Tiên Nghịch

Chương 1728: Thiếu phụ tính sai!



Đối với việc nữ tu tu vi đạt tới Không Kiếp sơ kỳ tại viêm mạch trên núi này sớm muộn gì cũng nhận thấy chuyện mình làm, Vương Lâm sớm có chuẩn bị. Hầu như chỉ trong nháy mắt khi thiếu phụ kia thuấn di đến, bộ phận Nguyên Thần hắn ở lại bên trong thân thể liền mượn ngọn lửa kia, cuốn theo toàn thân, trong tích tắc đã dung hợp với cả vùng đất này, theo địa hỏa chủ mạch này chạy thẳng tới chỗ bổn nguyên chân thân.
 
Ngọn lửa cuốn theo thân thể bay đi. Vương Lâm không hề cảm nhận được chút cảm giác nóng bức nào. Đó là bởi vì bổn nguyên chân thân đã xuyên qua trước, hấp thu một lượng lớn hỏa ý chí, nếu không thân thể Vương Lâm sau khi hỏa bổn nguyên chân thân rời đi không cách nào chịu nổi lực lượng hỏa diễm như vậy.
 
Đây cũng là nguyên nhân mà mãi cho đến khi thiếu phụ kia tới thân thể hắn mới dung nhập vào bên trong vùng đất này.
 
Đôi mắt thiếu phụ lộ sát ý. Nàng cảm nhận được rõ ràng địa hỏa chủ mạch này đang run rẩy, giống như có người đang ở chỗ sâu điên cuồng hấp thu. Loại biến hóa này làm cho nội tâm nàng nổi lên sát cơ.
 
Dám ở trước mặt ta giờ thủ đoạn này. ngươi muốn chết!
 
Thiếu phụ này trực tiếp cất bước tới vị trí ba mươi bảy trượng ngoài thạch thất, mỗi bước chân đều khiến cả vùng đất chấn động, sau đó cả người dung nhập vào đại địa. Đuổi theo thân thể Vương Lâm.
 
Hai người một trước một sau phi hành khiến địa hỏa chủ mạch càng chấn động. Viêm mạch kia tựa như sắp sụp đổ, khiến toàn bộ đệ tử vội vàng từ trong chỗ bế quan nhanh chóng bay ra, ai nấy đứng giữa không trung thần sắc đều ngưng trọng, nhìn về phía ngọn núi đỏ rực đang run rẩy kia.
 
Phàn San Lộ cũng trong số những người này. Nàng biết hết thảy mọi chuyện nhất định có liên quan tới Vương Lâm, trong lòng thầm cười khổ, thầm nói Vương Lâm này vô luận đi tới địa phương nào dường như đều khiến cho nơi đó xảy ra biến cố kinh thiên động địa.
 
Phàn San Mộng cũng ở trong đám người này. Đôi mắt nàng lóe lên, nhìn ngọn núi đỏ rực kia. Một lúc sau chợt nhìn về phía muội muội Phàn San Lộ của mình.
 
Muội muội, là ngươi đưa ngoại nhân vào thạch thất sao?
 
Phàn San Lộ tâm thần xoay chuyển, lập tức trả lời tỷ tỷ Phàn San Mộng.
 
Ngươi tuy là tỷ tỷ của ta, nhưng cũng chớ có nói năng bừa bãi. Bên trong động phủ giới ta đã bị ngươi lợi dụng nhiều năm tháng như vậy, hôm nay ngươi còn muốn vu hãm ta, ngươi còn có lương tri sao!
 
Phàn San Lộ chợt xoay người, nhìn chằm chằm vào tỷ tỷ, ánh mắt lạnh như băng.
 
Nàng vĩnh viễn cũng không thể nào quên, ở động phủ giới trung, tỷ tỷ của nàng vì thao túng Vương Lâm, ngay cả mình cũng lừa gạt. Sự hung hiểm trong lần ấy khiến cho nàng lạnh lòng đồng thời cũng khiến nàng thanh tỉnh lại.
 
Phàn San Mộng trầm mặc, không mở miệng nữa.
 
