Tiên Nghịch

Chương 1169: Tân vương!



Tiếng kêu này ẩn chứa một thanh âm có uy áp của bậc vương giả, dưới uy áp này, tất cả Văn Thú đều phải phục tùng mệnh lệnh, trở thành một thành viên trong đàn của Văn Thú Vương.
 
Văn Thú của Vương Lâm sau một phen biểu hiện vừa rồi hiển nhiên đã bị Văn Thú Vương màu tím này nhận ra, cho nên nó mới hiện thân đi ra, đích thân thu phục trở thành một thành viên của đàn. Đây mới chính là mục đích thật sự của Vương Lâm.
 
Trong tiếng kêu của Văn Thú Vương màu tím này, Văn Thú của Vương Lâm cũng truyền ra tiếng kêu, như thể đã thần phục, dưới sự điều khiển của Vương Lâm chậm rãi bay về phía trước, khoảnh cách tới Văn Thú màu tím ngày càng gần.
 
Ngay khi Văn Thú màu tím này xuất hiện, Vương Lâm liền cảm nhận được rõ ràng từ trên người đối phương truyền ra một luồng khí tức Toái Niết trung kỳ. Văn Thú Vương này hiển nhiên cũng không phải là mạnh nhất, dãy núi này là địa bàn của đàn này, bình thường hiển nhiên đều ở sâu bên trong, chậm rãi tiến hành việc lột xác, sẽ không dễ dàng hiện thân. Mà Văn Thú của Vương Lâm tuy thực lực chưa đủ, nhưng đã lột xác trở thành màu vàng, cho nên Văn Thú Vương màu tím này cũng rất khó phát hiện ra khí tức thật sự được ẩn giấu trên người Văn Thú của Vương Lâm.
 
Văn Thú của Vương Lâm tiến về phía trước, vẫn chưa thu hút sự chú ý của những Văn Thú xung quanh, cho dù là hai con Văn Thú màu trắng kia cũng không phát giác được gì, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Văn Thú của Vương Lâm.
 
Khoảng cách ngắn ngủi này, Văn Thú của Vương Lâm chỉ ba tức đã tới gần, giờ phút này khoảng cách giữa nó và Văn Thú Vương màu tím chỉ còn chưa tới mười trượng. Văn Thú Vương màu tím kia hai mắt hiện lên một tia nghi hoặc, lại một lần nữa kêu lên.
 
Văn Thú của Vương Lâm cũng kêu lên đáp lại, nhưng trong khi kêu lên tốc độ của thân thể bỗng nhiên tăng nhanh, trong nháy mắt đã lướt thẳng qua. Trong tích tắc này, những Văn Thú xung quanh lập tức rống lên kịch liệt.
 
Hai con Văn Thú màu trắng kia trong mắt còn điên cuồng lóe lên hung quang, đang định lao ra, cho dù là Văn Thú Vương màu tím kia toàn thân cũng lập tức trở nên u ám.
 
Nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, quy tắc chi tinh ẩn giấu trong nguyên thần Vương Lâm trên thân thể của Văn Thú mạnh mẽ xoay tròn, ầm ầm bay ra, ở giữa không trung phát ra ánh sáng chói mắt, bao phủ trời đất. Nguyên thần của Vương Lâm trực tiếp biến ảo hiện ra.
 
Ngay khi hắn xuất hiện, lập tức làm cho tất cả những Văn Thú ở bốn phía trở nên xôn xao, trong những tiếng kêu chói tai, những Văn Thú này điên cuồng xông tới tấn công.
 
Nhưng hết thảy chuyện này cũng không khiến cho Vương Lâm phân tâm một chút nào, chuyến đi này của hắn mặc dù nguy hiểm, nhưng theo phân tích của hắn, hắn cũng có tới tám phần có thể thành công. Tất cả, toàn bộ đều phụ thuộc vào một chữ Nhanh! Nhanh!
 
