Ánh mắt Thanh Ngưu chân nhân sững lại, trở nên trầm mặc. Tầng thứ chín của Tàng Hồn Các chứa những thuật thần thông mạnh nhất trong Đại Hồn Môn, vốn truyền cho Vương Lâm cũng không sao, nhưng lão tổ đời đầu tiên đã từng nói, Vương Lâm phải ba trăm năm sau mới tiến vào được tầng thứ chín này.
Tàng Hồn Các có mười tầng.
Vừa trầm ngâm, Thanh Ngưu lão tổ bỗng nhiên nói.
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, nhưng con ngươi hai mắt cũng hơi co rút lại.
Tầng thứ mười ngay cả ta cũng không vào được. Tầng này các đời Đại Hồn Môn ta chỉ có lão tổ đời đầu tiên có thể bước vào. Nơi đó là nơi người qua đời!
Thanh Ngưu chân nhân từ từ mở miệng, sau khi nói xong liền một lần nữa trở nên trầm mặc.
Vương Lâm cũng trầm mặc. Hắn suy đoán không ra mục đích của Thanh Ngưu chân nhân khi nói những lời này.
Hồi lâu, ước chừng qua thời gian một nén nhang, Thanh Ngưu chân nhân nhìn bầu trời phía xa, lại mở miệng lần nữa.
Công lao của ngươi còn chưa đủ để có được Đa Trọng Huyễn Thuật đầy đủ trên tầng thứ chín.
Tay phải Vương Lâm giơ lên phất một cái, lập tức trong tay có thêm một ngọc giản, đưa cho Thanh Ngưu chân nhân.
Có thêm nó đủ rồi chứ!
Thanh Ngưu chân nhân nhướng mày, nhìn Vương Lâm một cái, tiếp lấy ngọc giản kia. Thần thức tràn vào. Vừa nhìn một cái, hắn lập tức thay đổi sắc mặt, ngẩng đầu liếc nhìn Vương Lâm một lần nữa rồi lại ngưng thần xem xét thông tin trong ngọc giản.
Cho đến khi xem xét xong tất cả thông tin khi Vương Lâm trảm tiên đan. Thanh Ngưu chân nhân hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lập tức có vẻ kỳ dị.
Với tu vi của hắn đương nhiên biết tất cả mọi thứ ghi trong ngọc này đều là chân thật, kết hợp với những tin tức bản thân mấy ngày nay tính toán biến hóa trong thiên địa và những thông tin do thám tử báo về, hắn đã hoàn toàn có thể liên kết tất cả mọi chuyện diễn ra trong Đan Hải.
Nhất là giờ phút này thương thế của Vương Lâm dù đã khôi phục tám chín phần nhưng vẫn còn một tia tồn tại, trong thời gian ngắn không cách nào hoàn toàn khỏi hãn. Hết thảy mọi chuyện đều nói rõ thông tin trong ngọc này giản là chân thật.
Tốt, tốt, tốt!
Thanh Ngưu chân nhân cầm lấy ngọc giản cười lớn, tay trái vung lên, lập tức một luồng lực lượng thiên địa dung nhập vào bên trong thân thể Vương Lâm. Những tiếng bùng bùng vang lên trong cơ thể hắn.
Thương thế của Vương Lâm lập tức khỏi hẳn!
Lần này ngươi đã lập đại công rồi! Đại Hồn Môn ta nhất định phải thường. Đa Trọng Huyễn Thuật trong tầng thứ chín ta có thể cho ngươi! Nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện!
Ánh mắt Thanh Ngưu chân nhân lấp lánh, nhìn Vương Lâm. Càng nhìn hắn lại càng thầm coi trọng Vương Lâm, thầm nghĩ lão tổ đời đầu tiên không hổ là tổ tiên sáng lập ra Đại Hồn Môn, lựa chọn người không ngờ lại có khí phách và can đảm tới mức này!
Điều kiện gì.
Vương Lâm cũng không bởi những lời nói của Thanh Ngưu chân nhân mà đắc ý chút nào. Hắn rất bình tĩnh nhìn đối phương, chậm rãi nói.
Sau khi đánh chết mười tu sĩ Lục Ma Châu Không Kiếp sơ kỳ, đánh chết ba tu sĩ Lục Ma Châu Không Kiếp trung kỳ, tiến vào Tàng Hồn Các tầng chín, tầng mười! Nếu ngươi làm được ba chuyện này thì mới được rời khỏi Đại Hồn Môn!
Lời này vừa nói ra liền khiến tâm thần Vương Lâm chấn động. Hắn trầm mặc. Trên đường trở về đây hắn đúng là đã có ý muốn ở Đại Hồn Môn làm xong một chuyện rồi rời đi. Lựa chọn tránh khỏi trận đại chiến này.
Dù sao thì mục tiêu của hắn là Đông Lâm Tông, còn cả Đạo Cổ nhất mạch xa xôi kia. Không thể dừng lại ở Thiên Ngưu Châu này quá lâu. Hơn nữa nơi này xảy ra chiến loạn, trong nội tâm của hắn có suy đoán, càng không nguyện để bị cuốn vào.
