Dư Tắc Thành cau mày hỏi:
- Vì sao lại có quy củ như vậy, không cho phép người trong Tam Thiên giới tìm kiếm thông đạo dẫn tới Quang Thần giới ư?
Hoa tiêu trưởng gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, từ xưa tới nay đã là như vậy, nếu như Chân Nhân muốn tìm kiếm thần thông cổ văn này, hãy tới Nhã Cư giới. Nhà ta ở đó, ta họ Hoàng, Hoàng gia chúng ta là một trong mười ba tộc của Tình Không Nhã Cư tông.
- Tình Không Nhã Cư tông chúng ta là môn phái lấy nghiên cứu học thuật là chính, chỗ bọn họ có phát hiện bản rập khuôn và bản dịch của yêu văn trên cả Tam Thiên giới. Bất quá chỗ chúng ta thứ gì cũng đắt, ngài phải chuẩn bị thật nhiều linh thạch mới được.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, ném cho y một viên linh thạch thượng phẩm, gật đầu:
- Hay quá, cảm tạ ngươi.
Hoa tiêu trưởng nhận linh thạch, lại lấy ra một món tín vật đưa cho Dư Tắc Thành:
- Chân Nhân, ngài cầm vật này đến Hoàng gia ta, bọn họ sẽ dẫn đường cho ngài.
Dư Tắc Thành nhận lấy tín vật gật gật đầu, Hoa tiêu trưởng họ Hoàng kia cáo lui. Dư Tắc Thành từ biệt Thuyền trưởng, trở lại gian của mình. Thần thông cổ văn này đã hoàn toàn thu hút hắn, trong đó ẩn chứa lực lượng vô cùng, khiến cho hắn cực kỳ mê mẩn, định ra phương hướng, đầu tiên sẽ tới Tình Không Nhã Cư tông kia mua hết tất cả tư liệu về yêu văn.
Dư Tắc Thành ở trong gian của mình nghiên cứu loại Luyện tự này. Ngón tay hắn vẽ nguệch ngoạc một hồi, đột ngột một điểm kim quang phát ra từ đầu ngón tay, dường như có được sinh mạng, giống như một tia nắng mặt trời, chậm rãi vẽ ra đồ hình trên không.
Đồ hình vô cùng sống động xuất hiện trên không khiến cho người ta có cảm giác khó tả bằng lời. Hào quang chợt lóe nhấp nháy trên không khiến cho Dư Tắc Thành bất giác tập trung tinh thần, đặt hết lực chú ý vào chữ này.
Luyện.
Dư Tắc Thành không cần đọc chữ này, hắn dùng Thấu Không Đại Thần Niệm thuật cảm ứng chữ này. Dần dần trong cảm ứng của hắn, hàm nghĩa chữ Luyện này hoàn toàn tiến nhập vào lòng, Dư Tắc Thành hoàn toàn hiểu được nó. Chữ này là bước quan trọng để luyện chế luyện yêu, nó quyết định luyện yêu có thành công hay không.
Dư Tắc Thành chậm rãi nhìn chữ Luyện này, đột nhiên hắn cảm giác như chữ này thoáng động, sau đó bị Thấu Không Đại Thần Niệm thuật hấp thu, hóa thành một phần của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật.
Ngày ấy Dư Tắc Thành sử dụng Khống Tử tiên nhãn, lực tử vong kia đã hóa nhập vào Thấu Không Đại Thần Niệm thuật. Hôm nay thần thông cổ văn Luyện tự này cũng hóa nhập Thấu Không Đại Thần Niệm thuật. Dần dần Dư Tắc Thành có cảm giác rằng mình hoàn toàn có thể sử dụng yêu văn, phương pháp sử dụng yêu văn chính là hòa nhập chúng vào Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của mình.
Thấu Không Đại Thần Niệm thuật giống như là một đại dương mênh mông, có thể dung nạp trăm sông, có thể dung nạp hết thảy. Một niệm thành hình, hoàn toàn có thể sử dụng yêu văn.
Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của Dư Tắc Thành vừa động, lập tức thần niệm trên không rực rỡ, chữ Luyện kia tự động vẽ ra. Nhìn đồ hình hết sức thần kỳ kia, Dư Tắc Thành say mê vô kể. Dưới ánh kim quang lóng lánh, nhớ lại năm xưa. Thái cổ Yêu tộc có thể đối kháng với Tiên tộc thống lĩnh bảy mươi hai tộc, quả thật hùng mạnh vô cùng, làm cho người ta kính sợ.
