Tiên Ngạo

Chương 200: Phía sau có người



Nhìn trụ người này chậm rãi hình thành, Dư Tắc Thành bất đầu thu dọn hiện trường, ở trên người hai tên đệ tử Thiên Vu giáo Dư Tắc Thành đã phát hiện ba túi trữ vật, bèn dùng Huyết Cương Quyết mở ra từng cái, lật xem đồ vật bên trong.

Khi Dư Tấc Thành mở túi trữ vật, hiện tại cũng không chỉ là túi trữ vật của ba người bọn họ, trong đó còn có túi trữ vật của sáu người khác, đều là chiến lợi phẩm của bọn họ, trong đó còn có túi trữ vật khống chế ngân thi của đệ tử Bất Tử Tông.

Trong túi trữ vật của Bất Tử Tông ngoại trừ linh thạch nhiều nhất chính là cương thi tàn khuyết thiếu, như vậy có thể đem cương thi tổn hại tiến hành thay đổi thân thể. Đối với những thân thể cương thi này Dư Tấc Thành chán ghét không gì sánh được, thuận tay tiêu hủy toàn bộ.

Trong túi trữ vật của Thiên Vu Giáo có rất nhiều đồ tốt, trong đó linh thạch phong phú, ngoại trừ linh thạch có rất nhiều vật hưởng thụ. Trong đó có một pháp khí động thiên trướng bồng loại nhỏ, sau khi phóng ra bên ngoài không thể phát hiện, ở bên trong có thể hình thành một động thiên nhỏ để nggỉ ngơi. Dư Tắc Thành mở ra tiến vào bên trong, chỉ thấy mặt trong châu báo khảm trên tường, khắp nơi phô trương gấm vóc tơ lụa, ngà voi mã nào làm tửu cụ trà khí. Mấy thứ này chế tác ưu mỹ, đều là vật cực kỳ khó có được, ở các quốc gia cũng chỉ có người tôn quý của quốc chủ nhất cấp mới có thể hưởng dụng.

Dư Tấc Thành gật gật đầu thu động thiên trướng bồng loại nhỏ này lại, trong Hiên Viên Kiếm Phái cũng không có những vật hưởng thụ này. Dư Tắc Thành cũng không chán ghét những vật hưởng thụ này giống như người tu tiên khác, có thể sử dụng làm sinh hoạt của mình tốt đẹp một chút, vì sao lại không làm? Khổ tu ngược đãi mình, trong mắt Dư Tấc Thành chính là tâm cảnh tu hành không đủ, cho nên cần thông qua ngoại vật thúc giục mình.

Thông qua những đồ vật này, có thể suy ra mấy thứ này bọn họ ở đây tuyệt đối không thể chế tạo ra, đều là cung ứng của ngoại giới, hơn nữa đều là có số hiệu, hình dáng như nhau, cho dù cướp giật cũng không có khả năng cướp được nhiều như vậy. Xem ra đây là trang bị dành riêng, chắc chắn là Thiên Vu Giáo nắm giữ nguồn gốc của cải thật lớn, bên ngoài địa vực khác còn có minh hữu của bọn họ, vì bọn họ cung cấp những vật hưởng thụ này, sinh hoạt của bọn họ nhất định rất thoải mái.

Trong những túi trữ vật này có năm túi trữ vật của đệ tử Huyết Thú Tông, trong đó có yêu bài của bọn họ, linh thạch bên trong nghèo nàn đến mức đáng buồn, vật phẩm vô cùng ít ỏi, vừa nhìn đã biết là đệ tử bên lề không được coi trọng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Bất chợt Dư Tắc Thành lại liên tưởng đến lời nói của tên đệ tử Quân Nhục môn bị mình đánh chết rằng y đà ăn thịt hai đệ tử Huyết Thú Tông. Dọc đường đệ tử Huyết Thú tông quả thật chết nhiều nhất, không biết vì sao lần này đệ tử Huyết Thú Tông đến thí luyện hình như tất cả đều là bị thịt, không có cao thủ tồn tại, vì sao bọn chúng phải làm như vậy, lẽ nào cũng không muốn Trúc Cơ sao?

