Tiên Nghịch

Chương 1260: Bí mật Thiểm Lôi Tộc



Vương Lâm đang đứng trong Lôi Tinh Điện, hắn thu hồi ngọc giản, đang định bỏ đi. Nhưng đúng lúc này một người trong số ba lão già đang ngồi khoanh chân bên cạnh ao bùn chậm rãi mở miệng:
 
- Ngươi chính là Vu Phi!
 
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, hắn khẽ gật đầu.
 
Lão già kia đánh giá Vương Lâm vài lần rồi chậm rãi nói:
 
- Rất tốt, có thể trấn tĩnh dưới uy áp của lão phu, xem ta cũng thuộc loại người tâm niệm kiên định. Hơn nữa tuổi đời cũng còn rất trẻ mà hôm nay đã đổi được số lượng Lôi tinh như vậy, cũng có thể thấy được ngươi là loại người tâm tư thâm trầm, rất tốt.
 
- Ngươi đã có tư cách tiến vào cửa Tây, đi xem có nhiệm vụ thích hợp gì hay không. Chỉ những tu sĩ cấp thấp mới dùng tài nguyên để đổi lấy Lôi tinh, ngươi đã tiến vào Thiểm Lôi Bảng thì có thể đi hoàn thành nhiệm vụ của bộ tộc, sẽ có được cơ hội lấy rất nhiều Lôi tinh.
 
Trong mắt lão già kia lộ ra vẻ khen ngợi, lão rất hài lòng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Lâm.
 
Vương Lâm mỉm cười, hắn khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
 
- Không ngờ trước mặt ba người chúng ta lại có người tiến vào Thiểm Lôi Bảng, dựa theo quy củ, hễ là người phụ trách cửa đông gặp được gương mặt mới tiến vào Thiểm Lôi Bảng đều phải đưa ra chút tạo hóa. Đây là Tụ Lôi Hoàn được lão phu tự mình luyện hóa, đã nén lại tám ngàn chín trăm lần, tặng ngươi để phòng thân.
 
Lão già kia vung tay lên, lập tức có một lôi cầu như ngón tay cái bay đến trước mặt Vương Lâm.
 
Hai lão già còn lại cũng nhìn nhau cười, một người trong số đó cũng lật tay xuất hiện một khối ngọc giản, lão vung tay ném về phía Vương Lâm rồi trầm giọng nói:
 
- Trong ngọc giản này có chép lại một bộ công pháp của Thiểm Lôi Tộc chúng ta, tuy vô dụng với ta nhưng lại có thể làm cho tộc ấn của ngươi mở ra nhiều hơn nữa khi tu luyện, xem như đây là quà gặp mặt!
 
Lão già cuối cùng cũng là người có tu vi Dương Thực, trên mặt hắn lộ ra nụ cười, lão cẩn thận nhìn Vương Lâm vài lượt rồi cười nói:
 
- Ta không tặng ngươi pháp bảo, đan dược hay công pháp mà tặng ngươi một câu, đi cửa tây chọn nhiệm vụ, đây chính là phương pháp giúp ngươi có thể thu được nhiều Lôi tinh nhất. Ngươi cầm lấy ngọc giản của ta, có thể tiếp nhận nhiệm vụ một cách thuận lợi.
 
Lão già nói xong thì vung tay phải lên, một ngọc giản bùng ra lôi quang bay về phía Vương Lâm.
 
- Niệm Lôi!
 
Khi Vương Lâm thôn phệ và kiểm tra trí nhớ của tộc nhân Thiểm Lôi Tộc, cũng không thể phát hiện ra hai chữ "Niệm Lôi".
 
- Ngươi đã đi vào Thiểm Lôi Bảng cũng có tư cách biết được một chuyện, tất cả các đời tổ tiên của Thiểm Lôi Tộc ta nghiên cứu Lôi đạo, đến ngày hôm nay đã phát hiện ra lôi chia làm Lục đạo. Trong thiên địa có tất cả sáu loại sấm sét, nếu có thể hấp thu và luyện hóa được toàn bộ thì có được lực lượng sấm sét quỷ thần khó lường.
 
- Lôi chia Lục đạo có thứ tự là Thiên Uẩn Lôi, Địa Dung Lôi, Nguyên Hóa Lôi, Từ Xá Lôi, Đạo Ý Lôi và cuối cùng là Linh Niệm Lôi! Để ngươi đi tiếp nhận nhiệm vụ, không phải chỉ lấy Lôi tinh mà quan trọng là tiếp xúc Lôi Lục Đạo! Được rồi, ngươi ra đi!
 
