Đại hội này lập tức biến tướng, từ đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân của liên minh Lục Kiếm, đổi lại thành đại hội diễu võ dương oai của Vô Thượng Cảm ứng tông. Trong đại hội này, bọn chúng đã định ra mục tiêu là Hiên Viên kiếm phái.
Sở dĩ như vậy là vì gần đây Hiên Viên kiếm phái tử thương hết sức nặng nề, thế lực không bằng như trước. Thứ hai, Hiên Viên kiếm phái từ thời Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương cho tới nay đánh trận nào thắng trận đó, trong môn tích lũy vô số của cài pháp bảo, quả thật hết sức động lòng người.
Thứ ba, mấy năm qua, Đồ Cưu Minh bị Nam Thiên Chân Quân âm thầm lặng lẽ đả kích, tử thương nặng nề, tàn dư lưu lạc bốn phương, thiên hạ bao la nhưng không có đất dung thân.
Tới khi Vô Thượng Cảm ứng tông quật khỏi, đám tàn dư Đồ Cưu Minh bèn tụ tập ở Vô Thượng Cảm ứng tông, dần dần có được địa vị cao trong Vô Thượng Cảm ứng tông. Bọn chúng bèn châm ngòi xúi giục, cho nên Vô Thượng Cảm ứng tông định ra mục tiêu là Hiên Viên kiếm phái.
Nguyên nhân cuối cùng, vào ba ngàn năm trước, Hiên Viên Thần Kiếm xuất hiện ở Hiên Viên kiếm phái, thiên hạ thất kinh.
Vô Sinh lão tổ quyết chí xung bá thiên hạ. muốn cho vạn phái phải kính ngưỡng, cho nên không gì hấp dẫn y bằng Hiên Viên kiếm phái. Cho nên đám cường địch này định ra mục tiêu là Hiên Viên kiếm phái, dần dần tiếp cận.
Sau khi Dư Tắc Thành tiếp nhận chức chưởng môn, nắm giữ quyền lực tối cao, hết thảy cơ mặt của Hiên Viên kiếm phái đều rộng mờ đối với hắn.
Chuyện đầu tiên, Dư Tắc Thành đi tế bái Hiên Viên Thần Kiếm, đây là chỗ dựa lớn nhất, là nền tảng căn bản của Hiên Viên kiếm phái.
Hiên Viên kiếm phong là do Hiên Viên Thần Kiếm biến thành, đây là bí mặt mà Dư Tắc Thành đã biết từ lâu, hôm nay rốt cục đi tế bái.
Người mặt sất dẫn đường cho Dư Tắc Thành, hiện tại Hiên Viên kiếm phái cũng chỉ còn lại hai người bọn họ là tầng lớp lãnh đạo cao cấp.
Dư Tắc Thành trở thành chưởng môn, có được quyền hạn vô thượng ở Hiên Viên kiếm phong, có thể tự do truyền tống qua hàng ngàn đường thất trên Hiên Viên kiếm phong.
Nhưng tế bái Hiên Viên Thần Kiếm phải đi chậm rãi, không thể truyền tống. Được người mặt sất dẫn đường, hai người vượt qua một thông đạo bí mặt, đi lên trên đinh kiếm phong.
Những pháp trận cấm chế trong thông đạo này cần phải thử máu, thử hồn của Dư Tắc Thành mới có thể thông qua. Trong thông đạo có những đoạn quanh co khúc khuỷu rất hẹp, chỉ vừa đủ một người qua.
Sau khi thông qua mười mấy cơ quan cấm chế, phía trước chợt trở nên rộng rãi sáng sủa.
Đi tiếp về phía trước là một mảnh ruộng, diện tích cũng không lớn, chỉ chừng mười mấy mẫu. không biết trồng loại tiên thảo nào.
Nơi này linh khí sung túc, tiên khí mờ ào, có cảm giác thoải mái khôn tà. Đồng ruộng vuông vức từng khoảnh, có tất cả mười hai khoảnh, nhìn qua vô cùng tinh khiết, ngay ngắn đẹp đẽ.
Nơi này gió nhẹ thổi qua, bướm lượn tung tăng, ong vàng hút mặt, nhộn nhịp vô cùng.
Bướm và ong này toàn là linh thú hiếm có trong thiên hạ. bên ngoài vạn viên linh thạch khó cầu, nơi này đâu đâu cũng thấy.