Tà Môn lục phái này có câu nói, mỗi một đệ từ Bất Tử Tông chính là một cánh quân loại nhỏ, đệ tử Quân Nhục môn chính là chiến xa hoành hành giỏi tấn công, đệ tử Thiên Vu Giáo chính là pháo đài, nếu có thời gian và bảo vệ an toàn cho chúng, chúng có thể tích súc lực lượng hùng mạnh, phá hủy địch nhân từ xa.

Tác dụng của đệ tử Bạch cốt Môn chính là trinh sát, hậu cần, phụ trợ cùng chốt thí tiên phong. Quỷ Hào Phái hẳn là trà trộn, ám sát, gián điệp ẩn nấp.

Sáu phái này liên kết lại hỗ trợ lẫn nhau, hoàn toàn là một cánh đại quân tu tiên. Không biết vì sao Dư Tắc Thành luôn có một loại cảm giác bọn chúng phối hợp mật thiết với nhau, dường như là có người ở phía sau màn an bày thiết kế.

Chẳng qua những điều này đối với Dư Tắc Thành cũng không quan trọng, hắn quan tâm chính là đánh chết những đệ từ sáu phái này cướp đoạt Trúc Cơ Đan. Trúc Cơ mới là mục đích hắn muốn đạt đến.

Đợi đến khi hai trụ người này hoàn thành, Dư Tắc Thành dùng sức đánh xuống mặt đất mở ra một cái hố sâu, đẩy hai trụ người xuống hố, sau đó lấp hố lại. Hai đệ từ Thiên Vu Giáo này cũng như những Người mà bọn chúng đã từng đày đọa, ở trong hố sâu hưởng thụ nỗi thống khổ vĩnh viễn vô tận này.

Dư Tắc Thành tiếp tục tiến về phía trước, lại tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, lần này đi chừng ba mươi dặm cũng không thấy một người, những người này đi đâu... hắn vô cùng nghi hoặc.

Lại đi về phía trước mười dặm, đột nhiên phát hiện khô trung phía trước lóe ra vô số ánh sáng, Dư Tắc Thành lập tức vận khởi Huyết Tàng Thuật, Huyền Hồn Giáp, len lén ẩn núp tiến tới Trên cây cổ đồng cực lớn ở nfoài năm dặm, không trung ở trên đỉnh đại thụ, có một vật không ngừng tán phát quang mang vô hạn ra bốn phía, lại hấp dẫn đệ từ sáu phái trong chu vi trăm dặm.

Ở dưới đại thụ này đã có hơn bốn mươi người chờ ở đó, bọn chúng đều kết thành bè đảng, mỗi một thế lực như vậy lớn nhất có khoảng chừng mười mấy người, còn lại đều là tổ nhóm sáu, bảy người, những người này ở dưới tàng cây cùng chờ đợi gì đó. Cách bọn chúng hơn trăm trượng có bóng người rải rác, bọn này đều là cá thể đơn lẻ, không dám chạy tới dưới tàng cây chỉ có thể chờ ở bên ngoài.

Dư Tắc Thành ẩn núp tới bên ngoài hơn trăm trượng, không biết những người này đang chờ đợi cái gì, hắn tỉ mĩ quan sát những người dưới tàng cây kia, có người đứng ở chỗ tối yên lặng không nói, đây là chó cắn người không sủa, chính là nhân vật hung tàn. Có người vừa nhìn đã biết chính là đầu lĩnh, người xung quanh bất giác cung kính đối với hắn, đây là phản ứng của thực lực cường hãn. Có người động chút hô to, cáo mượn oai hùm, đây chính là đối tượng của mình.

Dư Tắc Thành lập tức bắn ra một đạo Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, phụ lên thân kẻ cáo mượn oai hùm kia, cũng không vội vàng tìm hiểu tình huống mà dùng ma niệm hóa thần, sau đó ẩn núp trong thần thức hải của hắn, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, liên tiếp lưu lại thần thức trên thân ba người nữa. Như vậy sẽ không gặp phải thảm kịch như lúc phụ lên thân tên đệ tử Bạch cốt môn khi trước, lúc này mới thông qua suy nghĩ, thính giác, thị giác của bọn chúng tìm hiểu tình huống nơi đây.

