Đây là ý gì, rốt cục Côn Lôn Kính muốn nói cho mình cụ thể chuyện gì?
Dư Tắc Thành bắt đầu suy đoán ti mỉ, nhưng vẫn không biết đáp án. Không biết thì thôi vậy, tiếp tục chiến. Sớm muộn gì mình cũng có thể đánh bại được ảo ảnh này, lúc ấy sẽ biết rốt cục là Côn Lôn Kính muốn gì.
Dư Tắc Thành lại tiến vào, chiến đấu, sử xuất đủ các biến hóa tinh diệu của các loại kiếm pháp, nghiền ngẫm biến hóa kiếm pháp của đối phương, chiến đấu và chiến đấu.
Ba ngươi ngày sau, Dư Tắc Thành trải qua vô số lần thất bại. Tuy rằng đối phương biến hóa kiếm pháp kiếm ý của mình tới cực hạn. nhưng Dư Tắc Thành hoàn toàn có thể nhìn thấu. Duy chỉ có một kiếm thần kỳ kia, thủy chung Dư Tắc Thành vẫn không thể nào tránh được, lần nào cũng bị một kiếm ấy giết chết.
Rốt cục một kiếm này là thế nào, vì sao lại có biến hóa này, biến hóa này là thế nào?
Dư Tắc Thành suy đoán vô số lần, hắn không tin là ảo ảnh của Côn Lôn Kính tạo ra lừa sạt mình, chắc chắn là có ý nghĩa đặc biệt với mình.
Nhất định mình có thể lãnh ngộ được nguyên lý thần kỳ của một kiếm này, nhất định có thể.
Dư Tắc Thành ôm ý nghĩ này, tiếp tục kiên trì, suy đoán từng chút, nghiên cứu phân tích từng chút.
Trên đời không gì khó, chỉ sợ kẻ có lòng.
Kiên trì, kiên trì, chỉ có kiên trì, chỉ có kiên trì.
Chỉ cần kiên trì, nhất định có thể thắng lợi.
Rốt cục tới một hôm linh cơ thoáng động, Dư Tắc Thành thầm nghĩ rằng, nếu thế giới này không thể sinh ra kiếm pháp này, vậy nó không thể là kiếm pháp của thế giới này, mà là kiếm pháp của thế giới khác.
Thế giới khác... còn có thế giới nào khác? Không ngoài Tiên Giới, một kiếm này chính là kiếm pháp của Tiên Giới.
Ý nghĩ này vừa này sinh, trong lòng Dư Tắc Thành chỉ còn lại một màng không linh kỳ ảo, lại thêm một điểm linh cơ thoáng động.
Một lực lượng kỳ dị sinh ra trong thân thể hấn, lực lượng này vô cùng phóng khoáng tự tại, giống như vân khí. hết sức thần kỳ.
Lực lượng này có thể đánh đồng với lực Thần Uy, lực Tự Nhiên mà Dư Tắc Thành lãnh ngộ, cùng một cấp bậc.
Trong lực lượng này, hết thảy ảo diệu trong thiên địa dường như phơi bày ra trước mất, trong lòng Dư Tắc Thành. Linh cơ trong lòng Dư Tắc Thành chợt lóe, đây là Tiên lực, phiêu hốt như mây, đây chính là Tiên Khí. là phần tử cơ bản nhất cấu thành Tiên Giới, là nền tàng của Tiên Nhân, là nguồn gốc sinh ra tiên bảo, là Tiên Khí không gì không làm được. Có được Tiên Khí này, có thể quét sạch hết mọi trở ngại, siêu thoát Bi Ngạn (bờ giác ngộ).
Linh cơ vừa lóe, Dư Tắc Thành lập tức bừng tinh ngộ, hiểu ra Côn Lôn Kính này muốn nói gì với mình.
Trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành cảm giác thân thể của mình chợt động, toàn thân dường như được tạo lại bằng tử kim lưu ly, phát ra hào quang tươi tấn rực rỡ, chiếu sáng thiên địa, có cảm giác thông suốt không minh.
Ý nghĩ này vừa này sinh. Dư Tắc Thành lập tức ngộ ra được nguồn gốc của một kiếm này. Hắn không nhịn được, lập tức tiến vào cánh cửa màu vàng, đánh một trận cùng ảo ảnh.
Trong không gian màu vàng kia, nhìn hàng ngàn hàng vạn ảo ảnh của mình. Dư Tắc Thành mỉm cười, vung kiếm xông lên tấn công một kiếm vào một ảo ảnh của mình.
