Tiên Nghịch

Chương 1825: Ta còn chưa chết thì ngươi cũng không thể chết!



Dung đạo vào thân thể xong thì một quyền một cước, một cái vung tay cũng có thể ẩn chứa một số lượng lớn thần thông cực mạnh của tu sĩ đạt cấp độ Thiên Tôn. Giống như lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông, có thể dung hợp hai mươi bảy loại thần thông vào trong một quyền, đủ để đánh tan thiên địa, diệt sát toàn bộ tu sĩ dưới Thiên Tôn.
 
Trọng điểm chính là số lượng dung nhập trong đó mà không phải là chủng loại thần thông. Dù sao thì có lẽ dù là Thiên Tôn cũng không thể có nhiều hơn mười loại thần thông thuật. Nhưng hắn lại có thể khiến một loại thần thông dung nhập liên tục mấy mươi lần, do đó đạt được chiến lực cường đại.
 
Trọng điểm chính là số lượng!
 
Tốc Thần Quyết sau khi hình thành sáu đạo thần mạch có thể khiến Vương Lâm vừa động liền xuất hiện chín mươi bảy tàn ảnh. Loại tốc độ này đã đạt tới mức cực cao. Pháp quyết này cực kỳ cường đại, nhưng cũng chỉ có Vương Lâm mới có thể dùng phương pháp như vậy mà trong nháy mắt phát ra chín mươi tám đạo thần thông.
 
Bởi vì chiến lực của Vương Lâm lúc này đã đạt tới mức độ của Thiên Tôn cho nên hắn mới làm được như vậy. Nếu như chiến lực của hắn không đủ thì dù có được chín đạo thần mạch, liên tục làm xuất hiện mấy trăm tàn ảnh, đánh ra mấy trăm đạo thần thông cũng không phải là đối thủ của Thiên Tôn.
 
Dù là Thiên Tôn học được Tốc Thần Quyết thì khi thi triển ra, nếu chỉ có hai mươi bảy đạo thần thông dung hợp với thân thể thì có thể thi triển ra mấy trăm tàn ảnh, uy lực cũng vẫn là hai mươi bảy đạo thần thông mà thôi.
 
Bởi vì cực hạn của hắn chính là hai bảy đạo, không có khả năng tăng lên. Giống như một cái chai chỉ có thể đố đầy nước tới một mức độ nào đó. Dù có cố cho thêm thì cũng không thể chứa nhiều hơn.
 
Nhưng Vương Lâm lại bất đồng. Chiến lực thực tế của hắn bởi vì có thân hình Đạo Cổ, cũng bởi vì bên trong huyết mạch của hắn có hồn huyết, cho nên có thể tăng lên cực lớn. Ở phương diện này hồn huyết có vai trò cực quan trọng.
 
Do đó hôm này sau khi hắn mượn hồn lực có được tu vi Kim Tôn xong, chiến lực hắn thể hiện ra lại càng khổng lồ vô cùng.
 
Đó cũng chính là nguyên nhân tại sao huyết mạch Đạo Cổ và tu vi tu sĩ của Vương Lâm sau khi dung hợp lại có thể có chiến lực vượt cấp! Mà một nguyên nhân khác nữa khiến Vương Lâm ở trong động phủ giới còn chưa mạnh mẽ tới vậy, nhưng khi tới Tiên Cương đại lục này lại đột nhiên tăng mạnh đó chính là khối phân thân cực mạnh ở trong hư vô kia!
 
Ba nguyên nhân dung hợp mới khiến cho Vương Lâm hôm nay có được chiến lực như vậy!
 
Thân thể là một cái bình chứa, tu vi là nước bên trong. Mà phân thân cực mạnh kia lại có thể khiến cho cái bình cũng không cố định mà giống như có lực đàn hồi, có thể không ngừng mở rộng ra.
 
Mà hồn huyết nọ lại khiến thân thể Vương Lâm có biế hóa kỳ dị vô hình. Loại biến hóa này bình thường không thể hiện ra nhưng lúc này lại là một trong những nguyên nhân khiến Vương Lâm cường đại lên. Đó cũng là nguyên nhân khiến tu sĩ Cổ Tộc khác không thể sánh với Vương Lâm.
 
Đủ loại cơ duyên có lẽ lúc đầu không trọng yếu nhưng chậm rãi chồng chất lại khiến cho sự gia tăng trở nên kinh thiên động địa!
 
Trong nháy mắt khi hắc động tới gần, trong thiên địa liền có chín mươi tám thân thể Vương Lâm đồng loạt biến ảo ra. Chín mươi tám Vương Lâm này không thi triển chín mươi tám loại thần thông mà toàn bộ đều thi triển một loại!
 
Hắn liên tục thi triển chín mươi tám loại thần thông sau khi tu vi mượn Thiên Ngưu Hồn lực đề cao, lấy được trong ký ức của Thiên Ngưu - Thiên Ngưu Chàng!(1)
 
(1): Tạm dịch: Cú húc của Thiên Ngưu.
 
