Năm đó mình chẳng qua chỉ là cảnh giới Kim Đan. phụ thân là Ma Hoàng, mình so với người kém hơn vô số, hiện tại mình đã trở thành Đại La Hỗn Nguyên Kim Tiên, đã có Hiên Viên Thần Kiếm, thế nhưng những năm này phụ thân cũng đang trường thành, cũng đã có Hiên Viên Thần Kiếm.
Suy nghĩ trước đây dần dần trở thành hiện thực, thực ra phụ thân chính là Hiên Viên hoàng đế, chính là Đại Vũ Thần Đế, chính là Dư Thiên Cao.
Năm đó Hiên Viên hoàng đế chấn hưng Nhân tộc, phi thăng Tiên giới, hòa bình diễn biến Tiên tộc, thăm dò không gian vĩ độ cao, đem Tiên giới giao cho Đại Hồng kiếp trước của mình chưởng quản.
Kết quả mình khi đó quá tịch mịch, quá buồn chán, chịu Tiên tộc gây xích mích, lũ lụt diệt thế, muốn hoàn toàn phá diệt Nhân tộc.
Đột nhiên Dư Tắc Thành đã lý giải kiếp trước vì sao Đại Hồng phải làm như vậy, mục đích chân chính của hắn thực ra cũng không phải hủy diệt nhân gian, mà là vì để phụ thân Hiên Viên hoàng đế trở về, mặc dù hắn thân là Đại Thần Uy Sĩ, Tiên Đế Tiên giới, thế nhưng hắn vĩnh viễn không chiếm được tình thương của cha. vĩnh viễn cũng không có trường thành.
Sau đó Hiên Viên hoàng đế phân thân trở về, hóa thân Đại Vũ Thần Đế, kích thích Đại Hồng kiếp trước, cuối cùng phong ấn tam đại Tiên Đế, phong ấn Nguyên Thần của bọn họ ở trong cơ thể của mình. Đại Vũ Thần Đế chăng qua chỉ là phân thân của Hiên Viên hoàng đế, có lẽ khi trị thủy chịu vết thương chí mạng, có lẽ không cách nào vĩnh sinh bất diệt, cuối cùng hóa sinh làm người, đã bắt đầu luân hồi của một đời, chỉ có như vậy mới có thể phong ấn tam đại Tiên Đế.
Một đời này hắn đã biến thành Dư Thiên Cao, không biết xảy ra chuyện gì, Dư Thiên Cao hoàn toàn trở thành một người bình thường, phong ấn giải trừ, tam đại Tiên Đế biến thành ba huynh muội Dư Tắc Thành. Dư Tấc Công, Dư Tĩnh Hân. mới có mình của ngày hôm nay.
Sự tình dần dần rõ ràng, Dư Tắc Thành trong lòng hoàn toàn băng lãnh, hắn ngồi ở cửa vào Thái Huyền Sơn đủ một ngày đêm vẫn không nhúc nhích.
Mãi đến ngày thứ hai, hắn mới đứng lên, cao giọng hô:
- Phụ thân, phụ thân, mặc kệ quá khứ người là ai, người vĩnh viễn là phụ thân Dư Thiên Cao của con, vĩnh viễn đều là phụ thân của con...
Thanh âm mang theo tiếng khóc xé rách thiên địa truyền khắp mọi nơi, cho dù Dư Tắc Thành hùng mạnh hơn nữa, giờ phút này hắn chẳng qua cũng chỉ là thiếu niên tìm phụ thân năm đó.
- Ngốc tử à, ngốc tử, cần gì phải vậy chứ...
Một thanh âm vang lên, ở phía trước của Dư Tắc Thành xuất hiện một bóng người, lờ mờ nhìn lại chính là phụ thân Dư Thiên Cao của mình năm đó, thực ra cùng Dư Tắc Thành gần như giống nhau như đúc.
Khác nhau duy nhất, ở chỗ mi tâm của hắn có một sợi nhỏ chia cả người làm hai nửa, hai bên mặc dù bên ngoài hoàn toàn như nhau, thế nhưng khí chất bất đồng, giống như hai người giống nhau, hai cấp phân hóa.
Mặt khác hai tay trái phải của hắn đều nắm một thanh trường kiếm, không ngờ chính là hai thanh Hiên Viên Thần Kiếm.
Hắn nhìn Dư Tắc Thành, nói:
- Con à, con vĩnh viễn là nhi tử của ta.
