Chưởng môn Thạch Cơ lại hô tiếp:
- Địa Khuyết tiền bối, người đời đồn rằng tiền bối khuyết hai chân và đường sinh sản, xem ra là giả, lưỡi của ngài cũng đã mất rồi sao, vì sao không trả lời được?
Đối phương vẫn không nói gì.
Chưởng môn Thạch Cơ nói tiếp:
- Tàn phế quả thật là tàn phế, ngay cả một tiếng trả lời cũng không dám... Đại ca lão Thiên Tàn Lão Tổ đã bị hai vị tiền bối phái ta đánh chết bên kia cửa ải địa vực, huynh đệ bọn lão tình thâm, phải chăng cũng nên lên đường sum hợp cho rồi. Địa Khuyết, phải chăng lão đã hóa câm điếc?
Bất chợt một giọng nói âm trầm vang lên:
- Tiểu bối dám làm nhục ta như vậy, ta sẽ...
Lão còn chưa dứt lời, chưởng môn Thạch Cơ rốt cục đã dẫn dụ được lão lên tiếng, lập tức sử dụng bí pháp xác định vị trí của lão, sử dụng Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết.
Pháp quyết này vừa xuất, lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy toàn thân chấn động, pháp quyết bản thân cũng tự động phát ra Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết.
Ngàn người đồng thời thi triển Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết, lập tức hóa thành một đạo hồng quang bắn về phía Bát Tàn môn.
Đạo hồng quang này đột phá hộ sơn đại trận của Bát Tàn môn, đột phá qua nhiều tầng sương mù trận pháp, đột phá động phủ lơ lửng, đột nhập vào lòng đất, lập tức đánh trúng Địa Khuyết Lão Tổ đang được đám môn nhân đệ tử vây quanh.
Hồng quang vừa trúng, lập tức Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết phát động. Hai mắt Địa Khuyết Lão Tố lập tức trở nên đỏ quạch. Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết của ngàn người khiến cho nháy mắt lão chìm vào trạng thái điên cuồng. Nếu là Phản Hư Chân Nhất khác có thể còn có cơ hội thanh tĩnh, nhưng bản thân lão tàn phế, chịu kích thích này lập tức xem đệ tử Hiên Viên kiếm phái như tử địch, hận không thể bầm thây bọn họ thành vạn đoạn. Lão cất tiếng gầm giận dữ, phóng ra khỏi sơn môn, xông về phía thần cưu.
Lão chỉ bước ra một bước đã lên tới ngọn chủ phong, bước thứ hai vọt vào trong hộ sơn đại trận, bước thứ ba ra ngoài Bát Tàn pháp trận. Bước thứ tư sắp sửa bước ra, khi đó lão sẽ tới cạnh Hiên Viên thần cưu.
Nhưng Địa Khuyết Lão Tổ chưa cất bước thứ tư, lập tức cảm nhận được nỗi sợ hãi khó tả bằng lời. Nỗi sợ này phát ra từ tận đáy lòng, như tới từ tương lai.
Bước xong bước thứ tư là lúc sinh mạng lão kết thúc! Đây là cảnh cáo do đạo Tàn Khuyết mà lão nắm giữ phát ra, là lời cảnh cáo của linh giác sau ba ngàn năm tu đạo của lão, là một linh cảm khó có thể tả bằng lời.
Lập tức Địa Khuyết Lão Tổ trở nên bình tĩnh lại, giải trừ Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết. Nhưng lão đã ra tới bên ngoài, sau lưng là bọn đồ tử đồ tôn vốn vô cùng sùng bái lão. Phía trước là tử địch của lão, đang chọc tức lão. Trong vùng hoang dã xung quanh có vô số tu sĩ ẩn tàng quan chiến. Có lẽ có những thượng môn khác tới, có lẽ có những Phản Hư Chân Nhất đang ở một nơi bí mật nào đó quan sát lão...
Chẳng lẽ mình cứ lùi bước như vậy sao? Mình là Phản Hư Chân Nhất, không có vấn đề gì, đối phương không có Phản Hư Chân Nhất, không thể sử dụng lực Thiên Đạo, cho dù đánh trúng mình, chỉ cần không thể hoàn toàn đánh chết mình, vậy đạo Tàn Khuyết của mình sẽ phát sinh tác dụng. Mình là bất tử vĩnh viễn, không có vấn đề gì, cho dù có nguy hiểm thì có thể nguy hiểm tới mức nào? Nhưng nếu mình chạy trốn, vậy thanh danh trước nay coi như đổ sông đổ bể.
