã ngấm vào lục phủ ngũ tạng, giải dược bình thường không thể hoá giải được nữa. Theo lời sư trưởng trong môn thì phải có Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn mới hy vọng cứu được.

Đối với đứa muội muội duy nhất này Thái Hạo vẫn hết mực thương yêu, làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn. Hắn dốc hết bổn sự, không tiếc bỏ ra đại giới để thu thập các loại tài liệu luyện chế Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn. 

Tại sao lại không mua đan dược thành phẩm ư? 

Nếu có người bán thì Thái Hạo hắn cũng đã mua rồi. Khổ nỗi... Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn quá trân quý, ngươi muốn mua cũng chẳng có ai bán để mà mua. Nói gì đan dược thành phẩm, chỉ các loại tài liệu để luyện chế đan dược thôi, muốn gom đủ cũng đã rất khó khăn rồi. Nếu không phải nhờ vào hậu trường là Hải Long Môn cùng các mối quan hệ của mình, Thái Hạo hắn e còn lâu mới thu thập đủ. 

Nhưng khó khăn nào đã hết. Để từ một mớ tài liệu biến thành đan dược thành phẩm thì phải cần trải qua chế luyện. Mà muốn luyện chế thành công Cừu Hoa Ngọc Lộ Hoàn chỉ với đúng hai phần tài liệu, đòi hỏi luyện đan sư phải có trình độ cực cao. Đan sư như vậy, thiết nghĩ tại Ô La này cũng chỉ mỗi Phiêu Hương Các mới có. Song, đối với sự cậy nhờ này của hắn, Phiêu Hương Các liệu có đồng ý tiếp nhận không?

Thái Hạo hắn nghe nói luyện đan sư hầu hết đều là những kẻ tính tình kì dị, cho dù nguyện trả phí cao bọn họ cũng chưa chắc đồng ý ra tay. Huống chi đây lại là Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn - thứ đan dược vô cùng khó luyện...

Thấp thỏm không yên, Thái Hạo bảo trì im lặng, ngồi trên ghế chờ đợi. Hắn mong sẽ nhận được một câu trả lời tốt đẹp từ Phiêu Hương Các. 

Một đỗi sau, khuôn mặt Thái Hạo lần đầu tiên ngẩng lên, kế đấy thì đứng dậy. Hắn nhìn cô gái trẻ vừa mới tiến vào phòng, rất nhanh liền nhận ra thân phận. Tuy hắn và đối phương trước đây chưa từng gặp gỡ nhưng hình ảnh của đối phương thì hắn đã được xem qua. 

Nàng chính là Ngọc Vô Tâm - thiếu chủ của Phiêu Hương Các. 

"Vị này hẳn là Thái Hạo huynh?" Ngọc Vô Tâm hướng Thái Hạo nói.

Thái Hạo cũng ôm quyền hoàn lễ: "Tại hạ Thái Hạo, hân hạnh diện kiến Ngọc thiếu chủ".

"Ngọc thiếu chủ? Thái Hạo huynh nếu không phiền cứ gọi ta Ngọc đạo hữu là được rồi. Hai tiếng "thiếu chủ" ta nghe không quen". 

Ngọc Vô Tâm chẳng định vòng vo, trực tiếp đi vào chính đề: "Ta nghe nói Thái Hạo huynh đến Phiêu Hương Các nhờ luyện chế Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn?".

"Đúng vậy." Thái Hạo gật đầu: "Không biết quý các...?".

"Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn là đan dược cao cấp, rất khó luyện chế. Với hai phần tài liệu của Thái Hạo huynh, người nắm chắc luyện chế thành công thật sự không nhiều. Ngoại trừ tam đại trưởng lão cùng sư tôn của ta ra thì những người khác khó lòng đảm bảo. Lúc nãy đã có vài vị trưởng lão xem qua yêu cầu của đạo hữu nhưng không ai dám tiếp nhận. Còn về sư tôn và tam đại trưởng lão... Thật không may, hiện giờ tất cả đều đang bế quan, bận chuyện".

"Cái này...".

Khuôn mặt Thái Hạo ngập tràn lo lắng. Hắn không dễ dàng gì mới thu thập đủ tài liệu, sau đấy liền vội vàng chạy đến đây cậy nhờ luyện chế. Bây giờ lại nghe Ngọc Vô Tâm nói vậy...

Muội muội Thái Ngọc của hắn hôn mê đến nay đã được ba ngày rồi, tính mạng đang rất nguy cấp, nếu không mau có được giải dược...

"Ngọc đạo hữu, Thái Hạo khẩn cầu đạo hữu, xin đạo hữu giúp đỡ! Phần nhân tình này Thái Hạo cả đời khắc ghi!".

Mặc dù Thái Hạo nói không nhiều nhưng ẩn trong lời nói, mỗi một chữ đều là chân tâm thật dạ, tha thiết mong cầu. 

Ngọc Vô Tâm cảm thấy hiếu kỳ: "Thái Hạo huynh, quý môn đang có người bị trúng độc, tính mạng lâm nguy sao?".

Thái Hạo gật đầu: "Không giấu đạo hữu, xá muội ra ngoài rèn luyện chẳng may đụng phải Huyết Ma Xà, trúng phải xà độc, thời điểm phản hồi tông môn thì độc tố đã ngấm vào lục phủ ngũ tạng, giải dược bình thường đã không còn tác dụng, sư trưởng nói chỉ có Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn mới cứu chữa được...".

"Thì ra là vậy." Bây giờ thì Ngọc Vô Tâm đã hiểu ra tại sao Thái Hạo lại có vẻ khẩn trương, lo lắng tới vậy. 

"Ngọc đạo hữu, Thái Ngọc là đứa muội muội duy nhất của ta, ta thực không đành nhìn nó xảy ra điều bất trắc. Khẩn cầu đạo hữu trượng nghĩa ra tay cứu giúp. Phần nhân tình này Thái Hạo cả đời không dám quên, ngày sau nếu đạo hữu có chuyện cậy nhờ Hải Long Môn nhất định hết lòng tương trợ".

"Thái Hạo huynh nặng lời rồi".

Ngọc Vô Tâm cố tình lộ vẻ trầm ngâm, rốt cuộc gật đầu: "Được rồi, ta sẽ tận lực. Thái Hạo huynh hãy đem hai phần tài liệu đưa cho ta".

Thái Hạo hơi chần chừ nhưng rồi cũng làm theo, đem hai phần tài liệu luyện chế Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn giao cho Ngọc Vô Tâm. 

Thoáng kiểm tra một chút, Ngọc Vô Tâm khẽ gật đầu: "Được rồi, Thái Hạo huynh cứ ở đây chờ ta. Sau khi đan dược được luyện chế thành công ta sẽ đích thân mang đến giao cho huynh".

"Vậy xin nhờ đạo hữu".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.