- Suy nghĩ của con hoàn toàn chính xác, ta quả thực là một phân hồn của Hiên Viên hoàng đế năm đó trở về thế giới Thương Khung, trị cơn đại hồng thủy thiên địa đại loạn.
- Ta trùng sinh làm Đại Vũ, phong ấn ba huynh muội các con, chống lũ lụt, vốn sau khi tất cả thành công, ta có thể trở lại không gian vĩ độ cao.
- Thế nhưng ta không muốn rời đi, nơi đó mặc dù tốt, thế nhưng không phải là nhà của ta, chính là ta thích cảm giác làm người, ta muốn ở nơi này làm người, làm một người bình thường.
- Vì vậy ta đã phản bội chủ hồn Hiên Viên hoàng đế, tán đi tất cả công lực của mình trở thành một phàm nhân, trải qua sinh lão bệnh tử, sống hết đời này sang đời khác.
- Luân hồi của đời này, ta gặp được mẫu thân của con, một đời này là một đời vui vẻ nhất của ta, có nàng làm bạn. sinh mệnh của ta cho tới bây giờ cũng không có vui vẻ trôi qua nhanh như vậy.
- Đáng tiếc năm đó đến Trần quốc buôn bán, trên đường đi gặp phải họa trời, chết ở nơi này, bị ma đầu luyện chế thành cương thi, mặc dù tu sĩ ma đầu tạo ra họa trời đã bị ta khôi phục một phần lực lượng ăn thịt, thế nhưng ta đã đánh mất ký ức, mấy năm nay, ta vẫn là hồ đồ cứng ngắc, làm cương thi Ma Hoàng của Yêu tộc, ta khi thì thanh tinh, khi thì hôn mê, cho nên muội muội của con đến đây, còn có lần trước con và nó đến đây, ta vẫn còn có thể bảo vệ các con.
- Mãi đến một trăm năm trước, ta cuối cùng nhận rõ chính mình, đem Nguyên Thần ma đầu luyện hóa, một lần nữa nhìn rõ bản thân, thế nhưng mẫu thân của con đã âm dương cách biệt, lúc ta trong trạng thái hồ đồ cứng ngắc này nàng đã biến mất.
- Trong lòng đau khổ, dần dần có một ta khác, sinh ra trong cơ thể ta.
- Cho dù ta đã từng là Hiên Viên hoàng đế, Đại Vũ Thần Đế, thực ra trong lòng cũng có khe hờ, cũng có chỗ thiếu hụt, cũng có sờ thích, cũng có truy cầu, cũng có bi thương.
- Tính cho thật rõ ràng, đời người mấy vạn năm này của ta, ta chỉ yêu có một người, chính là mẫu thân của con, đáng tiếc nàng cuối cùng đã rời khỏi ta, ta...
Lời này còn không nói hết, đột nhiên Dư Thiên Cao giống như biến thành một người khác, nói:
- Suốt ngày nói bậy, ngươi đã thích nàng như vậy, vì sao không đi tìm nàng, giống như nhi tử. chỉ cần yêu nàng lập tức phải đoạt được nàng, cho dù nàng chuyến thế trùng sinh, chúng ta cũng phải tìm được nàng, cho dù lên trời xuống đất, cho dù lật tung cả thế giới Thương Khung cũng phải tìm được nàng.
- Nhi tử con làm rất đúng, ta tự hào vì con, đây mới là nhi tử của Dư Thiên Cao ta.
Trong nháy mắt một tính cách khác của Dư Thiên Cao hồi phục, nói:
- Tìm được nàng? Lấy tính cách của ngươi, Hiên Viên Thần Kiếm trong tay, thế giới Thương Khung hẳn sẽ bị ngươi làm cho long trời lở đất, cho nên ta phải khóa ngươi vĩnh viễn ở chỗ này, vĩnh viễn không rời khỏi Thái Huyền Sơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
- ớ Thái Huyền Sơn này, thiên địa nhiều lần đại biến, chiến đấu giữa chúng ta mới không ảnh hưởng toàn bộ thiên địa, bằng không thế giới Thương Khung sẽ bị hủy ở trong tay hai ta.
Sau đó lại lần nữa chuyển hóa, tính cách kia mắng:
- Dư Thiên Cao ngươi là một người nhu nhược, thế giới Thương Khung bị hủy liên quan gì với chúng ta, không có chúng ta sao có thế giới Thương Khung, vì chúng ta, chúng nó bị hủy diệt cũng đáng, chúng ta hãy mau mau ra ngoài tiêu dao khoái hoạt, hưởng thụ tất cả những thứ chúng ta nên được.