Dư Tắc Thành đi tới gần, vừa nhìn đã kinh ngạc ngây người. Bên trong ruộng không ngờ đang trồng linh thạch, là vô số loại linh thạch kỳ dị, dày đặc, giống như trái mọc trên cây trong những khoảnh ruộng này.
Dư Tắc Thành thử chạm vào một viên, rõ ràng là linh thạch thượng phẩm, một viên tương đương một vạn linh thạch hạ phẩm. Hơn nữa cứ mười viên lại có một, hai viên biến dị, có thể thấy được ở đây có đủ các loại như: Tung Kim Thạch. Bích Triều Thạch. Tình Không Thạch. Thiên Thanh Thạch. Không Linh Thạch, Xích Viêm Thạch, Tích Thúy Thạch. Hoàng Trầm Thạch...
Linh thạch là nền tàng của người tu tiên, là đơn vị tiền tệ lưu thông trên Tu Tiên Giới, cần phải khai thác từ quặng mó. Nhưng hiện tại mó quặng linh thạch trên Tu Tiên Giới vô cùng ít ôi, có thể nói khai thác cái nào là bớt đi cái đó, chuyện tranh đoạt mó quặng linh thạch là chủ đề muôn thuở trên Tu Tiên Giới. Các đại môn phái đều khống chế địa vực của mình, chính là vì khai thác mỏ linh thạch.
Nhưng hiện tại Hiên Viên kiếm phái có được ruộng linh thạch của riêng mình, có thể gieo trồng thu hoạch linh thạch không hạn chế. Có linh thạch này thứ gì mua không được, tài nguyên nào không đổi được? Nếu được như vậy mà Hiên Viên kiếm phái vẫn không hung thịnh, quả thật không còn gì đê nói.
Người mặt sắt nói:
- Ruộng linh thạch này là một trong những đề tài mà các Nguyên Anh Chân Quân phái ta tụ tập nghiên cứu trong thời gian qua. Đây là ruộng linh thạch loại tốt, có thể cung cấp cho chúng ta mỗi năm ba mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm.
- Nếu như Hiên Viên kiếm phong có thể khai phủ phi sơn, ruộng linh thạch này còn có thể tiếp tục khai phá, mở rộng thập bội.
Dư Tắc Thành nói:
- Đây là ruộng linh thạch loại tốt, còn loại xấu thì sao? Mỗi năm ba mươi vạn viên linh thạch, chính là ba mươi phương, quà là buôn bán không cần vốn, đại phát tài rồi.
- Đúng rồi, chuyện Hiên Viên kiếm phong khai phủ phi sơn là thế nào vậy?
Người mặt sắt đáp:
- Chuyện này phải nói từ lúc trước. Ba ngàn năm trước Hiên Viên kiếm phái gặp đại kiếp nạn. bị cường địch vây công, đại trận lục giới tan tành, cuối cùng hết cách đành khởi động Hiên Viên Thần Kiếm, giết chết cường địch.
- Lúc ấy Hiên Viên kiếm phong này nguyên là tiên phủ trên trời, cũng giống như Ngũ Lĩnh Thập Nhị Phong. Nhưng sau một kiếm ấy đã tiêu hao tất cả linh lực hạ xuống phàm trần, mới biến thành Hiên Viên kiếm phong.
- Sau thiên địa nguyên khí trở nên móng manh thưa thớt, không còn biện pháp nào mờ động phủ ở đây, để cho nó trở thành tiên phủ trở lại như trước, không thể mở ra các loại điện phủ như Tổ Sư Tứ Pháp Đường, Diễn Võ Tổng Đường, Tầy Tủy Đoán Cân Các, Hóa Sinh Dưỡng Linh Điện, Tiên Thể Linh Ngộ Tháp, Phi Kiếm Lĩnh Vực Giới... Khiến cho thực lực Hiên Viên kiếm phái chúng ta giảm xuống rất nhiều.
- Từ những năm qua linh khí bắt đầu khỏi phục, lão điên sư tổ đứng ra tập hợp tất cả Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái, bắt đầu công tác xây dựng tu sửa lại Hiên Viên kiếm phong.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. thì ra một thời gian không thấy các Nguyên Anh Chân Quân đâu cả, chính là vì lý do này.
Người mặt sắt nói tiếp:
- Trong chuyện này, chưởng môn ngài có đóng góp rất lớn. Lần đó ngài tới Đan môn lấy được khoa học kỹ thuật của Dị tộc như thuật gieo trồng linh thạch của A Nỗ Bi Tư tộc, Pháp Âm Hoán Linh thuật của Khẩn Na La tộc, Quang Tinh Dưỡng Thực thuật của Bà Sa La tộc, tạo nên tác dụng vô cùng quan trọng.
