Tiên Ngạo

Chương 412: Kim Đan Quang Vũ



Thấy Tô Uyển Ngôn không nói gì. Dư Tắc Thành nói tiếp:

- Ngoài ra ta còn muốn nói rằng, muội là một cô nương tốt, ta cũng rất thích muội. Ta nhất định sẽ đi khắp chân trời góc bể tìm linh dược cho muội, chữa khỏi chân và đôi mắt cho muội, cho muội có thể chơi đùa dưới ánh mặt trời.

- Sau đó ta sẽ cưới muội về làm một trong các tân nương của ta, nhớ rằng chỉ là một trong, vì ta không phải là người tốt, tân nương của ta không ít. Muộn có bằng lòng không?

Tô Uyển Ngôn đột ngột mở bừng hai mắt, tuy rằng chẳng nhìn thấy gì. Nàng đáp lớn:

- Muội bằng lòng, muội bằng lòng, muội sẽ chờ huynh.

Dư Tắc Thành cười, lần này hắn lại lừa gạt Tô Uyển Ngôn. Hắn có thể tìm kiếm linh dược cho nàng, nhưng sẽ không cưới nàng làm vợ. Chỉ vì muốn nàng không phải thương tâm, không phải thất vọng, cho nên tạm thời gạt nàng mà thôi.

Mọi người lại nói chuyện thêm một lúc, sau đó hai người Dư Tắc Thành cáo từ rời khỏi. Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua Tĩnh Hương lâu. có lẽ lần này đi rồi mình sẽ không ghé qua nữa. Tái kiến, Tô muội muội, ta nhất định sẽ tìm cho muội linh dược khiến xương trắng mọc thịt, chữa khỏi mắt và chân cho muội...

Hai người rời khỏi Tĩnh Hương lâu chưa được bao xa, chỉ thấy phía trước có một người đang bước đi loạng choạng, chính là Lôi Vạn Quân. Trong tay y cầm một bình tiên tửu, mắt lờ đờ say khướt, phía sau có vài tên sư đệ lẽo đẽo đi theo, trông chừng y.

Trong đó có tên đang khuyên giải y:

- Vạn Quân ca, xin đừng nản chí. Di Ninh tỷ không có chuyện gì đâu, nhất định là nàng có việc đi tới một nơi nào đó. Tỷ ấy pháp thuật cao thâm, trong kho báu không có một giọt máu nào, tỷ ấy còn biết thuật Thiên Lý Phi Độ, còn biết pháp thuật chết thay Lý Đại Đào Cương, hẳn là không ai có thể giết được tỷ ấy...

Lôi Vạn Quân lạnh lùng, nốc một ngụm rượu, uể oải nói:

- Đừng khuyên ta, cảm giác này cũng giống như lần trước, ta biết ta đã hoàn toàn mất nàng...

Bất chợt y ngẩng đầu lên thét to:

- Di Ninh, Di Ninh, nàng ở đâu... rốt cục nàng ở đâu vậy,

Dư Tắc Thành thầm nói trong lòng:

- Nàng đã xuống dưới kia trước một bước, Lôi Vạn Quân ôi...

Dư Tắc Thành than dài một tiếng, mặt lộ vẻ thương hại, kéo Mộc Tư Y bay qua trên đầu Lôi Vạn Quân, cũng chỉ là chút thương hại mà thôi. Đường của ta, không cho phép bất cứ ai ngăn cản, cũng không thể thay đổi vì bất cứ người nào khác.

Bay được ba dặm, Dư Tắc Thành phát hiện ra điểm khác thường, vô số người tu tiên ở Hoa Đô đang tụ tập về một hướng, tất cả mọi người đang tập trung lại, dường như có đại sự gì đó.

Dư Tắc Thành bèn ngăn lại một người hỏi thử vì sao, người nọ đáp:

- Mau mau tới đó đi, liên minh Hoa Đô đang cử hành đại hội, mời cao nhân có khả năng vạn dặm tìm vật, có thể tìm ra Phá Bại Chân Quân.

Dư Tắc Thành nhìn quanh bốn phía, phát hiện vô số người tu tiên xuất hiện khắp nơi, bọn họ đều tụ tập về hướng đó. Mọi người ở đây đã ba, bốn tháng, tâm tình hưng phấn trước kia đã tiêu tan rất nhiều người sinh ra ý muốn thối lui. Hiện tại rốt cục có một thịnh hội như

vậy cử hành, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhau chạy tới tham gia thịnh hội.

