Tiên Ngạo

Chương 202: Họa bì nữ nô



Dư Tắc Thành bắt đầu quan sát thi thể của bọn chúng, ở trên tàn thi của bọn chúng tìm kiếm túi trữ vật, cũng không mất bao công sức đã tìm được túi trữ vật của hai người.

Cái chết của bọn chúng giống như là bị Huyết Ô Thuật hoàn toàn ô uế gây nên, thân thế của hai người này đều là trải qua vô số bí pháp cải tạo mà thành, những bí pháp này toàn bộ bị Huyết Ô Thuật phân giải phá hư. Pháp thuật không còn dẫn đến thân thể của bọn chúng mất đi pháp lực chống đỡ, tử vong tại chỗ.

Nếu là đệ tử Quân Nhục môn trước kia loại ô uế này sẽ đem pháp thuật của pháp thể tự bạo phân giải phá hư thế nhưng chân thân bên trong sẽ không tử vong. Bọn chúng là đệ tử tinh anh, từ đầu đến chân toàn bộ là bí pháp cải tạo mà thành, cho nên bọn chúng coi như mất mạng ngay tại chỗ.

Thế nhưng mình chỉ là sử dụng Huyết Ô Thuật và Công Thành Chuỳ, vì sao lại có hiệu quả lớn như vậy? Cho dù bọn chúng ở nguyên một chỗ không nhúc nhích, mình liên tục sử dụng trăm Huyết Ô Thuật trên người bọn chúng, cũng sẽ không hùng mạnh tới mức này.

Dư Tắc Thành chợt nhớ tới khi mình sử dụng Huyết Ô Thuật thì trong tay cầm mỹ tửu, bầu rượu kia khi sử dụng pháp thuật thì bị tan vỡ, mỹ tửu kia cũng bắn tung tóe lên Công Thành Chuỳ. Trong rượu này hàm chứa nước ao của linh trì trong thế giới Bàn cổ, ngay cả lão điên kia cũng nói đó là một loại khí tức hồng hoang có ích đối với Nguyên Anh Chân Quân.

Có thể là nước linh trì kia và Huyết Ô Thuật đã phát sinh phản ứng hay không, làm cho Huyết Ô Thuật sản sinh tiến hóa biến dị? Dưới tác động của nước linh trì kia, Huyết Ô Thuật có thể biến dị thành Huyết Ô lực vô cùng vô tận, không làm ô uế hoàn toàn đối phương tuyệt không chịu tan, cho nên mới có thể một kích đánh chết hai người này như vậy...

Dư Tắc Thành càng nghĩ càng thấy có lý, hận không thể lập tức thử nghiệm một chút, thế nhưng hiện tại trong sân còn có một tù binh cần xử lý.

Dư Tắc Thành quay vào sân nhìn cuộn da người kia. Nữ tử này không phải là người nữa, đã biến thành một loại sinh linh kỳ dị, không phải người không phải quỷ, nửa người nửa quỷ, nhìn cuộn da người này giống như một bức họa cuộn tròn, nữ tử được vẽ trên một trên đó, diện mục rõ ràng, mặt mũi thanh tú, miệng nhỏ mún chặt, trong mắt rơi lệ, dáng vẻ khiến người nhìn thấy mà thương xót.

Dư Tắc Thành lấy tay sờ một cái, da người này giống như da bình thường, quả nhiên là da mỹ nữ, trắng nõn mịn màng, trơn nhẵn giống như bánh kem. Tuy rằng bề ngoài chí là tấm da nhưng sờ vào có cảm giác không khác gì người thật. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dư Tắc Thành nhịn không được tiếp xúc trên dưới một chút, nhiệt độ không khác gì người bình thường, cảm giác như nhau. Hắn chỉnh đốn tâm thần một chút, bất đầu sử dụng Tự Bạch vấn Tâm Thuật tiến hành hỏi, đồng thời lợi dụng ma niệm tiến hành kiểm tra:

- Ngươi là người phương nào?

Nữ tử hồi đáp:

- Ta là Bích Linh, đệ tử Quỷ Hào Phái, chỉ cần đại nhân tha cho tiểu nữ một mạng, nguyện vĩnh viễn làm nô làm tỳ, nghe theo sai phái của ngươi.