Văn tự của Yêu tộc trong mỗi chữ ẩn chứa đạo lý thiên địa, bề ngoài lại là thần thông.
Khoan đã, ba ngàn chủ tự, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm phụ tự, đây... đây không phải là đối ứng với ba ngàn Đại Đạo, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc Tiểu Đạo hay sao? Chẳng lẽ thật sự là như vậy?
Dư Tắc Thành lập tức kinh ngạc sững sờ, chẳng lẽ thượng cổ yêu văn của Yêu tộc thật sự là đối ứng với đạo lý thiên địa, lực Thiên Đạo hay sao? Không, không thể nào, lực Thiên Đạo hùng mạnh như vậy, làm sao chỉ cần một văn tự đã có thể đại biểu được?
Dư Tắc Thành bắt đầu suy nghĩ, hắn nhìn chữ Luyện này, càng ngày càng cảm thấy quen thuộc, càng nhìn càng thấy cảm ngộ sâu sắc. Đây không phải là chữ Luyện, đây là đạo Hóa Sinh. Thiên Đạo Hóa Sinh của lực Thiên Đạo!
Đúng vậy, thì ra ý nghĩa chân chính của thần thông cổ văn, thượng cổ yêu văn của Yêu tộc chính là đối ứng với lực Thiên Đạo. Ba ngàn chủ tự đối ứng với ba ngàn Đại Đạo, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm phụ tự đối ứng với mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc Tiểu Đạo.
Chính là như vậy, thật ra văn tự này như một hạt giống, hạt giống của pháp tắc Thiên Đạo. Nếu từ từ tu luyện sẽ nuôi lớn hạt giống này, dần dần có được lực lượng hùng mạnh của thiên địa.
Dư Tắc Thành hốt nhiên đại ngộ, nghĩ thông suốt tất cả chuyện này. Nếu nói Yêu tộc dùng yêu văn để hiểu rõ đạo lý thiên địa, vậy Nhân tộc thì sao?
Nhân tộc sử dụng biện pháp tu tiên để hiểu biết đạo lý thiên địa. Từ từ tu luyện, Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Hoàn Hư, Luyện Hư hợp Đạo.
Trải qua Luyện Khí kỳ hấp thu trăm khí. Đến Trúc Cơ kỳ được thân thể hoàn thiện, Kim Đan kỳ sinh thành hạt giống Kim Đan chân chính, Nguyên Anh kỳ hóa sinh Nguyên Anh nhận được bản nguyên, Phản Hư kỳ lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo, trở thành Chân Nhất Thần Quân bất diệt.
Yêu tộc sử dụng huyết mạch truyền thừa thần thông cổ văn, nhờ đó hiểu được đạo lý thiên địa. Nhân tộc nhờ vào người tu tiên ngày càng hùng mạnh, hiểu được đạo lý thiên địa. Vậy Tiên tộc thì sao, rốt cục Tiên tộc dùng biện pháp gì để hiểu được đạo lý thiên địa? Còn những Dị tộc đã rời khỏi thế giới Thương Khung thì sao? Lập tức Dư Tắc Thành đắm chìm vào dòng suy tư bất tận.
Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều đâm loạn, hiện tại mình đã có thêm một mục tiêu, tới Tình Không Nhã Cư tông mua lại tất cả văn tự Yêu tộc. Thông qua tìm hiểu văn tự này dần dần lãnh ngộ lực lượng của đạo lý thiên địa.
Thật ra văn tự của Yêu tộc này cũng giống như Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh, đều là pháp môn phụ trợ. Mình có thể thông qua chúng để lãnh ngộ Đại Đạo thiên địa, nhưng không cần học theo đạo của chúng, đạo của mình phải tự mình tìm lấy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
Hiện tại việc cấp bách trước mắt của mình là phải tu luyện Tiên Tần Luyện Khí thuật. Trường đại chiến trước đây, rốt cục mình đã có thể điều khiển phi kiếm cửu giai Sát Na Quang Hoa, nhưng cũng không điều khiển được như mình mong muốn. Bởi vì Kiếm Linh có tự tôn của nó, mình không thể dùng lực Kiếm Cưu và lực Tinh Thần với nó, chỉ có thể dùng pháp thuật khác ẩn chứa lực Thời Gian mà sử dụng. Cuối cùng chỉ có Tiên Tần Luyện Khí thuật mới có thể điều khiển nó một cách thuận lợi.