Kiếm quang như nước, mênh mông mạnh mẽ, lập tức khắc chế hết thảy phản ứng của đối phương, đối phương lập tức xuất ra một kiếm thần kỳ như cũ.
Dư Tắc Thành xoay tay xuất ra một kiếm còn thần kỳ hơn cả đối phương, lần đầu tiên giết chết.
Kiếm này vừa ra, dễ dàng phá giải chiêu kiếm trước đây hàng trăm hàng ngàn lần hắn không thể nào phá được, giết chết ảo ảnh ngay tại chỗ.
Kiếm quang khẽ run lên. giữa kiếm quang này, Dư Tắc Thành như thăng hoa, siêu thoát, bừng ngộ.
Rất nhanh Dư Tắc Thành trở lại không gian kia, nhìn ngàn vạn ảo ảnh của mình, quát lớn:
- Lên một lượt đi!
Hàng ngàn hàng vạn ảo ảnh Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên, giống như vạn điểm hào quang, ai nấy vô cùng linh hoạt, mang theo kiếm ý sắc bén cực kỳ tấn công về phía Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành khẽ cười, xông vào giữa đám ảo ảnh. kiếm quang chớp động, phát ra từng kiếm một, toàn là kiếm kỳ dị. Vô số ảo ảnh tiêu tan dưới kiếm kỳ dị này.
Chém. chém. chém...
Hào quang vô hạn bùng lên, rất nhanh không gian trở nên quang đãng, chỉ còn mình Dư Tắc Thành đang ôm kiếm đứng trong đó. Giữa không gian trống rỗng này, sau khi chém chết hàng ngàn hàng vạn ảo ảnh. Dư Tắc Thành đã lãnh ngộ Tiên Khí.
Tiên Khí là nền tảng quan trọng nhất, là suối nguồn cơ bản nhất của Tiên Giới.
Tiên Nhân kia bị mình đánh chết là vì Tiên Khí cạn kiệt. Chỉ cần còn có Tiên Khí. Tiên Nhân kia sẽ bất tử bất diệt.
Từ xưa tới nay, hiểu biết của Tu Tiên Giới đối với Tiên Nhân và Tiên Khí chính là phi thăng, không phi thăng không thể thành tiên.
Chỉ có vượt qua Tứ Cửu Thiên kiếp, được Tiên Giới tiếp dẫn. phi thăng thành Tiên Nhân, đó mới gọi là tiên, mới có được Tiên Khí cơ bản nhất tạo nên Tiên Nhân, mới có thể lưu lại tiên bảo trước khi phi thăng cho hậu bối đệ tử.
Dư Tắc Thành tế luyện tiên thể, luyện chế tiên bảo, toàn là sử dụng Tiên Khí của tiên bảo do Tiên Nhân phi thăng để lại, hoặc tiên bảo của Tiên Nhân hạ giới mang theo. Hắn rút Tiên Khí từ những tiên bảo trên Tiên Giới ra, tiến hành tế luyện cải tạo, khi Tiên Khí cạn kiệt, lúc ấy hắn muốn thổi xôi mà không có gạo.
Trận chiến hôm nay đã ra ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành. Không ngờ hắn có thể thông qua kiếm pháp của mình mà sinh ra Tiên Khí. Tiên Khí mà chỉ có sau khi trải qua Tứ Cửu Thiên kiếp, trở thành Tiên Nhân mới có thể có được.
Có được Tiên Khí. Dư Tắc Thành có thể thay đổi nguyên lý thiên địa, đột phá hạn chế của ba ngàn Đại Đạo, Nhất Nguyên Tiểu Đạo, mới có thể xuất ra một kiếm kỳ dị kia, đánh chết tất cả ảo ảnh của mình. Đây là mục đích chân chính của Côn Lôn Kính, nó muốn dạy mình cách tạo ra Tiên Khí.
Nghĩ thông chuyện này, thình lình Côn Lôn Kính xuất hiện biến hóa, ảo ảnh xuất hiện.
Không gian xung quanh biến ảo, dường như quay lại nhiều vạn năm trước. Cảnh sắc thiên địa hết sức kỳ dị, vô số chúng tộc kỳ dị đang sinh sống. Đây là thời kỳ Hồng Hoang, chủ nhân của thiên địa lúc này chính là Yêu tộc.
Trên chín tầng trời, vô số cung điện hoàng kim bay lơ lửng, ngạo nghễ giữa hư không. Mỗi cung điện như vậy rộng chừng vạn dặm. huy hoàng hùng vĩ, dáng vẻ uy nghiêm.
