Tiên Ngạo

Chương 988: Truy tìm nguồn cội



Năm xưa mình mơ hồ nhìn thấy phụ thân, phụ thân và mình giống nhau như đúc. Mình và muội muội có được Linh Căn. xem ra nhất định là do phụ thân di truyền.

Sau phụ thân mất tích trong họa trời ở Trần quốc, theo như cảnh tượng lần trước mình thấy ở Thái Huyền sơn, tám phần là phụ thân đã biến thành Thi Hoàng, một trong những vô thượng Ma Hoàng theo như lời đám yêu ma kia.

Nhưng phụ thân chỉ là phàm nhân, làm sao trong một thời gian mười mấy năm ngắn ngủi lại có được lực lượng hùng mạnh như vậy? Thi Hoàng... đầu tiên phải là cương thi, sau đó mới có thể tiến hóa Thi Hoàng.

E rằng năm xưa noi Trần quốc, bởi vì họa trời cho nên phụ thân đã trở thành cương thi, nhưng tiền kiếp ông thức tinh, ông mới trở thành người như lời kể của đám Yêu Cơ kia. Chỉ có như vậy, ông mới có được lực lượng hùng mạnh, có thể biến Thái Huyền sơn thành đường bằng phẳng, khiến cho mình và muội muội chạy qua chạy lại hai lần an toàn. Biến địa hình hiểm trở phức tạp như vậy trở thành bằng phăng như vườn hoa nhà mình, pháp lực như vậy chắc chắn là cao cường cái thế.

Xem ra tiền kiếp của phụ thân tám phần là Tiên Nhân chết đi, nhờ họa trời ở Trần quốc mà tiền kiếp thức tinh, nhưng không thức tinh hoàn toàn, thỉnh thoảng vẫn quên đi các con, cho nên mới không muốn gặp lại hai huynh muội mình.

Những Tiên Nhân hạ giới kia vì thấy dung mạo, huyết mạch của mình giống hệt như phụ thân mình, cho nên bọn họ mới nhận lầm người.

Đây là phán đoán phân tích trước kia của Dư Tắc Thành. Nhưng hôm nay gặp lại muội muội, phân tích của hắn đã trở nên đầy sơ hở, vậy rốt cục là chuyện gì?

Chậm đã... thật ra tiền kiếp của muội muội có cung cấp một manh mối...

"Năm xưa chúng ta ăn cắp Luyện Yêu Hồ của Câu Trần lão nhân."

Câu Trần lão nhân... Luyện Yêu Hồ... Chẳng lẽ là Luyện Yêu Hồ trong Thập Đại Thần Khí?

Lời đồn Luyện Yêu Hồ này chính là Đại Thần Nữ Oa chế tạo, Yêu tộc có nguồn gốc từ hồ này, là một trong Thập Đại Thần Khí, cái thế vô song.

Câu Trần lão nhân là Câu Trần Đại Đế ư? Là Yêu Hoàng vô địch thiên hạ, Hoàng đế của Thiên Yêu mà năm xưa mình từng cảm úng được ở đại lục Thanh Khâu, Tam Thiên giới?

Ha ha. không thể nào, chuyện này không có khả năng...

Chẳng lẽ tiền kiếp của mình và tiền kiếp của muội muội cũng là huynh muội, cũng thần uy vô địch, sau đó trộm lấy Thần khí Luyện Yêu Hồ của Câu Trần Đại Đế?

Không có khả năng... bất quá nếu chuyện này là thật, vậy tiền kiếp của mình chắc chắn là nghịch thiên cường giả. Nếu có quan hệ cùng Luyện Yêu Hồ, Câu Trần Đại Đế, chắc chắn không thế nào không có tiếng tăm gì. Đây chính là một manh mối, có lẽ mình có thể tìm y, tìm ra chân tướng sau lưng hết thảy những bí mật này.

Phải chăng đây là một manh mối mà tiền kiếp của muội muội cố ý để lại cho mình? Hay là một cái bẫy, mục đích thật sự của nàng là gì?

Dư Tắc Thành đứng dậy, đi tới đi lui.

Sau đó hắn chợt ngồi xuống, lòng thầm nghĩ:

"Cạm bẫy thì đã sao, nếu không biết chân tướng, có lẽ trong lòng sẽ vĩnh viễn không yên, phải biết chân tướng mới được...

Kiếm của ta noi tay, thiên hạ có gì mà ta e ngại. Kiếm của mình không sợ hãi thứ gì, không gì là không thể phá. Có kiếm trong tay, ta sợ gì chứ?

