Tiên Ngạo

Chương 1067: Trong cơn nguy cấp



Yên Tinh tiên tử lắc lắc đầu:

- Ta không biết, ta cũng không muốn biết.

- Ta đã hứa với Tô Tần, chuyện ta đã hứa. nhất định sẽ làm được. Bất quá ta cảm thấy đau lòng quá, tới giờ ta mới hiểu được cảm giác của Thần uẩn Không, ta thiếu nợ ngươi, sẽ trả lại ngươi.

- Xin lỗi, các vị tỷ muội, xin hãy tha thứ cho hành động nông nổi này, xin tạ tội với các vị, ta đi trước một bước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong lúc nàng nói, thân thể dần dần tiêu tan. Nàng đã tự sát tạ tội, tự bạo thân mình, hình thần câu diệt.

Ẩn MỊ Tiên Tử buông tiếng than dài:

- Ôi... xin lỗi các vị tỷ muội, ta không thể cùng tu hành cùng các vị được nữa, ta phải đi trước một bước...

Rất nhanh. Ẩn MỊ Tiên Tử cũng hóa Tiên Khí tiêu tan.

Tuy rằng Ẩn MỊ Tiên Tử tỏ ra yêu mị thu hút nam nhân, nhưng vào thời khắc mấu chốt, nàng lại tỏ ra hết sức cương cường, thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành. Dư Tắc Thành có ấn tượng rất tốt với nàng.

Yên Tinh tiên tử tiên tử ân đền oán trả. tự sát tại chỗ, cũng là bậc kỳ nữ tử. Hai người như vậy chết đi, Dư Tắc Thành cũng cảm thấy trong lòng tiếc nuối.

Nhã Hương và Thanh Lãnh tiên tử không nhịn được đau buồn, bật khóc nức nở.

Ngọc Điệp tiên tử nổi giận gầm lên một tiếng, nháy mắt ra tay, vô số hồ điệp bay tán loạn, tấn công về phía Huyền Âm Ma Chủ. Hồ Điệp Hiệu ứng, càng bay càng mạnh.

Thân hình Huyền Sương tiên tử nhanh chóng tiêu tan, ẩn thân trong đám hồ điệp này, vô số hàn khí tán loạn, hóa thành đòn công kích âm thầm lặng lẽ.

Thanh Lãnh tiên tử theo sát phía sau, phát động Hàn Băng thần quang, dốc hết toàn lực đánh ra một đòn.

Chỉ thấy Huyền Âm Ma Chủ cười khẩy:

- Đom đóm mà cũng đòi tranh sáng với ánh trăng...

Chỉ tung ra một đòn hời hợt, lập tức hai người Ngọc Điệp tiên tử, Huyền Sương tiên tử bay ra, ngã lăn ra đất không nhúc nhích. Sau đó bọn họ bị Huyền Âm Ma Chủ phong ấn tiên thể, chìm vào hôn mê.

Vốn Thanh Lãnh tiên tử cũng bị phong ấn như hai tỷ muội của mình mới phải, bất ngờ trên người nàng bạo phát hào quang, toàn thân hóa lưu quang biến mất.

Huyền Âm Ma Chủ cau mày:

- Bảo mệnh kim bài của Phong Nguyệt Tiên Sinh ư?

Sau đó y hừ lạnh một tiếng:

- Dù là bảo mệnh kim bài cũng bằng vô dụng, khu vực Tiên u hiện tại rất xa, bảo mệnh kim bài này cần phải chờ tới giờ Thìn, khu vực Tiên u tiêu tan, mới có thể giúp nàng bay tới Phong Trần Tam Thiên.

Dư Tắc Thành nhìn sang Nhã Hương, chỉ thấy nàng gật gật đầu. Thì ra đó là bảo mệnh kim bài của nàng, nàng đã có tiên phù Dư Tắc Thành cho, bảo mệnh kim bài này trở thành vô dụng. Vốn nàng giao hào rất tốt với Thanh Lãnh tiên tử, bèn cho nàng bảo mệnh kim bài này.

Lúc này Huyền Âm Ma Chủ ngạo mạn quần tiên, dưới ánh mất y, tất cả mọi người không tự chủ được bất giác lui về phía sau một bước. Huyền Âm Ma Chủ hừ lạnh:

- Đã sắp tới giờ Sửu, lưu các ngươi thêm một lúc, cho các ngươi nhìn thấy sự vĩ đại của vô thượng chí cao Ma Tôn Thiên Địa Đạo Chủ.