Trong khoảnh khắc này, vô số ý niệm xoay chuyển trong đầu Địa Khuyết Lão Tổ. Xưa nay hư danh và ỷ lại đã hại chết không biết bao người, rốt cục lão cũng đã bước ra một bước cuối cùng của cuộc đời mình.
Trong khoảnh khắc này, chưởng môn Thạch Cơ đột ngột vận khởi Linh Cưu Dẫn Sinh quyết, lập tức chân nguyên của tất cả đệ tử Hiên Viên chấn động, lực lượng vô tận của tương lai phá không mà tới, nháy mắt tập trung toàn bộ vào người chưởng môn Thạch Cơ, ông gầm to một tiếng:
- Phá Hồn Diệt Thế thuật!
Nháy mắt một điểm sáng trong tay ông bay ra, điểm sáng này chỉ như con đom đóm, ánh sáng yếu ớt, bay nhẹ nhàng phiêu hốt thẳng về phía Địa Khuyết Lão Tổ.
Cũng trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành cảm nhận được chưởng môn Thạch Cơ không chỉ sử dụng Phá Hồn Diệt Thế thuật mà thôi, ngoài ra còn có Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, thuật này được âm thầm xuất ra trước cả Phá Hồn Diệt Thế thuật.
Đối với Dư Tắc Thành. Thấu Không Đại Thần Niệm thuật này chỉ là một loại công pháp dung hợp, có thể dung hợp các pháp thuật của mình lại với nhau. Nhưng hôm nay chưởng môn Thạch Cơ sử dụng công pháp này, Dư Tắc Thành mới biết thuật này ảo diệu tới mức nào.
Trong khoảnh khắc pháp thuật này vận chuyển, Dư Tắc Thành chợt phát hiện ra bảy tiên nhãn trên trán mình bừng mở, sau đó thuật này phát ra từ bảy tiên nhãn của mình.
Thật ra Thấu Không Đại Thần Niệm thuật và Phá Hồn Diệt Thế thuật đều là tiên thuật. Tiên thuật là pháp thuật của Tiên Nhân, tự nhiên phải do Tiên Nhân sử dụng mới có thể đạt được hiệu quả thần kỳ. Người tu tiên không phải Tiên Nhân, vậy phải lui lại một bước, dùng tiên cốt phát ra mới có thần hiệu. Cho nên nếu Dư Tắc Thành muốn Thấu Không Đại Thần Niệm thuật hiện ra thần hiệu, vậy phải dùng bảy tiên nhãn phát ra mới gọi là hoàn mỹ.
Trên người chưởng môn Thạch Cơ ắt có tiên cốt, cho nên khi ông phát ra Thấu Không Đại Thần Niệm thuật và Phá Hồn Diệt Thế thuật, dựa theo đặc tính của Hiên Viên kiếm cưu, nháy mắt cũng kéo theo Dư Tắc Thành phát xuất Thấu Không Đại Thần Niệm thuật.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyzThật ra có rất nhiều đệ tử Hiên Viên tu luyện Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, nhưng không có mấy người có được tiên cốt, cho nên những người khác không cảm nhận được.
Đòn này của chưởng môn Thạch Cơ, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật phát ra thần niệm vô tận, hình thành một trường lực lượng kỳ dị. Mà Phá Hồn Diệt Thế thuật đem tới cảm giác vô cùng đáng sợ cho Địa Khuyết Lão Tổ, lão lập tức bỏ chạy, nhưng Thiên Lý Hoàn Hành của lão đã mất đi hiệu lực. Lão bèn chuyển dùng Bách Lý Na di, cũng mất đi hiệu lực, lão dùng một hơi mười ba bí pháp để chạy trốn như Chân Nhất Hồi Chuyển, Ngự Khí Dược Không... tất cả đều không có hiệu lực. Dưới tác dụng của trường lực lượng do Thấu Không Đại Thần Niệm thuật tạo ra, hết thảy dao động bí pháp đều bị trung hòa, hết thảy pháp thuật chạy trốn không sử dụng được. Muốn thoát khỏi hoàn cảnh này, muốn khắc chế được tiên thuật, chỉ có dùng tiên thuật mà thôi.
Chỉ là trong khoảnh khắc này đã quyết định sinh tử, điểm sáng Phá Hồn Diệt Thế thuật kia tà tà bay tới, rốt cục đánh trúng Địa Khuyết Lão Tổ, dung nhập vào cơ thể lão.