Được rồi, cứ coi đây là manh mối để tìm tiền kiếp của mình."

Tư liệu tra xét chuyện này chỉ có một chồ, chính là Vô Hình Ám Ma tông.

Nháy mắt tâm thần Dư Tắc Thành quay trở về Vô Hình Ám Ma tông.

Lần trước suýt chút nữa mình đã chết, may nhờ sư phụ cứu giúp, tạo lại thân thể, thế giới Bàn Cố đã tiến vào trạng thái tiến hóa kỳ dị.

Lần tiến hóa này đã kéo dài trăm năm vẫn chưa xong, không biết vì sao lần này lại lâu như vậy.

Lần này thế giới Bàn cổ tiến hóa khác với lần trước, có thể tiến vào, cũng có thể rời khỏi, có thể sử dụng vật phẩm trong đó, có thể mang vật phẩm ra ngoài. Nhưng kiến trúc trong thế giới Bàn Cổ trở nên mơ mơ hồ hồ, cung điện động phủ, mó quặng linh thạch, tài nguyên... những thứ này không thể sử dụng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.xyz

Đối với tình huống này, Dư Tắc Thành không có cách nào giải quyết. Pháo đài Thiên Lại cũng đã nghiên cứu rất lâu, cuối cùng cũng không biết vì sao. Thế giới Bàn Cố xuất hiện tình huống như vậy là lần đầu tiên.

Ngoài ra chủ nhân thế giới Bàn cổ đạt tới Nguyên Anh kỳ, màn sương đen Hỗn Độn sẽ tiêu tan, vạn vật hóa trong đó, trở thành một thế giới thành hình. Giống như nhà giam của Băng Tuyết lão tổ, giống như Thanh Sơn Lục Thủy Thiên Địa Gian của Thanh Sơn Tiểu Đạo.

Dư Tắc Thành nhờ vào Hỗn Độn thánh thạch nghịch chuyển quy luật, sinh ra thế giới cuối cùng. Rốt cục chỉ cần còn màn sương đen là có thể tiến hóa, kết quả này cũng đã vượt ra khỏi phạm trù của thế giới Bàn Cố thông thường.

Sau thế giới Bàn cổ nuốt chửng thế giới Nhất Phương Nhất của Thanh Sơn Tiểu Đạo, lại tiếp tục tiến hóa, chuyện này thiên hạ hiếm có.

Có được ích lợi do lần trước tiến hóa nuốt lấy thế giới Nhất Phương Nhất, Dư Tắc Thành giữ lại vô số thi thể Thiên Nhãn tộc trong trận chiến pháo đài Thiên Lại, chuẩn bị tiếp tục nuốt lấy thế giới Nhất Phương Nhất của chúng.

Kết quả lần này có lẽ do hắn quá tham lam. lại đưa thế giới Bàn cổ vào tình trạng như hiện tại, chìm trong trạng thái tiến hóa rất lâu, trăm năm vẫn chưa xong.

Dư Tắc Thành lắc lắc đầu. xem ra làm người không thể quá tham lam. tham lam là cái tội.

May là cửa Hắc Ám vẫn có thể sử dụng, có thể đi tới đại điện Ám Ma, bằng không coi như khóc không ra nước mất.

Sáu mươi năm qua mình phong ấn ký ức, sáu mươi năm không vào lần nào, không biết Vô Hình Ám Ma tông đã ra sao...

Năm xưa mười ba trưởng lão, mười người trong đó kẻ phi thăng người đã chết. Dần dần Côn Bằng Yêu Vương cầm đầu, nhưng y lo không xuể hết thảy sự vụ của Vô Hình Ám Ma tông. Không biết sau sáu mươi năm. Vô Hình Ám Ma tông có còn như trước hay không...

Dư Tắc Thành tới trước cửa Hắc Ám quay số, chín đạo phù văn lóe lên theo thứ tự, sau đó cửa Thời Không xuất hiện, Dư Tắc Thành bước vào trong.

Thời Không vận chuyển, thông đạo xoay chuyển, rốt cục Dư Tắc Thành trở lại nơi của mình trong Vô Hình Ám Ma tông.

Sau khi tới đây, Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt. không biết nói gì. Hiện tại hắn có cảm giác Vô Hình Ám Ma tông hiện nay không còn như trước.