Thần thông này có thể mượn hồn lực đề cao tu vi, thi triển tới mức hoàn mỹ.
 
Chín mươi tám thân thể toàn bộ đều giơ hai tay bắt quyết, hình thành hình dạng giống như sừng Thiên Ngưu, liên miên gầm nhẹ, hướng về phía trước húc tới!
 
Đại địa run rẩy, thiên không đột nhiên hóa thành một vùng hư vô. Ánh mặt trời sau ban trưa lập tức tiêu tán tan nát. Cả thiên địa chỉ còn lại hắc động của lão tổ Đạo Ma Tông và chín mươi tám thân hình Vương Lâm!
 
Chỉ thấy thân thể chín mươi tám Vương Lâm này va chạm liền đồng loạt tiêu tán, thân thể cuối cùng còn lại trong thiên địa sau chín mươi tám lần Thiên Ngưu Chàng phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa!
 
Trong tiếng gầm này, phía sau Vương Lâm bất ngờ xuất hiện một hư ảnh Thiên Ngưu. Hư ảnh này cực kỳ chân thật, giống như Thiên Ngưu đã thoát khốn, hiện ra chân thân vậy, sau khi xuất hiện liền phát ra một tiếng rống vang!
 
Hư ảnh Thiên Ngưu này toàn thân màu xanh, cũng lan ra một luồng khí tức tang thương, ẩn chứa khí thế bất khuất thiên địa. Cái đầu khổng lồ của nó ngẩng lên, đôi sừng đen kịt trên đỉnh đầu vung lên, gầm thét hướng về phía trước dùng sừng trực tiếp húc tới!
 
Thiên Ngưu Chàng!
 
Từ xa xa nhìn lại, chỉ thấy Vương Lâm ấn bên trong hư ảnh Thiên Ngưu khổng lồ kia, dùng hai sừng đen kịt trên đỉnh đầu trực tiếp húc vào hắc động kia.
 
Cảnh tượng này nếu có thể vẽ lại thì nhất định sẽ trở thành chí bảo tuyệt mỹ danh chấn Tiên Cương!
 
Ầm ầm ầm ầm!
 
Hai mươi bảy thứ thần thông chứa trong hắc động kia sau cú va chạm này liền ầm ầm sụp đổ. Hắc động cũng run rẩy, bị đánh tan thành nhiều phần, hoàn toàn tan rã!
 
Hắc động sụp đổ chỉ khiến cái đầu khổng lồ của Thiên Ngưu hơi sững lại một chút nhưng cũng không thể ngăn cản nổi nó. Đầu Thiên Ngưu lao thẳng về phía lão tổ Đạo Ma Tông.
 
Tất cả mọi chuyện diễn ra cực nhanh, hầu như chỉ trong nháy mắt khi hắc động sụp đổ thì sừng của Thiên Ngưu đã tới trước mặt lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông.
 
Sắc mặt lão già tóc đỏ này lập tức biến hóa, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ hiếm thấy, thân thể nhanh chóng lui lại phía sau.
 
Chín mươi tám đạo thần thông dung hợp. Hắn không thể dung đạo vào thân thể nhưng lại dùng phương thức này đạt tới hiệu quả tương tự. Nếu hắn có thể dung đạo thì chẳng phải là càng mạnh nữa sao?
 
Cực hạn của Thiên Tôn chính là chín mươi chín đạo. Thêm một đạo nữa chính là Dược Thiên Tôn! Hắn sau khi mượn hồn lực tăng tu vi lên không ngờ lại cường đại tới mức độ này!
 
Lão già tóc đỏ gầm nhẹ, hai tay bỗng nhiên giơ lên, liên tục đánh về phía trước mấy lần.
 
Lúc này hắn đã có thể sánh với Dược Thiên Tôn rồi! Nhưng hắn không thể dung đạo vào cơ thể, khiến chín mươi tám đạo thần thông này không phải là một chỉnh thể, dù lúc này mạnh mẽ dung hợp nhưng vẫn chưa phải hoàn mỹ. Dù là vậy nhưng ta cũng rất khó chống cự!
 
Mỗi một lần nắm tay đánh tới đều có hai mươi bảy đạo thần thông nhưng tụ ra, va chạm với Thiên Ngưu, khiến cho chín mươi tám đạo thần thông ẩn chứa trong Thiên Ngưu dần dần tiêu tán.
 
Hắc động lúc trước đã khiến cho thần thông trong Thiên Ngưu sụp đổ gần bốn mươi đạo. Lúc này dưới sự phản kích toàn lực của lão già tóc đỏ này lại khiến cho bốn mươi đạo nữa tan nát.
 
Nhưng vẫn có những thần thông vẫn không tiêu tán, trong phút chốc đánh lên người Luyện Hồn tông này. Hắn phun một ngụm máu tươi, liên tục lui lại phía sau. Chỉ thấy trong thiên địa bất ngờ xuất hiện chín mươi tám Vương Lâm nữa. Đồng loạt gầm nhẹ, đánh ra Thiên Ngưu thứ hai, ầm ầm xuất hiện lao tới!
 