Lại lần nữa biến hóa, Dư Thiên Cao nói:
- Không, vì Tắc Thành, vì nàng, ta vĩnh viễn cũng sẽ không để ngươi rời khỏi nơi này.
Tính cách kia lại trở lại, hét:
- Tắc Thành. Tắc Thành, mau tới giúp lão tử ngươi, giết hắn. phụ tử chúng ta thiên hạ vô địch, thống trị thiên địa.
Hai tính cách không ngừng biến hóa, hai thanh Hiên Viên Thần Kiếm huy vũ lên, hai người đại chiến, trong lúc nhất thời thiên địa biến sắc, thái huyền na di, vũ trụ hồng hoang.
Trong nháy mắt năm người Dư Tắc Thành bị truyền tống ra, Thái Huyền Sơn phát ra tiếng nổ kịch liệt, chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Nhìn Thái Huyền Sơn kia, Dư Tắc Thành hoàn toàn không biết nói gì, thào nào phụ thân chưa bao giờ hiện thân, không ngờ đã phân thân biến thành hai người, có hai thanh Hiên Viên Thần Kiếm. Dư Tắc Thành hoàn toàn choáng váng rồi.
Nửa ngày trôi qua, bên kia còn đang chiến đấu, long trời lờ đất, cũng may Thái Huyền Sơn thiên địa vạn biến mới có thể chịu được loại chiến đấu này.
Dư Tắc Thành nói với bốn người Lạc Tĩnh Sơ vẫn theo mình:
- Đến đây đi, chúng ta cùng quỳ lạy cha một cái, người không thể tham gia hôn lễ của chúng ta, chúng ta sẽ đi.
Sau đó Dư Tắc Thành mang theo bốn người quỳ xuống hướng về phía Thái Huyền Sơn lễ bái.
Đột nhiên chiến đấu trong Thái Huyền Sơn kết thúc, truyền đến hai thanh âm:
- Tắc Thành à, thật tốt, mọi việc con làm ta vẫn chú ý, ta tự hào vì con.
- Con dâu rất đẹp, Tắc Thành muốn làm là làm, không giống như lão ngoan cố ngươi bị tín niệm của mình ràng buộc, ta cũng tự hào vì con.
Dư Tắc Thành trở về Hiên Viên Kiếm Phái, mặc dù phụ thân không thể đến đây, hôn lễ vẫn phải tiếp tục, mình phải có câu trà lời hợp tình hợp lý cho bốn người các nàng.
Mồng Mười tháng Sáu, Hoàng lịch ghi rằng: hạp cưới xin, cầu phúc, cầu tự, xuất hành, xuất hỏa, tháo dỡ, sửa chữa, chế tạo, động thổ, dựng nhà. khai phá. thêm nhân khẩu.
Kỵ: khai trương, giao dịch, lập bằng khoán, treo biển, đặt giường, dời nhà. trồng trọt, đồn củi, nhập liệm, đê tang, xà tang.
Phúc thần ở hướng Tây Bắc, đại cát đại lợi.
Ngày này là đại hôn của thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân, từ nửa năm trước lục tục đã có vô số tu sĩ đến đây chúc mừng, mấy ngày cuối cùng, tu sĩ đến đây vượt quá sau mươi vạn. có thể nói là tất cả tu sĩ trong thiên hạ đều tụ tập nơi này.
Toàn bộ thế giới Thương Khung, từ Nam đến Bắc, Thương Khung thập bát vực, pháo cùng nổ, đây đều là phàm nhân bách tính tự phát, những việc làm của Dư Tắc Thành đã được mọi người lưu truyền khắp thiên hạ. mọi người tự phát ăn mừng.
Giờ lành đã đến. nghi thức bắt đầu. giờ phút này Hiên Viên Kiếm Phái không khí hân hoan, pháo cùng nổ, cổ nhạc ngân vang, hôn lễ của Dư Tắc Thành đúng lúc cử hành.
Trong động phủ Hiên Viên, trong thế giới bản ngã của Bạch Khởi Hiệu, Dư Tắc Thành cử hành hôn lễ của mình, lại một lần nữa lấy Lưu Thi Vận. tính cả kiếp trước, đây là lần thứ ba hắn cưới Lưu Thi Vận.