Nguyên thần của Vương Lâm vừa mới hiện hình, liền lập tức bước tới, giơ tay phải lên ầm ầm vung về phía trước. Đột nhiên sức mạnh thiên địa ầm ầm ngưng tụ, hóa thành một cơn cuồng phong quét ngang ra. Lập tức hai con Văn Thú màu trắng bên cạnh Văn Thú Vương màu tím kia dưới cơn cuồng phong này, ầm một tiếng nhất tề bị cuốn đi.
 
Ngay khi hai con Văn Thú màu trắng này bay đi, Vương Lâm không hề dừng lại, tới gần phía trước Văn Thú màu tím đang lui về phía sau, hai mắt lóe lên hàn quang, tay trái giơ lên vỗ vào hư không một cái. Đột nhiên sức mạnh thiên địa điên cuồng ngưng tụ, cùng lúc đó tay phải Vương Lâm giơ lên, nhanh chóng điểm lên lưng bàn tay trái một cái.
 
Một chỉ này hạ xuống, trời đất ầm vang, như thể gió cuốn mây tan, nguyên lực vô tân thậm chí còn kèm theo cả tiên lực điên cuồng xuất hiện, dung nhập vào trong một chỉ này, ngay khi hạ xuống, mạnh mẽ nhập vào tay trái! Lập tức liền có một dấu ấn quy tắc chi tinh lóe lên hiện ra trên lưng bàn tay trái của Vương Lâm, di chuyển ra bên ngoài ngón trỏ tay trái, bắt đầu lóe lên.
 
Văn Thú Vương màu tím kia lập tức cảm nhận được một nguy cơ sinh tử mà cả đời này nó chưa từng cảm thấy. Nguy cơ này vô cùng mãnh liện, khiến cho nó kêu lên kịch liệt, thân thể điên cuồng lui về phía sau.
 
Vương Lâm không hề dừng lại, trong lúc thân hình tiến về phía trước tay phải vẽ lên một đường cong, lại một lần nữa hạ xuông, điểm ra chỉ thứ hai. Chỉ thứ hai này vừa điểm ra, không trung như thể có vô số lôi đình tràn ngập, truyền ra tiếng nổ ầm ầm, dường như ngay cả mặt đất cũng theo đó mà chấn động. Trên lưng bàn tay trái của hắn xuất hiện dấu ấn quy tắc chi tinh thứ hai, di chuyển tới ngón giữa, rồi kịch liệt lóe lên.
 
Lại tiếp tục bước về phía trước, tay phải của Vương Lâm lại một lần nữa đảo qua, ngón tay lại hạ xuống lần thứ ba. Lúc này, toàn bộ mặt đất như thể xuất hiện những vết nứt, trong tiếng rắc rắc, ầm ầm chuyển động, thiên địa nguyên lực ở trên không trung hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, giống như bị ngón trỏ tay phải của Vương Lâm đảo qua hút lấy, nhập vào lưng bàn tay trái.
 
Dấu ấn quy tắc chi tinh thứ ba xuất hiện, dừng lại ở đầu ngón tay vô danh.
 
Hết thảy chuyện này đều diễn ra trong thời gian ngắn, Vương Lâm ở giữa không trung bước tới ba bước, còn Văn Thú màu tím kia đã lui ra phía sau hơn mười trượng, toàn thân lóe lên tử quang, lông rủ xuống uốn lượn, nhìn chằm chằm về phía trước.
 
Những Văn Thú ở bốn phía đang điên cuồng vọt tới, cố gắng ngăn cản hết thảy chuyện này, khí thế hung ác ngợp trời, dường như muốn xé xác Vương Lâm. Càng ở xa, theo tiếng kêu của những Văn Thú này vang lên, mơ hồ có thể thấy được trời đất vặn vẹo, dường như có rất đông Văn Thú đang nhanh chóng hướng về nơi này bay tới.
 