Công Tôn Diễn đã tiêu tan, Huyền Âm Ma Chủ tỏ ra vô cùng tự đại. Trong mất y chỉ còn lại sáu vị tiên tử. đám Tiên Chú kia chẳng khác nào trùng kiến, không đáng để giết. Chẳng bằng lưu bọn họ lại, để chứng kiến oai phong của mình.

Vừa nghe như vậy, tất cả các Tiên Chủ còn sống sót bèn tụ tập lại cùng nhau. Chỉ còn mười ba người may mắn sống sót. ngoài ra còn có Ngọc Điệp tiên tử, Huyền Sương tiên tử đã bị phong ấn, còn có bốn tiên tử Vọng Nguyệt tiên tử, Nam Nhu tiên tử, Lạc Nhật tiên tử, Nhã Hương.

Huyền Âm Ma Chủ quay sang nhìn Dư Tắc Thành, lòng thầm tính toán xem nên làm nhục Dư Tắc Thành thế nào. vốn y căm hận Dư Tắc Thành đến tận xương tủy.

Lúc này Thái Ất Kim Tiên chợt đi tới nói:

- Kỳ lạ thật, vì sao không có người của Tiên tộc nằm vùng ở đây, chỉ có thủ hạ của Ma Di Thiên và Phong Trần Thiên...

Huyền Âm Ma Chủ nói:

- Đám Tiên tộc mọi rợ kia làm sao biết được cái gì gọi là diệu kế, bọn chúng còn không biết xấu hổ, tới đây uy hiếp, không có thủ hạ của chúng ở đây cũng là bình thường.

- Được rồi, đã tới lúc, giờ Sửu đã điểm, có thể mờ lò.

Thái Ắt Kim Tiên gật gật đầu:

- Làm thôi, hai ta mỗi người một cái, để xem ai là người may mắn.

Cả hai người bọn chúng đi tới trước ba lò luyện đan. liếc nhìn nhau, âm thầm đề phòng lẫn nhau.

Thình lình mỗi tên giáng ra một đòn, đánh vỡ lò luyện đan.

Lập tức hai lò vỡ nát, nhưng trong đó chẳng có gì, chỉ có Tiên Khí không thành hình bay đi tứ tán.

Hai người lập tức sửng sốt, bất giác cười khổ. Dựa theo hiệp ước bốn bên, ai thu được thần đan trước, vậy thần đan sẽ thuộc về tay người đó, sau khi sự tình kết thúc sẽ tiến hành phân chia. Kết quả Thần Uẩn Không tự bạo, Công Tôn Diễn tiêu tan, chỉ còn lại hai người bọn chúng, hiện tại chỉ còn một lò.

Không biết vì sao, hai người bọn chúng không đủ dũng cảm, không ai muốn mở ra lò luyện đan này. Nếu trong lò thật sự không có thần đan. vậy hậu quà khó lòng tường tượng.

Thái Ất Kim Tiên nói:

- Để lại đó, giao cho Tiên Tôn, để cho bọn họ phân chia.

Huyền Âm Ma Chủ gật gật đầu:

- Được, bất quá ta phải làm trước một chuyện.

Hắn nở một nụ cười lạnh lẽo, xoay người đi về phía Dư Tắc Thành:

- Cho tới bây giờ chưa có ai dám chế nhạo ta như vậy, hiện tại ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là...

Mới là cái rắm. hiện tại Dư Tắc Thành không còn lòng dạ nào trò chuyện, tiện tay xuất kiếm.

Kiếm này nhìn qua hết sức hời hợt, nhưng trong đó ẩn chứa vô tận kiếm khí. Một đạo tinh quang phun ra nuốt vào như điện, hàn khí lạnh lẽo, sát khí tứ phía.

Huyền Âm Ma Chủ thấy kiếm quang này, lập tức biến sắc kêu to:

- Kiếm Kim Tiên ư, không có khả năng...

Kiếm này quá nhanh, cơ hồ không để cho y có bất cứ cơ hội phản kích nào. Buộc y phải vung tay nghênh đón, không kịp xuất ra bản mệnh ma bảo.

Kiếm quang này được Dư Tắc Thành phát ra bằng khí Kim Tiên. Trong một kiếm này, thiên địa tự nhiên hóa thành thần kiếm. Kiếm Kim Tiên trước kia bị hấn phong ấn, giờ phút này xuất hiện trở lại trên Tiên Giới.

Trong kiếm này ẩn chứa tất cả lực lượng của Dư Tắc Thành. Sinh Sinh Bất Tức, Hài Nạp Bách Xuyên, Không Như Nhất Thiết, Khí Nguyên Quy Nhất, Tiên Đạo Cân Bằng, hóa thành một kiếm này.

Dưới một kiếm này, Kim Tiên tan tác, vạn vật tiêu tan, hết thảy phải tan thành tro bụi.