Thì ra nơi thí luyện này cũng không phải không có quy luật, tổng cộng trong này có tám mươi viên Trúc Cơ Đan, bốn viên hợp thành một tổ, vào thời gian khác nhau, vị trí khác nhau sẽ hiện ra trên không.

Sau khi hiện ra sẽ phóng ra vô số hào quang như lúc này hấp dẫn đệ tử sáu phái trăm dặm tụ tập. Hai canh giờ sau đó khi hào quang biến mất, mất đi cấm chế bảo vệ của Kim Đan Chân Nhân lưu lại, lúc này mọi người mới có thể cướp đoạt Trúc Cơ Đan.

Bốn viên Trúc Cơ Đan này sẽ bắn ra bốn phương tám hướng một cách ngẫu nhiên, ai cướp được chính là duyên phận của người đó, chuyện này đã sớm lại hình thành quy luật, thậm chí những địa phương xuất hiện Trúc Cơ Đan ở ngày đầu tiên, ở trong sáu phái đều có người tập hợp thành sách, buôn bán khắp nơi.

Thực ra ngay cả những vị trí tiến vào nơi này, cũng đều bị người tìm kiếm gần như hết sạch. Nếu không Dư Tắc Thành làm sao có khả năng vừa tiến vào nơi thí luyện đã bị người khác phục kích.

Dư Tắc Thành quan Sát Người tụ tập dưới tàng cây chỉ sau một lúc đã tụ tập đến sáu bảy thế lực nho nhỏ, bọn chúng vừa đề phòng lẫn nhau lại dường như liên thủ với nhau. Tổ hợp của những thế lực nhỏ này rất là kỳ quái, đúng lý hẳn là quen thuộc giữa đồng môn với nhau, mọi người ở cùng một chỗ tạo thành tiểu đội, thế nhưng những thế lực dưới tàng cây này mỗi cỗ thế lực đều có đệ tử sáu phái, không có đệ tử của một môn phái riêng biệt tạo thành tiểu đội, đây là một hiện tượng khác thường.

Có thể tổ hợp lại cùng nhau, nhất định là tín nhiệm đối phương, mọi người quen thuộc lẫn nhau. Thông qua tình huống tổ hợp của bọn chúng hiện tại, Dư Tắc Thành dần dần nhìn ra những người này thường xuyên hành động cùng nhau, bằng không tuyệt đối sẽ không quen thuộc lẫn nhau như vậy.

Bọn chúng định làm gì... Dư Tắc Thành cám thấy xuất hiện vấn đề, chính là cũng không thấy đệ tử Huyết Thú Tông xuất hiện ở đây, xem ra lần này Huyết Thú Tông nhất định xảy ra vấn đề gì, phái ra toàn là đệ từ chốt thí, ngay cả tư cách lập tổ đội cũng không có.

Thông qua suy nghĩ trong đại não của ba người, trong đầu bọn chúng thường xuất hiện một từ là Tổng môn. Chúng thường suy nghĩ lần này ta Trúc Cơ rồi, tu luyện thật tốt gia nhập Tổng môn, sau đó sẽ vô cùng hạnh

phúc.

Quả nhiên điều này ứng VớI suy đoán của Dư Tấc Thành, phía sau sáu phái này có người khác, còn có một thế lực khác tồn tại dung dưỡng bọn chúng, khống chế bọn chúng, lợi dụng bọn chúng, luyện bọn chúng, cho nên bọn chúng mới có thể quen thuộc lẫn nhau như vậy.

Thời gian càng ngày càng gần, mỗi người bên trong đều đề phòng, đột nhiên ở ngoài trăm trượng phía Đông Bắc phát sinh tiếng nổ mạnh, có người ở nơi đó động thủ. Phía ngoài toàn là đám người hành động đơn lẻ, thấy có cơ hội thừa dịp tấn công đối phương, xảy ra chiến đấu cũng không có gì là kỳ quái.

Dư Tắc Thành liếc mắt nhìn bên trong, xoay người đi ra phía ngoài. Trúc Cơ Đan này hiện tại đối với hắn không có ý nghĩa, hắn cũng không có cách nào cướp đoạt Trúc Cơ Đan trong tay nhiều địch nhân như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.