Trên bầu trời lại có một hư ảnh Thiên Ngưu khổng lồ hung hăng đánh tới.
 
Thực lực thật mạnh mẽ, tốc độ quá nhanh. Đợt tấn công thứ nhất ta còn chưa thể đối kháng toàn bộ, đợt tấn công thứ hai lại còn tới nhanh hơn! Thân thể người này quá mức cường hãn. Không ngờ lại có thể chịu được việc liên tục thi triển thần thông như vậy!
 
Thân thể lão già tóc đỏ chợt lui lại phía sau, trong nháy mắt khi Thiên Ngưu do đợt thần thông thứ hai của Vương Lâm hóa thành gầm thét lao tới, đạo bào màu tím trên người hắn đột nhiên tuôn ra khí tức thuộc về Đại Thiên Tôn!
 
Đạo bào này chính là một Pháp Bảo Đại Thiên Tôn bang tặng để dùng trong thời khắc sinh tử!
 
Giờ phút này khí tức của Đại Thiên Tôn trong nháy mắt xuất hiện, trên thân thể lão già này, ở bên ngoài đạo bào đột nhiên huyễn hóa ra một hư ảnh mơ hồ. Hư ảnh này chính là một tia thần niệm của Đạo Nhất Thiên Tôn.
 
Thân ảnh này xuất hiện cực kỳ đột ngột, ngăn cản đôi sừng khổng lồ của Thiên Ngưu đánh tới lão già, vung quyền ầm ầm va chạm với Thiên Ngưu!
 
Một quyền này cực kỳ tầm thường, giống như là phàm nhân tùy ý đánh ra, thậm chí thiên địa cũng không hề thay đổi, không xuất hiện chút gì khác thường nhưng Thiên Ngưu khổng lồ dưới một quyền này lại sụp đổ, chín mươi tám đạo thần thông bên trong nó trong phút chốc giống như bị cuồng phong đảo qua, hoàn toàn bị phá hủy.
 
Hư ảnh Thiên Ngưu sụp đổ, Vương Lâm ở bên trong liên tục lui lại trăm trượng, sắc mặt tái nhợt nhưng hai mắt lại lóe lên.
 
Đạo Nhất Thiên Tôn!
 
Tham kiến Đạo Nhất Thiên Tôn!
 
Phía sau hư ảnh mơ hồ, lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông ôm quyền hướng về phía hư ảnh vái một cái.
 
Hư ảnh này vốn mơ hồ nhưng lúc này lại có thể thấy được đang từ mơ hồ mà nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt đã rõ ràng, lộ ra tướng mạo đầy đủ.
 
Đây là một thanh niên mặc đạo bào, thoạt nhìn chỉ hơn hai mươi tuổi, mái tóc dài quá vai, mày kiếm mắt sáng, trông cực kỳ anh tuấn. Nhất là đôi mắt giống như sao trời, khiến cho người ta nhìn thấy là liền đắm chìm trong đó.
 
Mặc đạo bào vô cùng đơn giản, hắn đứng đó trong tầm thường nhưng lại khiến thiên địa bất động, phong vân bất động! Ngay cả mọi sự vận chuyển của thiên địa lúc này cũng như trong nháy mắt ngừng lại.
 
Trước mặt hắn lại có chút bụi đất đang trôi nổi. Đám bụi đất này là do chiến đấu giữa Vương Lâm và lão tổ Đạo Ma Tông lúc trước bốc lên, vốn phải rơi xuống rồi nhưng giờ lại đọng lại giữa không trung, không hề di động.
 
Còn cả mặt đất vốn đang sụp đổ, bị dư chấn do Vương Lâm và lão tổ Đạo Ma Tông gây ra xé rách nhưng giờ phút này cũng hoàn toàn bất động.
 
Cảnh tượng này khiến đồng tử trong mắt Vương Lâm co rút lại. Thậm chí hắn mơ hồ cảm thấy nhịp tim mình trong khung cảnh quỷ dị này cũng trở nên thong thả, giống như tùy lúc có thể đứng yên giống như vạn vật vậy.
 
Mà kinh người hơn là lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông vừa rồi phun máu tươi, đang rơi xuống mặt đất nhưng lúc này cũng lơ lửng giữa không trung.
 
Đây là lực lượng của Đại Thiên Tôn sao. Chỉ là một tia thần niệm của Đạo Nhất Thiên Tôn trên áo bào này thôi. Tia thần niệm này không ngờ có thể tạo ra uy áp kinh người như vậy, lại có thể khiến cho thiên địa vạn vật dưới uy áp này không dám động!
 
Vương Lâm nhìn về phía trước. Hắn đã nhận ra không phải là vạn vật đứng yên mà là vạn vật cùng thiên địa sau khi Đạo Nhất Thiên Tôn xuất hiện không dám động!
 
Ngươi có tư cách đi theo ta. Nếu theo ta, ta còn chưa chết thì ngươi cũng không thể chết! Thanh niên kia từ từ mở miệng nói, nhìn Vương Lâm, hai mắt lộ ra ánh sáng trí tuệ vô tận.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.