- Sau trong trận chiến Bát Tàn môn, chúng ta lại được Tử Khí Đông Lai tông cống hiến cây Ngọc Thạch. Sau khi bồi dưỡng, rốt cục mở ra được hai loại ruộng linh thạch loại tốt và loại xấu.
Nếu đã có hai loại ruộng linh thạch tốt xấu, vậy nhất định nơi này là ruộng linh thạch loại tốt. Dư Tắc Thành thấy ruộng linh thạch này lòng mừng vô kể, nỗ lực của mình đã không uổng phí.
Nhìn ruộng linh thạch loại tốt này, quả nhiên là do cây Ngọc Thạch sinh ra linh thạch.
Cây Ngọc Thạch là do ngọc thạch tạo thành, thần kỳ hơn nữa, những cây này toàn là sống, đây là loại Ngọc Thụ Ngân Hoa, một loại cây quý hiếm vào thời Hồng Hoang, là loại cây đặc thù do Dị tộc A Nỗ Bi Tư đào tạo mà thành. A Nỗ Bi Tư nhờ vào thuật gieo trồng và thu hoạch linh thạch của chúng, trở thành bộ tộc nông phu của Đại Liên Minh Dị tộc.
Nhìn ruộng linh thạch rộng bao la, trên đó linh thạch mọc đầy cây, Dư Tắc Thành gật đầu không ngớt, cất tiếng khen vùi.
Người mặt sất nói tiếp:
- Đáng tiếc mỗi năm thu hoạch ba mươi vạn viên linh thạch vẫn không đủ cho chúng ta tu sửa Hiên Viên kiếm phong. Hàng năm chúng ta còn phải đổi thêm từ bên ngoài mười vạn linh thạch thượng phẩm nữa, đây là khoản chỉ lớn nhất của Hiên Viên kiếm phái chúng ta.
Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng sửng sốt:
- Ba mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm vẫn không đủ sử dụng, cần phải đổi thêm bên ngoài nữa ư?
- Thôi được, sau này không cần đổi bên ngoài nữa, không phải chỉ là linh thạch thượng phẩm sao, ta có, sau này ta sẽ cung cấp hoàn toàn, không cần đổi nữa. Chúng ta hãy sang xem ruộng linh thạch loại xấu đi.
Thế giới Bàn cổ cũng có khả năng sản xuất linh thạch thượng phẩm, mỗi năm mười vạn linh thạch thượng phẩm, đối với Dư Tắc Thành không thành vấn đề.
Người mặt sất dẫn Dư Tắc Thành đi tới khu vực ruộng linh thạch loại xấu. Muốn tới đó cần phải đi tiếp về phía trước, xuyên qua mấy cái thang, trước mắt chợt sáng ngời, dường như vừa tiến vào một thế giới khác.
Đất đai nơi này rộng lớn hơn khu vực ruộng linh thạch loại tốt kia rất nhiều, có chừng trăm mẫu. Nhưng linh khí nơi này không trật tự ngăn nắp như ở khu vực ruộng linh thạch loại tốt, mà là hỗn loạn vô cùng.
ở khu vực này, vô số cây Ngọc Thạch rải rác khắp nơi, nhưng những cây Ngọc Thạch ở đây đều thấp nhỏ, chỉ có chừng một thước, thậm chí ngã rạp trên mặt đất từng màng lớn.
Dư Tắc Thành quan sát nơi này, đánh giá một lúc, sau đó mới nói:
- Xem ra mảnh hoa màu này không phải là tốt lấm.
Người mặt sắt đáp:
- Quả thật là như vậy, bằng không sao gọi là loại xấu. Bất quá ruộng linh thạch loại xấu này có một ích lợi, chính là mỗi tháng có thể thu hoạch một lần. Ngài hãy xem bên kia, chính là khu vực thu hoạch.
Quả nhiên ở một góc khu vực này, có hàng chục con rối Pháp Linh đang thu hoạch linh thạch. Bọn chúng đào đất, nhổ gốc những cây Ngọc Thạch này lên, dưới bộ rễ của chúng là vô số linh thạch.
Những linh thạch này hầu hết là trung phẩm và hạ phẩm, cũng không tuân theo quy luật gì. Mỗi một cây Ngọc Thạch như vậy có thể sinh ra từ mười đến trăm viên linh thạch không chừng, có trung phẩm có hạ phẩm, lộn xộn không thống nhất.
