Không ngờ vì vậy Thần Thông đạo nhân đã cứu Dư Tắc Thành một mạng. Y đã quá coi thường vực sâu Ma cảnh, lúc thế giới này vừa hủy diệt, ý thức của vực sâu Ma cảnh cũng đã tới đây.
Nếu Thần Thông đạo nhân không nói tới chuyện này, Dư Tắc Thành sẽ thi triển Thấu Không Đại Thần Niệm thuật na di xuyên qua Thời Không, ngay tức khắc sẽ bị vực sâu Ma cảnh na di tới chỗ sâu nhất của vực sâu, phong ấn vĩnh viễn.
Nói cách khác những lời của Thần Thông đạo nhân đã cứu mạng Dư Tắc Thành, hiện tại hắn không có khả năng thi triển na di xuyên qua Thời Không.
Dư Tắc Thành vẫn đứng yên bất động nơi này. Lúc hắn phát hiện ra ý đồ của vực sâu Ma cảnh, ma khí kia cảm ứng được hắn phát hiện, lập tức biến hóa, bạo phát nhanh chóng vô cùng. Hư không phạm vi hàng vạn dặm đã bị ma khí bao trùm toàn bộ, bắt đầu lan về phía hắn.
Không gian tối sầm, ma khí tinh thuần vận chuyển rất nhanh, ngoài mười vạn dặm toàn là ma khí.
Ma khí hủy diệt hết thảy, nhưng cũng có sức sống vô tận, vô cùng quỷ dị. Trong hư không vô tận, ma khí tụ tập lại, sinh ra đại địa. Dần dần đại địa xuất hiện, trông như sinh vật sống, vặn vẹo chia cất không ngừng, thậm chí không ngừng nuốt chửng đại địa khác xung quanh, không buông tha các loài thực vật vừa mới sinh ra.
Trên đại địa sinh ra vô số cây cối kỳ dị, những loài cây cối này cũng hết sức điên cuồng, nuốt chửng lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau.
Dần dần lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm, xung quanh hắn mười vạn dặm sinh ra một thế giới kỳ dị, giống như vệ tinh của Thổ tinh. Thế giới Ma Thổ quay xung quanh Dư Tắc Thành, ở giữa là chân không, hình thành một thế giới đại lục kỳ dị.
Trên thế giới đại lục này, các loài thực vật vô số, ra hoa kết quả. Nháy mắt dường như trăm vạn năm đã trôi qua, vô số quà rơi rụng đầy trên mặt đất.
Vô số quà này thu hút vô số Ma tộc xuyên qua ma khí. kéo tới nơi này.
Vừa vào nơi này, tất cả bọn chúng rên lên một tiếng, dung nhập vào thế giới này, khiến cho thế giới sinh sôi rồi lão hóa rất nhanh. Dường như cả thế giới đã rơi vào trạng thái thời gian gia tốc, mỗi Ma tộc biến thành một đám Ma tộc, sinh ra hàng ngàn hàng vạn Ma tộc.
Hàng ngàn hàng vạn Ma tộc bắt đầu tàn sát lẫn nhau, chỉ còn lại kẻ mạnh nhất. Lúc này vẫn lục tục có những Ma tộc khác kéo tới.
Dư Tắc Thành nhìn ma khí quay cuồng, rất nhanh đã biết chúng muốn làm gì. Thật ra không phải Dư Tắc Thành biết, mà ma khí này nói cho hắn biết chúng đang làm gì.
Dư Tắc Thành quá mức hùng mạnh, vực sâu Ma cảnh này hoàn toàn có thể cảm ứng được rốt cục Dư Tắc Thành mạnh tới mức nào, hoàn toàn không kém gì Ma Thần chung cực đã chế tạo ra bọn chúng khi trước. Nếu có thể bất được Dư Tắc Thành, lợi dụng hắn sinh ra Ma giới mới, có thể sẽ hoàn thành hạn chế của chín mươi chín giới Ma cảnh, vực sâu Ma cảnh sẽ tiến thêm một bước.
Cho nên vực sâu Ma cảnh này bắt đầu chuẩn bị chiến tranh trường kỳ vô tận. Chúng sinh ra Ma Thổ, triệu tập Ma tộc, sinh sản Ma Thần. Trận chiến này đại biểu cho chiến đấu vô cùng tận, chiến đấu kéo dài trong hàng ngàn hàng vạn năm. lấy ức vạn Ma Vương Ma Hoàng làm binh sĩ chiến đấu.