Đồng thời với lúc viêm mạch sơn nơi này chấn động, mấy đạo khí tức của cường giả từ bên trong Đại Hồn Môn gào thét bốc lên. Từng luồng thần thức kinh khủng tràn đến, bao phủ viêm mạch sơn này.
 
Ngọn núi này chẳng qua chỉ là một chủ phong của Đại Hồn Môn mà thôi, ở Đại Hồn Môn, những ngọn chủ phong như vậy có tới bốn mươi chín cái! Không phải là mỗi một chủ phong đều có một tu sĩ Không Kiếp sơ kỳ, nhưng từ đó cũng có thể nhìn ra sự khổng lồ và cường thịnh của Đại Hồn Môn.
 
Tạm thời không nhắc tới Đại Hồn Môn nữa, lúc này ở sâu địa hỏa chủ mạch, thân thể Vương Lâm bị ngọn lửa bao phủ, dùng tốc độ cực nhanh tiến về phía trước. Sau lưng hắn, thiếu phụ kia toàn thân tràn ngập sát khí, theo sát không tha.
 
Chẳng qua bên trong địa hỏa chủ mạch này, giờ phút này đã hoàn toàn nằm trong ý chí bổn nguyên chân thân của Vương Lâm, do vậy, Vương Lâm ở chỗ này như cá gặp nước, tiến về phía trước càng lúc càng nhanh, mà thiếu phụ kia vì cũng hơi bị quấy nhiễu nên rất khó phát huy được toàn lực.
 
Khoảng cách giữa hai người nhất thời không thể nào kéo gần lại được, càng ngày càng đi sâu vào trong địa hỏa chủ mạch.
 
Mà ở chỗ sâu nhất trong địa hỏa chủ mạch, bên trong đỉnh đầu con long hồn khổng lồ của địa hỏa chủ mạch, giờ phút này bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đã xông vào trong đó, khoanh chân ngồi ở trong đầu rồng, hai tay bấm quyết, điên cuồng hấp thu cắn nuốt ý chí của long hồn.
 
Thời gian cấp bách, nguy cơ tứ phía, Vương Lâm không có thời gian nghĩ tới chuyện khác. Hôm nay ý niệm duy nhất trong đầu hắn chính là cắn nuốt hỏa ý chí này.
 
Bị cắn nuốt, long hồn phát ra tiếng gầm thét thống khổ, lông trên đỉnh đầu bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đã hoàn toàn biến thành da, không còn hình dáng của Chu Tước nữa. Sự này thay đổi này chậm rãi lan ra, rất nhanh liền tràn đến vùng miệng của bổn nguyên chân thân, lộ ra đôi môi của Vương Lâm!
 
Mau lên một chút nữa, nuốt thêm một chút!
 
Cặp mắt bổn nguyên chân thân của Vương Lâm lộ vẻ lo lắng, nội tâm tựa như đang gầm thét. Địa Hỏa chủ long hồn rống giận ngập trời, thân thể không ngừng giãy giụa. Thống khổ khi bị cắn nuốt này khiến cho nó cảm nhận được nguy cơ tử vong.
 
Long hồn giãy giụa khiến những đợt chấn động truyền ra khắp bốn phương tám hướng, chấn động cả đại địa, khiến cho bên trong Đại Hồn Môn giống như đất rung núi chuyển, nhất là vùng viêm mạch sơn lại càng chấn động dữ dội. Phát ra những tiếng ầm ầm. Nơi đỉnh núi lúc này chợt sụp đổ hóa thành vô số đá vụn bay tứ tán.
 
Một biển lửa ầm ầm bộc phát, bốc cao ngất trời, tựa như muốn đốt cháy cả thiên không.
 
Biến cố này khiến cao tầng của Đại Hồn Môn chú ý, đám đệ tử bên ngoài núi lại càng vội vàng lui về phía sau tránh né.
 
Đã xảy ra chuyện gì!
 
Chẳng lẽ có người lẻn vào địa hỏa chủ mạch sao!
 
Những tiếng chấn động ầm ầm vang vọng, khiến cho rất nhiều đệ tử Đại Hồn Môn ở xa xa, cũng bay vọt về phía này.
 