Vô số Yêu tộc đang ở đó chuốc chén tìm vui. Bọn chúng hoang dâm vô độ, có được lực lượng hùng mạnh, có thể đi qua vô số thế giới, là chủ nhân của vũ trụ này.
Lực lượng càng mạnh thì dã tâm càng lớn. Lực lượng ngày càng gia tăng, dần dần bọn chúng quên hết tất cả, không còn tôn thở người chế tạo ra chúng là Đại Thần Nữ Oa.
Thần điện của Đại Thần Nữ Oa bị bọn chúng làm dơ bẩn, thần tượng bị chúng xô ngã, rốt cục đã chọc giận thần hồn của Đại Thần Nữ Oa. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLLuyện Yêu Hồ sinh ra vạn yêu lại vận chuyến lần nữa, luyện chể ra một kẻ kểt liêu sự tôn tại của Yêu tộc. Rốt cục Luyện Yêu Hồ sinh ra một chúng tộc mới.
Chúng tộc này vừa ra đời, Dư Tắc Thành lập tức sững sờ kinh ngạc, không ngờ lại là người... Đúng vậy, hai tay, hai chân, mất mũi miệng... rõ ràng là con người.
Những người này vô cùng yếu ớt so với Yêu tộc hùng mạnh kia. chỉ là tính thích nghi của bọn họ rất mạnh, cố gắng sinh tồn và phát triến một cách gian nan dưới kẽ chân Yêu tộc.
Dần dần trong vô số Nhân tộc, có một tộc hùng mạnh khác xuất hiện, trong vạn người mới có thể xuất hiện một người.
Bề ngoài tộc này không có gì khác với những người Nhân tộc khác, nhưng bàn chất lại khác. Bọn chúng không có cảm tình, trời sinh thiên phú cực tốt, bọn chúng mới là tộc mà Đại Thần Nữ Oa muốn chế tạo, kẻ kết liễu Yêu tộc.
Những người của tộc mới xuất hiện này trốn vào bên trong thế giới Côn Lôn Kính, tránh khỏi Yêu tộc đuổi giết, ở trong đó, bọn chúng phát minh ra các phương pháp tu luyện: Luyện Tinh Hóa Khí. Luyện Khí Hóa Thần. Luyện Thần Phản Hư, Luyện Hư Hợp Đạo.
Bọn chúng dần dần trở nên hùng mạnh, trong quá trình bọn chúng tu luyện, phát hiện ra vũ khí lợi hại mà Đại Thần Nữ Oa để lại cho chúng, là loại năng lượng kỳ dị mà Dư Tắc Thành vừa mới luyện thành. Chúng đặt tên cho năng lượng này là Tiên Khí. tự xung mình là Tiên tộc.
Dần dần bọn chúng lợi dụng khai phá Tiên Khí. không có gì là không làm được, ngày càng trở nên hùng mạnh, ngày càng đáng sợ, bắt đầu đại chiến với Yêu tộc.
Vô số thế giới thứ nguyên bị phá hủy, vô số cung điện hoàng kim bị đánh roi, vô số Thiên Yêu bị giết chết hoặc phong ấn.
Chúng thu vô số thủ hạ. khống chế chúng tộc khác phục vụ cho mình, những chúng tộc này chính là Dị tộc. Chúng lập nên Đại Liên Minh Dị tộc, đánh bại Yêu tộc hoàn toàn, phong ấn Tứ Đại Yêu Đế, trở thành chủ nhân của vũ trụ này.
Tuy rằng chúng cùng Nhân tộc là đồng nguồn, sinh ra cùng gốc, nhưng đối với Nhân tộc, Tiên tộc lại tỏ ra khinh miệt và cừu hận. không coi kẻ đồng nguồn yếu đuối của mình ra gì.
Đại Liên Minh Dị tộc sử dụng Nhân tộc như tiền tệ. Loại Nhân tộc có thể ăn. có thể chơi đùa này, đối với chúng chỉ là thức ăn. sủng vật, con rối, nô lệ mà thôi.
Sau khi Tiên tộc thống trị thế giới, tiếp tục nghiên cứu. Vận dụng Tiên Khí đạt tới cực điểm, rốt cục chúng tụ tập vô số Tiên Khí lại, tạo ra cái gọi là Tiên Giới, tất cả Tiên tộc cùng rời khỏi thế giới này, lên Tiên Giới.
Cho nên chuyện người tu tiên trải qua Tứ Cửu Thiên kiếp tầy rứa có thể sinh ra Tiên Khí. Tiên Giới sẽ xuất hiện tiếp dẫn phi thăng, thật ra chỉ là hình thức biểu hiện khiến cho Tiên Khí trở nên hấp dẫn.