Chúng chưa bất được Dư Tắc Thành mang đi, quyết không chịu dừng tay.
Đây là ý thức mà vực sâu Ma cảnh nói với Dư Tắc Thành:
- Hãy dung hợp cùng ta, chúng ta sẽ trở thành thế giới Ma cảnh hùng mạnh nhất, hãy dung hợp cùng ta...
Đây là tiếng kêu không ngừng của vực sâu Ma cảnh.
Dư Tắc Thành vẫn đứng yên không nhúc nhích. Nguy cơ lần này rất lớn, xuất hiện cường địch chưa từng có từ trước tới nay, chính là cả vũ trụ Ma giới.
Nhưng cũng không phải không có cơ hội, cơ hội nằm trong chính nguy cơ ấy.
Lục Nhâm Ma Ly giới này hoang phế hơn hai vạn năm qua, ma khí hoàn toàn co rút ở trung tâm thế giới, bị ba mươi sáu môn phái lấy Hiên Viên làm tên lợi dụng bày ra cạm bẫy kinh thiên, đồng thời ba ngàn Đại Đạo cũng trải rộng trong đó.
Tuy rằng Ma giới cũng có ba ngàn Đại Đạo, nhưng ba ngàn Đại Đạo ở Ma giới cũng giống như ma khí. hoàn toàn ô nhiễm biến dị.
Trong thế giới hư không đã bị ma khí vô tận chiếm cứ, cùng lúc trên không sinh ra Ma Thổ, ba ngàn Đại Đạo hai vạn năm qua thẩm thấu ra ngoài cũng bị ma khí này dồn ép tới bên cạnh Dư Tắc Thành.
Hiện tại bên cạnh Dư Tắc Thành toàn là pháp tắc Thiên Đạo, quả thật tình cảnh này vô cùng hiếm có, có thể vận dụng chúng vô cùng thoải mái. Bởi vì nếu Dư Tắc Thành không sử dụng chúng, chúng cũng sẽ bị ma khí làm cho ô nhiễm nuốt chửng.
Nguy cơ cũng là cơ hội, hiện tại Dư Tắc Thành đứng ở nơi này, cũng giống như năm xưa thân trong Thiên Lại Cự Nhân. Ba ngàn Đại Đạo ngay sát bên người, có lẽ có thể mượn chúng để luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm cho mình.
Nếu luyện thành Hiên Viên Thần Kiếm, có được Thần khí vô thượng như vậy, cho dù mình có rơi vào chỗ sâu nhất của vực sâu Ma cảnh cũng chẳng hề gì, hoàn toàn có thể xông ra thoải mái.
Đối địch với vũ trụ thì đã sao, cũng phải tan thành tro bụi dưới kiếm của ta.
Dư Tắc Thành mượn ba ngàn Đại Đạo tụ tập bên cạnh mình, bắt đầu luyện kiếm. Sau đại chiến lần trước, Hiên Viên Thần Kiếm đã được Dư Tắc Thành trà về chỗ cũ. Chuyến đi này hắn hoàn toàn không ngờ xảy ra đại họa như vậy, cho nên hắn không mang theo Hiên Viên Thần Kiếm.
Thật ra Dư Tắc Thành có thể tiến hành na di Thời Không thông qua địa vực Trung Thổ do thế giới Bàn cổ hóa thành. Nhưng hắn không biết vực sâu Ma cảnh này có ảnh hưởng tới hắn truyền tống hay không. Nếu trong quá trình truyền tống, vị trí bị thay đổi, nguy hiểm không biết được, lại thêm trong quá trình truyền tống hoàn toàn không có lực hoàn thủ, cho nên hắn không dám khinh suất truyền tống.
Trong giờ phút này, Dư Tắc Thành chỉ có cách luyện ra Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình, mới có thể xông ra khỏi không gian thứ nguyên này.
Luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình, như vậy mới có được một cơ hội có thể xông ra ngoài. Nếu như không thể tranh thủ vào lúc này xông ra, đối phương sẽ có phòng bị, đến lúc đó không thể biết được kết cục sẽ thế nào.
Cho dù mình hùng mạnh tới mức nào, chịu đựng dẻo dai tới mức nào, nhưng bị đối phương chính là tất cả lực vũ trụ của Ma giới, chín mươi chín giới Ma cảnh vây khốn như vậy, hàng ngàn hàng vạn năm sau cũng không biết sẽ thế nào.