Sự biến hóa của cả vùng đất này, thiếu phụ đang ở sâu trong lòng đất kia tự nhiên cảm thụ mãnh liệt hơn nhiều. Thần sắc nàng âm trầm, khuôn mặt tuyệt mỹ lúc này như bị sương lạnh bao phủ, nhìn chằm chằm phía Vương Lâm đang bỏ chạy phía trước. Tay phải nàng bỗng nhiên nâng lên, bấm quyết liền có một cổ kính màu đồng xanh biến ảo ra.
 
Cổ kính đạo văn, hóa thành hình ảnh của thiên địa, đuổi giết người này!
 
Tay phải thiếu phụ vung lên, lập tức cổ kính kia tỏa ra ánh sáng vạn trượng, bên trong đó còn vang lên tiếng gầm rống giận dữ. Chỉ thấy trong tấm gương đó lập tức tỏa ra một lượng lớn hắc khí. Đám hắc khí này vườn quanh hóa thành một mặt quỷ khổng lồ.
 
Gầm lên một tiếng, mặt quỷ này lao về phía trước với tốc độ cực nhanh, điên cuồng phóng tới.
 
Chỉ trong phút chốc nó đã rút ngắn khoảng cách với Vương Lâm thân thể còn không tới một nửa! Chỉ nhoáng lên vài cái, cơ hồ là vài giây sau, mặt quỷ kia đã xuất hiện cách lưng Vương Lâm không tới ba mươi trượng!
 
Tâm thần Vương Lâm chia làm hai phân, một phần ở bên trong bổn nguyên chân thân đang cắn nuốt ý chí của hỏa long, một phần khác ở lại bên trong thân thể, thao túng thân thể. Giờ phút này trong tích tắc khi mặt quỷ xuất hiện ở sau lưng hắn ba mươi trượng. Vương Lâm chợt xoay người, trong mắt thoáng hiện lên một tia hàn mang.
 
Thần thông mặt quỷ của Đại Hồn Môn Vương Lâm mí mắt chớp một cái, không chút do dự liền bước về phía trước một bước. Một bước này liền khiến trước người hắn lập tức xuất hiện sóng gợn, trong phút chốc thân thể liền vô ảnh vô tung. Hầu như chỉ trong nháy mắt khi thân thể hắn, mặt quỷ đang gầm thét kia liền ầm ầm lao tới, cắn nuốt vị trí mà Vương Lâm mới vừa biến mất.
 
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng tại sâu trong đại địa. Một lát sau, thiếu phụ kia hóa thành cầu vồng gào thét lao đến, ở nơi này hơi sững lại, nhíu mày quan sát.
 
Đây là… Đang trầm tư, nữ tử chợt ngẩng đầu. Nàng mơ hồ cảm nhận được ở sâu trong địa hỏa mạch phía trước, thân thể Vương Lâm lại xuất hiện một lần nữa.
 
Có thể thuấn di trong địa hỏa chủ mạch, người này cũng không thể xem thường.
 
Thiếu phụ này đã từng thử nhưng không cách này thuấn di trong địa hỏa chủ mạch tràn ngập hỏa ý chí này. Vương Lâm có thể làm được khiến nàng hết sức kinh ngạc, nhưng cũng không quá coi trọng.
 
Người này lúc trước không thuấn gì, hiển nhiên dù là hắn thì ở nơi này thuấn di một lần cũng tốn rất nhiều tiên lực. Ta muốn xem thử hắn có thể thuấn di mấy lần!
 
Thiếu phụ hừ lạnh, ngọc thủ vung lên về phía trước. Lập tức mặt quỷ gầm nhẹ biến ảo ra, cuốn lấy thân thể nàng lại tiếp tục đuổi theo.
 
Thân thể Vương Lâm không ngừng phi hành, mỗi lần thiếu phụ kia sắp đuổi kịp lại triển khai thuấn di. Thoáng một cái kéo dần khoảng cách ra. Nhưng phương hướng vô tình lại không phải đi về phía bổn nguyên chân thân đang ở sâu trong địa hỏa chủ mạch mà điều chỉnh rất nhỏ. Chỉ một tia điều chỉnh này thôi nhưng trên thực tế lại tại thành sự khác biệt rất lớn.
 