Ngoài ra Dư Tắc Thành chú ý còn có hơn trăm người tu tiên đang đi quanh bốn phía tuyên truyền kêu gọi. Hẳn bọn họ là người của liên minh Hoa Đô cố ý phái ra, kêu gọi mọi người tham gia thịnh hội.

Chỉ thấy trên không có chừng ngàn Kim Đan Chân Nhân, mỗi người chiếm cứ một góc, dị tượng Kim Đan lấp lóe trên người, khiến cho phạm vi mười dặm toát ra ánh sáng kỳ quái vô cùng.

Dị tượng Kim Đan trên người các Kim Đan Chân Nhân này không ai giống ai, đại biểu cho niềm tin, lý tướng, lực lượng và quá khứ của bọn họ.

Những thượng môn truyền thừa đã lâu, những trung môn lão làng, tóm lại những môn phái tu tiên lâu đời đều không phái đệ tử tới Hoa Đô tranh đoạt tiên điển, chỉ phát ra giải thưởng mà thôi.

Những Kim Đan Chân Nhân tụ tập tại đây đại đa số là tán tu và chưởng môn, trưởng lão của các môn phái nhỏ. Kim Đan kỳ đã là cực hạn của bọn họ.

Giải thưởng được treo cũng có lực hấp dẫn không nhỏ với những Kim Đan Chân Nhân này. Những công pháp truyền thừa đã lâu, thiên tài địa bảo quý giá chính là những thứ mà những Kim Đan Chân Nhân này khao khát.

Những người tu tiên của các môn phái nhỏ, các tán tu có thể đạt tới cảnh giới Kim Đan kỳ, bọn họ đều có một đặc điểm chung, thiên tư thông tuệ, cứng cỏi, kiên trì không bỏ cuộc. Đồng thời cũng hết sức hung tàn, ra tay không chút lưu tình, nắm lấy cơ hội sẽ không buông tay, nếu không bọn họ cũng không có khả năng đi tới được bước này.

Mọi người đứng giữa không trung, xúm quanh một ngọn núi nhỏ. Ngọn núi này cao chừng trăm trượng, đỉnh núi đã bị cắt ngang tạo thành một bình đài phạm vi trăm trượng, đó chính là nơi liên minh tổ chức hội nghị.

Trên đài có ba hàng ghế, có hơn bốn mươi Kim Đan Chân Nhân đang ngồi trên đó, toàn là những nhân sĩ quyền uy trong liên minh, hoặc những kẻ ưu tú trong các Kim Đan Chân Nhân. Trong đó có Phần Hỏa Chân Nhân, vị lão tăng gia nhập đầu tiên, gia chủ Tô gia, đại biểu của Phân Phương Giải Ngữ môn...

Những Kim Đan Chân Nhân ở trên không, các đệ tử Trúc Cơ ở dưới đất nhìn lên. Liếc mắt nhìn qua có trên vạn người, có kẻ đứng trên cây, người đứng trên nóc nhà, tất cả đổ dồn ánh mắt về phía bình đài.

Nếu không phải Kim Đan Chân Nhân, không có dị tượng Kim Đan, muốn bay lên xung quanh ngọn núi này quả thật chỉ là vọng tưởng. Trên không trung ngập tràn uy áp Kim Đan, tất cả người tu tiên dưới Kim Đan chỉ có thể đi lại dưới đất.

Vô số lưu quang từ trên không sa xuống chẳng khác trời mưa. Dư Tắc Thành giơ tay hứng lấy một giọt. Giọt lưu quang chăng khác một bông tuyết, vừa chạm vào lòng bàn tay Dư Tắc Thành lập tức tan biến đi đâu mất.

Mộc Tư Y bên cạnh nói:

- Đây là Kim Đan Quang Vũ, ta đã từng xem qua trong điển tịch của môn phái. Chỉ cần có một số Kim Đan Chân Nhân tập trung ở một khu vực nhất định, sẽ xảy ra hiện tượng này. Cũng giống như nếu có quá nhiều Nguyên Anh Chân Quân tập trung trong một phạm vi nhất định, cũng sẽ xảy ra một hiện tượng thiên văn khác.

Dư Tắc Thành nói:

- Cái đó gọi là Nguyên Anh Vạn Biến, chỉ cần trong phạm vi trăm dặm tập trung hơn một trăm Nguyên Anh Chân Quân khí cơ giữa bọn họ hút đẩy lẫn nhau sẽ hình thành khí tượng tứ quý Phong Vũ Lôi Điện, bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông, những dị tượng này đồng thời xuất hiện trên không.