May là năm xưa Dư Tắc Thành từng luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm trong khi khống chế Thiên Lại Cự Nhân, đã có kinh nghiệm. không có khả năng thất bại. Nguồn truyện:
Truyện FULLHơn nữa hiện tại không thể so với năm xưa. hiện tại bất kể là thực lực, lực khống chế, lực Thần Uy, chân nguyên của mình đã hùng mạnh hơn xưa gấp trăm ngàn lần.
Lần trước nói sao cũng chỉ là mượn lực, lần này hoàn toàn là lực lượng của mình, cho nên mới có khác nhau lớn như vậy.
Dư Tắc Thành lặng lẽ niệm chú, toàn tâm toàn ý sử dụng phương pháp luyện kiếm mà năm xưa Hiên Viên Hoàng đế truyền thụ, tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm.
Muốn luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm cần phải có ba ngàn Đại Đạo. Từ sau khi được Luyện Yêu Hồ dung hợp tế luyện, bản thân Dư Tắc Thành đã lãnh ngộ gần ngàn Thiên Đạo. Số còn thiếu có thể lấy ra từ ba ngàn Đại Đạo bị ma khí ép tới xung quanh hắn. không lo thiếu thốn Thiên Đạo.
Lần trước hắn mượn dùng lực Chung Cực Thần Uy của Thiên Lại Cự Nhân, lấy bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ của mình làm Kiếm thể, tụ tập ba ngàn Đại Đạo luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm.
Đó là phương pháp học luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm đơn giản cấp tốc nhất. Cuối cùng Dư Tắc Thành giải trừ hợp thể với Thiên Lại Cự Nhân. Hiên Viên Thần Kiếm bèn tự động tiêu tan. Lần này không giống như lần trước, lần này Dư Tắc Thành phải luyện chế một thanh Hiên Viên Thần Kiếm giống như Hiên Viên Thần Kiếm của Hiên Viên Hoàng đế, có thể vĩnh viễn tồn tại trên thế gian này.
Theo thời gian trôi qua, Dư Tắc Thành có ý nghĩ muốn rời khỏi thế giới Thương Khung, thăm dò vũ trụ. Hiên Viên Thần Kiếm còn phải đê lại ở Hiên Viên động phủ cho hậu bối sử dụng, tự nhiên không thể mang đi.
Mình đi tới những thế giới chưa biết, nguy cơ có lẽ nhiều không đếm xuể. Phải tế luyện một thanh thần kiếm mạnh nhất, như vậy mới có thể tự bảo vệ được mình.
Vốn Dư Tắc Thành chuẩn bị sau này đến khi mình nắm được đầy đủ ba ngàn Đại Đạo, lúc ấy mới tiến hành tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm. Không ngờ bị kẹt lại ở nơi này, dù không muốn cũng phải luyện.
Dư Tắc Thành lặng lẽ tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm của mình, lần này cũng cần tới kiếm thai Kiếm thể. Nháy mắt sáu thanh Hiên Viên Lục Kiếm bản mệnh của Dư Tắc Thành xuất hiện.
Hai đạo lôi quang nhưng là một thể, lúc này tách ra, một cũng là hai, hai cũng là một. Lập tức hàng ngàn hàng vạn lôi điện tụ tập, lồng lộn thét gào, vô số điện xà tụ quanh thân kiếm, chính là Kinh Lôi Tiên Dực kiếm.
Một luồng huyết quang dường như do vô số máu tươi ngưng kết mà thành, hóa thành huyết hài vô tận. Nếu nhìn kỹ có thể thấy trong đó huyết mạch dung hợp, huyết hải vô biên, u tĩnh sâu xa, là Huyết Hải Tiên Tuệ kiếm.
Phiêu bạt vô hình, giống như làn gió tự tại. Ta cũng như tiên, tiêu dao tự tại, trời không thể càn, đất chẳng thể ngăn. như gió phiêu đãng, muốn đi thì đi, muốn về thì về, trong ngoài vô ngại, chính là Tự Tại Tiên Phong kiếm.
Như điện lóe ra, giăng mắc khắp nơi, không gì càn nổi, lưu chuyển không ngừng, không khắc nào yên, cực động trở thành cực tĩnh, ảo diệu khôn cùng, chính là Tật Điện Tiên Lão kiếm.
Chín tầng trời đầy sao, giống như dài ngân hà. phát ra tinh quang rực rỡ, giống như tinh vân xoắn ốc, vô số vì sao chớp động, thỉnh thoảng sao tụ rồi tán, đẹp mất vô cùng, chính là Tinh Thần Tiên Hà kiếm.