Thần sắc Vương Lâm lạnh lùng như băng, bước tới bước thứ tư, tay phải hướng lên trời tung một trảo, đột nhiên giữa bầu trời vang lên tiếng nổ ầm ầm. Chỉ thấy cơn lốc xoáy vừa xuất hiện như bị Vương Lâm nắm ở trong tay, nhanh chóng thu nhỏ lại, Vương Lâm lật một cái, trong tiếng ầm ầm hóa thành sức mạnh của chỉ thứ tư, theo Vương Lâm lần thứ tư điểm lên lưng bàn tay trái, dung nhập vào trong tay trái. Dấu ấn quy tắc chi tinh thứ tư hiện ra! Lúc này bốn ngón tay trên tay trái của Vương Lâm đều ẩn chứa dấu ấn quy tắc, dường như trở thành quy tắc thủ, ngay khi chỉ thứ hai hạ xuống, một âm thanh kinh thiên động địa ầm ầm điên cuồng vang lên, trực tiếp in lên thân thể của Văn Thú Vương màu tím! Toàn bộ chuyện này nói ra thì lâu, nhưng trên thực tế chỉ diễn ra trong có ba hơi thở.
 
Thủ ấn kia in lên thân thể Văn Thú Vương màu tím, giờ phút này dường như ngay cả gió trong Phong Tiên Giới này cũng ngừng lại trong nháy mắt.
 
Thanh âm ầm ầm vang vọng không trung, từ trong cơ thể Văn Thú màu tím kía truyền ra tiếng ầm ầm, cái xúc tu khổng lồ bị nứt ra, ở trên mi tâm nó, thủ ấn đậm nét kia bắt đầu điên cuồng tan vỡ, một lượng lớn máu tươi từ trong thủ ấn phun ra, khiến cho Văn Thú Vương màu tím này kêu lên một tiếng bi thảm, toàn thân trong lúc lui về phía sau lập tức có một màn sương màu tím rất lớn ầm ầm tản ra, nhưng lập tức nhanh chóng được thu lại vào bên trong cơ thể.
 
Tiếp tục như vậy, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Vương Lâm lại điểm ra chỉ thứ ba. Cứ mỗi một đám sương màu tím kia tản ra rồi thu lại, lại khiến cho thủ ấn trên mi tâm mờ đi một chút. D Dường như con Văn Thú màu tím đang dùng phương thức này để trị thương một cách nhanh chóng. Trong lúc nó lui về phía sau, lông toàn thân nó dựng lên, còn có thiên địa quy tắc dường như tràn ngập bên ngoài thân thể, xuất hiện một dấu hiệu giống như Toái Niết tu sĩ thi triển thần thông!
 
Giờ phút này, hai con Văn Thú màu trắng bị Vương Lâm cuốn đi trong tiếng kêu thê thảm nhanh như gió tấn công tới, còn có mấy trăm con Văn Thú màu lam bốn phía, phát ra khí tức tương đương với Tịnh Niết, bất kể sống chết xông tới gần.
 
Bên ngoài, mấy nghìn con Văn Thú màu đỏ thẫm lại điên cuồng vờn quanh, lông toàn thân dựng lên, nhìn chằm chằm Vương Lâm, kêu lên kinh thiên động địa.
 
Càng ở xa, trời đất càng vặn vẹo, mơ hồ có thể thấy được một đại dương màu đỏ vô biên vô hạn đang hướng về nơi này nhanh chóng tràn đến.
 
Ngay trong khoảnh khắc này, trên người Vương Lâm bỗng nhiên lóe lên lam quang, trong nháy mắt bao phủ bốn phía, nhưng chỉ trong một tức, lam quang này ầm ầm tan vỡ, một đạo kim quang từ trong tràn ra, trở thành một vầng kim quang duy nhất có thể nhìn thấy trong phạm vi vạn dặm.
 
Văn Thú bên trong vầng kim quang này giống như là bậc vương giả, ngửa mặt lên trời truyền ra một tiếng kêu giống như là một tiếng sấm không ngừng chấn động trời đất. Đây là tiếng kêu của vương giả, là tiếng rít gào của Văn Thú Vương.
 
Ngay khi kim quang này xuất hiện, những Văn Thú màu đỏ thẫm ở bên ngoài thân mình lập tức run lên, đồng loạt ngừng tấn công, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ, thậm chí hai mắt nhìn về phía kim quang kia còn lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ.
 