Phá Hồn Diệt Thế thuật hết sức thần kỳ, mượn sức mạnh của thiên địa đánh chết cường địch. Kẻ trúng thuật này ắt thiên địa bất dung, ắt bị hồn phi phách tán. Năm xưa người lưu lại pháp thuật này là Cưu Thần Tử từng hết lời ca tụng, rằng nếu kẻ trúng thuật này không chết, vậy thiên địa hủy diệt, thế giới Thương Khung tiêu vong.
Địa Khuyết Lão Tổ trúng một đòn này lập tức hồn phi phách tán, chết ngay tại chỗ. Đệ nhị nguyên thần, bản mệnh pháp bảo, tất cả hồn phách có liên quan với lão đều tan nát.
Nhưng phản ứng của thân thể lão vẫn còn đó, tu vi mấy ngàn năm vẫn còn đó, thân thể cứng đờ giữa không trung, lơ lửng bất động rất lâu.
Sau khi chưởng môn Thạch Cơ phát ra một kiếm này, lập tức không nói gì nữa, chợt có giọng một người khác vang lên:
- Ta là Hán Nghiễm, kẻ khống chế kiếm cưu thứ hai. Chưởng môn Thạch Cơ sử dụng tiên thuật xong, đã chìm vào trạng thái nghỉ ngơi, xin các vị hãy nghe ta chỉ huy.
Nháy mắt thần cưu bay vọt lên cao, nhảy xuyên qua Thời Không ra xa ngoài trăm dặm, sau đó vẫn tiếp tục chạy xa.
Thân thể Địa Khuyết Lão Tổ chợt chấn động một cái, trong khoảnh khắc lão hồn phi phách tán, lực lượng siêu cấp ẩn chứa trong người lão vẫn chưa biến mất, lực Thiên Đạo của lão vẫn còn vận chuyển.
Bất quá chuyện này cũng không thể cứu được tính mạng của lão, thân thể lão không còn khống chế lập tức từ trên không rơi xuống, ngã phịch trên mặt đất, trúng vào một tảng đá. Đầu lão không còn chân nguyên bảo vệ, lập tức vỡ tan như một quả dưa hấu.
Lực lượng không được khống chế là lực lượng đáng sợ nhất, pháp thuật Phá Hồn Diệt Thế thuật tầng thứ hai khởi động, dẫn phát lực Thiên Đạo, lại thêm đạo Tàn Khuyết hết sức cuồng bạo, mất đi khống chế đột ngột bùng nổ. Một tiếng nổ vang, thiên địa chớp lên một cái, thân thể Địa Khuyết Lão Tổ bùng nổ.
Uy lực vụ nổ này còn hùng mạnh hơn cả quả thần lôi mạnh mẽ nhất mà Dư Tắc Thành từng chứng kiến, chẳng trách Hán Nghiễm Chân Quân điều khiển thần cưu liều mạng chạy trốn xa như vậy. Vụ nổ này lan tràn trong phạm vi chừng trăm dặm, hình thành một đám mây hình nấm khổng lồ. Cũng giống như lực Thiên Đạo vô tận bị dẫn phát, hình thành một vụ nổ rất lớn.
Tuy thần cưu đã nhanh chân chạy xa, nhưng sức ép vụ nổ vẫn đuổi kịp, thần cưu lộn ba vòng trên không, sau đó mới khôi phục lại bình thường.
Lúc này một đạo lực bản nguyên vô hình bay tới, dung nhập vào thần cưu. Lập tức tất cả đệ tử Hiên Viên đều cảm thấy toàn thân nhận được lực lượng vô biên, lực bản nguyên của Địa Khuyết Lão Tổ đã bị tất cả mọi người hấp thu chung.
Có trợ lực này, dường như tất cả đệ tử Hiên Viên được tiếp thêm sức mạnh. Dưới sự điều khiển của Hán Nghiễm Chân Quân, thần cưu chuyển hướng bay trở về Bát Tàn môn.
Vụ nổ mãnh liệt vừa rồi xảy ra ngay bên ngoài pháp trận của Bát Tàn môn, tuy rằng lực nổ kịch liệt bị các loại pháp trận phòng ngự của Bát Tàn môn ngăn cản một phần, nhưng cũng đã tạo thành thương tổn không thể nào cứu vãn đối với hộ sơn đại trận.