Lão già kia giải thích cho Vương Lâm.
 
Vương Lâm gật đầu, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, hắn ôm quyền rồi xoay người rời đi.
 
Khi Vương Lâm đi ra ngoài cửa đông thì lập tức nghe thấy ngoài cửa truyền đến hàng loạt những lời bàn tán, nói chung tất cả đều nói đến cái tên "Vu Phi". Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, hắn đi xuyên qua đám tu sĩ bên ngoài, sau đó trở nên trầm ngâm.
 
- Lục Đạo Lôi… Dù là Thiểm Lôi Tộc này không thể điều khiển sấm sét bằng ta nhưng nghiên cứu sấm sét lại đến mức độ đỉnh cao… Tiểu bối Dương Thực nói ta đi nhận nhiệm vụ Niệm Lôi, Niệm Lôi… Linh Niệm Lôi, đây rốt cuộc là loại sấm sét gì… Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên trong lúc trầm ngâm, hắn tài cao gan lớn, đơn giản thay đổi phương hướng đi đến cửa nam, chuyển sang cửa tây.
 
Cửa tây trong Lôi Tinh Điện có rất ít tu sĩ, nơi đây trống trải, lâu lắm mới có một người từ bên trong đi ra. Dù vẻ mặt vẫn như thường nhưng Vương Lâm vẫn có thể nhìn thấy đám người này có dấu hiệu uể oải, hình như không phát hiện hoặc không thể tiếp nhận nhiệm vụ thỏa mãn.
 
Vương Lâm đứng ngoài cửa tây nửa ngày rồi đi vào bên trong với vẻ mặt ung dung. Khi hắn vừa bước qua cửa tây thì lập tức xuất hiện bên trong một không gian, nơi đây rất rộng giống như hư vô, bốn phía được bao phủ trong sấm sét, mơ hồ có những tiếng nổ vang vọng. Nhưng rõ ràng nơi đây đã được ngăn cách âm thanh, vì vậy mà những âm thanh sấm sét vang lên nơi đây đều giống như có khoảng cách rất xa.
 
Trong cửa tây có sáu lão già đạt đến Âm Dương Hư Thực đang ngồi khoanh chân ở sáu vị trí hẻo lánh, ánh mắt lạnh lùng, cũng không biết đang nghĩ đến điều gì.
 
Giữa không trung đang nổi lơ lửng trên trăm cái ngọc giản, mỗi ngọc giản đều bùng ra thanh quang, nhưng thanh quang trên ngọc giản cũng có yếu có mạnh, có ánh sáng êm dịu, có ánh sáng chói mắt.
 
Trong chỗ này ngoài Vương Lâm và sáu lão già rõ ràng là người phụ trách nơi đây ra, còn có hơn mười tu sĩ khác.
 
Đám tu sĩ này đứng rải rác ở khắp nơi, người nào cũng ngẩng đầu bùng thần thức ra đảo qua trăm khối ngọc giản đang lơ lửng trên không trung.
 
Trong đám người này có cả Hắc Ma Pháp Vương.
 
Thậm chí ngay Chu Thiên Tử được đám người bên ngoài khe nứt cực kỳ tôn trọng cũng đứng nơi đây. Vẻ mặt lão già tóc trắng này cực kỳ bình tĩnh, không biết được đang vui hay hay buồn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khối ngọc giản bùng ra hào quang chói sáng nhất, sau đó lại trầm ngâm.
 
Vương Lâm tiến vào cũng không làm cho bất kỳ người nào chú ý, lợi dụng tình cảnh không ai lưu ý thì thần thức của hắn lập tức bùng ra, sau đó lại đảo qua trên những khối ngọc giản trôi nổi trong không trung.
 
Một lát sau, Vương Lâm đã kiểm tra được rất rõ ràng.
 
Trong những khối ngọc giản này có hàng loạt nhiệm vụ, tất cả đều là nhiệm vụ do Thiểm Lôi Tộc phân phát, trong đó còn có cả nhiệm vụ rời khỏi Thiểm Lôi Tộc đi đuổi giết một tu sĩ nào đó. Cũng có nhiệm vụ thu thập những loại tài liệu cực kỳ đặc biệt.
 
Hào quang càng sáng thì chứng tỏ độ sáng càng cao, đồng thời lại càng có nhiều Lôi tinh.
 
Sau khi quét qua các loại thì ánh mắt Vương Lâm chuyển lên khối ngọc giản bùng ra những luồng hào quang chói mắt, ngọc giản này chính là cái mà Chu Thiên Tử đang xem xét.
 