Còn có mấy trăm con Văn Thú màu lam, khí thế tấn công ngay khi kim quang này xuất hiện lập tức toàn bộ dừng lại, trong mắt lộ vẻ sợ sệt, nhưng cũng không dám tiến lại gần.
 
Cho dù là hai con Văn Thú màu trắng kia toàn thân cũng chấn động, thân mình dừng lại, vờn quanh phía ngoài, ngay cả tiếng rít gào cũng yếu đi không ít.
 
Văn Thú Vương màu tím đang lui về phía sau trị thương lại càng ngẩn ra, nhưng rất nhanh hai mắt lộ ra vẻ hung ác ngợp trời, ngay khi Văn Thú của Vương Lâm kêu lên, cũng theo đó rống lên kịch liệt.
 
Hết thảy chuyện này là bởi vì khí tức Văn Thú của Vương Lâm tản ra, xuất hiện những biến hóa nghiêng trời lệch đất! Đây dĩ nhiên không còn là cuộc chiến giữa Vương Lâm thân là tu sĩ và Văn Thú Vương màu tím nữa, mà là cuộc chém giết cắn nuốt giữa hai Văn Thú Vương! Cuộc chiến của Văn Thú Vương, tất cả Văn Thú đều không được tham dự, cũng không dám tham dự, không thể tham dự!
 
Trong kế hoạch của Vương Lâm, việc này chính là một mắt xích quan trọng bậc nhất! Văn Thú Vương của Vương Lâm tản ra kim quang, sau khi ngửa mặt lên trời kêu lên thân mình như một tia chớp vàng, lao thẳng về phía trước, nhằm hướng Văn Thú Vương màu tím đang trọng thương kia!
 
Cùng lúc đó, nguyên thần của Vương Lâm cũng nhanh chóng tiêu tan, một lần nữa hóa thành quy tắc chi tinh, rơi lên người của Văn Thú. Nhưng ngay khi hạ xuống, Vương Lâm liền thi triển một chiêu thu phục tối hậu.
 
Định Thân Thuật!
 
Nguyên thần của hắn giơ tay phải lên, hướng về phía Văn Thú Vương màu tím kia chỉ ra! Một chỉ này khiến cho trời đất ầm vang, không hề có nguyên lực bay ra, nhưng từ bên trong Phong Tiên Giới bỗng nhiên có tiên lực vô tận ầm ầm ngưng tụ lại. Dẫn động khí của Tiên Giới, hóa thành một chỉ Định Thần đầy uy lực! Một chỉ này điểm ra, Văn Thú Vương màu tím này đột nhiên toàn thân dừng lại, hết thảy mọi hành động đã bị khóa chặt!
 
Ngay khi thân thể của nó dừng lại, Văn Thú của Vương Lâm ngay lập tức tới gần, xúc tu khổng lồ phát ra kim quang kia ầm một tiếng đâm vào trong thân thể Văn Thú Vương màu tím điên cuồng hút lấy.
 
Thân thể Văn Thú Vương màu tím run lên, nhanh chóng héo rũ, cuối cùng hoàn toàn tiêu tan, thậm chí ngay cả những tinh hoa do thân thể hóa thành toàn bộ cũng bị Văn Thú của Vương Lâm hấp thụ.
 
Một tiếng kêu đầy sung sướng từ trong miệng Văn Thú của Vương Lâm truyền ra kinh thiên động địa, cùng lúc đó còn có một luồng uy áp tràn ra, bao phủ bốn phía!
 
- Văn Thú Vương mới đã sinh ra rồi!
 
Tống Lạc Hải thủy chung vẫn ẩn mình ở sau tảng đá tâm thần chấn động. Cảnh tượng vừa rồi làm cho hắn có thể mở mang tầm mắt, nhất là khi nguyên thần của Vương Lâm xuất hiện, Tống Lạc Hải lập tức nhận ra đây không phải là thần thông của Văn Thú Vương, mà là một nguyên thần thực sự.
 
- Trên người Văn Thú Vương nhất định là có nguyên thần của tu sĩ.
 
Tống Lạc Hải ánh mắt lóe lên, nhìn chằm chằm Văn Thú Vương, tim đập thình thịch.
 
 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.