Nếu không phải ma niệm của Dư Tắc Thành ở trong lòng nữ tử có thể cảm thụ suy nghĩ của nàng, đánh chết Dư Tắc Thành cũng sẽ không tin lời nói của nàng, đánh không lại liền đầu hàng làm nô làm tỳ, sự chuyển hóa như vậy quá nhanh, cũng quá giả tạo.

Dư Tắc Thành bất đầu hỏi không ngừng, hỏi tình huống sư môn của nàng, hỏi nàng học qua cái gì, hỏi lai lịch thân phận của nàng, hỏi tập quán sinh hoạt của nàng, Bích Linh lần lượt trả lời, tuyệt không giấu diếm, thành thực như cừu.

Dần dần Dư Tắc Thành nhíu chặt mày, thông qua miêu tả của nàng, còn có suy nghĩ trong đầu nàng hắn phát hiện ra Quỷ Hào Phái nào phải môn phái tu tiên gì, quả thực chính là một nơi bồi dưỡng nữ nô. Những nữ tử này có người vốn thuộc Quỷ Hào phái, có người là do Tổng môn đưa tới, các nàng đều thân đủ Linh Căn, ở đây tu luyện.

Các nàng cũng không có ký ức của quá khứ, đều bị tẩy não quên đi sự tình của quá khứ. Các nàng sau khi tu luyện loại pháp thuật này sẽ biến thành họa bì, người không ra người quỷ không ra quỷ. Loại pháp thuật này có một chỗ tốt, những nữ từ này vinh viễn giữ được thanh xuân, vĩnh viễn tre tuổi như vậy, hơn nữa sau khi cuộn lại các nàng chìm vào một trạng thái kỳ ảo, mấy trăm năm vẫn không hư không hỏng.

Thời gian tu luyện pháp thuật, môn phái đồng thời còn gieo vào đầu các nàng ý nghĩ rằng: chỉ cần sống sót làm gì cũng được, dù bị đối đãi như nô tỳ cũng là hạnh phúc. Còn dạy các nàng làm sao hầu hạ người khác để nhận được ưu ái, làm sao lấy lòng người khác, làm sao chịu đựng tịch mịch. Trong mơ hồ, vận mệnh tương lai của các nàng chính là một loại đồ chơi, thời gian không dừng biến thành một cuộn da người, có thể cất đấu vô hạn, dùng thì mở ra, biến thành mỹ nữ, có thể phụ trợ chiến đấu còn có thế đùa bỡn. Muốn thì dùng, không dùng thì thu lại, quả thực là nữ nô tu tiên ở đẳng cấp tối cao.

Thí luyện này đối với các nàng có đãi ngộ đặc thù, những đệ tử không thiện chiến đấu này đều tụ tập cùng một chỗ, không tham gia tranh đoạt Trúc Cơ Đan, thí luyện kết thúc, trở lại môn phái có an bài khác. Chỉ có những nữ cường giả tự tin đối với thực lực của mình mới có thể tham gia tranh đoạt, sinh tử do mệnh.

Nữ tử này chính là một trong những đệ tử cường đại nhất trong hàng đệ tử tu tiên của Quỷ Hào Phái, thế nhưng nàng gặp phải Dư Tắc Thành càng cường đại hơn so với nàng, lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, nguyện làm nô tỳ. Đây là kết quả giáo dục của môn phái, đối với nàng mà nói là chuyện hết sức bình thường.

Ngoại trừ nàng, ở trong túi trữ vật của nàng Dư Tắc Thành lại tìm được ba tấm họa bì nữ tử, đều là tỷ muội đồng môn của nàng, bị nàng đánh bại thu phục. Những nàng này cũng cam nguyện làm nô tỳ cho Dư Tắc Thành, chỉ cần sống sót chuyện gì cùng có thể làm cả.

Thực sự là thiên hạ to lớn không chuyện là nào mà không có, đại phái phía sau khống chế Tà Môn lục phái này khiến Dư Tắc Thành kinh ngạc không thôi. Quả thật mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng, Tổng môn này thực sự là cấp đại phái, đùa bỡn thiên hạ trong lòng bàn tay.