Biển ánh sáng vô tận, uy năng vô biên, khí thế mênh mông cuồn cuộn, như ánh sáng của vô số lưu ly, lúc mạnh lúc yếu, lúc nóng lúc lạnh, chính là Nhật Nguyệt Tiên Quang kiếm.
Kinh Lôi Tiên Dực kiếm. Tinh Thần Tiên Hà kiếm. Tật Điện Tiên Lão kiếm, Nhật Nguyệt Tiên Quang kiếm, Tự Tại Tiên Phong kiếm, Huyết hải Tiên Tuệ kiếm.
Sáu kiếm xuất hiện, đồng thời khởi động. Đây là sáu kiếm căn bản của Dư Tắc Thành, mẫu kiếm của Hiên Viên Lục Kiếm. Lần này Dư Tắc Thành lấy hết chúng ra, để làm kiếm thai Kiếm thể cho Hiên Viên Thần Kiếm của mình.
Năm xưa ở Tiên Giới, Dư Tắc Thành đã luyện thành tiên thể Tiên Phong Đạo cốt, sáu kiếm này cũng trở thành nền tàng cho tiên thể này. về sau hắn cũng rất ít sử dụng, bởi vì chúng chính là căn cơ của mình.
Sau vài lần biến hóa sau này, sáu kiếm vẫn bất động. Đặc biệt lần cuối do Luyện Yêu Hồ tế luyện, sáu kiếm này đã trở thành một bộ phận quan trọng trong thân thể hắn.
Giờ phút này Dư Tắc Thành lại lấy chúng ra, lấy đạo làm xương, lấy kiếm làm mũi, dùng một phần thân thể của mình tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm, như vậy mới có thể điều khiển nó một cách hoàn mỹ.
Dư Tắc Thành vận chuyển pháp lực, sáu kiếm này hóa hợp thành một. Một đạo hào quang dâng lên, lục kiếm hợp nhất, hóa thành một thanh phi kiếm có hình dáng như cưu. Tiên Khí dạt dào, kiếm khí ngút trời. Đây là một phần thân thể của Dư Tắc Thành, là kiếm thai cho Hiên Viên Thần Kiếm.
Dư Tắc Thành chạm tay vào ba ngàn Đại Đạo, bất chợt cau mày, không ngờ lực lượng không đủ. Sáu kiếm của mình biến thành Kiếm thể như vậy, vẫn chưa đủ trở thành kiếm thai cho Hiên Viên Thần Kiếm. Không biết vì sao Dư Tắc Thành cảm thấy vẫn thiếu một chút gì đó, cho nên không thể làm kiếm thai.
Phải làm sao đây, chẳng lẽ mình phải chết tại nơi này? Không, nếu bị Ma giới dung hợp, trở thành một giới có lẽ cũng không tới nỗi thiệt thời, cũng chẳng khác gì có được thế giới Bàn Cổ, có lẽ đây là số phận của mình...
Ha ha ha. ma khí thật là lợi hại.
Ý nghĩ này bị Dư Tắc Thành xua đi rất nhanh. Vực sâu Ma cảnh thật là đáng sợ, đây là niềm tin số phận của nó ăn mòn một cách âm thầm lặng lẽ theo một cách thức nào đó. Nó muốn gieo vào lòng Dư Tắc Thành mầm mống của thất bại.
Dư Tắc Thành gạt đi ý niệm của vực sâu Ma cảnh, thoáng động trong lòng, lớn tiếng kêu lên:
- Xin đạo hữu thành toàn.
Sau tiếng kêu của Dư Tắc Thành, phi kiếm thập giai Sát Na Quang Hoa nhanh chóng bay ra, pháp bảo thập giai Chu Câu Tử cũng bay ra, hai thứ bày ra trước mặt Dư Tắc Thành.
Sát Na Quang Hoa đã theo Dư Tắc Thành từ lúc hắn ở Di tích Tiên Tần cồn châu, là phi kiếm mà hắn thương yêu nhất. Chu Câu Tử theo Dư Tắc Thành từ cổ Lĩnh Thận Thành, đã từng cứu mạng hắn mấy lần. Hai bảo bối này đại biển cho quãng đời tu tiên của hắn.
Dư Tắc Thành nhìn chúng, dường như chúng cũng đang nhìn Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành nói:
- Cả đời này của ta nhờ gặp được hai vị đạo hữu, mới có được ngày hôm nay.
- Hôm nay tế luyện vô thượng Thần khí. không thể quên ân hai vị, cũng muốn mượn lực hai vị.