- Bảy trăm vạn thiên địa, hóa thành thiên đạo, thiên kiếp hàng lâm… Vương Lâm bắt đầu đảo mắt qua, nhưng sau khi nhìn đi nhìn lại vài lần thì lại trở nên sững sờ, hắn cẩn thận xem xét lại:
 
- Thiên kiếp hàng lâm, trừng phạt bảy trăm vạn thiên địa, tu luyện đến Hóa Thần đỉnh phong, phải phá thiên, phi thăng tiên giới tu luyện, sưu tập Linh Niệm Lôi… Nội dung này trong khối ngọc giản rất nhiều, sau khi Vương Lâm xem qua một lượt thì tâm thần chấn động và bùng lên những con sóng khủng bố, hắn không dám tin.
 
Linh Niệm Lôi trong đó có một chữ linh, đại biểu cho vạn linh, trong thiên địa có cỏ cây, mãnh thú, tu sĩ và hàng loạt sinh linh. Tất cả những sinh linh này đều có thể tu luyện thần thông, nhưng sau khi đạt đến Hóa Thần đỉnh phong thì sẽ phi thăng tiên giới trở thành Tiên nhân.
 
Điều này Vương Lâm hoàn toàn hiểu rõ, trước kia khi còn ở trên Chu Tước tinh hắn đã biết, nếu không phải Vũ Tiên giới tan vỡ thì một khi tu vi đạt đến Hóa Thần đỉnh phong thì chắc chắn sẽ độ kiếp phi thăng vào Tiên giới. Sau khi đạt đến Anh Biến thì chính thức trở thành Tiên nhân, cho nên tu sĩ Anh Biến cần phải có tiên ngọc để tu hành.
 
Trong Thiểm Lôi Tộc có một địa phương là tổ tiên bộ tộc, được coi là địa phương có những cường giả đệ nhất Thiểm Lôi Tộc từ xưa đến này. Nơi đó có cả Đệ Tam Bộ đại năng dẫn dắt Thiểm Lôi Tộc tiến vào đỉnh phong, còn có cả người bố trí pháp bảo quý giá nhất của bộ tộc dung nhập vào đại trận Phong giới.
 
Hơn nữa người này cũng không phải được một người sắp xếp mà được một số tu sĩ thần bí giúp đỡ mới hoàn thành, mà nơi này được hậu nhân Thiểm Lôi Tộc gọi là bảy trăm vạn thiên địa.
 
Ý nghĩa của vùng đất này cũng giống như tên gọi, nơi đó có bảy trăm vạn thiên địa giống như bảy trăm vạn cái thế giới, trong đó tồn tại rất nhiều sinh linh, bọn họ cũng tu tiên.
 
Đám người trên bảy trăm vạn thiên địa cho rằng có Tiên giới tồn tại, hoặc là có thể nói có người bắt bọn họ phải tin có Tiên giới tồn tại sau rất nhiều vạn năm, nhưng Tiên giới này lại chính là Thiểm Lôi Tộc.
 
Sinh linh trong mỗi một trăm vạn thiên địa trong mắt Thiểm Lôi Tộc chỉ là kiến hôi, bọn họ vì một số nguyên nhân đặc biệt mà tuyệt đối không cho phép địa phương này xuất hiện tu sĩ cấp bậc cao. Một khi có người đạt đến Hóa Thần đỉnh phong sẽ có thiên đạo xuất hiện, sấm sét phóng xuống để hủy diệt.
 
Nhưng cũng có những tu sĩ trong bảy trăm vạn thiên địa này vì tư chất kinh người hoặc vi những nguyên nhân đặc biệt khác mà trong cơ thể sinh ra một luồng lực lượng cực kỳ quỷ dị.
 
Lực lượng này sẽ phát sinh những biến đổi kỳ dị khi thiên kiếp hàng lâm, vì vậy mà ngưng tụ ra Linh Niệm Lôi trong Lục Đạo Lôi của Thiểm Lôi Tộc.
 
Mà hễ những tu sĩ ngưng tụ ra Linh Niệm Lôi trong bảy trăm vạn thiên địa thì độ kiếp đều thành công và tiến vào trong Tiên Giới, để lại rất nhiều giai thoại, trở thành truyền thuyết trong bảy trăm vạn thiên địa, được đời sau ca tụng và kính ngưỡng, cũng liên tục được nói lại cho con cháu.
 