Dư Tắc Thành chậm rãi cuốn Bích Linh lại, Bích Linh trong nháy mắt bị cuộn lại, trong mắt tràn ngập sợ hãi vô cùng, đối với các nàng vinh viễn bị cuộn lại là loại trừng phạt đáng sợ nhất, ở trong không linh kia đối diện bóng tối và tịch mịch vĩnh hằng, trước khi cuộn lại hoàn toàn, nàng hô:

- Van cầu ngươi, đừng vĩnh viễn cuộn ta lại. Ta rất nghe lời, ta còn là xử nữ, ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho ngươi, nghìn vạn lần đừng vĩnh viễn cuộn ta lại.

Dư Tắc Thành cuối cùng cuộn nàng thành một cuộn tranh, lập tức cuộn da người phát sinh biến hóa, hóa thành một cuộn tròn giống như cuộn tranh, không nhập chân nguyên vào tuyệt đối sẽ không tự mở.

Ba họa bì mỹ nữ khác cũng bị Dư Tắc Thành cuộn lại, cũng cất vào trong túi Càn Khôn. Thời điểm cuộn các nàng lại, các nàng cũng hết sức cầu xin, loại mở ra rồi lại cuộn lại này đối với các nàng chính là đày đọa lớn nhất, để không bị cuộn lại, các nàng bằng lòng đồng ý tất cả.

Sinh linh đưa vào trong túi Càn Khôn sẽ lập tức tử vong, thế nhưng những mỹ nữ da người này đưa vào lại không có chuyện gì, khiến Dư Tắc Thành bội phục tiền bối sáng tạo ra bộ tiên thuật này không gì sánh được. Người này vô luận chính tà, tuyệt đối là cường giả đứng đầu thiên hạ.

Bên này xử lý hoàn tất, Dư Tắc Thành bất đầu nghiên cứu pháp thuật mới, trước tiên quay về thế giới Bàn cổ lấy một bình nước ao, sau đó đem nước ao dung hợp Huyết Ô Thuật, lại cùng Phá Diệt Cửu Thuật hòa hợp nhất thể.

Dư Tắc Thành chậm rãi thí nghiệm, vào lúc hừng đông ngày thứ hai cuối cùng thông hiểu đạo lý, nước ao Huyết Ô Thuật này và Phá Diệt Cửu Thuật dung hợp hoàn mỹ. Hắn tiện tay xuất một chiêu, Khai Sơn Phủ, Phá Giáp Trùy, Tu La Trảm, Công Thành Chuỳ ứng thanh mà ra, toàn bộ biến thành màu đỏ như máu, chỉ còn chờ hiệu quả trong thực tế.

Ngày thứ năm, Dư Tắc Thành mỉm cười đi trên đồng hoang thỏa thuê mãn nguyện. Trải qua mấy ngày nằm yên lặng lẽ, lý tưởng của mình sắp được thực hiện rồi. Nếu như không có vấn đề gì mình sẽ đồ sát tất cả đệ từ sáu phái này.

Một ngày này tinh không vạn dặm. trời cao mây nhạt, lại là một ngày có thời tiết tốt.

Sơn xuyên thanh u, lục thảo như người, phồn hoa như gấm, ở dưới dương quang tất cả đều xán lạn như vậy.

Cỏ nhỏ đong đưa, đóa hoa mỹ lệ, cành cây xanh biếc, tất cả là tốt đẹp như vậy.

Chẳng qua ở đây lập tức sẽ biến thành chiến trường giết chóc. Dư Tắc Thành chậm rãi đi ra không tới năm dặm đã bị một con cốt nha (quạ bằng xương) phát hiện, lập tức tin tức truyền lại, phía trước đã xuất hiện một đội đệ tử sáu phái, hai quả cầu thịt thật lớn, một đệ tử Bạch cốt Môn, hai đệ tử Thiên Vu Giáo, một nữ tử Quỷ Hào Phái.

Bọn chúng thấy Dư Tắc Thành liền gào thét lao đến. Dư Tắc Thành nhìn thấy bọn chúng liền xoay người đi về phía bọn chúng. Trong nháy mắt Dư Tắc Thành liên tục phóng ra ba Phá Giáp Trùy, Phá Giáp Trùy màu huyết hồng lập tức đâm trúng hai người đệ tử Quân Nhục môn, còn có đệ tử Bạch Cốt Môn kia, ba người lập tức bất đầu run rẩy, đệ tử Bạch Cốt Môn xương cốt cách toàn thân tan rã, "Ầm" một tiếng hóa thành tro bụi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.