Dư Tắc Thành nhìn công tác thu hoạch ở đây, chợt hỏi:
- Vì sao trông nơi đây chẳng khác gì quê ta trồng khoai tây vậy?
Người mặt sắt đáp:
- Quả thật là như vậy, đây là thành quà đạt được ngờ lai ghép cây Ngọc Thạch và khoai tây. Ruộng linh thạch loại xấu này không cần hoàn cảnh tốt, có thể thoải mái gieo trồng, hơn nữa ích lợi lớn nhất là thỉnh thoảng có thể thu hoạch được linh thạch cực phẩm.
- Một viên linh thạch cực phẩm hào hạng có thể đổi được hơn ngàn viên linh thạch thượng phẩm, đáng tiếc chúng sinh ra linh thạch cực phẩm hoàn toàn không có quy luật, chuyện này cần phải tiếp tục nghiên cứu.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Hay, Hay lắm, rất nên nghiên cứu xem sao.
Hắn nhìn thoáng qua đám con rối Pháp Linh:
- về việc an toàn có vấn đề gì không, nếu để lộ việc này ra ngoài, vậy sẽ thay đổi hoàn toàn hiện trạng của Tu Tiên Giới, phải nói là đại họa ngập trời, nói không chừng Hiên Viên kiếm phái ta phải diệt môn.
Người mặt sắt gật gật đầu:
- Xin chưởng môn bất tất phải nhọc lòng, nơi này tuyệt đối an toàn, sẽ không để lộ chút tin tức nào cả.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, lại đi ngang qua mấy không gian, rốt cục đi vào một điện phủ.
Người mặt sắt nói:
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyz- Tới rồi, tự chưởng môn ngài đi vào đi thôi, ta chỉ có thể tới đây, không có quyền hạn tiến vào nơi này.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. xoay người tiến vào điện phủ.
Người mặt sắt đứng sau lưng nhìn Dư Tắc Thành chăm chú, dõi theo bóng hắn tiến vào trong. Nó không khỏi nhớ năm xưa lần đầu tiên Dư Tắc Thành tới Hiên Viên kiếm phái, lúc ấy còn là một tiểu hài tử mới mười lăm, mười sáu tuổi, tò mò nhìn mọi chuyện. Thế nhưng hiện tại hắn đã trở thành trụ cột của Hiên Viên kiếm phái, có khả năng đổi đất thay trời.
Dư Tắc Thành tiến vào điện phũ. trong này rộng lớn vô cùng, có chừng ngàn trượng, bên trong còn có một tòa nhà.
Tòa nhà này nhìn qua vô cùng sơ sài đơn giản, chỉ rộng chừng trăm trượng, ngấn rêu leo thềm biếc, sắc cỏ chiếu rèm xanh.
Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, vì sao tòa nhà này lại đơn sơ như vậy? Hắn chậm rãi tiến vào trong, đấy cánh cửa bằng phên liếp đã hư hỏng sang bên, tiến vào trong sân.
Đường trải đá xanh, Dư Tắc Thành đi từng bước một tiến vào trong tòa nhà đơn giản này.
Bên trong ngôi nhà cỏ trước mặt, ở giữa nhà có một thanh cổ kiếm bằng đồng xanh lơ lửng trên không. Dư Tắc Thành nhìn thấy quen thuộc vô cùng, chính là Hiên Viên Thần Kiếm mà năm xưa Hiên Viên Hoàng đế luyện chế.
Kiếm này đã trở thành tiêu ký của Hiên Viên kiếm phái, thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành cũng có thể hóa thành kiếm này. Lại thêm ở Thiên Lại cố thành trước đây, Dư Tắc Thành cũng từng luyện hóa ra được một thanh như vậy.
Đây là Hiên Viên Thần Kiếm, thiên hạ đệ nhất Thần khí.
Phía trước Thần kiếm có một cái bồ đoàn, phía trước có một lư hương khói bay lượn lờ, đã có người thắp hương ở đó.
Dư Tắc Thành tiến vào trong, quỳ xuống bồ đoàn, vái lạy Hiên Viên Thần Kiếm.
Thật ra Dư Tắc Thành không phải vái lạy kiếm này, mà là vái lạy Hiên Viên Hoàng đế năm xưa chấn hưng Nhân tộc, xua đuối DỊ tộc, vái lạy vô số tiền bối vì trách nhiệm này đã hy sinh.
Sau khi lạy ba lạy, có người bên cạnh đưa cho Dư Tắc Thành ba nén hương. Hắn đón lấy, cắm vào trong lư hương bằng đồng xanh trước mặt.