Chính là đổ nát hoang tàn. Đúng vậy, Vô Hình Ám Ma tông dường như trở nên hoang phế, dường như cả thế giới trong này bị một lớp bụi đen dày bao phủ, năm đại điện giao dịch cũng vô cùng ảm đạm. xơ xác tiêu điều.

Có chuyện gì vậy, Vô Hình Ám Ma tông ngày trước đâu rồi...

Dư Tắc Thành ra khỏi không gian của mình, tới trung tâm giao dịch vật phẩm, hắn vẫn sử dụng bề ngoài tu sĩ Kim Đan như trước.

Trong Vô Hình Ám Ma tông, Phản Hư Chân Nhất có thể tạo ra thân thể hoàn chinh. Nguyên Anh Chân Quân có được trạng thái hình người, hình bộ xương khô là tu sĩ Trúc Cơ,

Kim Đan kỳ có bộ dáng hết sức hỗn loạn.

Dư Tắc Thành sử dụng bộ dáng Kim Đan kỳ, đi về phía năm trung tâm giao dịch.

Sau khi tiến vào, chỉ thấy nơi phường thị còn lại lưa thưa hai ba cửa hàng, không còn tình cảnh cửa hàng san sát như ngày trước, nơi này cũng gần đi tới chỗ hoang phế.

Dư Tắc Thành tiến vào tinh thạch màu tím. là trung tâm giao dịch của riêng Vô Hình Ám Ma tông, hết sức thê lương ảm đạm. chỉ có hai, ba con mèo nhỏ.

Dư Tắc Thành nhìn quanh quất, vì sao có chuyện như vậy?

Đột nhiên phía trước xuất hiện hai tráng hán. thấy Dư Tắc Thành lập tức tiến tới gần hắn.

Hiện tại bề ngoài của Dư Tắc Thành là tu sĩ Kim Đan kỳ, hai người đối phương có hình người, từ đó có thể thấy được chúng là nguyên thần của Nguyên Anh Chân Quân.

Dư Tắc Thành bèn hỏi:

- Hai vị đồng môn, Vô Hình Ám Ma tông làm sao vậy, vì sao lại có bộ dáng thế này?

Hai người này nhìn nhau, một tên trong đó nói:

- Có lẽ đã lâu ngươi không vào đây phải không?

Dư Tắc Thành gật gật đầu.

Người nọ nói tiếp:

- Được, chưa nộp hội phí. ngươi là tu sĩ Kim Đan kỳ nho nhỏ, là quỷ nghèo cùng, ba ngàn vạn linh thạch là đủ.

Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt:

- Hội phí ư, thu hội phí từ khi nào vậy?

Tên nọ nói:

- Một tu sĩ Kim Đan kỳ nho nhỏ cũng dám nghi ngờ chúng ta ư? Nếu không có linh thạch nộp hội phí. vậy hãy ký kết hiệp ước làm nô bộc, phục vụ cho hai người chúng ta. Chỉ là tu sĩ Kim Đan nho nhỏ, nếu không phải hiện tại quá ít người, chúng ta đã tiêu diệt ngươi thăng tay từ sớm.

Đây mới là dụng ý của bọn chúng...

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Dư Tắc Thành, tên Nguyên Anh Chân Quân thứ hai nói:

- Cho ngươi biết, hiện tại huynh đệ chúng ta chính là trưởng lão Vô Hình Ám Ma tông, bảo ngươi nộp hội phí. thu ngươi làm tiểu đệ chính là phần phúc của ngươi. Bằng không hiện tại địa phương quỷ quái này gần như không có người, chúng ta cần gì phải coi trọng ngươi như vậy?

- Ngươi phải nộp, nếu không nộp là trái với môn quy của Vô Hình Ám Ma tông, chúng ta sẽ trục xuất ngươi khỏi môn phái, đồng thời tiết lộ thân phận của ngươi ra ngoài, cho ngươi tiêu đời.

Dư Tắc Thành nghe vậy, trợn trừng mất nhìn hai người bọn chúng:

- Các ngươi nói gì vậy, Côn Bằng trưởng lão ở đâu, vì sao Vô Hình Ám Ma tông lại trở thành bộ dạng thế này?

Thình lình Dư Tắc Thành mỉm cười, như vậy cũng tốt. đây là cơ hội, Hiện tại Vô Hình Ám Ma tông đi đến nước này, vừa khéo để chấn chỉnh lại sơn hà.

Có lẽ lần sau mình gặp lại bọn Dương sắc, có thể nói thêm một câu rằng, ta là Tông chủ Vô Hình Ám Ma tông Diệt Độ Thần Quân Dư Tắc Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.