- Xin hai vị đạo hữu thành toàn.
Sát Na Quang Hoa và Chu Câu Tử phát ra hào quang vô tận, ngâm lên giòn tan, dường như đang cười. Rốt cục hôm nay cũng được chứng đắc quà vị Chung Cực Hỗn Nguyên, tiến thêm một bước cao hơn thập giai, hóa sinh Thần khí vô thượng, đây là vinh dự lớn nhất của chúng.
Nháy mắt hai bảo bối này hợp nhất của sáu thanh mẫu kiếm của Dư Tắc Thành, bắt đầu hình thành kiếm thai của Hiên Viên Thần Kiếm.
Sát Na Quang Hoa đại biểu cho Thiên Đạo Thời Gian. Chu Câu Tử đại biểu cho Thiên Đạo Không Gian.
Hai bảo bối dung hợp vào kiếm thai của Dư Tắc Thành, tứ phương cao thấp là vũ, từ xưa đến nay là trụ. Kiếm thai tụ tập lực lượng đại biểu cho vũ trụ, nháy mắt dẫn phát một loại dao động kỳ dị.
Dao động này đã bù vào chỗ còn thiếu đó, lập tức ba ngàn Đại Đạo bên trong được thúc đầy, bắt đầu vận chuyển.
Một đạo hào quang xuyên qua vô tận hư không, xuyên qua Ma giới vây khốn, tụ tập lên trên thân kiếm, tất cả thời gian và không gian xuất hiện, vũ trụ sinh ra.
Nháy mắt luyện kiếm bắt đầu, vũ trụ sinh ra, vạn vật tự sinh, lúc này bên trong vũ trụ, ba ngàn Đại Đạo nhất nhất tái sinh, dẫn xuất mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc Thiên Đạo, thì ra bản thân Hiên Viên Thần Kiếm chính là một vũ trụ chung cực.
Kiếm thai trong tay Dư Tắc Thành sinh ra một vũ trụ, thiên địa hỗn loạn. Hiện tại cho dù ma khí mạnh tới mức nào, ý thức của vực sâu Ma cảnh hung tàn tới mức nào, chúng cũng không thể tới gần Dư Tắc Thành trong phạm vi mười vạn dặm. Chỉ cần ma khí tiến vào lập tức tiêu tan. trong quá trình vũ trụ sinh ra, không có lực lượng nào có thể chống lại được nó.
Thời gian chậm rãi trôi qua, không biết đã qua bao lâu, một ngày, mười ngày, một tháng, một năm. mười năm. trăm năm. ngàn năm. vạn năm. trăm vạn năm...
Hoặc già chỉ mới khoảnh khắc trôi qua, chỉ là nháy mắt, chỉ trong thoáng chốc...
Giờ phút Hiên Viên Thần Kiếm sinh ra, hết thảy pháp tắc Thiên Đạo thông thường trong thế giới thiên địa này đều uốn éo. Thiên địa rối loạn. Ngũ Hành hỗn loạn, âm dương tiêu tan, Hỗn Độn vỡ nát.
Thế giới vũ trụ trong hư không chậm rãi biến hóa, chậm rãi xuất hiện, dần dần trường thành, dần dần tan biến, dần dần trở thành một thanh kiếm.
Một thanh Hiên Viên Thần Kiếm xuất hiện trong tay Dư Tắc Thành. Hắn đã luyện kiếm thành công, dường như thời gian đã trôi qua vô số vạn năm. dường như chỉ mới trong khoảnh khắc, rốt cục Dư Tắc Thành cũng đã tế luyện thành công Hiên Viên Thần Kiếm.
Kiếm này khác với Hiên Viên Thần Kiếm mà Hiên Viên Hoàng đế luyện chế, đó là Thanh Đồng kiếm.
Kiếm này là một thanh kiếm dài ba thước, dường như được luyện chế bằng vàng ròng, có màu vàng trắng, giống như một khối ngọc đẹp, hết sức tự nhiên, phong thái cổ kính, khí thế phi phàm, cương trực công chính, khi hư khi ảo, đây là Hiên Viên Thần Kiếm của riêng Dư Tắc Thành.
Nhìn kiếm trong tay, càng nhìn càng thích thú.
Hiên Viên Thần Kiếm nơi tay, thiên hạ mặc tình ta tung hoành ngang dọc.
Dư Tắc Thành cao giọng quát:
- Dư Tắc Thành ta tu đạo mấy trăm năm. trong tay có kiếm, chiến hết thiên hạ hào kiệt, chém giết quần hùng, chưa từng lùi lại sau một bước.