Nhưng thật sự thì đám tu sĩ độ kiếp thành công thì hình thần câu diệt trở thành Linh Niệm Lôi cho Thiểm Lôi Tộc. Mà thiên đạo, ngay cả vị tiên hàng lâm trong thiên kiếp cũng chính là tộc nhân Thiểm Lôi Tộc.
 
Đối với Thiểm Lôi Tộc thì thiên đạo và thiên kiếp của bảy trăm vạn thiên địa chẳng qua chỉ là những nhiệm vụ khác biệt trong Lôi Tinh Điện của Thiểm Lôi Tộc mà thôi.
 
Sau khi sửng sốt một lúc lâu thì Vương Lâm mới tỉnh lại từ trong rung động, hắn nhìn thoáng qua ngọc giản nhỏ đang bùng phát ra những luồng hào quang chói mắt rồi đột nhiên trở nên trầm mặc.
 
Từ khi tiến vào Thái Cổ Tinh Thần đến nay, đã nhiều lần Vương Lâm cảm nhận được nơi đây cực kỳ hùng mạnh, thậm chí ngay cả lời nói của Lam Mộng Đạo Tôn cũng chỉ rõ điều này. Nhưng mãi đến tận bây giờ thì Vương Lâm mới thật sự cảm nhậnđc Thái Cổ Tinh Thần rất mạnh.
 
- Ta còn nhớ năm xưa khi chiến đấu với Vọng Nguyệt thì lần đầu tiên được nhìn thấy người Thái Cổ Tinh Thần trong hư vô, hắn tự xưng là… Thiên Đạo… Đây chính là một người Thiểm Lôi Tộc, là một bộ tộc trong Thái Cổ Tinh Thần. Chỉ là bộ tộc mà đã có bí mật như vậy, đã có vốn liếng khủng bố như vậy, làm người khác hầu như không thể tin được.
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên vả phức tạp, hắn thừa nhận chính mình đã đánh giá thấp Thiểm Lôi Tộc… - Nhưng dù là như vậy thì ta cũng phải hấp thu sấm sét bất diệt của Thiểm Lôi Tộc, dù sao Thiểm Lôi Tộc cũng yếu hơn thiên!
 
Vương Lâm cả đời vùng khỏi nghịch cảnh, chưa từng bị ai áp đảo, Chu Tước Tử cũng không, Thiên Vận Tử cũng không, Tu Chân Liên Minh cũng không, La Thiên cũng không, mà ngay cả Thủy Đạo Tử cũng không thể làm được.
 
Tình cảnh lúc này được tiếp cận bí mật của Thiểm Lôi Tộc, tiếp xúc bí mật của Thái Cổ Tinh Thần nhưng cũng không thể làm Vương Lâm cảm thấy khuất phục.
 
- Ta cũng muốn xem Linh Niệm Lôi rốt cuộc là thứ gì?
 
Vương Lâm không do dự, hắn vung một trảo tay phải lên hư không. Nhưng khoảnh khắc trước khi Vương Lâm vung trảo lên thì Chu Thiên Tử đã có quyết định, lão già này vung tay phải chộp về phía ngọc giản.
 
Chu Thiên Tử có khoảng cách gần so với ngọc giản, vì nó nằm ngay trong tầm tay của lão, hơn nữa lão lại ra tay nhanh hốn với Vương Lâm. Vương Lâm vừa vung trảo lên thì nhíu mày, sau đó thì buông tay, ngọc giản lập tức bị Chu Thiên Tử chộp được.
 
Chu Thiên Tử cầm lấy ngọc giản thì lạnh lùng quét mắt về phía Vương Lâm, lão chỉ đơn giản nói ra một chữ:
 
- Cút!
 
Vẻ mặt Chu Thiên Tử cực kỳ lạnh lung, không cần kiêu ngạo nhưng cũng có một luồng uy áp bùng ra. Đây là sự ngạo nghễ của tu sĩ Khuy Niết, ngạo nghễ một người trên vạn vạn người. Trong mắt lão già tóc trắng này Vương Lâm chỉ là một con kiến hôi, chỉ cần vung tay là có thể chết đi hàng trăm lần, chỉ dùng một ngón tay cũng có thể nghiền nát đối phương.
 
Tiểu bối như vậy mà dám tranh đoạt ngọc giản nhiệm vụ với Chu Thiên Tử, đúng là không biết sống chết, tự tìm đường chết.
 
Vẹm Vương Lâm vẫn lạnh như băng, trong mắt đột nhiên lóe lên một luồng hàn quang khó thể phát hiện, đây là điềm báo hắn muốn giết người.
 
 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.