Đúng lúc này trên bình đài, một người tu tiên dùng Sư Tử Hống truyền âm:

- Các vị đạo hữu, chúng ta đến đây đều có cùng một mục đích, chính là tìm kiếm Phá Bại Chân Quân, lợi dụng đặc tính của Hoa Đô, cướp đoạt Thập Đại Tiên điển Hoàn Chân Đạo trong tay lão. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa ai tìm được tung tích của Phá Bại Chân Quân. Hoặc là lão trốn ở một nơi nào đó hoặc đã rời khỏi Hoa Đô, hoặc căn bản lão không hề ở Hoa Đô. Nếu cứ tiếp tục tìm như vậy, không phải là cách.

- Lúc này may mắn có một vị cao nhân của Bất Ngôn tông tới đây, liên minh chúng ta mời vị ấy chỉ điểm bến mê, tìm kiếm Phá Bại Chân Quân kia. Xin mọi người hoan ngênh Nhất Ngôn Chân Nhân chỉ điểm phương hướng cho chúng ta.

Bất Ngôn tông ư? Từ khi Dư Tắc Thành tu tiên tới nay, đã rất nhiều lần nghe tới cái tên này. Thần thông của tiên cốt là do bọn họ tông kết bàng môn tả đạo cũng là do bọn họ xếp hạng. Môn phái này có thể nói là nghe như sấm động bên tai nhưng vẫn chưa hề gặp, hôm nay rốt cục cũng đã có thể nhìn thấy chân diện mục của họ.

Chỉ thấy một thiếu niên đi ra trên bình đài. khoảng mười bảy, mười tám tuổi, còn rất trẻ. Lập tức trên không dưới đất vang lên tiếng bàn tán râm ran người này là đệ tử Bất Ngôn tông sao?

Người nọ lên đài, liếc nhìn quanh một vòng. Đột nhiên Dư Tắc Thành có cảm giác người này vô cùng quen thuộc, khuôn mặt này, động tác này dường như hắn đã nhìn thấy ở đâu rồi...

Người nọ lên tiếng nói:

- Cảm tạ các vị đã tham gia thịnh hội này, trải qua một tháng tụ tập, rốt cục đã có thể bắt đầu khai mạc. Mọi người sẽ nhớ kỹ hôm nay, tuy nhiên đối với rất nhiều người, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của bọn họ, xin mọi người hãy nhớ kỹ ta.

Lời này nghe vô cùng kỳ quái, có cảm giác khó tả vô cùng.

Nhất Ngôn Chân Nhân kia nói tiếp:

- Được, tuồng hay chuẩn bị bắt đầu, ta sẽ tìm ra Phá Bại Chân Quân cho mọi người. Ta đã lật xem tất cả ghi chép về Phá Bại Chân Quân phát hiện ra người này có một đặc điểm, chính là tính tình vô cùng trượng nghĩa. Lúc lão còn là Kim Đan Chân Nhân, vì bằng hữu mà một mình khổ chiến với bốn vị Kim Đan Chân Nhân của u Minh tông, rốt cục suýt chút nữa bị đánh vỡ Kim Đan nhưng vẫn kiên quyết thà chết không lùi, đánh lui bốn người của đối phương.

- Sau khi lão trở thành Nguyên Anh Chân Quân, vì trợ giúp gia tộc tu tiên đã từng cứu lão trước kia, cho nên chống lại Thiên Diệt lão nhân của Vạn Kiếm Ma tông. Cuối cùng bản mệnh huyết hà bị vạn kiếm đánh nát, thân thể tan tành. Thiên Diệt lão nhân thấy lão tính tình nghĩa khí, cho nên mới tha cho lão một con đường sống, đoạt xá trùng sinh.

- Có thể nói người này đáng để kết giao, ai là bằng hữu của lão, lão sẽ xả thân trợ giúp người đó không tiếc mạng sống, chết cũng không lùi.

- Có lẽ mọi người nghe như vậy sẽ giật mình kinh ngạc, không ngờ tà phái Huyết Hà phái lại tồn tại một Nguyên Anh Chân Quân nghĩa khí như vậy, đây là sự thật.

- Sau khi người này đoạt được Hoàn Chân Đạo. vì không muốn làm liên lụy Huyết Hà phái, cho nên mới phản bội Huyết Hà phái. Ta nghĩ sau khi lão trở thành Phản Hư Chân Nhất, nhất định có thể trở về Huyết Hà phái.

- Cho nên muốn tìm lão là chuyện hết sức dễ dàng, chính là gọi lão ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.