Sau khi Dư Tắc Thành hoàn thành nghi thức, bèn quay sang thi lễ với người nọ:
- Tham kiến Nhất Đạo sư bá.
Người này chính là Nhất Đạo Chân Nhân. Mạch chủ của Kiếm cổ nhất mạch Thiên
Tướng phong, sư phụ của cốt Luân Tề Văn, là Người Vệ Đạo của Hiên Viên kiếm phái.
Tất cả những môn phái truyền thừa vạn năm. lịch sử lâu đời đều có Người Vệ Đạo, Người Truyền Đạo. Người Vệ Đạo là người nắm được chân nghĩa hùng mạnh nhất của môn phái, hoặc dùng sinh mạng tự bạo, hoặc sử dụng chí bảo trấn phái, vào thời khắc nguy cấp của môn phái động thân mà ra, cứu vớt môn phái.
Người Truyền Đạo là sau khi môn phái nguy vong, ra sức chấn hưng môn phái, truyền bá bí tịch.
Theo lời lão điên từng nói, Hiên Viên kiếm phái luyện Cưu Kiếm thuật thuộc loại điểu kiếm, mà điểu ăn trùng, thế nhưng lại có cổ trùng trong Hiên Viên kiếm phái, vậy Kiếm cổ nhất mạch không phải là Người Vệ Đạo thì còn ai nữa?
Nhất Đạo Chân Nhân vào mấy năm trước đã bế quan xung kích cảnh giới Nguyên Anh. ba năm nay không có tin tức gì. Thì ra xung kích Nguyên Anh chỉ là gạt người, thật ra ông ở đây để bảo vệ Hiên Viên Thần Kiếm.
Nhất Đạo Chân Nhân vóc người thấp bé, thân khoác bảo đen. thấy Dư Tắc Thành vào đây bèn nói:
- Xem ra nhiệm vụ của ta đã xong rồi, ta đợi ngày này đã ba trăm năm.
Giọng nói của ông cơ hồ không phải giọng của con người, dường như do tiếng côn trùng kêu vô cùng đáng sợ. Trong bóng ông dưới chân là vô số các loại cổ trùng không ngừng biến hóa, hoặc cự xà. hoặc bò cạp, hoặc nhện, hoặc rết, hoặc thiềm thừ, đây là dị tượng Kim Đan của ông.
Nhất Đạo Chân Nhân nhìn Hiên Viên thần kiếm nói:
- Ta rất muốn ngày này tới càng sớm càng tốt, sư phụ ta cũng chờ đợi ta hết năm trăm năm. rốt cục cho tới khi chết vẫn không thực hiện được nguyện vọng. Không ngờ ta lại có phúc duyên hơn người, cũng coi như không sống uống đời này.
Ông chính là tuyệt chiêu cuối cùng, con bài tầy cuối cùng của Hiên Viên kiếm phái. Theo như tính toán của bọn lão điên, sau đại chiến với Tâm Kiếm Thiền Tông, bất kể thắng bại, ắt sẽ có ngoại địch vây công Hiên Viên kiếm phái, khi đó là lúc Người Vệ Đạo đại phát thần uy.
Muốn sử dụng Hiên Viên Thần Kiếm này phải có được ba ngàn Đại Đạo, như vậy mới có thể khống chế được nó, trên thế giới này cơ hồ là nhiệm vụ bất khả thi.
Nhưng nếu muốn dùng kiếm này, cũng có thể sử dụng bí pháp thay thế ba ngàn Đại Đạo, mà bí pháp này chỉ có Nhất Đạo Chân Nhân mới có thể thi triển.
Nhất Đạo Chân Nhân tu luyện Kiếm cổ thuật, có thể tế luyện ba ngàn loại kiểm cổ hùng mạnh kỳ dị, toàn là loại cổ trùng hiếm có, trong đó ẩn chứa các loại huyết mạch của pháp tắc Thiên Đạo. Sau đó ông sử dụng bí pháp khiến cho chúng biến dị huyết mạch, trong khoảnh khắc có được đầy đủ ba ngàn Đại Đạo, mượn chúng để sử dụng Hiên Viên Thần Kiếm.
Khoảnh khắc này chỉ đủ lực lượng xuất ra một kiếm mà thôi, sau một kiếm này lực lượng cắn trà ngược lại, Nhất Đạo Chân Nhân hẳn phải chết không sai. Nhưng khoảnh khắc ấy đã đủ để hủy diệt bất cứ địch nhân hùng mạnh nào của Hiên Viên kiếm phái.