- Trường kiếm nơi tay, chỉ có ta độc hành, vạn trượng hồng trần, chưa hề ngoái đầu nhìn lại, con đường phía trước gập ghềnh. vượt mọi chông gai, tan xương nát thịt, cũng không quay đầu lại. Thân hào nam nhi vượt qua hư không, chém hết tất cả phiền muộn, cho dù hồng liên diệt độ ngay trước mắt, cũng phải tiến về phía trước.
- Cho dù ngươi là yêu ma quỷ quái, cho dù ngươi là Tiên Nhân, phàm là đối địch với ta, ta sẽ chém. Kim Tiên cũng chém, Ma Thần cũng chém, thiên địa cũng chém, số phận của ta
thì đã sao, cũng chém như thường.
- Một kiếm nơi tay, trời không thể trái ý ta, đất không thể nghịch lòng ta, sinh tử trong tay ta, tất cả tùy tâm nguyện.
- Đời đời như vậy, kiếp kiếp như vậy.
- Cho dù cả vũ trụ Ma giới đối địch với ta, cũng phải tan thành tro bụi.
Dứt lời, Dư Tắc Thành xuất kiếm, múa tít Hiên Viên Thần Kiếm của mình chém ra một nhát.
Hiên Viên Thần Kiếm chém ra, đây là một kiếm dốc hết toàn lực của Dư Tắc Thành.
Kiếm này ngưng tụ tâm thần hồn phách, toàn thân huyết khí. ngưng tụ hết thảy tư tường, hết thảy ý thức, ngưng tụ mấy trăm năm đau khổ tu luyện của Dư Tắc Thành. Ngưng tụ hết thảy kiếm ý, hết thảy kiếm tâm, ngưng tụ quá khứ hiện tại tương lai, hết thảy hy vọng của hắn.
Một kiếm nơi tay, thiên địa cũng có thể chém, số phận cũng có thể chém, hư ảo cũng có thể chém, vũ trụ cũng có thể chém.
Chém ra một kiếm, rất nhanh một loại lực Thần Uy khó thể thấy được bằng mắt thường khởi động rất nhanh. Lực Thần Uy này có trạng thái bạch quang mờ ảo kỳ diệu, lan tràn ra rất nhanh, trải khắp thiên địa, trải khắp vũ trụ, trải khắp cổ kim. trải khắp hiện tại tương lai.
Lực Thần Uy này hủy diệt hết thảy vạn vật. Dưới lực Thần Uy này, hàng ngàn hàng vạn Ma giới trong vực sâu Ma cảnh lập tức phát ra tiếng rên rỉ thê lương, giống như tiếng rên
thảm thiết của người sắp chết. Dưới một kiếm lực Thần Uy này, Ma Thổ bao la, vô số Ma tộc, ức vạn thiên địa nguyên khí. vô số ma năng, pháp tắc Thiên Đạo... hết thảy đều tan biến.
Vạn vật diệt hết, hết thảy vạn vật không còn. Thiên địa hư không phát ra chấn động kịch liệt. Chấn động này không gây ra tiếng động, bởi vì tất cả thanh âm đều đã tan tành trước đó.
Xung kích vô hình này lan tràn khắp cả hư không, hủy diệt hết thảy trong thiên địa.
Trạng thái yên tĩnh không tiếng động như vậy chỉ duy trì trong nháy mắt, sau đó vỡ òa.
Những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tiếp, vang vọng khắp hàng ngàn hàng vạn dặm. Ma Thổ quay xung quanh Dư Tắc Thành bắt đầu nổ tung vỡ nát, bạo phát ra những đám mây hình nấm. nhanh chóng khuếch tán lan tràn ra khắp thiên địa. Giữa xung kích này, bất kể là Ma Vương Ma Hoàng hùng mạnh, giờ phút này cũng như tờ giấy, tan thành tro bụi rất nhanh.
Bùng nổ kịch liệt khiến cho không gian bắt đầu chấn động. Bùng nổ như vậy đã vượt ra ngoài cực hạn chịu đựng của không gian, nếu không phải trong vực sâu Ma cảnh có tầng tầng phong ấn, không gian đã sụp đổ ngay tức khắc.
Nhưng dù cho có tầng tầng phong ấn, nó cũng chỉ có thể duy trì trong khoảnh khắc. Uy lực của một kiếm này vô cùng mạnh mẽ, không gian không còn chịu đựng được nữa, lập tức sụp đổ, thiên địa co rút lại.