Điểm này hiển nhiên là Thanh Ngưu chân nhân đã nhìn ra, nhưng không mạnh mẽ giữ hắn lại mà nói ra ba điều kiện này, tương ứng với ba phần lễ vật mà Vương Lâm nhận được kia.
Trầm mặc rất lâu, Vương Lâm ngẩng đầu nhìn Thanh Ngưu chân nhân, nghiêm túc gật đầu!
Đại Hồn Môn dù là có ý đồ gì thì cũng đã giúp hắn trước. Với tính cách của Vương Lâm hắn sẽ báo đáp. Hôm nay lấy ba điều kiện này để báo đáp là có hơi gian nan, nhưng hắn tự nhận thấy bản thân vẫn có thể hoàn thành.
Thấy Vương Lâm gật đầu, Thanh Ngưu chân nhân mỉm cười, không nói gì thêm mà vung tay áo lên. Lập tức một ngọc giản bay ra thẳng về phía Vương Lâm.
Vương Lâm tiếp nhận lấy, bên trong đúng là một trong những khâu quyết thuật pháp cường đại của Đại Hồn Môn. Đa Trọng Huyễn Thuật đầy đủ ở tầng thứ chín!
Tu luyện thuật này cần phải luyện chế Quỷ Phàm. Chiến sự lúc này đã bắt đầu. Ta sẽ tặng ngươi toàn bộ tài liệu. Chẳng qua hồn phách mà Quỷ Phàm cần thì người phải tự mình chọn lựa thôi. Nếu không có cái thích hợp thì có thể đi tới Quỷ Phong tìm một cái.
Thanh Ngưu chân nhân vừa nói, tay phải vừa chụp vào hư không một cái, trong tay liền hiện ra một vầng sáng, bên trong đó tồn tại không ít tài liệu luyện khí. Đưa cho Vương Lâm.
Tay áo Vương Lâm vung lên, thu vầng sáng kia lại. Đứng dậy hướng về phía Thanh Ngưu chân nhân ôm quyền, xoay người bước đi.
Thời gian của ngươi không nhiều lắm. Bảy ngày sau ta sẽ phái ngươi và mấy trưởng lão đi tới một địa phương của Thiên Ngưu Châu trấn thủ.
Lời nói của Thanh Ngưu chân nhân vang vọng bên tai Vương Lâm. Hắn không quay đầu lại, hóa thành một đạo cầu vồng rời khỏi Thanh Thiên Phong.
Cả đường bay đi, Vương Lâm trở về ngọn núi của mình. Ngọn lửa bên ngoài ngọn núi này sau khi hắn rời đi giống như đã bị dập tắt, chỉ còn đỏ đậm toàn thân mà thôi. Nhưng trong chớp mắt khi bước chân Vương Lâm dẫm lên ngọn núi này, biển lửa lại một lần nữa thiêu đốt ngọn núi này, mơ hồ vang lên tiếng ầm ầm.
Phàn San Mộng đang nhắm mắt lập tức mở bừng hai mắt, trong mắt hiện lên một tia hoảng hốt, cắn môi dưới, đợi nửa ngày không thấy Vương Lâm gọi, trong nội tâm hơi bất an.
Giờ phút này Vương Lâm không rảnh mà để ý tới Phàn San Mộng. Hắn đi tới động phủ của mình, khoanh chân ngồi xuống, vầng sáng trong tay áo bay ra, điểm một cái. Tất cả tài liệu chế tạo tấm buồm mặt quỷ đều lơ lửng trong động phủ.
Những tài liệu này hình dáng bất đồng nhưng đều là vật trân quý. Dù sao vật Thanh Ngưu lão tổ đưa ra phẩm chất cũng đều tuyệt hảo.
Nhìn đám tài liệu này, tay phải Vương Lâm liền xuất hiện ngọc giản cổ kính chứa Đa Trọng Huyễn Thuật, thần thức dung nhập vào bên trong, ghi nhớ tất cả nội dung khẩu quyết này, trong đó có cả phương pháp luyện chế tấm buồm mặt quỷ.
Dựa theo ghi chép của ngọc giản này, tấm buồm mặt quỷ tên là Quỷ Phàm, phẩm chất chia làm năm cấp bậc: sơ; trung, thượng, cực, tuyệt.
Trong Đại Hồn Môn, đệ tử hầu hết đều của Quỷ Phàm sơ phẩm, có thể đạt tới trung phẩm chỉ có trưởng lão hoặc đệ tử trung tâm được coi trọng, được sư tôn tặng cho pháp bảo trung phẩm mà thôi.
Trong đó có tấm buồm mặt quỷ của Phàn San Mộng năm đó chính là cấp trung do Viêm Loan tặng.
Nói đại khái thì Quỷ Phàm trung phẩm đã cực kỳ cường đại. Thi triển rất tốt, không cần tu vi! Điểm này trong tay Phàn San Mộng cũng có thể thấy được!