Cho nên Nhất Đạo Chân Nhân chính là Người Vệ Đạo của Hiên Viên kiếm phái, ông chờ cường địch đánh tới cửa nhà. sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng này giết hết kẻ thù.
Dư Tắc Thành vái dài sát đất:
- Đã làm phiền sư bá, nếu có thể không dùng biện pháp này, tiểu diệt sẽ không dùng.
Nhất Đạo Chân Nhân nói:
- Cứ thuận theo tự nhiên là được, à phải Tề Văn, ra bái kiến chưởng môn đi.
Cốt Luân Tề Văn đi ra, thi lễ với Dư Tắc Thành:
- Bái kiến chưởng môn Dư thúc.
Dư Tắc Thành đáp lễ:
- Tề Văn ngươi vẫn khỏe.
Nhất Đạo Chân Nhân nói:
- Các con là thân thích với nhau, rất tốt. lần đầu tiên ta nhìn thấy Tề Văn đã biết y rất có tiền đồ, ta hết sức vui mừng.
- Sau khi ta chết. Tề Văn sẽ là Người Vệ Đạo của Hiên Viên kiếm phái chúng ta, sau này Hiên Viên kiếm phái phải trông vào hai người các con đó.
Dư Tắc Thành nói:
- Xin sư bá bất tất phải nhọc lòng, thật ra chúng ta chưa hẳn phải dùng tới tuyệt chiêu cuối cùng này.
Nhất Đạo Chân Nhân lại nói
- Ta sống tiếp cũng bằng vô vị, các hảo hữu cấp Thủy, Nam Thiên. Nhất Tâm của ta, vô số sư huynh đệ cùng ta lớn lên đã chết trong trận chiến ấy, ta lại chỉ có thể cố thủ ở nơi này nhìn bọn họ chết đi. Chỉ hận không thể xuất ra một kiếm này, chém giết toàn bộ kẻ địch.
Dư Tắc Thành nhìn xung quanh ngôi nhà cỏ này, dần dần có cảm giác kỳ dị cảm giác, dường như nơi này ẩn chứa Thiên Đạo vô cùng, tuy rằng từng gốc cây ngọn cỏ cực kỳ giản đơn chất phác, nhưng lại ấn chứa lực lượng vô cùng tận bên trong.
Hắn lấy làm kỳ bèn hỏi:
- Sư bá, ngôi nhà cỏ này có điển tích gì chăng?
Nhất Đạo Chân Nhân nói:
- Người đời đều cho rằng Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương của chúng ta chỉ tùy tiện tới Tịch Hài, vì nơi này rộng rãi mênh mông mà khai phá Gò Hiên Viên, thật ra lời đồn này là để che giấu tai mất người khác mà thôi.
- Thật ra Gò Hiên Viên hiện tại của chúng ta chính là sơn môn của hậu duệ Hiên Viên năm xưa. cũng là quê hương của Hiên Viên Hoàng đế.
- Mà ngôi nhà cỏ này là nhà cũ của Hiên Viên Hoàng đế, lúc ngài phi thăng đã để Hiên Viên Thần Kiếm lại nơi này, giao cho hậu duệ để trấn thủ môn phái.
- Sau lũ lụt Diệt Thế xảy ra, hậu duệ Hiên Viên hoàn toàn diệt vong, kiếm này cũng không còn tác dụng, chỉ nằm yên trong nhà cỏ này. Trong phạm vi trăm trượng xung quanh không ai có thể tiến vào nửa bước, chính là cả tòa nhà này.
- Tiên tộc và ba vị Tiên Đế vì phong ấn Hiên Viên Thần Kiếm này, vào lúc lũ lụt Diệt Thế xảy ra đã biến nơi đây thành Tịch Hài, do Quỷ u Long nhất tộc trấn thủ, trong biển có bảy ngọn âm tuyền, bất cứ người sống nào vào cũng phải chết. Mục đích chính là phong ấn nơi này, phong ấn Thần khí Hiên Viên Thần Kiếm hùng mạnh nhất của Nhân tộc chúng ta.
Thì ra nhà cỏ này là nơi cư trú của Hiên Viên Hoàng đế năm xưa. tuy rằng bị người phong ấn đã mấy vạn năm. nhưng từng gốc cây ngọn có không hề biến hóa. Nơi này quả nhiên là thánh địa, chính là tổ đình tối cao của Hiên Viên kiếm phái.
.