Phi kiếm cửu giai này quá sức hùng mạnh, xem ra mình phải tu luyện cẩn thận Tiên Tần Luyện Khí thuật lại một lần. Luyện Khí thuật này bị Đại Tần xếp vào hàng pháp thuật thông thường, nhưng Dư Tắc Thành vẫn cảm thấy nó được xếp hàng đệ nhất trong chín mươi chín bí pháp Tiên Tần, tuyệt đối không phải vì năm xưa Thủy Hoàng bệ hạ nhất thời hứng khởi, trong đó nhất định có ấn chứa bí mật nào đó.
Lục Khí của mình, sau khi Huyết Cương quyết tiến hóa thành Huyết Cương Thần Quyết, hết thảy công pháp điều khiển nó đều không có hiệu quả, Huyết Cương Thần Quyết này trở nên giống như Đô Thiên Trảm hồn Đoán Si Thuyết, trở thành thần thông bản năng của mình. Nếu nói theo cách nói của Yêu tộc chính là bản mệnh thần thông, không cần tu luyện, chỉ cần nhờ vào bản năng thi triển thần thông. Dùng pháp thuật này không có cách nào điều khiển phi kiếm cửu giai.
Bất quá nếu phi kiếm cửu giai này đã có thể phục vụ cho mình, gặp phải cường địch có thể mời nó giết địch, vậy Chu Câu Tử ắt là cũng có thể. Dùng Huyết Cương Thần Quyết này điều khiển Chu Câu Tử, hẳn là vừa đẹp.
Ngoài ra Tử Phủ Kim Đan khí đã hóa hợp trở thành khí Tử Nhật, lực hủy diệt vô tận của Cực Nguyên Hà Quang, lực Không Ma của Không Ma Kinh, dùng chúng để điều khiển phi kiếm cửu giai Sát Na Quang Hoa hẳn là có thể. Nhưng trực giác của Dư Tắc Thành vẫn cho hắn biết, lựa chọn tốt nhất vẫn là Tiên Tần Luyện Khí thuật.
Đối với trực giác của mình. Dư Tắc Thành càng ngày càng tin tưởng, cho nên hắn quyết định trước hết hãy tu luyện Tiên Tần Luyện Khí thuật này.
Dư Tắc Thành bắt đầu lặng lẽ tu luyện Tiên Tần Luyện Khí thuật, dần dần hắn phát hiện ra một nhược điểm của mình, chính là chưa coi trọng Lục Khí đúng mức. Hắn thích luyện kiếm, thích cảm giác vung một kiếm chém địch nhân thành hai đoạn, nổ tung thành sương máu, cho nên khổ công tu luyện Lục Kiếm, chỉ tu luyện sơ sài Lục Khí mà thôi, đủ dùng là được, không bắt chúng phát huy tác dụng tới cực điểm, không hề khắc khổ chuyên luyện như đối với Lục Kiếm.
Sau khi phát hiện ra vấn đề này, người ta quý ở chỗ tự biết mình. Dư Tắc Thành quyết định hạ khổ công chỉnh sửa lại một lần nữa nguyên lực Lục Khí và bí pháp khác.
Ngoài ra cũng có thể khiến thế giới Bàn Cổ tiến hành tiến hóa, hấp thu hai món Tiên Thiên Linh Bảo hệ Mộc, hệ Kim. Như vậy thế giới Bàn cổ của mình sẽ hùng mạnh hơn nữa, tối thiểu Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp có thể gia tăng hai loại pháp ngẫu hùng mạnh Cực Đạo Tử Kim Cương, Vạn Thân Thái Ất Ngẫu.
Dư Tắc Thành lẳng lặng tu luyện, hiện tại hắn rất cần tìm một chỗ có thể bế quan, nguyên khí sung túc, lại phải an toàn, quy nạp sở học của mình lại một phen. Cảnh giới Tâm Động ở Kim Đan kỳ này mình thăng tiến quá nhanh, có lợi ắt có hại, khuyết điểm tu luyện không đủ đã dần dần hiển hiện.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang suy tính, thời gian vẫn dần trôi, tinh thuyền rốt cục đã chạy tới Nam Hồ giới. Nơi này phong cảnh tuyệt đẹp, non xanh nước biếc, là nơi có phong cảnh đẹp nhất trong Tam Thiên giới, nổi danh khắp chốn.