Nếu đạt tới thượng phẳm, thậm chí là cực phẩm Quỷ Phàm, phối hợp với Đa Trọng Huyễn Thuật thì sự cường đại của nó cực kỳ kinh khủng! Còn về phần tuyệt phẩm thì luyện chế quá khó khăn, chỉ có một cái!
Tấm Quỷ Phàm này chính là hộ sơn đại trận của Đại Hồn Môn! Trận pháp này Vương Lâm thấy cũng chưa phải triển khai tới cực hạn, chẳng qua mới mở ra một phần uy lực mà thôi.
Việc này cũng ghi chép trong ngọc giản, lại có sự phán đoán của Vương Lâm, lúc này mới hoàn toàn hiện lên rõ ràng trong đầu hắn.
Quỷ Phàm cần hồn mới có thể luyện chế được. Nhưng hồn này cũng không phải là tu sĩ, cũng không cần tu vi càng cao càng tốt mà là tử hồn.
Vương Lâm cau mày. Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói tới danh từ tử hồn này.
Trong ngọc giản giới thiệu, tử hồn là người hoặc thú, trong nháy mắt tử vong, bởi vì chấp niệm và không cam lòng, cũng có thể là oán khí mà hình thành một dạng tồn tại mà người ngoài không thể nhìn thấy, thậm chí không thể cảm thụ được.
Nó nhiều hơn một tia cũng trở thành oan hồn vô dụng, ít một tia thì không thể ngưng tụ, cho nên rất khó có thể đạt được. Trong Đại Hồn Môn, từ cổ chí kim vô số người nghiên cứu tử hồn này, từ từ tìm được một phương pháp luyện chế người hoặc thú trước khi tử vong.
Chẳng qua phương pháp luyện chế tử hồn này bởi vì còn chưa trải qua nhiều thời gian nên dù là người hoặc thú có tu vi thế nào cũng chỉ có thể dùng để chế tạo Quỷ Phàm sơ phẩm, nhiều nhất cũng chỉ là trung phẩm mà thôi.
Bởi vì tử hồn này chúng nhiều nhất chỉ có thể chịu được tang tứ trong Huyễn Thuật phủ lên, một khi nhiều hơn thì bản thân sẽ không thể thừa nhận mà tan nát.
Tử hồn này có thể coi là một loại ý chí. Chẳng qua ý chí này cường đại. Trải qua nhiều năm tháng lại càng mạnh mẽ, mới có thể thừa nhận được Đa Trọng Huyễn Thuật tác động lên. Nguyên lý của nó hiển nhiên là muốn dùng luồng ý chí này nuôi dường, sinh ra Huyễn Thuật, khiến người ta bị mê hoặc bên trong. Ý chí này càng mạnh thì Huyễn Thuật càng mạnh!
Vương Lâm trầm mặc, chậm rãi nhớ lại kết cấu của Đa Trọng Huyễn Thuật.
Ánh mắt hắn lộ vẻ than thờ. Sự huyền ảo của Đa Trọng Huyễn Thuật này nếu không thấy được thuật pháp đầy đủ thì khó có thể biết được.
Người sáng tạo ra thuật này nhất định là hạng người có thiên phú kinh người!
Vương Lâm nhìn ngọc giản trong tay, thở dài một tiếng.
Thật ra thuật pháp này có thể giải thích rất rõ ràng. Vương Lâm còn nhớ rõ lúc mình vừa mới tiếp xúc với tu đạo, từ trong miệng người lớn trong thôn, ngẫu nhiên có thể nghe thấy một số chuyện quỷ ám.
Thường thường lúc đó người nhà sẽ đi mời một số người ở huyện thành tới xua đuổi quỷ, khiến mọi người an tâm.
Trong nhà Vương Lâm hắn nhớ cũng từng phát sinh ra chuyện như vậy, vốn đã hơi quên rồi nhưng giờ phút này lại bị nguyên lý của Đa Trọng Huyễn Thuật gợi nhớ lại.
Quỷ ám thật ra cũng là một loại Huyễn Thuật, khiến người ta nhìn thấy một số hình ảnh quỷ quái, đắm chìm trong đó, không thể tự kiềm chế, vì vậy mới có cách nói này.
Nó đại biểu cho không yên bình, đại biểu cho động và loạn. Nhưng nó cũng là một biểu hiện của tâm lý bất an.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên nhìn ngọc giản trong tay.
Cho tới sau khi hắn tu đạo, hồi tưởng lại, quỷ ám kia chẳng qua là một loại oán khí tồn tại trong thiên địa, tại một thời khắc ảnh hưởng tới tâm thần của con người, khiến nội tâm họ bất an và động loạn, tự nhiên dẫn tới ảo giác.
Đây chính là chỗ trung tâm sâu nhất trong Đa Trọng Huyễn Thuật! Cũng là nhờ đó mà có được Huyễn Thuật!
Đa Trọng Huyễn Thuật nói trắng ra đơn giản như vậy, đó là dùng phương pháp quỷ huyễn người! Có thể nói thì đơn giản nhưng trên thực tế nghĩ ra được thủ đoạn này. Biến hiện tượng này thành pháp thuật thần thông, thậm chí sáng tạo ra đạo thuật thì đủ để người ta kính nể!