Bổn nguyên chân thân của Vương Lâm ở trong hoàn cảnh tương đối an toàn, có bản thể hấp dẫn sự chú ý của thiếu phụ kia, không bị quấy rầy, tốc độ hấp thu cắn nuốt càng nhanh hơn.
 
Không ngừng cắn nuốt, khuôn mặt bổn nguyên chân thân của Vương Lâm từ từ hiện lên cái mũi!
 
Long hồn của địa hỏa chủ mạch điên cuồng giãy giụa nhưng vẫn không thể ngăn cản chân thân của Vương Lâm hấp thu. Chuyện này không liên quan tới tu vi mà là hỏa diễm va chạm và cắn nuốt lẫn nhau.
 
Địa hỏa chủ mạch trong trận đánh này rõ ràng không phải là đối thủ của Vương Lâm!
 
Rất nhanh, cặp mắt bổn nguyên chân thân của Vương Lâm từ đôi mắt của Chu Tước trong tích tắc liền biến thành đôi mắt chân chính! Ánh mắt hắn tỉnh táo, nhưng trong đó lại thấy được hai luồng lửa đang bừng bừng thiêu đốt.
 
Thân thể khổng lồ của long hồn của địa hỏa chủ mạch mỗi lần giãy giụa đều tạo nên chấn động kịch liệt, khiến cả vùng đất này run rẩy, phát ra những tiếng ầm ầm.
 
Bổn nguyên chân thân của Vương Lâm giơ tay bắt quyết, gầm nhẹ một tiếng. Chỉ thấy cái trán hắn cũng thay đổi, không còn là của Chu Tước mà biến thành da thịt chân chính!
 
Cái mũi, đôi mắt, cái trán trong tích tắc thay đổi. Từ bên trong thân thể của bổn nguyên chân thân lúc này bộc phát ra một luồng ý chí kinh thiên động địa. Luồng ý chí này giống như mới ra đời, nhưng lại nhờ cắn nuốt long hồn mà không ngừng lớn lên.
 
Từ xa nhìn lại, chân thân này của Vương Lâm từ trán trở xuống đã hoàn toàn thay đổi, chỉ còn mái tóc là có hình dáng của Chu Tước. Đó rõ ràng là một bộ lông Chu Tước thật dài!
 
Chỉ còn mái tóc, bổn nguyên chân thân của ta sắp ngưng tụ hoàn toàn rồi!
 
Ánh mắt chân thân của Vương Lâm lóe lên tiếp tục cắn nuốt. Nhưng lúc này bởi long hồn vặn vẹo tạo thành chấn động quá lớn, lan truyền ra khiến thân thể thiếu phụ đang truy kích Vương Lâm ở phía xa đột nhiên sững lại, thân ảnh huyễn hóa ra trong mặt quỷ, thần sắc biến hóa, cắn răng một cái!
 
Tính sai rồi! Người này còn có phân thân ở nơi này. Hắn lấy bổn tôn hấp dẫn sự chú ý của ta, không ngờ lại để ta truy kích mà coi thường phân thân kia!
 
Nếu không tại sao ta truy kích mà chấn động của địa hỏa chủ mạch không những không giảm mà còn càng kịch liệt! Đáng chết!
 
Thiếu phụ kia kịp thời phản ứng, thần sắc càng nhiều sát khí hơn, thân thể nhoáng lên. Định bỏ qua việc truy kích bản thể của Vương Lâm mà chạy thẳng tới sâu trong địa hỏa chủ mạch, nơi có bổn nguyên chân thân của hắn.
 
Trong nháy mắt khi thiếu phụ kia không truy kích nữa, biến đổi phương hướng, bổn tôn Vương Lâm tất nhiên nhận ra. Hắn mỉm cười khẽ, thần sắc rất thong dong. Hắn sở dĩ lưu lại bổn tôn trong thạch thất chính là bởi vì trước khi bổn nguyên chân thân cắn nuốt đủ hỏa ý chí thì bổn tôn không thể nào chịu nổi sức nóng kia, hơn nữa còn muốn dùng bổn tôn để phân tán sự chú ý của người truy kích.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.