Ta tin như vậy, ta là như vậy, hẳn phải như vậy.

Kiếm của Dư Tắc Thành chém ra, Huyền Âm Ma Chủ biến sắc kêu to, liều mạng chống cự. Hai tay y bạo phát vô tận ma khí. ngăn cản một kiếm này.

Kiếm quang của Dư Tắc Thành lập tức bị hai tay của Huyền Âm Ma Chủ ngăn cản. Lập tức máu thịt bắn ra, trong lòng Huyền Âm Ma Chủ cảm thấy bình tĩnh lại, chặn được rồi...

Nhưng kiếm quang Dư Tắc Thành biến hóa, Sinh Sinh Bất Tức, từ chỗ không có khả năng sinh ra biến hóa. Một biến hai, hai biến bốn, sinh sôi vô cùng, chỉ trong thoáng chốc đã sinh ra không biết bao nhiêu đạo kiếm quang, rất nhanh đã bao vây Huyền Âm Ma Chủ vào trong.

Huyền Âm Ma Chủ tu hành vô số năm tháng, trong thời khắc mấu chốt này rống to một tiếng.

Lập tức một tiếng giòn tan phát ra, như chuông như khánh, trong trèo không minh, dư âm vang vọng thiên địa giờ lâu không dứt. Những ai nghe thấy, tâm thần như được tầy rứa. bị tiên ý phiêu hốt trên không như từ ngàn xưa vọng lại làm cho mê đắm.

- Huyền Âm Hóa Tiên Âm...

Thái Ắt Kim Tiên bên cạnh không nhịn được buột miệng kêu lên.

Dư Tắc Thành đã bị thanh âm này mê hoặc, sắp sửa tan biến khỏi Tiên Giới theo thanh âm này.

Tuy rằng hắn có được lực lượng Kim Tiên, nhưng thân thể vẫn là Tiên Nhân, không chịu nổi đòn này. Tiên phù trên người hắn chuẩn bị khởi động, lúc này đột ngột Thái Ất Kim Tiên kêu lên như vậy, chợt Dư Tắc Thành cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng, tinh táo trở lại.

Đây là Thái Ắt Kim Tiên đâm một dao sau lưng Huyền Âm Ma Chủ. Lò luyện đan chỉ còn lại một. nhưng bọn chúng lại có tới hai người.

Huyền Âm Ma Chủ nổi trận lôi đình, buông lời thóa mạ.

Nhưng y đã không còn cơ hội, chỉ thấy kiếm quang Dư Tắc Thành thoáng động, hóa kiếm thành thiên. Lập tức kiếm quang mênh mông bát ngát hóa thành một ngọn núi khổng lồ, như nhanh như chậm, đè xuống Huyền Âm Ma Chủ.

Thình lình Huyền Âm Ma Chủ giậm chân một cái, trên người y xuất hiện vô số lưỡi đao.

Thật ra đây không phải là đao, mà là khe nứt Thời Không.

Huyền Âm Hóa Cảnh, vô thượng tiên pháp, lấy không gian phá toái làm lưỡi đao, cắt đứt vạn vật.

Đòn này dùng lưỡi đao Thời Không cất nát hết thảy. Đòn này xuất ra. ngọn núi kiếm của Dư Tắc Thành nhanh chóng tan nát. Mọi người ở đây, bất kể là Thái Ất Kim Tiên hay mười mấy Thiên Tiên còn sống sót. kể cả đám tiên tử bên này đều bị những lưỡi đao Thời Không vây quanh.

Chết hết cho ta. không có kẻ nào tốt lành gì...

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, mười mấy Thiên Tiên thủ hạ của Huyền Âm Ma Chủ dưới một đòn này không kịp đề phòng, tất cả trúng đao. Lập tức có người tan thành tro bụi, mười ba Tiên Chủ còn sống sót lập tức tiêu tan.

Dư Tắc Thành an toàn vô sự, nhanh chóng khởi động lực Tiên Uy, Bất Động Như Uyên.

Bất Động Như Uyên chuyên phá tiên pháp Thời Không này, những lưỡi đao Thời Không bay tới Dư Tắc Thành đều trượt sang bên, thân hình hắn không sứt mè sợi tóc.

Sau một đòn này, chỉ còn lại có Thái Ất Kim Tiên an toàn vô sự, đám thủ hạ Thiên Tiên còn lại không tới mười tên. Ngoài xa Ngọc Điệp tiên tử, Huyền Sương tiên tử nằm dưới đất, bọn Vọng Nguyệt tiên tử, Nam Nhu tiên tử, Lạc Nhật tiên tử, Nhã Hương may mắn vô sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.